_Quý Lân (tên của người chưởng quầy í) làm gì mà để khách tức giận thế kia
_Tiểu nhân..........
_Là vương gia nhà ta muốn mua chiếc vòng nhưng không biết là con ruồi nào đó nói là mình thấy trước, mình gọi trước...........Đòi giành chiếc vong của vương gia-Cái tên nô tài nói một cách hóng hách
_Học chưa đến nơi, chơi chưa đến chốn mà bày đặt à, ngươi có thấy con ruồi nào có cái miệng để nói không con ruồi chỉ kêu "vo ve vo ve" thôi hiểu chua về nhà dỏng tai lên mà nghe nhé...........đồ ngốc-Như Yên miệng thì nói nhưng ánh mắt không nhìn tên nô tài kia
Tiếng cười, tiếng bàn luận nổi lên từ bốn phía
_ha,ha.....đúng là ngốc mà
_Phải đó, phải đó...hầu hạ vương gia mà là người thế này sao.....ha ha ha...
Tên nô tài mặt đỏ đến đỉnh tai vừa giận dữ, vừa xấu hổ
_Ngươi....
_Xin các vị hãy bình tĩnh "dĩ hòa di quý" mọi người đều vui vẻ
_ca, ca-Nữ tử áo đỏ nhìn nam tử đang từ cầu thang bước xuống
_Ừ...tại hạ là Tuyết Trúc Nhân là ông chủ của cửa tiệm này, rất vui vì mọi người đến ủng hộ, không biết tại hạ có thể giúp gì?
_ca, họ đang tranh nhau chiếc vòng ngọc-Nữ tử áo đỏ lên tiếng
_Cô nương này là...?-Tên nô tài kia lên tiếng
_À đây là muội muội của ta-Tuyết Trúc Nhân trả lời
_Tiểu nữ là Tuyết Trúc Uyển-Nữ tử áo đỏ nhún chân ra mắt mọi người
_Không biết chiếc vòng các vị nói là chiếc vòng nào
_Ông chủ là chiếc vòng này-Nói rồi chưởng quầy cầm chiếc vòng ngọc được đặt trong hộp đến trước mặt Trúc Nhân
_Đây là chiếc vòng tay được làm từ ngọc Lưu Ly rất quý nên cả cửa tiệm chỉ có một chiếc-TUyết Trúc Nhân từ từ giải thích
_Ta biết-Hai giọng nói cùng một lúc vang lên, một của Như Yên nhà ta còn một của....Tứ vương gia
_Vậy tại hạ có một ý kiến không biết hai vị có muốn nghe không?-Tuyết Trúc Nhân lên tiếng
_Không biết ông chủ Tuyết có cao kiến gì?-Tứ vương gia nãy giờ luôn khoác bộ áo choàng có mũ im lặng quan sát mọi thứ cuối cùng cũng chịu bỏ chiếc áo choàng ra bước lên đối diện với ông chủ Tuyết nói chuyện, khi vừa bỏ bộ áo choàng xuống thì tiếng ồn nổi lên đặc biệt là các cô nương
_Đây là Tứ vương gia đó sao
_Thật là tuấn tú
_A... tuấn tú quá đi...xem đôi mắt kia kìa...
Kể cả Liễu Dương Dung và Liễu Thất Thất đứng không tiếng nào từ đầu đến cuối bây giờ cũng phải mở miệng trước khuôn mặt tuấn mĩ kia
_Thật là đẹp, nghe nói Tứ vương gia này văn võ song toàn đó tỷ tỷ-Dương Dung bên cạnh nói với Liễu Thất Thất
_Tứ vương gia.... ta nhất định phải gây được sự chú ý của ngài ấy-Thất Thất nói
_Ưm ưm....nếu chiếc vòng kia chỉ có một mà cả hai vị đều muốn có chi bằng chúng ta tổ chức một cuộc thi đấu nếu ai thắng thì chiếc vòng của người ấy hai vị đồng ý không?-Ông chủ Tuyết đưa ra ý kiến của mình
_Ta đồng ý...nhưng không biết vị cô nương này có đồng ý không?-Tứ vương gia quay qua nói với Như Yên, mặt đối mặt, mắt đối mắt
Bây giờ Như Yên mới kịp nhìn rõ khuôn mặt của kẻ đang nói chuyện với mình, là khuôn mặt đẹp với đôi mắt tím nổi bật hút hồn....mái tóc được chải gọn một phần bó một phần thả xuống sau lưng...mặc bộ y phục màu tím tôn lên vẻ bí hiểm, kiêu ngạo...
_Được ta đồng ý-Như Yên trả lời
Cũng như Như Yên cái tên Tứ vương gia kia cũng mới nhìn rõ hình dáng người đang giành vòng ngọc với mình, là một cô nương với mái tóc dài đen nhánh xõa dài theo xuống sống lưng, đôi chân mày lá liễu, đôi mắt to màu đen đầy mị hoặc nhưng không thể biết được cô đang nghĩ gì khi nhìn vào đôi mắt ấy...một đôi mắt...,không biết sau mạng che mặt cô nương này đang cười hay đang tức giận