--- nhà T. Di --- trước cổng
" chào dì Tâm, con mới về "- T. Di lễ phép chào dì Tâm, quản gia nhà cô. Dì tuy đã già nhưng không nên coi thường nhé, dì Tâm đã theo gia đình T. Di rất lâu, còn là người nuôi dưỡng cô từ nhỏ đến giờ.
" ừ, con vào nhà đi, mẹ con đang ngồi trong phòng khách đợi con đó "- dì cười hiền
" dạ, con đi trước "
--- trong phòng khách ---
" mẹ, con mới về, mẹ đợi con à? "
" ừm, chào con gái, ngồi xuống với mẹ! "
sau khi T.Di ngồi cạnh, bà lên tiếng
" mẹ nghe cha con nói là con sẽ về Việt Nam à? "
" dạ đúng ạ, con sẽ về Việt Nam giúp các cha quản lí tập đoàn. Có thể sẽ định cư ở đó lâu dài,,,"
" ừ, con biết suy nghĩ, lo giúp cha mẹ thế là tốt quá. Nhưng đừng cố quá con nhé, nếu khi nào con thấy mệt mỏi thì hãy về đây với mẹ "
" dạ con biết rồi, con sẽ về đây thăm mẹ thường xuyên. Thương mẹ lắm! "- T.Đi ôm lấy mẹ mình ( T.Đi lại nhõng nhẽo với mẹ rồi)
" thôi đi cô! lớn rồi mà cứ như con nít ấy. thôi, lên phòng thay quần áo rồi nghỉ ngơi đi. Lát xuống dùng cơm với ba mẹ, giờ mẹ phải lên phòng xử lí một số công việc đã! "
" dạ con con nghe rồi, mẹ đừng làm việc quá sức đấy. À, tiếp xúc với máy tính nhiều là không tốt cho da mặt đâu đó mẹ à! "- buôn mẹ ra, T.Di nhìn bà với một ánh mắt rất gian xảo.
Bà Hoàng thì rất hiểu con gái đang nghĩ gì nên bà " cốc " cô một cái rồi đi lên phòng, trước khi lên bà còn nói một câu
" cha cô! tưởng bà mẹ này không biết cô đang nghĩ gì à! miễn đi nhé! "
Thiên Di không nói gì chỉ cười cười, cô đang nghĩ: " thời gian trôi nhanh thật, không biết tương lai sẽ ra sao nhỉ? Mà thôi, ra sao thì mai tính, đi đọc sách đã, sách ơi... ta đến đây!! "- sau một màn tự biên tự nghĩ thì T.Di đi lên phòng đọc sách.
Một lúc sau màn hình điện thoại có tin nhắn. Là tin nhắn nhóm, T.Di vừa xem vừa bước lại giường. Đoạn tin nhắn có nội dung như sau.
[ Ái Vũ ] Di Di, hình như lúc nãy ngươi chưa nói hết chuyện đúng không?
Dù biết là chuyện gì nhưng T.Dĩ vẫn giả ngốc
[ T.Di ] chuyện gì? có sao?
[T.Băng ] ngốc thật hay ngốc giả vậy? là cái lúc ngươi kêu ta bắt ghế vô họng ngươi ngồi đấy nhớ chưa?
[ T.Di ] à...à nhớ rồi, là vầy... mà thôi làm biến nói quá a~ ( lại lên cơn chọc tức người khác rồi)
[ Ái Vũ ] nè con kia nói mau!
[ T.Băng ] muốn ăn đòn à?
[ T.Di ] cái giọng điệu của các người thật rất dễ nghe ha?
[ T.Thanh ] được rồi, một bộ sherlockhome, nói đi!
[ T.Di ] ha, Thanh Thanh ngươi đúng là hiểu ta a~, nhưng ta đọc qua hết rồi!
[ T.Băng ] Thôi được, muốn gì nói đi cún!
[ T.Di ] nói lại ta xem nào con Băng yêu quái
[ Ái Vũ ] thôi được rồi, mi nói đi
[ T.Di ] chuyện là, khi về VN, lúc đi học nên giấu thân phận đi, rồi tha hồ mà quậy. Cũng thú vị mà
[ T.Băng ] Ê được nè! hồi còn đi học tụi mình có được quậy gì đâu. ( t/g: các cô mới 16 tuổi thôi ạ)
[ T.Đi ] thôi giờ ta ra điều kiện đây! hehehe
[ T.Băng ] đại tỷ à, xí xóa nhau đi
[ Ái Vũ ] khỏi năn nỉ, mình là quân tử đầu đội nón chân đạp dép, sợ gì mấy cái điều kiện cỏn con kia
[ T.Thanh ] Ê Ái Vũ, xem ra trình độ ngươi như vậy mà có mấy cái huy chương với bằng tốt nghiệp thì phí quá. Ta thấy thiếu một tấm bằng rồi
[T.Băng ] Hừ! ta thuyết nghĩ là có phải nó hối lộ nên mới có bằng tốt nghiệp không?
[ Ái Vũ ] nè nè nè, các người đangcó ý gì đây hả?
[ T.Băng ] nè nè ngươi giả ngốc hay ngốc giả vậy hả?
[ T.Thanh ] haizzz Di Di à, ngươi nên nói gì đi chứ?
[ T.Đi ] ừ, T.Băng, Ái Vũ, 2 người được tặng một bằng khen
[ T.Băng ].....?
[ Ái Vũ ].......hể?
[ T.Di ] Trong lĩnh vực "nói bậy còn nói bự " 2 ngươi xứng đáng được nhận danh hiệu " thảm họa ngôn từ " hahaha
[ T.Băng ] ngươi được lắm
[ T.Di ] quá khen, ta được từ nhỏ rồi
[ Ái Vũ ] quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, cứ đợi đấy, còn điều kiện của ngươi là gì?
[ T.Di ] không có đâu, đùa các ngươi thôi
[ Ái Vũ ] Vậy ta bận luyện phim rồi, không chấp các ngươi, cáo từ nhá!
[ T.Băng ] ta cũng đi xem thần tượng đây, tạm biệt
[ T.Thanh ] Di Di khi nào xuất phát?
[ T.Di ] tối mai, được chứ?
[ T.Thanh ] sao cũng được
[ T.Di ] vậy mai nói tiếp nha, tạm biệt
[ T.Thanh ] ừ, bey.
T.Đi để điện thoại xuống rồi đi tắm, sau đó đánh một giấc cho đến chiều