Cả ngày lên lớp khiến cho Cố Nhược An mất hồn mất vía, vốn định buổi trưa vào trò chơi xem một chút nhưng cuối cùng lại lên giường ngủ trưa. Đùa sao, buổi chiều còn có hai tiết Anh ngữ, Cố Nhược An thân là người giỏi nhất kiêm đại biểu lớp Anh ngữ mà lại ngủ gà ngủ gật trước mặt miss mặt đá thích cô nhất thì chắc chắn sẽ gây tổn hại tới hình tượng chói lọi của cô, cho nên miệng ngâm nga: “Mùa xuân không phải ngày đi học, mùa hè nắng chói nên đi ngủ”, Cố Nhược An vẫn cố ngủ một giấc, lúc tỉnh lại cũng thông suốt rồi, dù sao đã thăng lên cấp 80, nhiệm vụ chuyển chức cũng làm xong rồi, quần liệu cũng học rồi, cũng không bắt buộc phải thăng cấp luôn trong mấy ngày này, có sữa tươi, có bánh bao, chỉ cần ngày ngày login đánh quái, cấp bậc sẽ từ từ tăng lên thôi, hơn nữa Cố Nhược An chỉ hưởng thụ quá trình chơi game, chỉ cần mình vui vẻ là được, không quá chú trọng tới cấp bậc, trang bị v.v…, trò chơi là để chơi chứ không phải là bị trò chơi chơi mình.
Thật vất vả mới chịu đựng được đến lúc tan học, tới nhà ăn ăn cơm, Cố Nhược An cùng Cốc Tuyết, Hà Tử Mạt và Lan Na vừa cười nói vừa quay về kí túc xá, Lan Na vẫn như bình thường, khởi động máy tính nhập mật mã đăng nhập vào trò chơi. Cốc Tuyết và Hà Tử Mạt làm bài tập giáo viên giao lúc chiều trước, sau đó mới vào trò chơi. Đây chính là chỗ tốt của việc có lão đại và Tử Mạt, hai người họ luôn làm bài tập xong trước, để Lan Na và Cố Nhược An có “đáp án tham khảo”, mỗi lần Lan Na nói lời này đều mặt không đỏ tim không đập, dù sao lên đại học, giáo viên sẽ không giao nhiều bài tập như thời trung học nữa, thỉnh thoảng sẽ có vài bài tập nhỏ, hoặc là mấy dòng lập trình, dù sao biết rồi thì không cần làm, không biết cũng không làm, chỉ cần tham khảo một chút. Mà Cố Nhược An thì nhàn nhã thoải mái giặt quần áo mình mới thay ra, gặm một quả táo ngồi vào trước máy tính, khởi động máy chuẩn bị vào trò chơi.
Cố Nhược An vừa nhập mật mã xong, chuẩn bị nhấn nút “Bắt đầu” đỏ như máu kia liền nghe thấy tiếng thét đinh tai nhức óc của Lan Na: “Nha đầu chết tiệt kia, cậu mau tới đây xem này!” Cố Nhược An sợ mất hồn, người run lên, tay ấn một cái.
“Sao thế? Sao thế?” Cốc Tuyết và Hà Tử Mạt cũng dừng tay, bốn cái đầu chen chúc nhìn vào màn hình máy tính của Lan Na. Khi thấy những phát ngôn liên tiếp trên kênh thế giới cùng những chiếc loa nhỏ thỉnh thoảng hiện lên, người Cố Nhược An cứng đờ, trợn tròn mắt…
[Loa] Hắc Đường Mã Kì Đóa: 200w* mua tọa độ của Đạm Nhược An Niên.
*w: vạn -> 200 vạn.
[Thế giới] Hồng Sắc Khang Nãi Hinh: Ai là Đạm Nhược An Niên? Tại sao ta chưa từng nghe thấy?
[Loa] Spec!al_Bảo Bối: 500w mua tọa độ của Đạm Nhược An Niên, biết được sẽ tới ngược m….
[Loa] Spec!al_Bảo Bối: 500w mua tọa độ của Đạm Nhược An Niên, biết được sẽ tới ngược m….
[Thế giới] Nữ Nhân Là Y Phục: Chẳng lẽ đây là tân sủng của Hồng Trần đại thần trên diễn đàn?
[Thế giới] Thiển Niệm: Đạm Nhược An Niên thật không biết xấu hổ, dám câu dẫn đại thần!
[Thế giới] Thố Quyết Lạp Lạp: Đạm Nhược An Niên ngươi cũng không nhìn lại mình một chút, đại thần là người ngươi có thể với tới sao?
[Loa] Spec!al_Sử: 500w mua tọa độ của Đạm Nhược An Niên, biết được sẽ tới ngược m….
[Thế giới] Bộ Bộ Gian Tình: Đại thần, cuối cùng người cũng quay lại hồng trần, có jq* nha!
*jq: gian tình
[Thế giới] Đa Tình Tất Tự Tễ: jq huynh, chỉ cần thấy ta và huynh là biết thế giới có jq.
[Thế giới] An Vũ Hề: Đại thần, ta yêu ngươi, tới song tu với ta đi!
[Thế giới] Tịch Nhan Nhược Mộc Somnus: Đại thần, tới với ta đi!
[Loa] Spec!al_Hải Nữu: 500w mua tọa độ của Đạm Nhược An Niên, biết được sẽ tới ngược m….
[Loa] Spec!al_Hải Nữu: 500w mua tọa độ của Đạm Nhược An Niên, biết được sẽ tới ngược m….
[Thế giới] Heo Ngủ Gật Zzz: Ngủ một giấc tới giờ, nhận ra thế giới thay đổi quá nhanh, ta đã không còn theo kịp thời đại nữa!
[Thế giới] Tang Thi: Chẳng lẽ ta ngủ quá lâu, không biết bây giờ thịt người đang phổ biến sao?
…….
Cố Nhược An nhìn mấy cái loa ánh vàng rực rỡ cứ cách 3 giây lại hiện lên một lần, đây chính là rmb đó, 1 cái tốn 1 rmb, dùng nhiều như vậy, thật là nhiều tiền, Cố Nhược An nhìn mà đau lòng, ngũ quan trên khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn vào với nhau. Được rồi, người cũng bị làm thịt rồi, vị Cố đại tiểu thư này không nghĩ tại sao lại bị thịt, thịt như thế nào bây giờ mà nghĩ quá phí tiền, không thể không nói, dây thần kinh thô to của Cố đại tiểu thư không phải loại bình thường mà chúng ta có thể sánh được.
Nhìn Cố Nhược An nói không ra lời, Cốc Tuyết và Hà Tử Mạt cho rằng cô bị kích thích, vội vàng an ủi.
“An An, đừng suy nghĩ quá nhiều, xem trước xem là có chuyện gì xảy ra?”
“Đúng vậy, An An, cậu làm gì thế, sao người khắp thế giới đều tìm cậu, Hồng Trần đại thần kia là ai?”
Cố Nhược An vẫn không nói gì, lúc này Lan Na lại nhảy dựng lên: “Các cậu mau xem bài viết này!”
Cố Nhược An hất hai người ra, tiến tới trước màn hình, vừa nhìn đã hoa hoa lệ lệ 囧.
[Mới nhất] [Đang nóng] [Tinh hoa] chủ đề: Lần đầu tiên của đại thần, song tu khiến người ta mơ mộng vô hạn!
Giờ ăn cơm hôm nay đến khu tu luyện, định tìm một mỹ nữ để song tu thì tình cờ phát hiện một nhân vật phát sáng lòe lòe phía trước, tâm trạng kích động chạy tới muốn chiêm ngưỡng dung nhan, giỏi thật, trang bị toàn thân cường hóa cấp 8, đây là cấp bậc đại thần nha! Vừa đi tới muốn chụp ảnh vừa mở bảng xếp hạng ra xem, khi thấy cái tên ở đầu bảng kia, nhìn lại người bên cạnh, nhất thời đông lạnh luôn, vị bên cạnh này lại chính là Hồng Trần đại thần, chính là Hồng Trần đại thần không song tu với mỹ nữ trong truyền thuyết đấy! Hôm nay lại có thể tận mắt nhìn thấy đại thần song tu, không biết sẽ làm bị thương tâm hồn của bao nhiêu thiếu nữ đây, khiến bao nhiêu hồng nhan rơi lệ đây, thật là khiến người ta mơ mộng vô hạn, vị cùng song tu với đại thần này, có phải chính là niềm vui mới của đại thần không?
Ta còn đặc biệt dùng một hình ảnh minh họa, dùng cái này để chứng minh.
Cố Nhược An đọc nhanh như gió, người viết bài không để lại tên, chỉ nói là người qua đường không liên quan, phía dưới quả thật có một bức ảnh, trong bức ảnh là kiếm sĩ cao lớn uy vũ, trên lưng đeo bảo kiếm, toàn thân tỏa ra hào quang, đứng thẳng tắp ở nơi đó giống như mặt trời khiến người ta kinh sợ, bên cạnh là một tiểu y sư, nằm nghiêng, dáng vẻ khiêu khích. Trọng tâm của tấm hình là để biểu hiện uy danh của đại thần, căn bản nhìn không rõ bộ dạng của tiểu y sư kia, nhưng bốn chữ to trên đầu cô vẫn đủ để tất cả mọi biết là ai: Đạm Nhược An Niên!
“Mẹ kiếp!”Dù là Cố Nhược An cũng không nhịn được mà văng tục.
Trong một phòng kí túc khác.
Một người mặc áo T-shirt trắng chỉ vào màn hình máy tính, tự tiếu phi tiếu* hỏi: “Chuyện gì xảy ra đây? Nói cho tớ nghe xem?”
*tự tiếu phi tiếu: cười mà như không cười
Trong góc, một người ôm đầu ngồi xổm, mặc áo sơmi hoa, quần đùi, đi dép lê, trong miệng không ngừng niệm: “A, tớ sai rồi, tay tớ vì run mà sai lầm rồi, a, đúng rồi, là do run tay~”
“À? Xem ra là bị trúng gió, tớ không ngại giúp cậu hồi phục hồi phục!” Từ từ đi về phía góc phòng.
“Đừng mà, tớ sai rồi, tớ thật sự sai rồi, a!~” Trong phòng kí túc truyền ra một trận gào thét thê thảm, khiến cho hổ thể của các nam sinh trong kí túc xá chấn động.