• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hàn Lãnh ném mạnh cô lên giường, Hạ Ly bị choáng váng định ngồi dậy lại bị anh ấn xuống lần nữa
"Bỏ ra"
Không quan tâm đến lời cô nói, Hàn Lãnh gỡ cà vạt xuống trói chặt hai tay cô vào thành giường mặc cô chống đối quyết liệt
"Khốn...khiếp...thả tôi ra"
"Mơ đi"
"Anh..."
Chưa kịp để cô mở miệng anh áp môi mỏng xuống môi anh đào của cô, chiếc lưỡi nóng bỏng luồn lách đi tìm chiếc lưỡi thơm tho ra sức cắn mút khiến cô chỉ phát ra âm thanh ư ử trong cổ họng.

Toàn bộ mật ngọt bị anh mạnh mẽ hút lấy vang lên tiếng chậc..chậc...
Nhận thấy cô sắp không thở được anh luyến tiếc buông môi cô ra, đầu vùi vào hõm cổ ra sức mút mạnh để lại dấu hôn đỏ chói
Hạ Ly cố hít thở lấy ngụm khí giọng run rẩy
"A...thả...thả...ra..."
Hàn lãnh nhìn cô vì khó thở mà khuôn mặt trở nên đỏ ửng đôi môi hồng hào bị anh xâm chiếm càng làm thú tính của anh thêm bùng phát.

Hàn lãnh cởi bỏ chiếc áo cô đang mặc để lộ hai con thỏ trắng được bao bọc bởi áo lót hồng trông kích thích...
"Á..huhu...đừng...mà...xin...anh"
Hạ Ly sợ rồi, cô thật sự sợ người đàn ông này rồi.


Hàn Lãnh nghe cô liên tục từ chối thì khó chịu vô cùng, anh lại hung hăng hôn mạnh xuống môi cô, lần này không phải hôn là cắn mút đôi môi xinh đẹp khiến nó chảy máu.

Máu từ môi cô thật ngọt, anh tham lam mút sạch mặc cô đau đớn cầu xin
"Đau...đau...bỏ...ưm....ra....a"
Hạ Ly không muốn cô bị tên ác ma này cường bạo đặt biệt là ngay chính căn nhà của bố mẹ mình, một lần đã là quá đủ quá đau đớn với cô rồi
"Hức...hức....xin....anh....dừng...lại"
Hàn Lãnh không trả lời việc cô liên tục không muốn đã làm anh tức phát điên rồi.

Anh giật văng chiếc áo ngực của cô làm cho đôi gò bông trắng tròn nhảy ra ngoài được giải thoát.

Đầu anh hôn mạnh vào vùng cổ khiến cô phải ngửa cổ ư ử không phát ra âm thanh gì, tay không yên phận vân vê hạt đậu đến khi nó dựng thẳng không ngừng chà sát.

Anh buông tha cho cần cổ trắng ngần nay lại đầy dấu ngôn, miệng ngậm lấy hạt đạu sưng đỏ trước mặt mà mút mát...
"Hàn....lãnh...a...van...anh...đấy..."
Hàn Lãnh liên tục mút hết bên này đến bên khác đòi sữa, anh lấy răng cạ cạ liếm láp đến nỗi nó trơn bóng dính đầy nước miệng của nam nhân trông thật mê người...
"A..bảo..bối chỗ này mà có sữa thì thật tốt"
"Huhu..hu..biến....thái...dừng"
Hạ Ly vì đau đớn mà cong người lên càng làm cho bầu ngực được đi sâu vào miệng của nam nhân.

Hàn Lãnh vừa mút bầu ngực thơm tho tay còn lại luồn vào váy cô mò mẫm nơi nhạy cảm mà anh đêm ngày nhớ mong...
"Ướt hết rồi...miệng dưới thành thật hơn miệng trên nhiều bảo bối"
"Không.....không....đừng....dừng"
Hạ Ly khóc rống lên khi tay anh đụng vào nơi đó của cô, người cô không tự chủ lùi lại né tránh, tay liên tục vùng vẫy muốn thoát ra không được đổi lại là những vết hằn trên tay...
"Dơ..bẩn...anh...thật...bẩn"
Hàn Lãnh cười phá lên đôi mắt đẹp híp híp lại
"Vẫn có người yêu tên bẩn như tôi muốn chết đấy thôi"
Hạ Ly lặng người không thốt được gì.

Phải, cô đã từng yêu anh rất nhiều, nhưng đổi lại cô được gì, tàn nhẫn, tổn thương, đau khổ, nước mắt để nhìn anh lên giường cùng bạn thân.
Thấy cô im lặng không quấy nữa, anh giựt phăng chiếc váy học sinh ra, tay nhanh chóng thoát y hết cơ thể để lộ thân hình cường tráng, tiểu đệ nóng bỏng to lớn đang chào cờ
"Á...á...a....không....không...huhuhu....tôi....sẽ...hận...anh....hận...anh....đến...chết.....đừng....đối...xử...."
Anh lại hung hăng tách chân cô ra, đưa tiểu đệ nóng bỏng không một bước dạo đầu đâm thẳng vào nơi nhạy cảm đầy chật hẹp...
"A...thật...chặt..."

"Đau....đau...quá...ra..ra...ngoài...huhuhu...a...a"
"Em hút tôi thật...chặt"
Hàn Lãnh sung sướng thúc tiểu đệ to lớn vào *** ***** nhỏ bé, đầu vùi vào ngực sữa hung hăng cắn mút hạt đậu chậc...chậc.
Cô thấy bản thân đau như muốn xé ra, nước mắt thi nhau chảy xuống ướt đẫm gối, cô ra sức cắn chặt môi để không phát ra bất kì âm thanh nào kích thích tên cầm thú này.
Hàn lãnh thấy cô ngoan cố không rên rỉ, anh rút tiểu đệ thô to ra đâm mạnh vào chạm tới tử cung khiến cô không chịu được mà la lên...
"A.....a....a....."
"Hừ..hừ...bảo...bối...rên..cho...tôi..nghe"
"K..h..ô..n..g"
Hàn Lãnh bị cô chọc điên, tiểu đệ liên tục đâm điên cuồng vào *** ***** đã sưng đỏ mà buông lời dâm dục...
"Ha..ha..ha Hạ nhi em xem em hút tôi thật chặt...thật..sướng..nha"
"Hư..hư...tôi...hận....anh"
Hàn Lãnh lật người Hạ Ly lại, anh bắt cô quỳ xuống để cái mông xinh xinh của cô vểnh lên, anh lại hung hăng ra vào theo tư thế đầy xấu hổ hai tay nắm chặt hông cô mà di chuyển liên tục.
Cô vừa thích nghi được một tý lại bị anh chơi từ đằng sau khiến cô lại lần nữa đau đớn
"Á...a....đau....mà...hư..hư...đau...lắm"
Bị cường bạo theo tư thế đáng xấu hổ, bị làm nhục ngay trong nhà mình mà không làm được gì, bất lực cô chỉ biết khóc thút thít liên tục cầu xin anh
"Hàn...Lãnh...làm ơn...đi....tôi...đau..."
"Tôi...phải làm em đau để em nhớ kĩ ai là người đàn ông của em..."
Hàn Lãnh không phút nào buông tha cho cô, anh liên tục cắn mút lưng trần trắng mịn để lại vô vàn dấu hôn khắp người cô.

Anh đâm thật mạnh rồi đưa hết mầm mống vào người cô, đầy đến nỗi nó chảy xuống dọc đôi chân trắng...
Hạ Ly mệt mỏi nằm sấp xuống tưởng mọi chuyện đã kết thúc, cô định nhắm mắt ngủ thì anh cởi trói xốc cơ thể cô đặt lên người mình, tiểu đệ được thế cắm sau vào cô bé sưng tấy khiến cô hét lên đầu gục vào cổ anh
"A....ư..ư...."
Tư thế này anh thì sung sướng còn cô đau tận trời xanh, cô bất lực, đau đớn đưa tay lên miệng cắn để giảm bớt đau...
"Đau thì cắn anh đừng cắn tay mình.."

Lại câu nói đó, lúc trước khi cô té ở sân đau đớn phát khóc anh cũng nói vậy nhưng cô chỉ cười nhẹ
"Anh đau em cũng đau lắm nên mình em đau là đủ rồi"
Bây giờ cũng vậy, dù người làm cô đau đớn là anh, dù anh có làm cô khổ sở thì cô vẫn không nhẫn tâm nhìn anh đau, cô không nỡ.

Biết cô không nỡ cắn mình anh nhẹ giọng...
"Em..vẫn còn yêu anh mà phải không"
Những tưởng cô sẽ không trả lời nhưng cô lại dứt khoác lên tiếng
"Phải...đó..cũng..là..việc ngu ngốc nhất tôi từng làm.."
Nghe cô thừa nhận vẫn còn yêu mình anh không quan tâm vế sau đặt cô nằm dưới thân mà hung hăng ra vào, đến khi thỏa mãn anh bắn hết mầm mống vào cái động nhỏ của cô.
Giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống, Hạ Ly mệt rồi, cô mệt vì phải yêu anh rồi, cô mong đây chỉ là một giấc mộng dài đến khi tỉnh lại cô vẫn là cô bé 16 ngây ngô hồn nhiên, có ba mẹ nhưng không...có...anh.....
Hàn Lãnh ôm Hạ Ly đã mệt ngủ thiếp đi trong vòng tay anh, nhẹ nhàng hôn lên trán vô cùng sủng nịnh
"Anh yêu em"
Tiếng điện thoại Hàn Lãnh vang lên trong không gian tĩnh mịch
"Hàn thiếu lô hàng có chút vấn đề phiền ngài..."
"Tôi biết rồi"
Anh nhanh chóng mặc quần áo vội vã rời đi không quên đặt lên trán cô nụ hôn dịu dàng ẩn chứa sự yêu thương của anh.
-----

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK