• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cáp Lai Nhĩ nhìn A Nhất điềm đạm: "Cứ sắp xếp chỗ ở gần khu vực củA Mẫn Nhi đi.Cũng nên xóa mọi dấu vết, hành tung củA Mẫn Nhi ở đây.Tuyệt đối không được để Long Ngạo Thiên tra ra nơi này."

A Nhất nghe xong thì gật đầu, còn A Tam thì im lặng không nói gì.

Cả ba người sau đó về ngôi biệt thự đã được mua sẵn để nghỉ ngơi.

A Mẫn vì mới đến nước S nước đành tìm một khách sạn để thuê phòng.

Vừa thuê xong cô đã vội ngả lưng xuống giường để ngủ.

Vì bị Long Ngạo Thiên hành cả đêm, còn ngồi trên máy bay nhiều giờ khiến cả người cô đều mệt rã rời.

Khi Long Ngạo Thiên thức giấc thì đã không thấy A Mẫn đâu.

Anh nhíu mày ngồi dậy, vô tình kéo tấm ga giường lên thì thấy một dấu vết màu đỏ.

Long Ngạo Thiên liền nhìn tờ giấy trên bàn, anh vội vàng cầm lên thì đúng như những gì mình nghĩ.

A Mẫn đã ký đơn ly dị trên giấy rồi, bên cạnh tờ giấy còn có cả chiếc vòng lúc nhỏ anh tặng cô.

Anh vội vàng xé tờ đơn ly hôn sau đó vào nhà tắm đóng mạnh cửa lại.

Mãi một lúc sau anh mới bước ra ngoài với vẻ mặt không mấy vui vẻ.

Long Ngạo Thiên đi qua phòng thăm mẹ mình, lúc này bà ấy đã tỉnh lại.

Đại Lan và Tiểu Lan thì cúi đầu im lặng, còn Kỷ Thiên Như thì dường như đang muốn hỏi điều gì đó.

Vừa thấy con trai mình thì Kỳ Thiên Như liền lên tiếng: "Mẫn Nhi, con bé đâu rồi? Tại sao con bé không đến cùng con?"

Long Ngạo Thiên lại gần, vẫn giữ nét mặt bình thản trả lời mẹ mình: "Mẹ mới tỉnh lại, nên nghỉ ngơi thêm đi"

"Thiên, Mẫn Nhi đâu? Mẹ muốn gặp con bé."

Kỳ Thiên Như nhíu mày nhìn Long Ngạo Thiên khiến anh có chút giận.

Mới tỉnh mà đã muốn gặp A Mẫn, chẳng phải A Mẫn đã khiến bà như này sao? Dù có chuyện gì thì A Mẫn cũng không có quyền bắn mẹ anh.

Long Ngạo Thiên lạnh giọng nhìn mẹ mình nói: "Mẫn Nhi khiến mẹ nằm ở đây, bây giờ còn muốn gặp để làm gì?"

"Con nói gì cơ? Nói lại mẹ nghe xem."

Kỳ Thiên Như tức giận ngồi dậy khiến vết thương hở ra.

Máu loang ra từ chỗ vết thương thấm cả áo bà mặc.

Lúc này Đại Lan ra hiệu cho Tiểu Lan đi gọi Long Ngạo Thiên, còn Đại Lan thì đỡ Kỳ Thiên Như ngồi dựa lưng vào tường sau đó xoa dịu bà: "Phu nhân! Người mới tỉnh lại, đừng nên kích động"

Tiểu Lan chạy xuống lầu đúng lúc gặp Long Ngạo Vương thì vội vã: "Lão gia, lão gia...

Phu nhân, phu nhân đang tức giận."

Long Ngạo Vương nghe xong thì nhíu mày: "Ai làm bà ấy tức giận?"

"Có lẽ là thiếu gia ạ! Lão gia mau lên phòng phu nhân đi ạ"

Tiếu Lan vừa nói vừa lo lắng, Sợ rằng sẽ xảy ra hỗn chiến mất.

"Được rồi! Mau lên xem sau."

Long Ngạo Vương tháo tạp dề ra sau đó cùng Tiểu Lan lên phòng Kỳ Thiên Như.

Ông đang nấu cho vợ mình một nồi cháo để bà ăn sau khi tỉnh lại.

Nhưng Long Ngạo Thiên lại làm gì mà khiến vợ ông giận như vậy.

Bởi vì trước giờ Kỳ Thiên Như chưa bao giờ giận hay quát mảng Long Ngạo Thiên.

Vừa lên đến phòng tình hình đã căng thẳng hơn.

Long Ngạo Thiên lại gần nhìn vết thương của mẹ mình mà càng căm phẫn hơn: "Nếu chuẩn một chút nữa, mẹ đã chết rồi"

"Cho dù có lệch cũng sẽ chết, nếu không phải Mẫn Nhi tình nguyện truyền máu, con nghĩ mẹ sẽ ổn sao?"

Kỳ Thiên Như nhăn mặt nhìn Long Ngạc Thiên.

"Thế Mẫn Nhi bản mẹ thì sao? Dễ dàng bỏ qua như vậy?"

Long Ngạo Thiên tức giận quát lên.

"Chát"

Kỳ Thiên Như nghe vậy liên vung tay tát mạnh một cái vào mặt Long Ngạo Thiên khiến anh và những người có mặt ở đó bất ngờ.

"Long Ngạo Thiên! Đừng có quá đáng, là Mẫn Nhi cứu mẹ chứ không phải bắn mẹ.

Con có hiểu không hả?"

Kỳ Thiên Như quát lên khiến Long Ngạo Vương cũng có chút bất ngờ, trước giờ ông chưa từng thấy vợ mình tức giận như vậy.

Long Ngạo Vương lại gần dỗ dành Kỳ Thiên Như: "Bình tĩnh nào! Có lẽ Thiên hiểu lầm con bé thôi."

Long Ngạo Thiên liền đưa đoạn video và những hình ảnh hôm đó cho Long Ngạo Vương và Kỳ Thiên Như xem.

Cả hai xem xong có chút bất ngờ, Đại Lan và Tiểu Lan cũng được xem.

Hai chị em Đại Lan và Tiểu Lan xem xong liền nhìn Long Ngạo Thiên nói: "Thiếu gia, tuy không biết độ thật giả của đoạn video này.

Nhưng mà, Mẫn Nhi hôm đó đã cứu phu nhân"

"Từ bến cảng đến Long Gia mất rất nhiều máu, A Mẫn cũng không phàn nàn.

Cậu chỉ vì một đoạn video liên nghi ngờ cô ấy?"

Chẳng biết từ lúc nào Kill đứng ở ngoài cửa nói vọng vào.

Vẻ mặt tỏ vẻ khinh thường Long Ngạo Thiên, cậu lại gần cầm lấy điện thoại coi xong đoạn video rồi nói: 'Những gì trong video là thật đấy! Nhưng cậu chỉ nhìn từ hướng video mà đánh giá, vậy cậu có ở ngay tại thời điểm đó không?"

Thấy Long Ngạo Thiên im lặng Kill lại nói tiếp: "Lúc tôi ở đó, tôi cũng từng nghĩ rằng A Mẫn bắn bà ấy.

Nhưng mà, cô ấy nói không phải, vậy nên tôi tin cô ấy.

Bởi vì nếu là A Mẫn, cô ấy sẽ giết chết chứ không phải bắn lệch như vậy."

Bởi vì Long Ngạo Thiên đã kiểm tra độ chính xác của video, vì cho ra kết quả chính xác cho nên anh mới nghi ngờ A Mẫn.

Nhưng anh cũng cho A Mẫn giải thích, là vì cô không chịu nói ra.

"Nếu con tin độ chính xác của video, vậy sao không tin người có mặt ở đó như mẹ và Kill?"

Kỳ Thiên Như hỏi một câu nữa khiến Long Ngạo Thiên im lặng.

Có phải là anh đã quá hấp tấp nên sai rồi không? Có phải lần này thật sự là anh đã đẩy A Mẫn ra xa mình không? Một loạt câu hỏi cứ vang lên trong đầu khiến Long Ngạo Thiên cắt ngang mớ suy nghĩ đó.

Anh nhìn mẹ mình hỏi: "Là vì cảm thấy có lỗi nên bao che cho Mẫn Nhi sao?"

"Long Ngạo Thiên! Con cố chấp không chấp nhận chuyện này, là vì sao? Hay là...Con đã đuổi Mẫn Nhi đi rồi?"

Kỳ Thiên Như nhìn Long Ngạo Thiên nhíu mày.

Long Ngạo Thiên nghe vậy cũng chỉ gật đầu không nói gì.

Sự thật thì anh không đuổi A Mẫn đi, nhưng anh biết A Mẫn đã bỏ đi rồi.

Lúc thấy Long Ngạo Thiên gật đầu thì Kỳ Thiên Như định tát anh một cái nữa nhưng Long Ngạo Vương ngăn lại: "Thiên Như! Bình tĩnh đi em, anh sẽ cho người tìm con bé về."

"Ngay tại đây, Kỳ Thiên Như này tuyên bố, Mẫn Nhi là con dâu duy nhất của Long Gia.Nếu như con muốn cưới thêm vợ, thì con phải ra khỏi Long Gia."

Kỳ Thiên Như nghiêm túc nhìn Long Ngạo Thiên, nhưng anh cũng chỉ lạnh giọng đáp lại: "Long Ngạo Thiên này cũng chỉ có một người vợ, đó là Mẫn Nhi"

Anh nói xong thì rời đi, vừa xuống lầu liên lập tức cho người đi tìm A Mẫn.

Anh điều động rất nhiều người của Hắc Long Ưng, hầu như là toàn bộ nhân lực để đi tìm.

Lúc này Lam Bắc Phong và Triệu Tuấn Kỳ cũng tìm được người giúp bọn họ.

Không ai khác chính là A Mẫn.

Bọn họ đang trên đường đến Long Gia thì gặp ngay Long Ngạo Thiên đang chạy ngược hướng.

Cả hai quay xe lại chạy đuổi theo xe của Long Ngạo Thiên.

Khi vừa bắt kịp thì Lam Bắc Phong hạ kính xe xuống để Triệu Tuấn Kỳ nói chuyện.

"Thiên! Có việc gì mà mày gấp như vậy? Bọn tao có chuyện cần nói này”

"Chuyện gì?"

Long Ngạo Thiên vẫn tập trung lái xe, anh nghĩ rằng A Mẫn sẽ đến tổ chức sát thủ.

"Chuyện của Hắc Long Ưng đã giải quyết xong rồi.Toàn bộ nội gián đều bị thanh trừng, người giúp chúng ta chính là A Mẫn đó."

Triệu Tuấn Kỳ nói, vẻ mặt có chút lo lắng.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK