Nhóm dịch: Bánh BaoTình hình thương tích rất nghiêm trọng, nghe nói trực tiếp xuất ngũ.
Cha mẹ nhà họ Tống cũng không phải là người tốt gì cho cam, không hề quan tâm đối với đứa con trai này, nghe nói chân anh bị gãy.
Về sau có lẽ không làm được việc, lập tức đề xuất phân gia, tức tốc để anh ra ngoài, chỉ sợ anh ăn lương thực trong nhà.
Nhìn thấy chuyện này, tư duy của Túc Kiều Kiều nhanh chóng xoay chuyển, cha mẹ nhà họ Tống cũng không nghĩ rằng Tống Thanh Hàm sau khi bị thương còn có trợ cấp ư?Có điều chắc là không biết.
Dù sao Tống Thanh Hàm cũng bị phân ra ngoài, chỗ ở rách nát, lúc này anh lại cố ý nhắc tới hôn sự với nguyên chủ, ở trong mắt nguyên chủ, rõ ràng anh đang muốn tìm một người dựa vào, vì thế không muốn kết hôn với anh.
Nguyên chủ không muốn mình trải qua những ngày tháng khổ sở, hơn nữa hơn nửa năm nay, hai người lại không có tình cảm gì.
Nguyên chủ và một thanh niên tri thức thức khác trong đội gặp gỡ nhiều hơn một chút, cho nên đôi bên có chút ái muội.
Nguyên chủ lập tức làm một việc đó chính là—— đào hôn.
Cũng chính vì việc này mà Túc Kiều Kiều mới tới đây, chỉ là làm cho cô không hiểu, trong trí nhớ rõ ràng nguyên chủ đi lên trấn, cô và thanh niên tri thức kia hẹn nhau gặp ở trấn, nhưng hết lần này tới lần khác lúc Túc Kiều Kiều đi tới, bản thân vẫn loanh quanh ở trong núi.
Ký ức đến đây không còn nữa, đầu óc Túc Kiều Kiều khi đó đần độn, hiện tại nhìn lại cũng nhìn không ra vấn đề gì.
Cô xuyên qua đến chỗ này, tỉnh lại chính là ở nhà họ Túc, vừa mới tỉnh, bởi vì tình tiết phát triển quá mức ly kỳ, Túc Kiều Kiều có chút bối rối.
Vốn định đi ra xem một chút, ai ngờ lúc này cha nguyên chủ trở lại, vừa thấy cô tỉnh nhất thời bùng nổ dạy dỗ cô, cũng cũng chính là hình ảnh vừa rồi.
*****Thông qua tên của nguyên chủ, cùng với tên của ngôi làng này, Túc Kiều Kiều biết, đây là một quyển văn ngọt sủng vào thập niên 70.
Nữ chính là thanh niên tri thức về quê mùa thu năm 1972, nam chính là Tống Thanh Hàm.
.
Danh Sách Chương: