• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm ơn đồng chí Lục Tần Dương đã ủng hộ truyện này của mình, mình xin chân thành cảm ơn.
Giọng thằng cha MC nói to: "Chuẩn bị khảo nghiệm, mời các thí sinh trật tự, gọi tên ai người đó lên."

Tất cả cùng đưa mắt về phía quảng trường, bên cạnh tượng nữ thần Tối Cao đã xuất hiện mấy cái bàn có vài người cả nam lẫn nữ đang ngồi nhìn về phía một vật trông y hệt cái cân sức khỏe, người đầu tiên bước lên và được chỉ dẫn đứng lên cân, thanh đo chiều cao lúc nâng lên khi hạ xuống.Sau vài phút thì thanh đo chiều cao hạ xuống.

"Phan Nát Mít, cao 1m44, nặng 36kg..." Giọng thằng MC oang oang như chó sủa vang lên khắp quảng trưởng

"Vcl, đây là khảo nghiệm à, nhìn như khám sức khỏe thì đúng hơn, mà thằng ml đang ở trên đáy sao trông to con như thằng nào ở thế giới trước zậy, hình như là giống hằng Nam Sơn thì phải?? Mà sao tên thằng này khắm lọ vậy, cái gì mà Phang Nát Đít" Bố Sơn nhà ta vừa nghĩ vừa bịt miệng cười thầm.

"Ê mày sao không đứng yên đợi đến lượt đi mà cứ ôm miệng ngoáy mông zậy, lại lên cơn à" Thấy thằng bạn mình éo bình thường cứ ôm miệng cười một mình Minh lo lắng ngắm nghía thằng bạn định thấy nó lên cơn một cái là mang đi cấp cứu liền.

"Sao mày nói vớ vẩn vậy??? Tao làm sao mà lên cơn???" Sơn thắc mắc quay lại hỏi Minh.

"Éo có gì" Minh thẳng thừng trả lời làm Sơn vô cùng thắc mắc liền hỏi Cốc Cốc: "Ê mày, sao nó lại bảo tao lên cơn???"

Giọng Cốc Cốc vô cảm nói: "Trước kia chú đi chơi với thằng bạn hú được nó mua cho gói thuốc màu trắng để trêu ai dè chú tò mò hít thử, thế là sau khi nó nói cho chú biết đấy là cái gì thì chú đã cho nó một trận sợ đến bây giờ éo dám làm nữa"

"Ừm, cho nó chết tội nhờn anh" Sơn gật gật đầu đồng ý.

Bỗng nhiên, chiếc cân xuất hiện màu xanh lam và có bốn vạch ngang ở trên.

Giọng ông MC lại hô: "Tư chất linh lực màu lam cấp 4". Nghe vậy thằng nhóc ở trên chiếc cân thở phào nhẹ nhõm: "May vl, éo phải màu trắng"

Sau nửa tiếng giọng ông MC cất lên uể oải như sắp chết: "E hèm mời thí sinh cuối cùng lên kiểm tra" và đương nhiên người cuối cùng này là thằng nhân vật chính của chúng ta anh Nguyễn Thiên Sơn. Ở dưới quảng trường tiếng hô hào vang dội cho anh Sơn nào là "Thằng phế vật khảo nghiệm làm gì tốn thời gian"...

"Mày nhanh lên hộ bố cái" Tiếng khó chịu của thằng MC mất dậy coi thường main chính và vài đứa giám khảo vang lên nho nhỏ xung quanh nhưng vẫn khiến vài người nghe được và cười thầm. Anh Sơn ếu quan tâm anh đi lên chiếc cân một cách oai cmn phong và chiếc cân từ từ hạ xuống, MC giọng nói khó chịu vang lên: "Nguyễn Thiên Sơn, cao 1m69, nặng 50kg...".Sau đó đến phần quan trọng nhất chiếc cân bắt đầu xuất hiện màu....

"Đó là...." Giọng của mọi người trong quảng trường vang lên. Cán cân bắt đầu hiện mau hoàn toàn, đó là màu TRẮNG 6 vạch. "HAhhahahha..."người trong quảng trường cất tiếng cười như chưa bao giờ được cười.

"Vãi đái, tư chất của thằng phế vật giời còn phế hơn, buồn cười quá Hhahahaha, giờ không ai thấp như nó nữa rồi..." Người trong quảng trường cười như điên, trong đó có cả mấy vị giám khảo trước đã từng đến đây khảo nghiệm. Khi nhfi thấy kết quả khí thế anh Sơn nhà ta sụt giảm mặt tái xanh buồn bã bước xuống trong đau khổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK