danglacung.wordpress.com
Các bạn vui lòng nhập pass và follow page để được đọc full chương và nhận thông báo sớm nhất cho những chương sau (๑ˊ͈ ॢꇴ ˋ͈)〜♡॰ॱ
Đoạn trích nhỏ:
Cảm nhận xúc cảm ấm áp của lòng bàn tay, ý nghĩ đầu tiên trong lòng Đế Khuyết đó là....... quả nhiên, chỉ cần dùng một tay là ôm trọn được rồi.
Khi anh đứng dậy thì Hạc Từ cũng được ôm vào ngực vừa đúng lúc thấy rõ khuôn mặt của anh.
Mũi cao thẳng, đôi mắt sâu thâm thuý, tóc dài ánh màu khói theo động tác của anh mà hơi bay lên, vừa vặn rủ xuống bên vai.
Tuyết bay bên cạnh anh còn chưa tan hết, trong ánh sáng rạng rỡ hiện lên khuôn mặt trắng ngần tuấn mỹ, phảng phất giống như vị thần trong thần thoại phương tây khống chế phong tuyết, đạp tuyết hạ phàm.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Hạc Từ, đôi mắt đen sâu thẳm của đối phương cúi đầu nhìn xuống.
Hạc Từ tiếp xúc gần với khuôn mặt xinh đẹp làm giật mình tỉnh táo lại lập tức dời ánh mắt quay đi.
Nhưng càng tỉnh táo cậu lại càng nghi ngờ, vì sao Đế Khuyết có thể biến thành người được cơ chứ!! Σ(゜□゜)
Ở đây....... Có còn là Trái Đất không??
Hiện giờ đối với Hạc Từ thì Đế Khuyết không khác gì người khổng lồ, khoảng cách quá cao cộng thêm lần mạo hiểm vừa rồi khiến cậu không tự chủ được mà phát run.
Rất nhanh, bàn tay trắng nõn với từng khớp xương rõ ràng thon dài chắn trước mặt cậu, giọng nói trầm thấp quen thuộc nhẹ nhàng an ủi: "Không có chuyện gì đâu."
Đế Khuyết mang theo Hạc Từ lui về mấy bước cách xa cái khe băng này sau đó mới dựa lưng vào sông băng ngồi xuống.
Hạc Từ bị người đột nhiên xuất hiện này doạ sợ mà Đế Khuyết đang nâng cậu trong tay cũng bị doạ không kém.
Con non thật sự nhỏ bé!!
Đế Khuyết không dám dùng sức chỉ có thể cố gắng mang Hạc Từ để trong lòng bàn tay.
Đây là lần đầu tiên anh dùng loại hình thái này chạm vào con non, thật........ đáng yêu quá!! (〃▽〃)
Còn tiếp tại Đằng La Cung _ Thiện Vi Tối Lạc