_Chết đi, chết đi, dám ăn trộm đồ nhà ta, chết nè, chết nè.Nó vừa nói vừa đập thật mạnh vào người tên trộm. Hắn ta quay ra, vừa kêu vừa lấy tay đỡ cái chổi của nó.
_Ui da, đừng đập nữa, tôi không phải trộm …ui da…đừng đập nữa.. Hắn ta đau đớn đỡ lấy cây chổi của nó.
_Không phải cái gì mà không phải, còn chối nữa hả. Ta cho mi chết nè.Nó không thèm nghe, vừa nói vừa đập. Khổ thân cho tên kia.
Giải thích không được, hắn đành phải giựt lấy cây chổi của nó, sau mấy (chục) lần bị chổi của nó đập vào, hắn biết người đập không phải dạng vừa, sức trâu chứ không phải sức người vì vậy cố gắng giựt thật mạnh may ra cướp được chổi không thì ăn chổi dài dài. Nó bị hắn giựt mạnh quá, lại không đề phòng nên ngã thẳng về phía trước,nó chỉ cầu trời cho mặt mình chạm đất nhè nhẹ, nó vẫn chưa muốn đi phẫu thuật thẩm mĩ đâu.
AAA…..ầm….ui da…. Âm thanh quen thuộc lại vang lên, từ khi bắt đầu đi học đời nó hình như gắn liền với tạp âm này. Lạ thật, sàn nhà nó hôm nay trải đệm hay sao mà êm quá vậy nè, ấm nữa, sàn nhà nó trải đệm từ lúc nào vậy ta, sờ thử cho chắc, tay nó lần lần về phía trước, nó chạm phải cái mặt của ai đó thì phải, đúng rồi còn có hơi thở nữa nè. Còn về phía hắn ta, sau khi bị cái tay của nó lần sờ từ người đến mặt cũng phát bực mà cầm lấy tay nó, không cho sờ nữa.
_Em sờ đủ chưa, đã bảo tôi không phải trộm mà. Hắn bực dọc nói, mấy cây chổi của nó làm hắn ê ẩm hết cả người rồi đây này. Nó bị hắn cầm lấy tay thì hoảng hốt.
_Bỏ tay ra coi, đồ trộm biến thái. Nó gần như hét lên
_Tôi đã bảo không phải trộm cơ mà, im lặng coi. Hắn đến bực với cái miệng nó.
_Không phải trộm thì là gì.
_Em đứng lên cái coi, nặng chết đi được. Hắn nói xong, bỏ tay nó ra cho nó đứng dậy, nó lần mò tìm cái công tắc, đèn bật lên, trước mặt nó là tên hotboy khối trên hôm bữa làm hỏng xe nó, giờ này hắn ta nhảy vô nhà nó làm gì cơ chứ.
_anh có sao không. Nó quan tâm, đáp lại nó là ánh mắt hình viên đạn.
_Nhìn đi xem tôi có sao không. Nó nhìn toàn thân từ trên xuống dưới của hắn một lượt, tay hắn hơi đỏ, trán hắn bị sưng 1-2 cục gì đó còn trong người thì nó chịu.
_Xin lỗi nha, tôi không cố ý.
_Không cố ý chỉ cố tình thôi, xin lỗi suông thôi à.
_Rồi rồi, tôi sẽ lăn trứng cho anh được chưa.
_Chưa được.
_Thực hiện 3 yêu cầu của anh.
_Chưa được.
_Thế anh muốn tôi làm cái gì, sưng có mỗi mấy chỗ thôi mà cũng làm quá. Nó phát bực.
_Mấy chỗ thôi á, để tôi cho em xem nhé, chỗ này này, chỗ này này. Hắn vừa nói vừa cởi bỏ chiếc áo sơ mi đen ra.
_Có muốn xem tiếp không, để tôi cho xem. Hắn nói. Nó ngượng chín mặt, làm gì có ai có thể biến thái bằng hắn ta cơ chứ, cơ mà người hắn cũng bị thương nặng thật, vết chổi chi chít.
_Rồi rồi, giờ anh muốn cái gì.
_Thứ nhất, lăn trứng cho tôi cái đã, thứ 2 đáp ứng 10 yêu cầu của tôi. Mọi người có thấy ai như hắn không hả trời, truyện nó đọc đều là nam chính cho nữ chính 3 điều kiện, còn hắn cho nó 10 điều kiện, ông trời thật là bất công. Nó sau 1 hồi tự kỉ thì lấy 3 trái trứng đem luộc, hắn ngồi ở phòng khách rất là rảnh rỗi. Tầm 30 phút sau, nó đem ra 3 trái trứng luộc và một ít thuốc bôi. Hắn ngoan ngoãn ngồi yên cho nó lăn, lâu lâu lại kêu đau làm nó thấy đau lây.
_Sao anh vô nhà tui chi zợ, tính ăn trộm hở. Nó hỏi.
_Nói ai ăn trộm, em mà nói vậy nữa thì cứ liệu hồn.
_Rồi rồi, không ăn trộm thì không ăn trộm, anh vô nhà tui chi lúc nửa đêm.
_Anh đến nhà em từ lúc chiều rồi, tại em ngủ không biết trời đất nên đâu có biết anh đến, hôm nay có mấy người anh em họ hàng của ba mẹ anh chuyển đến chơi, có cả mấy cô em gái nữa. Anh chúa kị con gái nên mới phải qua nhà em ở nhờ nè. Hắn kể sự tình cho nó nghe. Nó nghe xong câu cuối tự nhiên thấy có gì đó không đúng. Hắn chúa kị con gái, nhà nó cũng có nó là con gái, chẳng lẽ hắn coi nó là con trai??
_Anh nói chúa kị con gái, thế anh coi tui là con trai hả?? Nó hỏi, giọng nói xen chút giận dỗi.
_Em khác.Hắn vội thanh minh.
_Tui khác chỗ nào.
_Nói chung là em không giống họ, hiểu vậy là đủ. Hắn lười biếng ngả lưng ra sau.
_Anh hai tui nói anh ít nói lắm, tui thấy anh nói nhiều còn hơn con gái, chẳng hiểu người ta nghĩ anh thế nào.
_Đấy là với em thôi. Hắn trả lời, như một phản xạ tự nhiên, không cần suy nghĩ.
_Thích tui rồi hở. Nó hỏi, mặt hơi đỏ nhưng vẫn cố tỏ ra không có gì. Hắn nghe nó nói như vậy, hơi khựng lại suy nghĩ, hắn có thích nó không ta. Chắc không, anh yêu nó luôn rồi. Nhưng anh mới gặp nó có vài lần thôi, làm sao yêu được, khó nghĩ quá đi, trời ơi. Không biết trả lời nó thế nào, hắn đành trả lời chung chung vậy.
_Không biết nữa. Hắn nói.
Nó chẳng hiểu hắn nói gì, có hay không thì nói thẳng ra, dài dòng. Bôi thuốc, lăn trứng cho hắn xong, nó đưa lọ thuốc cho hắn tự bôi còn mình đi lên phòng. Quên mất rằng mình đang đói. Ở dưới nhà, hắn nhìn lọ thuốc trên tay rồi lại nhìn nó, những suy nghĩ cứ lởn vởn trong đầu hắn, thật là khó chịu.