------------------***************---------------------
Cảnh tượng kinh hoàng mà hắn thấy chính là các bức hoạ trong phòng bị đập nát, đồ đạc trong phòng bị ném vứt lung tung, cửa phòng tắm khép hờ thoát ra hơi nước nóng.
Hắn đứng đơ ra mất mấy giây rồi chạy vọt vào phòng tắm. Cơ thể Mặc Mặc đang chìm dần trong làn nước... Hắn hét lên:" Mặc Mặc! Mau tỉnh lại!!!" rồi chạy lại bế cô ra khỏi bồn tắm. Cơ thể Mặc Mặc lạnh ngắt như không còn sự sống, chỉ có nụ cười còn đọng lại trên gương mặt tái nhợt...
Hắn vội vã quấn khăn tắm quanh người Mặc Mặc, đặt cô xuống sàn nhà và làm hô hấp nhân tạo cho cô. Hắn gấp tới độ hơi thở không ổn định, các khớp ngón tay trắng bệch.
Một hồi lâu sau, Mặc Mặc ho sặc sụa rồi tỉnh lại. Khi mở mắt ra, cô thấy hắn đang ở trước mặt mình. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cô đã bị hắn ôm thật chặt. Mặc Mặc bị ôm tới nỗi khó thở, vội đập đập lưng hắn. Hắn hốt hoảng buông ra:"Mặc Mặc, em không sao chứ?"
Mặc Mặc ngơ ngác, sao hắn lại hỏi cô lí do ngớ ngẩn vậy? Cô đang ngủ còn bị hắn đánh thức vô duyên vô cớ nữa chứ?
- Anh vào phòng tôi làm gì?---Mặc Mặc hỏi một câu ngây thơ nai tơ không tả nổi.
- Tôi không vào có lẽ em định kết liễu đời mình? ---Hắn từ vui mừng chuyển sang bực bội. Cô gái chết tiệt, thái độ vô ơn này là gì đây? Hắn vừa mới cứu cô thoát khỏi tay Thần Chết đó!
- Tôi đang ngủ rất ngon thì bị anh đánh thức a.---Mặc Mặc rất biết cách chọc tức người khác ~.~
- Hả?---Hắn trừng mắt, lại còn có người ngủ quên trong bồn tắm đến suỵt chết đuối nha.
- Đúng là đầu heo, ngủ không biết trời đất gì nữa!!!?
- Tôi mới không phải đầu heo? - Mặc Mặc tức giận trừng mắt lại. Mà khoan đã, có gì đó RẤT SAI ở đây!!! Cô ngủ quên ở bồn tắm, hắn vào cứu, hô hấp,cô đang quấn khăn tắm, vậy nghĩa là...
- Á á á á! Anh mau cút ra khỏi đây. Anh dám xem trộm tôi tắm!!!! - Mặc Mặc một tay túm lấy khăn tắm trên người thật chặt, một tay ra sức đánh vào ngực hắn.
- Tôi... tôi - Hắn trừng mắt chỉ tay vào mình - Tôi không cứu em chẳng lẽ để em chết chìm trong đó!!!
- Tôi không cần anh giúp, đồ lưu manh, dê già!!! Mau ra khỏi phòng tôi!!!
Thật tức chết hắn đi mà, cứu người còn bị cho là lưu manh háo sắc a~ Hừ, đã thế lần sau không thèm cứu cô một lần nào nữa.
Hắn tức giận đi ra khỏi phòng đóng sầm cửa lại, còn không quên ném lại một câu:"Nhanh lên rồi xuống ăn sáng!!!"
- Không tiễn --- Mặc Mặc quay đầu nhìn ra chỗ khác,phùng má chu mỏ lên trông rất đáng yêu.
Hắn đi rồi, Mặc Mặc ngồi thừ ra một lúc. Giận rồi sao?
-Hứ, đồ suốt ngày dỗi ---Mạc Mặc làm mặt quỷ.
Thật ra, ngoài cha mẹ và bạn thân Tiêu Tiêu ra thì không ai biết, thói quen xấu của Mặc Mặc chính là vừa tắm vừa...ngủ.
Đúng vậy,thậm chí còn ngủ rất say nữa chứ. Có lần cô vừa tắm vừa ngủ đến lúc tỉnh dậy đã là gần trưa hôm sau. Sau đấy thì bị cảm, người rét run cầm cập lại còn phải ngồi nghe phụ huynh "dạy dỗ lại".
Mặc Mặc vỗ vỗ cái trán đau nhức của mình, lắc đầu than vãn. Thói quen xấu không bỏ được rồi có ngày bị chết đuối trong bồn tắm, cô trở thành cô gái có cái chết lãng xẹt nhất quả đất a~
Mà dù sao cũng khó trách hắn, cô mà không có hắn cứu thì có lẽ cũng đã chết đuối rồi. Tại lúc đó cô tưởng hắn lợi dụng mình nên mới phản ứng gay gắt như vậy, với lại có cô gái nào lại muốn để người đàn ông khác nhìn hết cơ thể mình đâu chứ!!!
Mặc Mặc thở dài rồi bước ra khỏi phòng tắm. Mà trước khi đi không mang theo quần áo, bây giờ tắm xong biết mặc cái gì. Thấy đằng trước có một chiếc tủ khá lớn, Mặc Mặc chậm rãi tiến lại rồi mở ra.
Mặc Mặc suýt nữa thì tức hộc máu mà chết. Cái gì đây a~ Bên trong có rất nhiều quần áo, đủ các loại, nhưng...toàn là đồ nam -_- Mặc Mặc đành cắn răng chọn đại lấy một bộ đơn giản rồi đi xuống lầu dưới.
Hắn lúc ấy đang vừa uống trà vừa đọc báo dưới lầu, thấy có tiếng bước chân thì bỏ tờ báo xuống, ngẩng đầu lên nhìn và ngay lập tức bị sặc. Gì đây? Hắn nhớ rằng mình đâu có nuôi một nam nhân trong nhà.
- Thái độ kia là sao? --- Mặc Mặc lừ mắt nhìn hắn. Bộ cô nhìn khó coi lắm hả?
- Trời đất, hoá ra là em. Tôi còn tưởng mình nuôi nam nhân nào trong nhà nữa chứ!---Hắn một tay giữ tách trà, một tay ôm bụng cười đến chảy cả nước mắt.
- Tôi nhìn giống nam nhân thế sao?--- Mặc Mặc rất mất kiên nhẫn hỏi lại.
- Không!!! Nhìn em chẳng khác gì...thụ---Nói xong tiếp tục cười.
"Bốp" Cái gối từ tay Mặc Mặc phi thẳng vào mặt hắn nhưng hắn rất kịp thời đỡ được.
- Em định ám sát vị hôn phu của mình?--- Hắn bày ra tư thế mị hoặc nhất có thể, mỉm cười gian xảo.
- Vũ Thần!!! Anh không muốn sống nữa à? --- Mặc Mặc nghiến răng nói. Hắn trở thành vị hôn phu của cô bao giờ thế?!!
Hắn nhún nhún vai rồi chuyển sang chủ đề khác:"Em vẫn còn nhớ tên tôi à?"
"Hừ, cái tên khốn kiếp nhà anh!!!" Mặc Mặc phẫn nộ nhảy tới định đánh hắn một trận thì không may vấp phải cái chân ghế, ngã nhào về phía trước.
Vâng, cú ngã tuyệt đỉnh!!! Mặc Mặc cảm thấy đầu đau điếng, mắt đảo từng vòng tròn. Tay thì sờ soạng khắp nơi cố gắng đứng dậy.
- Em biết mình đang làm cái gì không? --- Tiếng nói của hắn vang ngay trên đầu cô. Mặc Mặc nhìn lên và ngay lập tức mặt đỏ như trái dây tây. Cô thế mà lại ngã vào lòng hắn, mặt thì dí sát vào cơ bụng hắn, tay thì sờ nhầm vào...(vào cái gì tự hình dung nhé 😄)
- Tại...tại cái ghế!!!---Mặc Mặc đổ tội cho cái ghế. Cô cố gắng thoát khỏi lồng ngực hắn nhưng hắn đã nhanh hơn một bước, lập tức bỏ tách trà xuống, giữ chặt vai cô hơn.
- Ngồi im!!! Đừng để tôi mất kiểm soát là em xong luôn đấy!!! --- Hắn nhắm mặt lại, lồng ngực phập phồng. Hắn thế mà lại có phản ứng với cô a~ Hắn nhớ lại lúc bế cô ra khỏi bồn tắm, cơ thể mềm mại của cô thật khiến hắn phát cuồng.
Mặc Mặc nhìn thấy gương mặt khổ sở chịu đựng của hắn thì lòng phập phồng lo sợ. Hắn liệu có "ăn" luôn cô bây giờ không? Tốt nhất là nên ngồi im chờ cho hắn hồi phục lại đã.
Không khí ngượng ngập bao trùm căn phòng. Mặt của Mặc Mặc bây giờ đã đỏ đến nhỏ máu tới nơi rồi mà "cậu nhỏ" của hắn vẫn chưa khôi phục trạng thái ban đầu. Cô cắn cắn môi dưới, cố chờ thêm một chút đi mà ~
Một màn này lọt vào mắt hắn khiến hắn nội tâm ngứa ngáy khó chịu vô cùng, cơ thể lại phản ứng mạnh mẽ hơn.Hắn xưa nay sức chịu đựng rất tốt, chưa bao giờ bị khuất phục bởi nữ nhân. Thế mà chỉ bằng cái hành động vừa rồi của Mặc Mặc, hắn lại trỗi dậy thú tính.
Mặc Mặc "a" lên một tiếng, môi đã bị hắn khoá trụ. Cô đẩy ngực hắn ra nhưng vô ích.
- Ngoan nào!!! Em muốn bị "ăn sạch" ngay bây giờ? --- Hắn hít vào một hơi thật sâu, rời môi cô và nói, rồi lại tiếp tục tận hưởng hương vị ngọt ngào ấy.
Mặc Mặc biết chống cự bây giờ chỉ làm dục vọng của hắn thêm mạnh mẽ, nên ngoan ngoãn mặc cho hắn "tàn sát" bờ môi không thương tiếc. Hắn biết cô đã chấp nhận mình, hành động thêm táo bạo hơn Lưỡi hắn như một con rắn, mềm mại trườn vào khoang miệng cô, tìm kiếm hương vị mê ly chưa từng được ai khám phá.
Một hồi lâu sau, hắn mới buông tha môi cô. Hơi thở hắn nóng rực phả vào gương mặt ửng đỏ của Mặc Mặc.
- Tiểu yêu tinh, em muốn bức chết tôi?
- Tôi mới không có!!! --- Mặc Mặc xấu hổ cúi gằm mặt. Vừa rồi cô còn rất tận hưởng nụ hôn của hắn a~
- Em chính là dụ hoặc tôi a~ ---Hắn đưa tay lên chạm vào bờ môi mình, gạt đi nước bọt trong suốt của cô
- Hương vị này tôi đã được nếm nhiều lần lần, nhưng chưa có cô gái nào lại làm tôi say đắm như em.
- Đừng nói nữa!!! --- Mặc Mặc hét lên, bịt chặt tai lại, chạy khỏi phòng khách.
Hắn nhìn theo bóng lưng, cô thầm tiếc rẻ. Biết vậy hắn đã không buông cô ra sớm như thế. Cô không biết rằng, dáng vẻ vừa rồi có bao nhiêu mê hoặc. Hắn nhắm mắt, nhớ lại bộ dạng lúc nãy của Mặc Mặc. Cô cư nhiên dám cả gan mặc áo sơ mi trắng của hắn lại không mặc áo bra, quần đùi ngắn bó sát lấy đôi chân thon dài... Nhớ lại làm cho dục vọng của hắn một lần nữa trỗi dậy, nội tâm hắn kêu gào.
- Shit!!!
Hắn bước nhanh vào phòng tắm, cởi hết quần áo, xả nước vào người để tỉnh táo lại. Từng dòng nước lạnh buốt chảy dọc cơ thể cường tráng nam tính làm dục vọng của hắn dịu đi rồi mất dần. "Cô gái chết tiệt, em là đang muốn thử sức chịu đựng của tôi?" Hắn đấm mạnh tay vào tường...