• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Điều mà Lê Hân không ngờ tới là, thế mà lại gặp Milan trong buổi diễn tập, hơn nữa tiết mục của cậu ta chính là tiết mục đầu, mở màn chương trình. Lúc Milan tới thì Lê Hân đã hoàn thành buổi tổng duyệt, chuyên viên trang điểm Venus dường như rất thích Lê Hân, đang thiết kế tạo hình cho hắn.

Venus một bên hoá trang cho Lê Hân, một bên bát quái: "Milan kia là bạn cùng phòng của cậu đi?"

"A, ân? Sao ngươi biết?" Lê Hân còn chưa thanh tỉnh bởi cái tên của Venus, phản ứng có chút chậm.

Hắn hỏi một chút tên của chuyên viên trang điểm rốt cuộc là do gia trưởng đặt hay là nghệ danh, kết quả Venus kích động cầm tay Lê Hân nói: "Cậu biết ý nghĩa của cái tên này đúng không? Nếu không sẽ không hỏi rồi, từ lúc ta đổi tên đến nay, cậu là người đầu tiên hỏi!"

"Ách, ta biết." Lê Hân không thể không trả lời. "Venus là vị thần ở thời cổ địa cầu, niên đại còn xa hơn cả thần thoại cổ xưa về thần minh trong sự hiểu biết của chúng ta, là thần tình yêu, bất quá là một nữ nhân."

"Không sai, chính là thần tình yêu!" Mắt Venus sáng lên, hoàn toàn xem nhẹ hai chữ 'nữ nhân', một bộ kích động ta rốt cuộc tìm được tri âm "Nàng là hóa thân của tình yêu và sắc đẹp, nàng có thể tạo ra nữ nhân đẹp nhất trên thế giới, ta chính là muốn biến thành Venus, đem sắc đẹp rắc toàn nhân gian đại địa! Nàng mỹ lệ như vậy, ngay cả khi cánh tay bị gãy trong trận chiến cuối cùng của các vị thần, vẫn rất đẹp!"

"Không phải......" Venus cụt tay không phải ý tứ đó, rốt cuộc thần thoại Hy Lạp cổ đại ngươi biết được bị thời gian vặn vẹo tới trình độ nào a! Lê Hân yên lặng phun tào.

Một cái tên đã kéo ngắn khoảng cách giữa Venus (nam) và Lê Hân, lúc này hắn nghiễm nhiên dáng vẻ tri âm, thề sẽ biến Lê Hân trở thành ngôi sao sáng nhất trong toàn buổi dạ tiệc. Đang hoá trang thì Milan tới, cậu ta đánh tiếng chào hỏi người của tổ tiết mục, tự mang thiết kế âm thanh và bối cảnh tích hợp, đưa cho hậu trường liền bắt đầu chuẩn bị tổng duyệt.

"Mọi người đều biết hắn là bạn cùng phòng của cậu, chỉ có cậu cái gì cũng không biết!" Venus một bên vẽ lên mặt Lê Hân bằng một thứ gì đó từ thế giới tương lai mà Lê Hân hoàn toàn không quen, một bên tức giận bất bình nói "Hắn là học sinh của trường trung học phụ thuộc đại học Saint Tevez, từ lúc ở trung học đã đặc biệt có tiếng, người theo đuổi hắn rất nhiều, chẳng qua ánh mắt hắn rất cao, đều chướng mắt sĩ quan cấp thấp. Cũng không nhìn xem độ tuổi trung bình sĩ quan đều đã có vợ có con, ai nhìn trúng hắn. Cả ngày thông đồng cái này thông đồng cái kia, nếu không phải hắn còn chưa thành niên, không biết đã bị đẩy bao nhiêu lần rồi!"

"Ách, ân, yêu sớm không tốt." Lê Hân vô cùng chột dạ, tốt xấu gì người ta cũng chưa bị đẩy ở tuổi vị thành niên, hắn đã bị A Mộc đẩy rồi, còn đẩy đến cam tâm tình nguyện o(╯□╰)o

"Từ nhỏ hắn đã khiêu vũ rất tốt, rất nhiều người thích, ở trung học vẫn luôn tham gia các hạng diễn xuất, cũng là người duy nhất đã tuần diễn qua tất cả các quân đoàn khi ở trung học."

"Nga! Thật hâm mộ!" Thật sự hâm mộ! Nếu có danh khí như Milan sẽ có thể sớm theo ra ngoài biểu diễn, nói vậy không chừng hiện tại hắn đã tìm được A Mộc. Khó trách vẻ mặt Milan ngạo khí, mới khai giảng đã có nhiều bằng hữu như vậy, quả là người nổi danh lúc còn nhỏ.

"Hâm mộ cái đầu!" Venus thập phần hận rèn sắt không thành thép, vỗ vào ót Lê Hân một cái, may mà chỉ có gien hắn là cấp C, Lê Hân chỉ hơi chóng mặt, vạn nhất hắn là D, xác định chắc chắn bị đánh thành chấn động não.

Đế quốc thật sự quá nguy hiểm, khó trách Phil luôn lo lắng như vậy. Trở về liền liên lạc với người mà Phil cấp cho mình, để bọn họ nói với Phil cùng Phong Liệt Vân hiện tại mình đàng sống rất tốt, có hi vọng trong vòng một năm lấy được tin tức của A Mộc, làm bọn họ không cần lo lắng.

"Chính cậu cũng rất lợi hại đi!" Venus xoa xoa chỗ vừa mới vỗ, ngữ khí vô cùng kiêu ngạo nói "Milan là được tổ tiết mục mời tham gia dạ tiệc, đã sớm là người được chọn do nội bộ điều động. Hắn vốn cho rằng mình là tân sinh duy nhất tham gia biểu diễn, ai biết tới mới phát hiện còn có thêm cậu, hơn nữa còn định ra trước cả hắn, hắn đã sớm nhìn cậu không vừa mắt a, vẫn luôn nói xấu cậu cậu lại ngu ngốc không biết."

"Thì ra là thế......" Lê Hân lẩm bẩm, khó trách từ lần đầu tiên gặp mặt thái độ Milan đối với hắn đã tràn ngập địch ý, ngày thường cũng hay kéo tay một số người thoạt nhìn phi thường cường tráng và lợi hại khiêu khích nhìn hắn, Lê Hân còn tự hỏi bản thân thấp điệu như vậy rốt cuộc đắc tội với người chỗ nào a, nguyên lai là như vậy.

"Cậu phải cẩn thận" Venus thấp giọng vào tai Lê Hân "Thời gian dạ tiệc đều có hạn chế, hắn lại là tiết mục thứ nhất. Nếu hắn cố tình kéo dài thời gian trong lúc biểu diễn một chút, nhảy thêm vài phút, ba phút cuối cùng của cậu sẽ có khả năng bị cắt bỏ."

"Này sao được!" Lê Hân kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hắn còn muốn nương cơ hội này tìm A Mộc tìm fans tiến quân vào điện ảnh a, nhiều mục đích trong đó như vậy, mặc dù không nhất định thuận lợi, nhưng không thể bị hủy hoại mà không một chút cơ hội cũng không có!



"Hắn biểu diễn đầu, rất có khả năng làm vậy" Venus nhún nhún vai "Cậu vừa bước vào vòng này nên không rõ, xã hội rất hắc ám. Ta ở giới giải trí thấy được càng nhiều, ai cũng sẽ dẫm cao phủng thấp. Ngày mai liền biểu diễn, tốt nhất cậu nên nhanh tìm người của tổ tiết mục, chắp nối cũng được, sắc dụ cũng được, tóm lại nghĩ cách đem tiết mục của cậu lên đầu, xếp cuối cùng rất không có lợi thế. Đặc biệt những đại nhân vật kia, tiếng nói nằm trong tay bọn họ, lại rất ít khi tham gia tuyển chọn và diễn tập, hoàn toàn không thấy giá trị của tiết mục, chỉ nhìn vào danh tiếng. Danh tiếng của cậu hoàn toàn kém hơn Milan, tiên hạ thủ vi cường."

Venus có ý tốt, nhưng lại không phù hợp với tính cách Lê Hân. Cái gọi là chắp nối có hai loại biện pháp, một là tìm người quen, Lê Hân đương nhiên không có; một là hối lộ, Lê Hân không thể dùng, liền tính có thể sử dụng cũng sẽ không dùng, hắn là một Grandet an tĩnh, như thế nào lại đi cho tiền người khác. Chắp nối hắn không có biện pháp, sắc dụ càng không thể. Toàn tâm toàn ý chỉ muốn tìm A Mộc, ngay cả người có hảo cảm hắn cũng không muốn tiếp xúc, càng miễn bàn dùng loại biện pháp này lấy được cơ hội.

"Khi khác rồi nói sau." Lê Hân thở dài "Cho dù lần này không có cơ hội, về sau cũng sẽ có. Hơn nữa kỳ thật ta vẫn chưa làm cái gì, chỉ là hát một bài trong lúc tuyển chọn mà thôi. Chính là ngươi, cố ý lo lắng ánh sáng cùng bối cảnh vì ta, nếu tâm huyết của các ngươi cứ như vậy mà uổng phí, đúng là quá thương tâm."

"Mua!" Venus hôn một cái vang dội lên mặt Lê Hân, dán dán mặt hắn nói "Cậu thế nào lại đáng yêu như vậy! Quả nhiên kỹ thuật hoá trang của ta rất tốt a!"

Lê Hân: "......"

Hắn vừa định cảm tạ Venus đã khích lệ, hoá ra là tự khen chính mình sao!

Nghiêm Sí vẫn luôn lén nhìn Lê Hân trong góc: "......"

Bình tĩnh, ngày mai dạ tiệc sẽ bắt đầu, đây là cơ hội bày ra cho Lê Hân, không thể đốt hội trường.

-

Tiệc đón tân sinh luôn là đại hội ở Thủ Đô Tinh, cũng là thịnh hội của mọi tầng lớp. Đối với quân giới, bọn họ lại tuyển mộ một nhóm người ưu tú nối nghiệp, rất nhiều quân giới cao tầng đều sẽ tham gia buổi tiệc này; với chính trị, đây là một sự kiện quy mô lớn để cho giới trẻ thấy đời sống tinh thần phong phú của đế quốc, cho nên quốc hội nhất định cũng sẽ phái người tới; mà đối với hoàng thất, hoạt động lớn như vậy cho dù làm cọc tiêu cũng muốn tham gia, ủng hộ những người trẻ tuổi của đế quốc; đối với giới giải trí càng không cần phải nói, các công ty kinh tế lớn đều có người tới, tinh thám cũng đến rất nhiều.

Có thể tham gia tiệc đón tân sinh hằng năm của đại học Saint Tevez, chẳng sợ chỉ làm kế hoạch sau màn, bất cứ ai có tên xuất hiện trong danh sách nhóm tiết mục cuối cùng đều có khả năng trở thành người nổi tiếng trong ngành, càng miễn bàn Lê Hân mới vào học đã có ba phút thời lượng. Bất quá bởi vì tiết mục của hắn tương đối độc đáo mới lạ lại thập phần khiến người kinh diễm, nhân viên tổ tiết mục có làm việc trong ngày tuyển chọn kia đều lặng lẽ trở thành fans Lê Hân. Bọn họ quyết định giữ bí mật tiết mục này, không tiết lộ cho các phóng viên và người ngoài cuộc, cứ như vậy, khi tiết mục cuối cùng lên sóng, nhất định sẽ gây khiếp sợ bốn phía, khiến mọi người biết được, âm nhạc cũng có mị lực như vậy.

Milan căn bản chưa nghe Lê Hân ca, buổi tập đầu tiên cậu ta không có tới, buổi tập thứ hai lại diễn trước, sau khi nhảy xong một điệu nhu mị đến cực điểm liền khiêu khích liếc nhìn Lê Hân một cái, rời đi, căn bản không chờ đến lúc Lê Hân biểu diễn.

Thiếu niên ngạo khí a...... Quá mức tự tin với bản thân, lại quá xem nhẹ người khác. Lê Hân thở dài, hắn căn bản không có tâm tư cạnh tranh cùng người khác, hắn chỉ muốn an an tĩnh tĩnh làm một minh tinh tuyển 1 tỷ fans mà thôi...... Được rồi, như thế chính là phong mang mạnh nhất o(╯□╰)o

Nhóm bằng hữu Weibo WeChat đều phát cuồng vì buổi dạ tiệc này, nghe nói nữ đế sẽ tự mình tham gia thịnh hội, các lãnh đạo quốc hội cũng tới, mấy lão tổng đầu sỏ công ty giải trí cũng muốn tới, quân bộ có bốn nguyên soái sẽ đến hai người, quân đoàn số 1 - Nghiêm Lẫm cùng quân đoàn số 4 - Thẩm Phong, tuy rằng nguyên soái quân đoàn số 3 không tới, nhưng thượng tướng Lê Viêm có hi vọng trở thành nguyên soái kế nhiệm nhất sẽ đến, đối với quân đoàn số 2, tên quỷ hoa tâm - lão nguyên soái Grant kia, vẫn là đừng tới thì hơn.

Quan trọng nhất chính là, hai vị sĩ quan cấp tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử, chuẩn tướng Tây Á · Grant quân đoàn số 2, thiếu tướng Nghiêm Sí quân đoàn số 1 đều sẽ đến xem! Sĩ quan cấp tướng năm ấy 30 tuổi, thiên tài tốt nghiệp đại học Saint Tevez, anh hùng trẻ tuổi của đế quốc!

Hệ nghệ thuật lập tức sôi trào, so với những nguyên soái già đến răng rụng hoặc là hoa tâm, hai người kia mới là kim cương vương lão ngũ tốt nhất mà họ nên nắm giữ a! Học viện Chiến Lược cũng sôi trào, đây chính là hai tiền bối ưu tú nhất, nếu có thể được bọn họ chú ý, tương lai sau khi vào quân đội sẽ tác chiến dưới quyền bọn họ, đây là may mắn kiểu gì a!

Sự xuất hiện của hai sĩ quan trẻ đã kích thích tất cả những người trẻ tuổi, có muốn gả hào môn, cũng có muốn gặp thần tượng.

Đúng rồi, nghe nói thượng tướng Thẩm Uyển Như cũng tới...... nhóm học sinh học viện Nghệ Thuật vẫn là thực vui vẻ, nàng chính là thượng tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử, hơn nữa đến nay vẫn chưa lập gia đình, thế nhưng học viện Chiến Lược thì...... đêm nay liệu họ nên tắm rửa hay không o(╯□╰)o

Trong sự chờ mong của nhóm người thuộc mọi tầng lớp, tiệc đón tân sinh của đại học Saint Tevez rốt cuộc cũng bắt đầu. Nữ đế Solaris ngồi ở vị trí đầu tiên hàng ghế đầu, bên trái là hai vị nguyên soái và một loạt sĩ quan cấp tướng, bên phải là lãnh đạo quốc hội. Thương nhân, giới giải trí, nhân sĩ mặc kệ trọng lượng bao nhiêu đều chỉ có thể ngồi ở hàng hai, muốn xếp vào hàng đầu còn chưa đủ trình độ.

Ba người bên trái theo thứ tự là Thẩm Uyển Như, Nghiêm Sí, Grant, vẻ mặt ba người đều rất nghiêm túc, nghiêm túc mà nhìn sân khấu, trên thực tế Thẩm Uyển Như đang nói khẽ với Nghiêm Sí: "Nghe nói ngươi đã nộp đơn xin làm lão sư thể năng ở đại học Saint Tevez trong lúc nghỉ phép, giảng sư lý luận chiến lược và huấn luyện viên quân huấn, sao lại như vậy?"

"Còn có gì kỳ quái" Grant miệng không động nhưng vẫn phát ra tiếng "Coi trọng người nào đó, hôm nay gia hỏa không biết thưởng thức này có thể tới xem dạ tiệc, nhất định là có người trong lòng."

"...... Người trong lòng ngươi không phải là thiếu niên Lê Hân đã kết hôn ở Emir kia sao?" Thẩm Uyển Như khẽ nhíu mày "Ngươi ngay cả bạn lữ của cậu ta là ai cũng chưa thấy đã từ bỏ như vậy? Mệt ngươi trước kia còn vì cậu ta chạy đến Hắc Ám tinh tìm chết."

Nghiêm Sí mặt không đổi sắc, tầm mắt cơ hồ muốn xuyên qua màn che hậu trường: "Ta ban đầu cũng không rõ tình cảm của mình, hiện tại xác định, ta yêu cậu ấy."

"Người nào?" Grant cũng khó hiểu trước phong cách của kình địch.

Sắc mặt Nghiêm Sí không tốt lắm, siết chặt nắm tay, nhưng vẫn nói với hai vị bằng hữu cùng chiến hữu thân nhất: "Đều yêu."

"Nhân tra!" Hai người trăm miệng một lời.

"Tình cảm giữa dì nhỏ và dượng tốt như vậy, tận tâm như vậy, như thế nào lại sinh ra loại ngoạn ý như ngươi a." Đây là Thẩm Uyển Như.

"Ách...... Ngươi biết nhà ta, tổ phụ nguyên soái Grant có quá nhiều tình nhân, ta, ta cảm thấy như vậy thật không tốt." Nhìn quen loại chuyện này, Grant lộ ra thần sắc chán ghét "Gây tổn thương cho tất cả mọi người."

Nghiêm nhân tra: "......"



Khi hai viên tướng khinh bỉ Nghiêm Sí, trong lòng cũng thầm tự hỏi, rốt cuộc người được Nghiêm Sí coi trọng sẽ như thế nào. Nói thì nói, bọn họ vẫn rất tin tưởng đối với nhân phẩm của Nghiêm Sí, người đầu tiên không phải đã cự tuyệt y sao, không có bất cứ quan hệ gì, Nghiêm Sí muốn thích ai là quyền tự do của y.

Mở màn là một nhóm vũ công, múa dẫn là thiếu niên nhu mị, mặc trang phục bốc lửa, tận tình thể hiện trên sân khấu, diễm lệ dị thường. Cậu ta trình diễn một ngọn lửa thiêu đốt, sinh tồn trong ánh sáng, kết thúc trong đống tro tàn, ngọn lửa tươi đẹp, dung mạo cùng ánh mắt thiếu niên cũng tươi đẹp dị thường.

Ánh mắt cậu thỉnh thoảng chuyển sang bên trái hàng ghế đầu, Grant thưởng thức một chút, bất quá chủ yếu là quan sát biểu tình Nghiêm Sí, thấy mắt người đang nhìn thẳng...... màn che hậu trường, không khỏi thở dài, không phải mỹ nhân này.

Thẩm Uyển Như lại nghĩ, dáng người quá kém, cư nhiên ngay cả bắp tay cũng không có, đây là trang bị cơ bản nhất đi. Quả nhiên vũ đạo của hệ nghệ thuật không thú vị, màn trình diễn chiến đấu của học viện Chiến Lược không lộ thịt, nàng vẫn là đến ký túc xá học viện Chiến Lược vào buổi tối đi ╮(╯▽╰)╭

Nhưng mà thời điểm hạ màn điệu nhảy đầu tiên, bọn họ tinh tường thấy được lông mày của Nghiêm Sí khẽ nhíu lại.

Chẳng lẽ là múa dẫn đầu này? Không đúng, biểu tình không đúng.

Vẫn luôn theo sau Lê Hân khắp nơi, Nghiêm Sí biết rõ mỗi một chi tiết diễn tập, điệu nhảy đầu tiên này đã vượt quá thời gian, hơn nữa vừa lúc là ba phút.

Lê Hân trong hậu trường cũng rất lo lắng, sau khi Milan diễn xong bị sách hoạch(85) của tổ tiết mục la một trận, biểu tình cậu ta thực dịu ngoan, vẫn luôn xin lỗi, nói không khống chế tốt thời gian. Chính là Lê Hân có thể tinh tường thấy được địch ý trong mắt Milan đối với mình, quả nhiên giống như Venus nói, cậu ta cố ý.

(85) Sách hoạch: trù tính, phác họa kế hoạch.

Người sách hoạch đã nghe qua Lê Hân ca, anh không muốn cắt bỏ tiết mục này, liền phân phó tận lực giảm bớt một chút thời gian của các tiết mục sau, bất quá thoạt nhìn không quá lạc quan. Vốn dĩ thời gian mỗi lượt đều rất khẩn trương, nếu cứ như vậy, tiết mục cuối cùng thật sự giữ không nổi, rõ ràng vì bảo vệ các tiết mục khác mới sắp xếp cho hắn lên sân khấu cuối cùng, không nghĩ tới lại bị tiết mục đầu tiên gây phiền.

Từng tiết mục được diễn xong, thời gian lại hoàn toàn không tiết kiệm ra được, Venus cùng mấy fans bối cảnh ánh sáng của Lê Hân đều sốt ruột vì hắn, Lê Hân cũng đang giãy giụa. Chỉ 3 phút mà thôi, có rất nhiều tiết mục có thời gian dài, chỉ cần hắn tùy tiện dùng tinh thần lực ám chỉ mấy người đang biểu diễn tiết kiệm đi vài chục giây, hắn sẽ đủ thời gian. Nhưng lúc này nhiều người như vậy, trong hội trường có nhiều đại nhân vật như vậy, nếu hắn dùng tinh thần lực, có thể hay không bị người phát hiện? Cứ như vậy bỏ qua một cơ hội quý giá, hay mạo hiểm sử dụng tinh thần lực đây?

Ngay lúc Lê Hân đang giãy giụa, dạ tiệc đã tiến hành được phân nửa, có mấy tiết mục lại lãng phí thời gian, thời gian càng chặt chẽ lên, sách hoạch vội vàng gọi cho lãnh đạo, hỏi có thể kéo dài thời gian một chút hay không, tranh thủ cơ hội cuối cùng cho Lê Hân. Sau khi dừng cuộc gọi, mang vẻ mặt xin lỗi đi về phía Lê Hân. Lê Hân đã có chuẩn bị tâm lý thầm thở dài, xem ra lần này thật sự không được?

Khi sách hoạch đi đến trước mặt Lê Hân, có một người cơ hồ như bay vào hậu trường, vừa tiến đến, liền trực tiếp đi về hướng Lê Hân.

"Nghiêm Sí?!" Lê Hân rất kinh ngạc, trong thời gian này, tiệc đón tân sinh tuyên truyền lợi hại như vậy, rốt cuộc hắn cũng biết được gia hỏa thổ lộ nhất kiến chung tình với mình chính là sĩ quan cấp tướng trẻ tuổi nhất đế quốc - Nghiêm Sí, cũng từng hoài nghi nam nhân kính râm theo dõi mình là Nghiêm Sí, dù sao thì dáng người cũng giống mà tên cũng giống nốt, trùng hợp quá nhiều.

Chính là...... tuy thiếu tướng đại nhân cao thâm khó dò trước mặt rất cao lãnh, nhưng vẫn rất huyễn khốc. Đặc biệt là lần đầu gặp mặt, sau khi dùng lôi hệ dị năng đem bá vương long kia đánh chết, Nghiêm Sí từ trên cơ giáp nhảy xuống, thật sự huyễn khốc đến không giống người, lúc ấy trái tim nhỏ của Lê Hân còn nhảy lên một chút. Nhưng mà nam nhân kính râm đi theo mình kia, nói thế nào đây, hơi đáng khinh, có chút biến thái =_=

Sau khi thất thanh Lê Hân bỗng nhớ đến mình bây giờ là Lý Hâm, không phải Lê Hân, hẳn là lần đầu tiên gặp mặt thiếu tướng Nghiêm Sí, không thể quen thuộc như vậy mà hô tên của y, lập tức sửa lời: "Nghiêm Sí...... Thiếu tướng?"

Nghiêm Sí gật đầu với hắn: "Gọi Nghiêm Sí là được."

Lê Hân: "......"

Rất giống nam nhân kính râm.....

Nhân vật lớn như vậy đi vào, sách hoạch cũng quên mất mình muốn nói gì, anh hơi há mồm, cũng chỉ có thể biệt nữu mà kính cái quân lễ: "Thiếu, thiếu tướng hảo!"

Nghiêm Sí rất có uy nghiêm gật đầu, sau đó thập phần nghiêm túc nói: "Ta xem tiết mục đến bây giờ đã vượt quá 5 phút, sao lại như thế? Nếu cứ như vậy, tất cả các tiết mục đều có thể diễn sao?"

Sách hoạch sợ ngây người, Nghiêm thiếu tướng làm sao lại biết mỗi tiết mục của họ dài bao lâu a, đây là chuyện nhân tài bên trong tổ tiết mục mới biết.

Lê Hân: =_=

Hoàn toàn xác định, chính là nam nhân kính râm đáng khinh, lúc trước khi hắn diễn tập còn thấy một tia phản quang kính râm ở trong góc a. Lúc ấy hoài nghi mình nhìn lầm, hiện tại biết, tuyệt đối không phải nhìn lầm.

"Này, này, này......" Sách hoạch lắp bắp, đột nhiên không thầy cũng biết mà nói "Ngài yên tâm, nếu không đủ thời gian, liền đem tiết mục nhỏ cuối cùng cắt bỏ, tuyệt đối sẽ không chậm trễ thời gian của ngài. Ngài trăm công ngàn việc, có thể tới xem là vinh hạnh của chúng ta, ta......"

Càng nói càng lạnh, sách hoạch hoàn toàn không nói được nữa, bởi vì từ đầu chỉ là lạnh, hiện tại mặt Nghiêm thiếu tướng lại toàn sát khí, gần như là giết người!

"Cắt tiết mục cuối cùng?" Nghiêm Sí không vui nói "Ai quyết định?"

"Tổng, tổng đạo diễn, hắn hiện đang lên kế hoạch cho toàn cục ở hàng thứ hai." Sách hoạch như ngày càng lùn đi khi đứng trước mặt Nghiêm Sí cao một mét chín, cơ hồ muốn rút thành một đoàn, Lê Hân khoa tay múa chân một chút, nhìn ra lúc này mình cao hơn sách hoạch 15 cm, nói không chừng qua một lát sẽ càng cao.

"Ta sẽ làm việc tại đại học Saint Tevez trong nửa năm tới, được mời tham gia tuyển chọn ở tổ tiết mục" Nghiêm Sí nói "Suốt một ngày ta đều ở đó, xem được tất cả các tiết mục. Lúc ấy làm ta ấn tượng nhất, chính là ca khúc của đồng học Lý Hâm, ta nhớ rõ lúc ấy mọi người bao gồm cả ngươi đều vỗ tay vô cùng nhiệt liệt cho cậu ta, vì sao muốn cắt bỏ tiết mục ưu tú như vậy?"

Nguyên lai thời điểm tuyển chọn y đã theo dõi a...... Trong lòng Lê Hân càng thêm sợ hãi, vì sao Nghiêm Sí lại làm như vậy? Lý Hâm bất quá là một học sinh bình thường đi, lại không phải y nhất kiến chung tình và thề sẽ bảo vệ Lê Hân sao, như thế nào hắn vừa đến đế quốc đã bị chú ý như vậy? Chẳng lẽ vì Nghiêm Sí nhận ra hắn? Lê Hân cắn môi, nếu hắn bị phát hiện, Nghiêm Sí có thể hoài nghi cái gì hay không? Nếu thật sự bị phát hiện, hắn phải làm gì mới khiến Nghiêm Sí giữ bí mật bây giờ?



"Đúng vậy, không sai" Lúc này trong lòng sách hoạch nắm chắc, nguyên lai không phải sợ chậm trễ thời gian "Ta cũng vô cùng muốn đồng học Lý Hâm biểu diễn, ca khúc khiến người kinh diễm, thậm chí có khả năng cải biến rất lớn trong trong giới nghệ thuật! Nhưng, chính là, cái này không phải ta có thể quyết định, đạo diễn cho rằng ca khúc là vô nghĩa, hiện tại căn bản không có ai đi ca hát diễn tấu, âm nhạc quang tử đã rất tốt, cho nên vì tiết kiệm thời gian, muốn cắt bỏ tiết mục của Lý Hâm, ta, ta chỉ là tên sách hoạch, thật sự không có biện pháp ảnh hưởng đến quyết định của lãnh đạo."

"Kêu hắn lại đây." Nghiêm Sí lạnh lùng nói.

"A?"

Nghiêm Sí không lặp lại, mà nhàn nhạt liếc sách hoạch một cái, sách hoạch lập tức gật đầu, điên cuồng gật đầu: "Ta lập tức gọi đạo diễn tới!"

Đạo diễn rất nhanh liền đến, Nghiêm Sí cho dù trẻ tuổi cũng là thiếu tướng đế quốc, phụ thân còn là nguyên soái quân đoàn số 1, liền tính địa vị xã hội của đạo diễn rất cao, cũng không có biện pháp so với Nghiêm Sí. Đạo diễn bị Nghiêm Sí kéo vào phòng thay đồ, Lê Hân Venus cùng hai nhân viên phía sau màn trợn mắt há hốc mồm nhìn, không lâu sau, bọn họ từ phòng thay đồ đi ra, đạo diễn một trán mồ hôi lạnh, dùng sức gật đầu nói: "Ngài, ngài yên tâm, cho dù kéo dài thời gian, cũng sẽ không cắt bất cứ tiết mục nào!"

Nhìn mặt đạo diễn tái nhợt, Lê Hân thật sự rất muốn hỏi, Nghiêm thiếu tướng ngươi rốt cuộc làm cái gì a!

Cũng may sách hoạch kéo Lê Hân sang một bên thảo luận, cùng đi theo chỉ có vài người giao hảo với Lê Hân, sau khi Nghiêm Sí đến sách hoạch đã nhanh chóng mở bức màn ánh sáng để che lại góc này, chỉ có mấy người bọn họ biết chuyện Nghiêm Sí đi vào, sẽ không nháo thành giật gân lớn nào.

Đi đến trước mặt Lê Hân và mọi người, lúc này Nghiêm Sí rốt cuộc có biểu tình, mặt y mang theo tia hồng nhạt khó phát hiện ngồi bên cạnh Lê Hân. Đạo diễn cùng sách hoạch ra khỏi màn sáng, thúc giục các diễn viên khác chừa một phút cho mỗi tiết mục. Ánh đèn cùng bối cảnh còn có công việc của mình, nháy mắt nhau rồi rời đi.

Venus thật ra lại rất nhàn, trang điểm của mọi người đã sớm xong, chỉ cần người chủ trì thay quần áo là được, hắn đã hết bận rộn, có thời gian bồi. Bất quá hắn nháy mắt với Lê Hân, cho Lê Hân một cái nắm tay cổ vũ. Lê Hân sợ hãi bất lực mà bắt lấy ống tay áo Venus, Venus ái muội cười một cái, dán vào tai nói: "Phải bắt được cơ hội."

Sau đó liền đặc biệt không có nghĩa khí mà rời đi, trong toàn bộ màn sáng chỉ còn lại hai người Lê Hân cùng Nghiêm Sí.

Lê Hân sợ nhũn người đi đến trước mặt Nghiêm Sí, hắn cảm thấy Nghiêm Sí đã nhận ra mình, không biết sẽ nói gì với hắn, thật sự quá sợ hãi. Bất quá Lê Hân là người rất dũng cảm, ngẩn đầu cúi đầu đều là một đao, không bằng trực tiếp ngả bài với Nghiêm Sí, dù cho đối phương có ý định gì, cũng hảo hảo thương lượng.

"Nghiêm thiếu tướng, vì sao ngài lại giúp ta như vậy?" Lê Hân dũng cảm hỏi.

"Lý Hâm" Nghiêm Sí nói từng chữ rõ ràng "Ngày đầu tiên cậu đến đại học Saint Tevez, thổi tiêu trên quảng trường, ta vừa vặn đến quảng trường giải sầu."

Lê Hân: "???"

Không nhận ra??!!

Khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng của Nghiêm Sí ửng hồng, y nghiêm túc nói: "Ta đối với cậu nhất kiến chung tình, có thể kết giao cùng ta không?"

Lê Hân: →_→

Củ cải lớn hoa tâm nơi nơi đều nhất kiến chung tình!

===========================

Chíp: chưa thấy anh công nào nhọ như anh công này 😂

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK