Hai phút sau, Lục Tiểu Mã ôm theo một đống tài liệu đúng giờ xuất hiện, trên áo lông lại xuất hiện vết chân chó. Hắn đặt tài liệu lên bàn Phương Khởi, lại lấy số liệu phần cứng ở trong túi ra. Vừa thở phì phò, vừa nịnh nọt lấy lòng. Cầu xin người khác làm không công, thái động nhất định phải tốt, Tiểu Mã thật là âm hiểm!!!
Phương Khởi ngẩng đầu lên từ đống tài liệu giảng dạy tài chính và kinh tế, cười cười với hắn, đôi mắt híp lại thành vầng trăng khuyết, tay cầm khăn mặt đưa cho Tiểu Mã lau quần áo.
Tiểu Mã cảm động không thôi, Tiểu Khởi thật là tốt, hiền lành lại đáng yêu, thông minh vô cùng, rất thích hợp lấy về nhà aaaa!!!
Nhìn thấy Lục Tiểu Mã cầm khăn mặt điên cuồng chà xát, Phương Khởi buồn bực, đây lại là tật xấu dở hơi nào? Chưa từng biết là hắn lại có loại tật xấu này?
Phương Tiểu Khởi: “Mày làm sao vậy?”
Lục Tiểu Mã: “My Day!! Sổ sách nhìn ít ỏi thế này, mà phải ôm đi qua mấy trạm mệt không chịu nổi, quả nhiên là không thể không nhận mình già rồi!” Tiểu Mã tang thương thở dài, cả người tản ra nỗi lòng đau thương của người già. Lão tử còn chưa đá được Hồ Trạch Thành, còn chưa tiến quân CBD, thậm chí còn chưa theo đuổi muội tử, sao lại đã già đi rồi!! Ông trời muốn trêu đùa mình!!!
Phương Tiểu Khởi: “Haha, mày suy nghĩ nhiều quá rồi.”
Lục Tiểu Mã khôi phục trạng thái bình thường, thò cái đầu xù to đùng ra, xem sách ở trước mặt Phương Khởi.
Động tác này y hệt như lúc nhị mao muốn nhảy vào góp vui, vuốt ve cái đầu to gì đó, Phương Khởi nhịn xuống nỗi xúc động gõ một cái vào cái trán của hắn, âm thầm cảm thán, quả nhiên kiếp trước đúng là người một nhà.(người một nhà với em chó đó =))))
Lục Tiểu Mã nhìn không hiểu, trên bìa sách “Phong vân phố Wall”, Tiểu Mã lập tức im lặng, được rồi, trách không được lại không hiểu, người thông minh nắm bắt thật nhanh. Thế giới của người thông minh không thể nào hiểu được, không thèm xem mấy loại sách thực dụng “Ô long viện” “Bóng rổ hắc tử”, “Bách khoa toàn thư tán gái”, xem “Con đầu to bố đầu nhỏ”, phim hoạt hình này xem còn tốt hơn nhiều, xem chống đỡ hàng nội cũng rất tốt, xem cái vô dụng này để làm gì, làm gì!!!
Khoảng cách giữa đại thần và học ngu lần thứ hai được thể hiện!
Nhìn khuôn mặt của Lục Tiểu Mã chỉ hận rèn sắt không thành thép, Phương Khởi bất đắc dĩ, đành phải nói sang chuyện khác, lấy gà hầm nhân sâm trong nồi cho hắn ăn. Quả nhiên, Lục tham ăn hai mắt “Đinh -” một cái, như hai cái bóng đèn công suất lớn, lực chú ý trong nháy mắt liền được dời đi, hai tay thò ra trịnh trọng đỡ lấy. Thế giới của kẻ tham ăn quả nhiên là dễ thỏa mãn!
Phương Tiểu Khởi buồn cười, gập sách lại. Lại cầm sổ sách sang, xem qua đại khái.
Một tờ giấy quảng cáo tuyên truyền rơi xuống, Phương Tiểu Khởi hiếu kì nhặt lên xem.
“Tập đoàn Phong Thanh tuyển dụng trợ lý sinh hoạt” tiêu đề mười chữ to vô cùng bắt mắt.
Phương Khởi nhất thời bị thu hút sự chú ý, muốn hỏi Lục Diêu một chút xem tờ giấy này từ đâu mà tới, có điều Lục tham ăn khi bắt đầu ăn thì y như lão tăng nhập định, hoàn toàn tách biệt với thế gian, vô cùng chuyên tâm!
Hiển nhiên không thể hi vọng gì ở hắn, Phương Khởi đành phải tự mình xem. Đại thể nội dung chính là Phong Thắng muốn tuyển trợ lý sinh hoạt, bao ăn bao ở, lương cao, hoan nghênh mọi người nộp lý lịch sơ lược, cùng một chút yêu cầu cơ bản nhất.
Phương Khởi tỏ vẻ 囧囧, tổng tài còn muốn tuyển dụng trợ lý sinh hoạt? Đây là tàn rồi mà vẫn còn than, chẳng lẽ bận rộn quá mức đến nỗi sinh hoạt không thể tự gánh vác? Đương nhiên, coi Phong Thắng là thần tượng, Phương Tiểu Khởi đương nhiên sẽ không hoài nghi năng lực sinh hoạt của boss, cảm giác lần này hắn đến Trung Quốc, khẳng định là do khí hậu không hợp, muốn tìm một người chăm sóc một chút. Phải, nhất định là như vậy!
Phương Khởi lên weibo, phát hiện trên weibo của tập đoàn Phong Thanh có đăng lên thông báo tuyển dụng này.
Bên dưới fan cuồng điên cuồng bình luận, rít gào, trợ lý sinh hoạt gì đó, vừa nghe liền cảm giác rất có nội hàm! Bao ăn, bao ở hoàn toàn đó! Nói không chừng trụ lại được có thể trở thành Tổng tài phu nhân rồi! Tiền đồ quả nhiên là xán lạn, Phong Phong về nước mà chúng ta lại không thể chiêm ngưỡng cơ bắp, sờ cơ bụng gì đó, quả thực là đáng tiếc, lần này có cơ hội đương nhiên là không thể bỏ qua!
Kết quả là ở dưới đầy rẫy các cá nhân giới thiệu lý lịch sơ lược, có người còn đăng ảnh chụp, trọng điểm là khoe eo nhỏ, ngực to gì đó, mấu chốt là đại tỷ à, kỹ thuật của tỷ thật là không tốt lắm, dấu vết photoshop quá mức rõ rệt!!
Phương Khởi xem xong da đầu liền run lên, bị nhóm fan cuồng làm cho chấn động một chút. Không có hắc thiếp của Lục Tiểu Mã, dưới phần bình luận hòa thuận, vui vẻ, đều là tâng bốc Phong Thắng, xem ra xã hội vẫn rất hài hòa.
Tiểu Mã khó chịu rầm rì, lão tử không phải là một người tùy tiện, muốn bình luận xấu cũng không xấu được, người khác không mắc mớ gì đến tao, tao cũng phải là tẻ nhạt đến mức không có chuyện gì làm. Phương Khởi sắc bén đáp trả, mày cũng biết hành vi này rất tẻ nhạt à, mắng chửi xong liền bỏ chạy gì đó, thực sự là cực…ngu!
“Phong Thắng, Phong boss” Phương Tiểu Khởi nhìn qua bình luận một chút, trong đầu liền hiện lên cái tên Phong Thắng.
“Đinh – ” một tiếng, một bóng đèn trí tuệ trên trán Phương Tiểu Khởi sáng lên một chút. Vội vàng vào trang của Phong Thắng, nhìn avatar Phong Thắng đặt, hai tay thoáng run rẩy.
Hôm trước dắt chó đi dạo gặp được một người trông thực sự rất giống Phong boss… Phương Khởi hơi kích động, nhìn thấy thần tượng gì đó, thực sự là rất đáng để kích động chạy như điên, đáng tiếc không mang kính, không thể xác nhận rõ ràng, thân hình này quả là rất giống! Đương nhiên ổn trọng lại hiểu chuyện như Phương Tiểu Khởi sẽ không kích động chạy như điên khiến cho mình bị thương! Loại hành động này hiển nhiên chỉ có Lục Tiểu Mã mới làm, Tiểu Mã hạnh phúc mà ăn canh, vô tình bị trúng đạn!
Phương Tiểu Khởi đột nhiên sinh ra loại kích động muốn đi dự tuyển, như vậy có thể biết được mình có nhận lầm người không. Có điều, chỉ trong nháy mắt, lí trí của cậu lại phục hồi, đây là tổng tài của tập đoàn, làm sao có thể muốn gặp là gặp được, nói không chừng người ta đã quên mình rồi, Phương Tiểu Khởi nở nụ cười tự giễu, không hiểu sao, cảm thấy bị tổn thương. Phong boss mà nhìn thấy chắc chắn là sẽ đau lòng đến chết.
Phương Khởi tắt weibo đi, để giấy quảng cáo sang một bên
Sau đó, trúc mã trúc mã cứ như vậy lần thứ hai vô cùng tiếc nuối mà bỏ lỡ mất? Nhất định là không có, đây cũng không phải cuộc tình bi kịch, ngược đến ngược đi gì đó. Thời khắc mấu chốt, viện trưởng nãi nãi tốt bụng lần thứ hai lóe sáng lên sân khấu!
Điện thoại di động vang lên, Phương Khởi điều chỉnh tâm trạng, nhận điện thoại. Điện thoại là từ viện trưởng nãi nãi, nói là lúc đang khiêu vũ ở quảng trường vô tình thấy được thứ tốt, muốn kể cho Phương Khởi. Bác gái khiêu vũ ở vũ trường gì gì đó, Phương Tiểu Khởi hơi 囧.Quay đầu nhìn đồng chí Tiểu Mã đang say sưa ăn canh gà, có chuyện tốt không phải là phải nói cho cháu trai của mình trước tiên hay sao, thông cảm lắc đầu, Tiểu Mã chắc chắn là ở ven đường tùy tiện nhặt được, bà nội không nhận quả thật là vô cùng đáng thương!
Gọi được thần trí của kẻ tham ăn quay lại được rồi, liền nói với hắn muốn đi ra ngoài một chút, để tránh cho hắn ăn xong lại không nhìn thấy mình, ngạc nhiên lại sợ mình bị người ngoài hành tinh bắt đi. Thật không nên hoài nghi, lấy chỉ số thông minh của Tiểu Mã, hắn thật sự có thể nghĩ ra chuyện như vậy.
Tiểu Mã vô tội biện giải, thời gian ăn uống, bên cạnh không có ai, là người ai cũng sẽ cảm thấy kinh sợ, huống chi trái tim của hắn lại nhỏ bé yếu đuối như thế!
Tiểu Mã cũng không ngẩng đầu lên, đuổi người đi. Loại cảm giác lợi dụng xong liền đuổi đi, Phương Khởi cảm thấy thật tang thương!
Dương Thục Cầm ngồi trong văn phòng, đôi mắt đang chăm chú nhìn vào tờ giấy quảng cáo, mắt kính lão thị dường như có linh quang chợt lóe sáng, quả thực chính là phiên bản khác của Conan! Thế giới của lão hủ nữ, thật sự rất khó đoán!
Nghe thấy có tiếng gõ cửa, viện trưởng nãi nãi lập tức liền ngồi nghiêm chỉnh lại, đẩy đẩy cặp kính viễn thị, xoa xoa hai má, nở một nụ cười thật hiền hòa, hiển nhiên chính là cao thủ nhân cách phân liệt!
“Viện trưởng nãi nãi khỏe.” Bảo bảo Phương Tiểu Khởi ngoan ngoãn chào hỏi.
“Tiểu Khởi đến rồi à, mau ngồi đi.”
Phương Khởi ngồi xuống rồi, hai tay đặt trên đầu gối, híp mắt cười.
“A Diêu có phải lại đến chỗ con ăn trực phải không?”
Phương Tiểu Khởi gật đầu.
“Con thỏ nhỏ chết bầm này, có cái ăn liền không đến thăm ta nữa, về sau không cần để ý đến nó nữa, cứ để cho nó bị chết đói đi!”
Phương Khởi gật đầu cho có lệ, quả nhiên không phải là ruột thịt, Tiểu Mã thật là đáng thương, phải quay cái móng giò an ủi nó. Cậu là con ngoan thiện lương, không trách được Phong boss lại khó chịu, thực sự là không thể kiềm chế được.
Lải nhải một hồi, Dương Thục Cầm mới nhanh chóng chuyển chủ đề, “Tiểu Khởi à, vừa rồi có một lão tỷ tỷ đưa cho ta một tờ quảng cáo, nhờ ta quảng cáo giúp, ta thấy rất thích hợp với con, liền gọi con đến xem thử.”
Phương Khởi cầm tờ giấy quảng cáo quen mắt, cảm thấy 囧, quả nhiên chính là tờ vừa mới xem qua lúc nãy.
Thừa dịp lúc Phương Khởi còn đang nhìn, Dương Thục Cầm bổ sung thêm, “Lão tỷ tỷ kia có con trai là quản lý ở tập đoàn Phong Thanh, nghe nó nói công việc này không tệ nhưng cần người cẩn thận có khả năng, thiện lương lại hiểu chuyện. Ta nghĩ, đây không phải là đang nói đến con hay sao!” Sợ Phương Khởi suy nghĩ nhiều, nói tiếp, “Đương nhiên bà nội không phải là không cần con, mà là con là một người có tài, ngồi ngốc ở chỗ này rất đáng tiếc, không bằng ra ngoài học tập học tập, tích lũy kinh nghiệm, tuy gọi là trợ lý sinh hoạt, nhưng vẫn là một cơ hội học tập thêm. Nếu làm không quen, lập tức có thể trở về nơi này của bà nội, nếu ở đằng kia không ở lại được, cũng có thể xin trở lại, dù sao từ chỗ của ta đến công ty cũng không xa. Con thấy thế nào?”
Phương Khởi đương nhiên biết bà nội là thật tâm đối xử tốt với mình, cho nên cẩn thận suy nghĩ lại lời bà nói, lại nghĩ lại lúc nãy mình thật sự là cũng có chút kích động, không bằng đi thử xem thế nào?
Lúc Phương Khởi đang suy tư, lão bà vẫn luôn bình tĩnh không khỏi cũng cảm thấy hơi khẩn trương, khó có được lúc mai mối, cũng không thể lại bị bóp ngay từ trong trứng nước!
Phương Khởi ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp dưới ánh sáng ấm áp phản chiếu quang mang lấp lánh, “Vậy con đi thử xem! Khiến bà nội lo lắng rồi. Có điều có nhiều người đăng kí như vậy, con phỏng chừng sẽ không trúng tuyển được.”
Dương Thục Cầm thở ra một hơi, nghĩ không chọn con thì chọn ai, chính là vì con nên mới có, “Không sao, không sao, công việc này khẳng định không phải là của con thì chắc chắn người khác cũng sẽ không có được!!” Lời nói ra khỏi miệng rồi lại cảm thấy có vẻ như mình nói quá thẳng thắn, có thể làm người khác hoài nghi, liền chột dạ bổ sung thêm, “Bà nội tin tưởng ở con, cố gắng lên!!”
Tiểu bạch thỏ Phương Tiểu Khởi thiện lương ngoan ngoãn nhảy hố, cảm ơn rồi trở về, nhất định phải chuẩn bị sơ yếu lí lịch thật tốt, không thể khiến viện trưởng nãi nãi thất vọng! Nắm bàn tay thật chặt!!!
Cửa phòng làm việc lần thứ hai đóng lại, khóe miệng của viện trưởng nãi nãi nhếch lên, nở nụ cười tà mị, cảm thấy mình cứ như nữ đặc công trên phim truyền hình gần đây, khẳng định đặc biết khí phách, đặc biệt mê người! Trúc mã trúc mã sắp gặp nhau, nghĩ là đã thấy thật là kích động! Hai đứa trăm nghìn lần đừng làm cho bà nội này phải thất vọng đấy!
Chân tướng của sự tình thật ra là thế này: Phong Thắng không hề có ý định tuyển dụng trợ lý sinh hoạt, hoàn toàn là do Tinna bãi công, lí do là cậu đến địa bàn của tức phụ nhi, còn muốn kéo theo lão mụ tử, tớ sống dễ dàng lắm sao?! Thực ra chính Tinna thích đi mát xa, hưởng thụ cuộc sống về đêm, ngoại trừ công việc ở công ty, những chuyện khác cũng không muốn quản, liền vẫy cờ “Bắt lấy tuổi thanh xuân” đưa ra ý kiến tuyển dụng trợ lý sinh hoạt!
Nhất là lần trước Phong Thắng cầm chiếc sandwich tức phụ nhi mua cho vẫn không dám ăn, cho đến tận lúc sắp hết hạn, mới cùng Bobby chia nhau ăn, hai cha con ăn say mê, biểu cảm tinh tế thưởng thức, Tinna nghĩ lại đều cảm giác lạnh sống lưng, không phải là sandwich hay sao, làm sao lại ăn ra hương vị tổ yến được? Tinna khinh bỉ đầy mặt, rốt cuộc chịu không nổi!
Mới đầu Phong Thắng không đồng ý, sau rồi Tinna phát huy miệng lưỡi trơn tru của mình, lí do đưa ra vô cùng có đạo lý, hơn nữa là nói với Phong Thắng vô cùng mạnh mẽ. Ví dụ như nói: “Đại ca, cậu hiểu rõ tốt xấu, tớ cho cậu một cơ hội, vạn nhất tức phụ nhi đi tuyển dụng, cậu theo đuổi lão bà thành công hơn nửa rồi!”
Phong Thắng: cậu cũng biết là vạn nhất, vậy vạn nhất em ấy không đến thì sao? Vạn nhất đến là gián điệp thương mại, dù sao cuộc sống không quen, rồng mạnh cũng không thể đè được bọn rắn độc.
Tinna trầm tư hai giây đồng hồ: Chuyện này cứ để tớ lo. Vạn nhất kế này không thành, liền nói lung tung lí do không hợp với chức vị này mà từ chối tuyển dụng.
Tinna hiểu băn khoăn của Phong Thắng, chung quy ở bên dưới khu bình luận có nhiều trả lời của fan cuồng như thế, Phong boss lại sợ nhất là tuyển một fan cuồng đến, lúc này mới gọi là dẫn sói vào nhà. Trong phương diện tình cảm, boss nhà ta thực ra rất ngây thơ nha?!
Sau rồi, Tinna tìm được Dương Thục Cầm ra tay giúp một màn này. Nếu Tinna luôn tự xưng là trẻ trung xinh đẹp biết trong miệng viện trưởng biến thành lão tỷ tỷ, hẳn là tức đến phun ra một ngụm máu! Về phần giấy tuyên truyền trong tay Lục Tiểu Mã, thì chỉ là do trùng hợp nhìn thấy, tiện tay nhét vào bên trong tài liệu, quên lấy ra thôi, loại hành động vô tình này lại đúng lúc giúp Phong boss một tay, rất đáng được thưởng một bữa tiệc lớn ở khách sạn 5 sao.
Nhiệm vụ hoàn thành, Dương Thục Cầm lập tức gọi điện cho Tinna. Hai người phụ nữ tuy tuổi tác chênh lệch một đoạn dài, nhưng bát quái là đặc điểm trời sinh, lập tức hàn huyên với nhau, đầu tiên là điên cuồng ý dâm tương lai sinh hoạt hài hòa của trúc mã trúc mã, sau đó là kĩ xảo đi chơi đêm đồng thời hẹn nhau cuối tuần ra ngoài chơi cả đêm, tốc độ chuyển đề tài phải gọi là nhanh như thần, Phong Thắng bên cạnh khóe môi co giật, thế giới của phụ nữ quả nhiên là rất phức tạp, vẫn là tức phụ nhi của mình tốt!
Phương Tiểu Khởi đơn thuần đi về phòng của mình, tính toán sơ yếu lí lịch, lại không biết, người hâm mộ cậu đã mở cửa sau cho cậu vào rồi, chờ cậu tắm rửa sạch sẽ, đến thị tẩm cho boss to, boss nhỏ.
Mở cửa phòng, trong nháy mắt, Phương Tiểu Khởi bị một luồng sát khí nồng đậm là cho phát sợ. Buồn bực ngẩng đầu, chỉ thấy Lục tham ăn đã ăn xong mỹ thực, đang lật xem tạp chí tài chính kinh tế. Có lẽ là bị cái gì đó kích thích, hai mắt đỏ ngầu, một bàn tay run rẩy vò tờ giấy nhăn nhúm lại. Không biết phải bao nhiêu thù hận mới tạo ra bộ dáng như vậy, Phương Tiểu Khởi hiếu kì lại gần, nháy mắt liền minh bạch. Tạp chí kia cùng với bản Nhã Thiến mua giống nhau, là tuần san tài chính kinh tế mới nhất, vì có mánh lới, có Hồ boss nên thương gia gắn nhãn limited, cho nên Phương Tiểu Khởi mua luôn, bởi vì cậu là thừa dịp “kì này ra rồi, kì sau nhất định rẻ hơn chút” mua lúc thời cơ tốt, không hổ là học khoa tài chính và kinh tế, quả là khôn khéo! Cũng không phải là do cậu yêu thích Hồ boss.
Nhìn bìa tạp chí phóng to ảnh của Hồ boss, khuôn mặt như có như không khiêu khích nhìn Tiểu Mã, lại mang theo một chút mị hoặc. Nói chung, Tiểu Mã tức đến nỗi canh nhân sâm gà suýt trào ra, một giây sau liền muốn đạt đến trạng thái sôi trào.
Nhìn Lục Tiểu Mã sắp hóa thân làm ác ma, Phương Tiểu Khởi thức thời lẩn đi xa một chút, miễn cho bị vô tội vạ, tiện tay mở cửa sổ, cho khí lạnh tràn vào, làm cho hắn thanh tỉnh một chút! Thật là không dễ dàng!!!