Trong lều vải lớn chỉ có thể nhìn thấy một chút ánh sáng lờ mờ của đèn treo trên cao. Trung tâm đặt một lồng sắt lớn với nhiều lớp khoá, xung quanh lều là hơn mười cảnh ngục tay lăm lăm vũ khí.
Tám người yên lặng ngồi san sát nhau trong lồng sắt.
Ba người [ Thẩm phán ] còn chưa kịp lấy lại tinh thần từ khiếp sợ, dùng ánh mắt giao lưu thể hiện nghi hoặc cùng khó hiểu.
Tóc đỏ tựa hồ có điểm hoang mang, không nhịn nổi tò mò khều người bên cạnh
: "Sao cậu lại gõ đầu tên đó?"
Kinh Thế ngẩng đầu bốn lăm độ, vô tội ngắm song sắt: "Không cẩn thận."
Ha hả.
Nhớ lại biểu cảm của giám sát viên khi ấy, giống như hận không thể giây tiếp theo liền giết người vậy. Nếu không phải có hai phó giám sát ngăn lại, có khi tên nào đó đã sớm bị rút gân lột da, treo lên đánh gãy tứ chi rồi.
Kinh Thế đáng thương vô cùng: "Dù sao cũng chơi trên đầu trên cổ người ta rồi. Nghĩ nhiều vô dụng. Chúng ta phải hướng về tương lai!"
Trì Ảnh: "Cậu thuộc hệ điều hành con cua à, sao ngang thế?"
Caesar tươi cười biến thái, thần kinh quơ chân múa tay: "Cá nhân tôi cho rằng đó là một hành động đầy bứt phá, rất có cá tính nghệ thuật."
Vin ở bên cạnh nói mát: "Đúng rồi, đã bị bắt quả tang lại còn hành hung người thi hành công vụ. Giống như kiểu muốn báo với bọn họ 'Hei, tôi đang muốn chọc tức mấy người đấy!'."
Dung Ly gật đầu một cái, phản ứng bình thường.
Như một lẽ hiển nhiên, sếp Dung của chúng ta đã quá quen với mấy tình tiết không đoán trước kiểu này.
Dù sao cũng đang rảnh rỗi. Thừa cơ hội này, bảy người ngồi nghe manh mối mà Caesar cung cấp.
Người đối diện ưỡn ngực thẳng lưng, không nhanh không chậm bắt đầu kể ra
: "Tổng hợp dựa trên các manh mối có được từ lúc tôi vào phó bản đến giờ. Tính thêm cả những thông tin mọi người cung cấp, chúng ta tạm thời thấy được bối cảnh phó bản bắt nguồn sự kiện xảy ra vào hai mươi năm trước."
Hắn cầm lấy những mẩu báo Kinh Thế đưa cho, sắp xếp lại theo thứ tự.
: "Thời điểm đó, chính phủ của thế giới này đã phát hiện ra một thứ vũ khí vô cùng mạnh mẽ. Dựa vào nguồn năng lượng kỳ diệu của vũ khí kia mà đi lên."
: "Và nhà tù này, được xây nên chỉ nhằm mục đích bảo vệ và khai thác tài nguyên sản sinh từ vật kỳ diệu này." Caesar diễn thuyết say sưa. Lớp trang điểm trên mặt cũng biến đổi theo biểu cảm, dẫn tới hắn nhìn qua thập phần quỷ dị.
: "Như mọi người đã thấy, càng xuống sâu, tác dụng của thứ kia càng lộ rõ. Không gian dị dạng xen kẽ ở hành lang ẩn tầng bốn cũng là một trong những tác nhân gây ra bởi nó."
Đến đây, hắn từ không trung rút ra một tấm đá mỏng đặt xuống bên cạnh những mẩu báo. Phiến đá điêu khắc những ký tự vặn vẹo, nhan sắc hỗn loạn liền người xem đau đầu
: "Phiến đá này được tìm thấy bằng đạo cụ hiếm cấp S. Thông tin trên đó sau khi giải mã nói lên được rất nhiều điều."
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Caesar tạm dừng trong nháy mắt, trong giọng nói tựa hồ có một tia ý cười
: "Thứ vũ khí có thể làm biến đổi cả không gian kia, thực chất là một loại sinh vật thần thoại."
: "Sinh vật thần thoại?!"
Dung Ly đối với đề tài này có chút hiểu biết: "Là các sinh vật xuất hiện trong những câu chuyện giả tưởng hoặc truyền thuyết. Không thuộc về hệ thống phân loại sinh học hay hệ sinh thái thông thường, cũng không được coi là thể đột biến."
Trì Ảnh: "A, cái này tôi biết. Chính là mấy con kiểu như Kỳ lân, Thiên Mã, Chimera,... Đúng không?"
: "Đúng vậy, các loài được đề cập đến trong các loại hình văn hoá đại chúng đều đóng vai trò quan trọng khác nhau." Vin gật đầu: "Một vài trong đó bảo hộ, một vài loại lại sinh ra nhằm tiêu diệt loài ngườ hoặc chịu trách nhiệm cho sự hủy diệt của hành tinh."
[ Giả thiên sứ ]: "Nhà tù này dùng để nuôi nhốt sinh vật thần thoại?! Thế nếu cảnh ngục là người cai quản, vậy vai trò của phạm nhân ở đây là gì?"
Caesar như là nghe thấy gì thú vị, vệt đỏ nơi khóe miệng nâng cao.
: "Chưa xác định, nhưng có rất nhiều khả năng. Có lẽ phải xuống đến tầng năm, chúng ta mới có thể thấy rõ toàn cảnh bức tranh của phó bản."
Bậc thầy giao dịch cười thập phần dối trá
: "Lại nói, mọi người cần đặc biệt chú ý nếu vô tình gặp hay tiếp xúc với sinh vật này. Mặc dù chưa thấy tận mắt, nhưng dựa trên phán đoán, kỳ thật nó không đơn giản như nói miệng đâu."
: "Biết mấy quy tắc của Vực Thẳm chứ?"
: "Sinh vật này cũng gần như phỏng theo những quy tắc ấy, nhưng ở cấp độ nhẹ hơn."
Caesar lắc lư trái phải
: "Quy tắc vận hành của vũ trụ ẩn chứa những điều không biết cùng huyền bí vô cùng vô tận. Có những tồn tại mà nhân loại hoàn toàn không thể lý giải."
: "Chính vì vô pháp lý giải, lý trí càng dễ bị ô nhiễm. Tinh thần không đủ vững vàng thậm chí có thể lâm vào điên cuồng. Vì vậy bất luận thế nào, không cần nảy sinh ý đồ quan sát hay lý giải."
: "Đối diện tồn tại này..." Nói đến đây hắn lộ ra một ánh mắt tà ác ẩn chứa sung sướng cực độ: "Đặc biệt hạn chế tới gần hoặc giao tiếp bằng giác quan như nghe, nhìn,... Nếu quan sát nó quá lâu, phải nhanh chóng tìm cách cắt đứt suy nghĩ."
Thời điểm nói những lời này, ngữ khí của Caesar đặc biệt nghiêm túc. Làm những người còn lại không có biện pháp coi kiến nghị ấy như vui đùa.
Đột ngột, hắn lại thò tay vào không trung bắt ra thứ gì đó.
Trong khoảnh khắc, Caesar tùy ý điên cuồng tươi cười: "Chúng mình thử lấy ví dụ thực tế cái nhỉ?"
: "Khoan đã!"
: "Từ từ...?!"
: "Tên điên này!!!"
Trong sự hoảng hốt của Dung Ly, Trì Ảnh và Vin, vật trong tay hắn đã ném ra.
Đó là một nhãn cầu màu xám.
Thứ đó vừa xuất hiện, nhiệt độ trong lều lập tức hạ thấp, tản mát ra hơi thở quỷ dị thần bí.
Nhãn cầu kia giống như một vật 'sống', nhìn thẳng vào mỗi người có mặt ở đây. Lấy một loại phương thức đáng sợ mà không thể kháng cự xâm nhập vào thần trí.
Trung tâm đồng tử màu xám dường như xuất hiện lỗ thủng đen ngòm, không ngừng lan rộng. Xuyên thấu qua lỗ thủng, màu đen ẩn chứa vô tận thần bí trào ra ào ạt. Choán đầy tầm mắt lẫn tư duy, kéo theo lượng tri thức khổng lồ tràn vào đại não.
Bản năng sợ hãi bị đánh thức rồi mau chóng bao trùm khắp cả người.
Trong đầu mỗi người đều hiện ra nhắc nhở của hệ thống:
[ Cảnh báo tinh thần bị ô nhiễm! Xin hãy nhanh chóng sử dụng đạo cụ hoặc biện pháp bảo hộ kịp thời. ]
[ Cảnh báo ô nhiễm! ]
Tất cả cảm quan đều bị kích thích, phóng đại lên vô hạn. Vượt qua ranh giới chịu đựng làm cho bọn họ khó có thể khống chế chính mình. Trên mặt lộ ra biểu tình khóc cười hỗn loạn, rồi lại hỗn hợp cuồng nhiệt với nhau thành một loại vặn vẹo.
[ Thẩm phán ] ngồi xa nhất đã bị Dung Ly kéo lại che đi tai mắt. Trì Ảnh và Vin cũng làm ra phòng ngự kịp thời. [ Sát thủ ] dựa vào dự cảm mà tránh đi kịp thời, nhưng thân thể vẫn không nhịn được phát run.
Cực độ quái dị.
[ Giả thiên sứ ] ngồi gần nhất, hoàn toàn trực diện đối mặt với nhãn cầu khủng bố kia. Cảm giác lạnh lẽo rùng rợn trong nháy mắt leo lên tứ chi, tê liệt toàn bộ tinh thần. Đáy mắt sợ hãi càng ngày càng dâng cao, khiến [ Giả thiên sứ ] không cách nào cử động.
Không biết có phải do trải qua một lần còn khủng khiếp hơn ở chỗ Vin hay không, Kinh Thế có thể cảm giác được ảnh hưởng của vật kia đối với hắn không đến mức quá tàn bạo.
Nhác thấy đôi mắt [ Giả thiên sứ ] chảy xuống một dòng máu đỏ, Kinh Thế lập tức gắt gao cắn răng lại gần.
: "Nhắm mắt lại!"
Một tay bắt lấy cổ tay người kia kéo về sau, buộc đối phương nhìn về phía mình. Dùng cách này chặt đứt tư duy và tầm nhìn của [ Giả thiên sứ ]. Đồng thời nhanh chóng lật mảnh báo gần đó lên bọc sự vật kia lại.
Nhãn cầu xám vừa bị che khuất, ô nhiễm tinh thần đè ép lên mọi người rõ ràng phai nhạt rất nhiều.
Như cảm nhận được gì đó, Caesar kéo xuống bịt mắt, phất tay thu nhãn cầu về không gian cá nhân.
: "Bình tĩnh nào, tôi chỉ muốn làm một phát để sau này mọi ngươi có ấn tượng mà cảnh giác trong trường hợp tương tự thôi. Vì tốt cho các cậu ấy mà, hì hì."
Dưới ánh mắt như muốn giết người của Trì Ảnh và Vin, kẻ điên nào đó vẫn rất thản nhiên cong mắt cười xã giao. Phía sau lưng dường như mọc ra một cái đuôi hồ ly to dài, vui sướng lắc qua lắc lại.
Phải nói, ấn tượng này cũng quá khắc sâu.
[ Thẩm phán ] và [ Sát thủ ] lần đầu tiên trải nghiệm liền bị dọa sợ đến sởn tóc gáy, không dám nói lời nào.
Kinh Thế giữ chặt cánh tay [ Giả thiên sứ ], cố gắng dùng lời nói ổn định trấn an tinh thần hoảng loạn của đối phương.
'Thiếu nữ' bám chặt lấy vạt áo của hắn, môi bị cắn mạnh đến mức bật máu. Chỉ có thể tận lực nói vài câu với Kinh Thế để dời đi sự chú ý, tránh đi việc nghĩ sâu về thứ kia.
Trải qua một lần này, tất cả mọi người đều ý thức được sự hung hiểm của sự vật không biết.
Không biết khiến người ta điên cuồng.
Cùng với... Tố chất thần kinh của top 2 thật sự chẳng kém gì Linh Uyên.
Trì Ảnh và Vin đè Caesar xuống sàn mà giẫm.
Tên nào đó vừa ôm đầu vừa chột dạ giảo biện thanh minh. Dung Ly bình tĩnh lôi những người còn lại đứng qua một bên vỗ tay.
Kinh Thế cảm thấy Caesar bị như vậy cũng đáng lắm, vì thế đi qua góp thêm một chân. [ Giả thiên sứ ] ngây ngô nhìn theo.
Là một thương nhân xuất chúng, Caesar có thể từ bất kỳ hoàn cảnh nào phân biệt và chọn được đối tượng phù hợp lôi kéo. Đối tượng đó cũng phải có lực ảnh hưởng nhất định trong tập thể, như vậy sẽ giúp dắt thêm được những khách hàng xung quanh.
Căn cứ vào tình huống trước mắt, hắn lập tức nhào đến ôm lấy cẳng chân Kinh Thế.
: "Bé Kinh!" Caesar hai tay ôm chặt chân Kinh Thế, đáng thương lại vô tội: "Mau bảo bọn họ dừng tay, tôi chỉ muốn tốt cho tập thể thôi mà."
: "Thế cơ à ~" Thư ký Kinh cười như không cười, nâng chân còn lại lên.
Ngón tay thon dài của đối phương đè lên đầu gối, ngăn Kinh Thế nhấc chân. Trên mặt nở nụ cười giống như công thức tiêu chuẩn trên sách giáo khoa.
Muốn dụ dỗ ai đó, cần bày ra lợi ích thực tế trước mắt họ. Như vậy xác suất thành công của các giao dịch trong tương lai sẽ vô cùng cao.
: "Đừng vậy mà ~ Cậu làm vậy sẽ mất đi tôi, tôi có ích lắm đó." Caesar dựa đầu vào cẳng chân Kinh Thế, nói: "Bất lực, nhỏ yếu nhưng có thể ăn."
Kinh Thế rút chổi lông gà ra, giơ lên.
: "Ấy ấy, đùa thôi. Não tôi dùng tốt lắm á, mạng lưới thông tin cũng rất rộng rãi. Cậu phải tin tưởng tôi, chúng mình có thể kết bạn rồi thành lập quan hệ hợp tác hữu nghị trong tương lai."
Caesar: Thương nhân xoa tay hầm hè.jpg
: "Đừng có đánh chủ ý lung tung." Vin như nghĩ tới gì đó, nheo mắt nhìn qua: "Tôi đang thuê cậu ta đấy."
Dung Ly nứt ra rồi: "...Tên đó vốn là thư ký của tôi."
Dung Ly, Vin và Caesar tự dưng cãi nhau rồi.
[ Giả thiên sứ ], [ Thẩm phán ], [ Sát thủ ]: "..." Khó hiểu.
Kinh Thế quay đầu đi, thở dài.
Quả nhiên là phong thái của những kẻ mạnh. Trong hoàn cảnh này mà vẫn bình thản cãi nhau được. Còn lấy mình ra làm cái cớ để phân trình độ cao thấp nữa. Thật là...
Trì Ảnh bất đắc dĩ nhìn Kinh Thế.
Vì cái gì mà nhắc đến nguyên nhân của vấn đề thì cậu lại luôn tự động bài trừ mình ra thế?
_
Quay trở lại với buổi họp thường xuyên của các giám sát viên.
Bên bàn dài, giám sát tầng bốn âm trầm nhìn chòng chọc giám sát tầng ba.
Giám sát tầng năm lật xem hồ sơ, thần sắc như băng tuyết thanh cao. Giám sát tầng hai vui vẻ giơ ly rượu vang đỏ, chạm cốc với giám sát tầng một.
Quả nhiên hạnh phúc của con người vẫn phải dựa trên việc đạp lên sự đau khổ của người khác.
Giám sát viên tầng hai uống xong ly rượu thì tò mò ngó qua bên kia: "Ờ thì... Danh sách còn giữ lại được bao nhiêu phạm nhân?"
: "Ai không phải nhân vật phụ và diễn viên quần chúng thì sống."
: "..."
Giám sát tầng bốn nghiến răng nghiến lợi: "Một đám phát rồ! Bây giờ tầng bốn loạn hết cả lên rồi! Nhất là cái tên [ Liar ]! Như con ngựa hoang thoát cương! Một đám chuyên môn hạ phàm đến hành hạ cuộc đời bố!!!
Giám sát viên tầng ba vỗ vai người bên cạnh, vẻ mặt hiền huệ bao dung: "Nào. Để trẫm an ủi..."
: "Trẫm cái *beep*!"
: "... Mười tỷ."
Giám sát tầng bốn bất tri bất giác bị lừa đi: "V** cả. Đa tạ bệ hạ. Bệ hạ anh minh."
Giám sát tầng một, hai: "..." Quả nhiên mấu chốt đạo đức của con người là vô hạn.
Ôm mấy cọc tiền trong lòng, thái độ của giám sát viên tầng bốn hòa hoãn hơn hẳn. Đôi tay giao nhau đặt trên bàn, thập phần dứt khoát đưa ra ý kiến
: "Không thể tiếp tục án binh bất động nữa. Cần phải tống bọn chúng sang Châu Phi đào than đá hoặc lôi ra bắn bỏ thôi."
: "Không cần thiết."
Giám sát tầng năm đột nhiên lên tiếng.
: "Cứ để bọn chúng theo trình tự xuống tầng năm. Tôi muốn xem dưới con mắt của tôi, mấy tên đó còn có thể chơi ra cái gì."
Giọng nói của giám sát trưởng tràn ngập hưng phấn cùng tò mò. Phảng phất muốn chủ động gia tăng khó khăn, vì có thể hưởng thụ nguy cơ mang đến khoái cảm cho chính mình.
Giám sát tầng bốn thở phì phò, bức xúc cầm xấp tiền vẫy vẫy: "Hiện tại chưa đủ nguy hiểm hay gì mà ông còn muốn tăng độ khó cho game. Dựa vào cái gì?! Con mẹ nó dựa vào cái gì?!"
Ba người khác sôi nổi gật đầu tán thành.
: "Hình như các cậu hiểu lầm gì đó rồi." Giám sát tầng năm cười âm hiểm: "Đây không phải thương lượng, mà là thông tri."
Trong phòng đột nhiên trở nên yên lặng, so với bất luận thời điểm nào càng yên lặng.
Ánh mắt giám sát viên tầng bốn nảy sinh ác độc, đột ngột xông tới. Lại bị giám sát tầng năm dùng hai chiêu khống chế. Cuối cùng vẫn bị nghiền áp toàn diện. Chỉ có thể bị đối phương nhẹ nhàng đạp dưới chân, vô năng cuồng nộ.
Đáy mắt giám sát tầng năm tràn đầy ngạo mạn
: "Tôi chẳng qua là dựa theo logic đưa ra phương án giam giữ tốt nhất mà thôi."
Giam giữ cái búa?! Có giám sát nào mà không biết, tên biến thái này chỉ hứng thú muốn chơi thôi.
Hy sinh lợi ích của mọi người vì hạnh phúc của một mình tôi. Quan điểm cá nhân từ trước đến nay của giám sát viên tầng năm vẫn luôn rất đáng khinh.
Giám sát tầng bốn xoay người muốn cầu cứu. Ba vị nào đó đang xem náo nhiệt đều đồng thời hướng về phía giám sát tầng năm khom lưng, đồng thanh kêu lên: "Tuân lệnh thưa ngài!"
Giám sát viên tầng năm đắc ý nhìn xuống: "Thấy không? Các bạn nhỏ của cậu thật hiểu chuyện."
Giám sát tầng bốn: "..." Mấy tên phản đồ.
_
Nghe đồn tầng năm của nhà tù giam giữ đủ loại quái vật, nơi nơi đều là kiệt tác của địa ngục. Phạm nhân ở đây tên nào tên đấy điên cuồng và coi thường quyền con người hơn gấp bội.
Diện tích ở đây so với những tầng bên trên càng thêm rộng rãi. Bao quát toàn thể là phong cách hiện đại giản lược. Nền nhà làm bằng chất liệu cứng rắn kỳ dị, rất dày.
Xung quanh không ngừng xuất hiện những thiết bị giám sát. Kiến trúc cách âm khiến mỗi góc đều cực kỳ yên tĩnh, tựa như một loại tra tấn tâm lý.
Tổng cộng có mười phòng giam ở tầng năm, toàn bộ đều không có khoá hay biện pháp bảo vệ nào. Số lượng cảnh ngục lại càng ít đến đáng thương, tuỳ tiện để cho những nỗi khinh hoàng không rõ nguồn gốc có không gian tự do hoành hành.
Lồng sắt chứa tám người Kinh Thế bị đẩy đến một khu đất trống. Vây quanh là các cảnh quan đeo mặt nạ kín mít, cả người vũ trang hạng nặng đầy đủ. Đặc biệt, nếu để ý thì họ vẫn luôn giữ một khoảng cách cố định với những người xung quanh.
Giám sát cai quản tầng năm cuối cùng cũng xuất hiện, thong dong đi tới.
Tóc ngắn màu bạch kim cùng màu với đôi mắt. Đồng phục trắng tiêu chuẩn phẳng phiu, lịch sự văn nhã.
Hắn ngồi xuống ghế dựa đặt trước lồng giam. Lưng ngả ra sau, chân dài vắt chéo, đôi tay mười ngón giao nhau chống cằm lẳng lặng nhìn chằm chằm về phía sau song sắt.
Kinh Thế cùng hắn vô tình đối diện, tức khắc cảm nhận được một cỗ hàn ý mãnh liệt.
: "Trước đây cũng có một tên, khắp nơi chạy lung tung tìm kiếm gì đó giống như các cậu."
Kinh Thế cảm giác, đối phương đang nhắc đến một người chơi cuối cùng còn sót lại trong phó bản.
Ánh mắt kia rất khó hình dung, người nọ nhìn họ như đang nhìn mấy con kiến, phảng phất giây tiếp theo là có thể dễ dàng nghiền nát.
: "Nhưng cũng quá yếu, xử lý rất dễ dàng."
Lại là một tiếng cười khẽ: "Vì vậy... Tôi rất mong chờ vào các cậu đấy."
Hắn biểu hiện càng lịch sự khiêm tốn, kiêng kị trên mặt người chơi càng nặng.
Dù sao vị này nhìn qua rất giống kiểu vai ác cực đoan vặn vẹo lại có mị lực. Kinh nghiệm cho thấy, nhân vật này không phải đại Boss lớn nhất thì tuyệt đối cũng là tồn tại mấu chốt nhất trong phó bản.
Kinh Thế nhìn về phía hắn nở nụ cười lễ phép lại không mất xấu hổ. Đổi lại bằng thái độ nghiền ngẫm mà nhìn chằm chằm của giám sát viên tầng năm.
: "Cố mà biểu hiện cho tốt vào."
Giọng điệu của hắn tràn ngập một loại sung sướng không màng sống chết của người khác. Thấy thế nào cũng không hài hòa hữu ái, ngược lại tràn ngập cảm giác tối tăm nguy hiểm.
Kinh Thế nhìn về phía cửa sổ hệ thống, nhiệm vụ phụ nháy mắt đổi mới:
[ Nhiệm vụ phụ tuyến cá nhân 3: Nhân viên dọn dẹp tìm chết. ]
[ Đếm ngược: 6 giờ ]
[ Miêu tả tỉ mỉ: Đến tầng năm của nhả tù là đã bước một chân vào mộ rồi. Làm trò chạy loạn dưới mí mắt của giám sát tầng năm thì hệ thống cũng phải khóc tang cho bạn luôn.
Tìm ra và gõ đầu sinh vật thần thoại một phát lấy can đảm nào: 0/1 ]
[ Trừng phạt thất bại: Bị bắt thì kiểu gì chả chết, nhưng bị biến thái bắt được là sẽ bị *beep* *beep* nha ~ ]
Hắn không muốn biết mấy chỗ bị che viết cái gì đâu.
Nhưng mà gõ đầu sinh vật thần thoại ấy à...
Kinh Thế lâm vào trầm tư.
Kinh Thế nóng lòng muốn thử.
Giám sát tầng năm vừa đi, cả bọn đã quây quần lại bàn bạc kế sách.
: "Ải cuối rồi mọi người." Vin nâng má: "Trước tiên thì team mình lấy cái tên đội ngầu ngầu cho nó có cảm giác đoàn kết chứ nhỉ?"
Kinh Thế giơ tay: "Đội 'Công dân tốt tuân thủ pháp luật'!"
Caesar: "Nhóm các anh em hắc ám địa cầu!"
Trì Ảnh tung ta tung tăng gia nhập: "Đội Hoả tiễn!"
: "Lấy tên đó bị đánh bản quyền thì sao? Thông minh lâu quá nên giờ muốn ngu bớt để cân bằng trạng thái à?" Dung Ly không chút do dự chế giễu.
: "Thích hợp nhất vẫn nên là Mafia Hắc Hàn gia tộc."
Vin: "..." Nghe thì không có gì sai nhưng mà nó cứ kì kì kiểu gì ấy nhờ.
[ Thẩm phán ] và [ Giả thiên sứ ] dịch qua phe Kinh Thế.
[ Sát thủ ] vốn định khen tặng vài câu, nhưng làm một người có thẩm mỹ bình thường, cuối cùng vẫn lựa chọn câm miệng.
Đã đến tầng cuối, khu bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp cực kỳ sôi nổi:
[ Tôi nghe không hiểu, nhưng tôi rất là chấn động. ]
[ Xem live để giải trí mà tôi đã thở dài thườn thượt mấy chục lần rồi. Mấy người đúng thật là biết chơi. ]
[ Không ổn rồi quý vị, tai tôi cảnh báo nếu còn nghe tiếp thì nó sẽ tự rụng ra khỏi đầu tôi để đi nhảy sông Tô Lịch tự sát. ]
[ Thế mới nói chỉ có mỗi lý tưởng thì chưa chắc đã thành việc lớn đâu. Thôi cất giấc mơ đặt tên đội lại rồi đóng vào tủ kính đi các bạn ạ. ]
[ Nhiều trai đẹp tụ tập quá. Tất cả là của tao, của tao, của tao hết! ]
[ AAA ~ Caesar đã lên sàn! Nhóm fan của gian thương tới tập hợp rồi đây! ]
[ [ Giả thiên sứ ] không nói làm gì. Nhưng Caesar chắc là cùng tần số, chứ làm gì đến mức vừa gặp đã mê anh Kinh thế này. ]
[ Thứ tà đạo gì vừa lọt vào đây vậy??? ]
[ Ai đó kéo lầu trên ra ngoài nhanh! Không Linh Uyên mò đến cắn chết cả lũ giờ! ]
[ Biểu hiện của việc đọc fanfic wattpad quá 180 phút và đụng phải con m* gì cũng đẩy thuyền đấy. ]
Không đâu vào đâu, việc đặt tên nhóm bị lùi lại vô thời hạn.
Mọi người miễn cưỡng quay về suy nghĩ phát triển kế tiếp.
Giám sát tầng năm không đơn giản, chắc chắn sẽ không để họ tuỳ tiện lộng hành tìm kiếm manh mối như các tầng trước. Trong trường hợp này, bọn họ không thể lãng phí thời gian ở các thông tin ngoài rìa mà phải tìm thẳng vào mấu chốt của tầng năm càng nhanh càng tốt.
: "Về vấn đề này, yên tâm đi. Tôi còn một đạo cụ cấp S có thể chỉ dẫn đến điểm đột phá quan trọng nhất trong khu vực, hỗ trợ thông quan nhiệm vụ chính tuyến." Trì Ảnh vỗ ngực đầy tự tin.
Kinh Thế liếc qua các cảnh ngục canh giữ bên ngoài. Nhìn lại, liền thấy Dung Ly ngồi ở bên cạnh chính mình như suy tư gì mà chớp chớp mắt.
Sau đó, lấy ra một đám bom khói gây choáng và gây mê đắt tiền từ cửa hàng hệ thống.
Không biết qua đi bao lâu, cảnh quan xung quanh lồng sắt cách đó không xa đều đã nằm la liệt trên mặt đất.
Vin mày mò ổ khoá bên mép lồng giam.
Khóa điện tử nhiều lớp, mở bằng thẻ. Dùng bạo lực để phá sẽ phát ra tiếng vang khiến cho người ở gần đó chú ý.
[ Sát thủ ] ở bên cạnh nhìn ngó: "Hình như phải dùng thẻ thân phận tối cao mới mở được. Lúc nãy tôi có thấy nó gài ở dây lưng giám sát tầng năm."
Caesar bình tĩnh rút ra một tấm thẻ bạc, nhẹ nhàng quẹt một cái.
Ổ khoá điện tử sáng lên đèn xanh, sau đó phát ra ba tiếng 'Tích tích tích' xác nhận thành công.
[ Sát thủ ]: "Đúng là cái thẻ này! Nhưng anh lấy lúc nào vậy?"
Caesar cười thần bí: "Yên tâm đi."
: "..." Má ơi, càng làm cho người ta để ý a!
Kinh Thế đẩy cửa. Trì Ảnh rút ra một đạo cụ dạng la bàn, chủ động đi lên đầu đội ngũ dẫn đường
: "Được rồi, chúng ta đi thôi!"
Hành động triển khai ngay lập tức. Bước chân dẫn họ càng gần một bước đến bí mật nơi sâu nhất của nhà tù.
Theo chỉ dẫn của la bàn, nhóm Kinh Thế vừa tránh né đủ loại giám sát vừa nhanh chóng chạy đến dãy phòng của phạm nhân gần đó.
Nương địa hình không ngừng kéo ra khoảng cách với các cảnh ngục tuần tra qua lại, cố gắng không gây ra bất kỳ tiếng động nào. Cuối cùng đến phía trước cửa phòng giam cuối cùng trên hành lang.
Trì Ảnh thường thường liếc về phía la bàn trong tay: "Ở bên trong. Thông tin mấu chốt chỉ ra toàn cảnh của phó bản."
: "Các vị khách quý đã đến... Xin mời vào, xin mời vào, xin mời vào."
Bên trong truyền ra một trận âm thanh khàn khàn, như thể kích động đến run rẩy. Không riêng gì Kinh Thế, cơ hồ tất cả người chơi đều cảm thấy được khác thường.
Có thể ở yên trong phòng mà vẫn biết hoàn cảnh bên kia cánh cửa đóng kín, đối phương có giác quan nhạy bén đến mức đáng ngạc nhiên.
Vin cẩn trọng đeo đạo cụ găng tay vào, sau đó mới vặn tay nắm mở cửa.
Khóa cửa dễ dàng bị mở ra, ổ khóa lò xo xoay 'Cạch' một tiếng. Âm thanh đó vang lên vô cùng đột ngột, trườn bò vào chỗ sâu nhất trong hành lang.
Không gian không lớn, lấp đầy thiết bị máy móc hình thù kì quái giống như đồng hồ. Sàn nhà trải đầy vết bẩn cùng tro bụi.
Mũi kim trên la bàn trong tay Trì Ảnh chỉ thẳng về trung tâm căn phòng.
Nơi đó có một người đàn ông trung niên râu tóc lộn xộn rối bù. Mặc trên người áo dài tay trắng, hai tay áo dài bị trói ngược ra sau lưng.
Quanh chân của gã có một vòng máu me nhầy nhụa, mùi hôi hăng nồng.
Vừa nhìn thấy đám Kinh Thế, hai mắt của đối phương giống như bừng sáng.
Gã nhảy nhót tại chỗ, thể hiện trạng thái tinh thần cực đoan dị thường
: "Mau vào đây nha, mau vào đây, mau vào đây..."
Rồi gã lại ngân nga, cả giai điệu lẫn lời bài hát đều hoang đường cứng ngắc
: "Ta bay lên, ta chìm xuống... Ta tan ra."
Hơn trăm mặt đồng hồ phát ra tiếng tích tắc theo lời ca.
: "Chúng ta cùng đi tới tương lai nào ~ Tới tương lai nào ~"
: "Sau đó lại cùng trở về quá khứ ~ Trở về quá khứ ~"
Không ai cử động.
Lặp đi lặp lại mấy từ vô nghĩa chán chê cũng không thấy ai vào. Đối phương khó hiểu nghiêng ngả đầu
: "Sao không vào? Mau vào đi nha ~ Tôi sẽ tặng cậu một bí mật."
Nói đến đây, gã lại nở nụ cười khà khà, trong giọng nói còn mang theo một tia thân mật cùng ân cần
: "Bí mật... Bí mật... Hì hì..."
: "Chỉ nói cho các người thôi đó ~"
Vẫn không có ai tiến lên.
Động tác vặn vẹo của gã đàn ông rốt cuộc dừng lại.
Gã thở dài nhìn về phía cửa, khóe miệng nâng lên rách ra một độ cung dài kinh người. Nhìn qua thập phần khủng bố.
Một cảm giác nguy cơ trước đây chưa từng có quét qua, khiến Kinh Thế có dự cảm vô cùng không tốt.
Lúc này, phía sau lưng mọi người xuất hiện một bức tường không khí, đè ép đẩy họ về phía trước, cưỡng ép dịch từng bước vào trong phòng.
Bước chân đạp qua ngưỡng cửa, dị biến liền vào giờ phút này đột nhiên sinh ra.
Kim đồng hồ trên tường giống như không ngừng tăng tốc. Sau khi xoay tít nhiều lần thì lại đảo ngược về sau.
Kinh Thế nhạy bén để ý đến một số vết thương trên cánh tay đang biến mất với tốc độ cực nhanh.
Đại não giống như bị bổ ra rồi đào đi thứ gì đó, chỉ để lại vô số lỗ trống bị lấp đầy bởi mờ mịt. Cơ thể mất đi ý thức lẫn năng lực hành động.
Tích tắc.
Bốn vách tường nhô lên muôn dạng khuôn mặt người. Thân thể của chúng nó dung hợp với tường, chen chúc chật ních.
Gã đàn ông đứng giữa vòng máu vui vẻ nheo mắt, khóe miệng cứng đờ giương lên.
Cảnh tượng dị hơm này đánh sâu vào trong thị giác. Sợ hãi ập đến như thuỷ triều, trong nháy mắt bóp chặt yết hầu.
Tích tắc.
Mọi người vô thức nín thở, căn bản không kịp phản ứng được đã xảy ra cái gì.
Chuyện gì đang xảy ra?
Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, Kinh Thế như đột nhiên nhận ra gì đó.
Hắn hít sâu một hơi: "Thời gian trong căn phòng này đang trôi ngược!"
Lập tức, toàn bộ đồng hồ dừng chạy.
: "Thời gian trôi ngược?!" Sắc mặt [ Sát thủ ] tái nhợt, trán toát đầy mồ hôi lạnh.
Gã đàn ông nhìn về phía Kinh Thế, trong mắt tràn ngập oán độc âm u
: "Chính xác nha ~"
: "Các vị khách của chúng ta vừa biến thành các vị khách của tám tiếng trước rồi đó ~"
Đầu óc của mọi người nhanh chóng hoạt động hết công suất. Bọn họ đã nhận ra thời gian trong căn phòng này theo một tuyến logic không bình thường.
[ Thẩm phán ] cảm thấy đau đầu: "Nhưng nếu thời gian trôi ngược thì có vấn đề gì chứ? Không phải chúng ta chỉ trẻ lại thôi à?"
Vin cắn răng: "Nghịch lý dòng chảy thời gian. Khi cả cơ thể của cậu hiện tại quay ngược thành cơ thể của cậu hôm qua, đại não cũng như ký ức của cậu cũng vậy."
Quả nhiên, [ Thẩm phán ] muốn nhớ lại quá trình từ tầng bốn xuống tầng năm rồi đi đến đây, lại chỉ thấy được một mảnh trống rỗng.
: "Những dữ liệu trong đầu cậu cũng như những sự việc đã xảy ra sẽ ít đi rồi biến mất dần. Cuối cùng là cậu chỉ có ký ức về việc vừa tiến vào phó bản, nhưng lại đã xuất hiện ở tầng năm mà không có bất kỳ manh mối gì trong tay."
: "Tiến trình bị xoay chuyển càng nhiều, những gì xảy ra tiếp theo sẽ ngày càng đáng sợ."
Hô hấp của Trì Ảnh cũng bắt đầu trở nên không xong
: "Theo logic này, thậm chí cậu có thể bị biến ngược lại thành một đứa trẻ mới sinh hoặc chưa được sinh ra."
Nói chính xác hơn, là mặc người khác làm thịt hoặc hoàn toàn biến mất.
Cảm giác ớn lạnh bò lên từ đầu ngón chân. khiến người ta run rẩy từ tận đáy lòng.
Gã đàn ông sung sướng cười ha ha, ngữ khí ác liệt tới cực điểm
: "Đi tới tương lai nào ~ Tới tương lai nào ~"
Vô số gương mặt nhô ra trên tường như hòa nhịp với gã, rên rỉ lầu bầu
: "Rồi sau đó lại cùng trở về quá khứ ~ Trở về quá khứ ~"
Kim đồng hồ lại lần nữa chuyển động. Từ tương lai trở về quá khứ.
Mọi người không dám chậm trễ thời gian, lấy ra đạo cụ cùng vũ khí muốn tấn công về phía gã đàn ông cũng như đống thiết bị kỳ quặc kia.
Nhưng lòng bàn chân lúc này lại truyền đến một trận xuyên tim đau đớn. Chẳng biết từ lúc nào, sàn nhà bên dưới cũng lồi lên lúc nhúc mặt người. Chúng từ mọi góc độ xảo quyệt đâm ra, bám chặt lấy cẳng chân của họ, lôi cả cơ thể chìm dần xuống.
Tất cả người chơi đều như ngập trong bùn lầy, cơ thể không có một chút sức lực nào. Trên người như bị vật nặng vô hình đè lên, chậm chạp không thể nhúc nhích.
Tình cảnh vô cùng bế tắc.
Theo kim đồng hồ chuyển động càng nhanh, đáy mắt gã đàn ông xẹt qua một tia thương tiếc
: "Chìm xuống, chìm xuống, chìm xuống... Rồi chúng ta sẽ cùng nhau tan ra..."
Thời gian một giây một giây mà qua đi, nửa người Kinh Thế đã chìm sâu vào trong sàn nhà.
Trái tim trong lồng ngực đập càng lúc càng nhanh, máu trong thân thể hắn xao động điên cuồng.
Sàn nhà mấp máy dao động khiến mọi người nghiêng ngả.
Lúc nàu, một quả cầu trắng nhỏ từ túi áo trong của Kinh Thế rơi xuống.
Thay vì chìm vào mặt đất lầy lội, quả cầu trắng lại lăn tròn một quãng xa. Vừa vặn đụng đến thiết bị đồng hồ ở gần nhất, cũng là thiết bị lớn nhất trong phòng.
Kim đồng hồ răng rắc như mắc kẹt, sau đó đi ngược lại với tất cả đồng hồ khác, điên cuồng chạy về phía trước.
[ Keng -- ]
[ Đạo cụ cấp L: '??? ( Thần của Rồng?)' bị động kích hoạt do nguyên nhân thời gian. ]
Kim đồng hồ của thiết bị lớn nhất kia chạy đi vun vút, bằng tốc độ mắt thường không thấy được.
Hướng về phía tương lại... Vài giờ, vài ngày, vài tháng, vài năm, vài trăm năm,...
Vài triệu năm.
Gã đàn ông sửng sốt nhìn cảnh này, muốn đi đến nhặt cầu trắng. Nhưng lại không dám bước ra ngoài vòng máu.
Vòng máu là kết giới bảo vệ cho gã không bị đám mặt người cắn nuốt.
: "Thứ gì...?!"
Không cho gã một giây tiếp tục do dự, quả cầu nhỏ tiếp tục biến hóa từng chút một, sau đó bùng nổ trong chớp mắt.
Sương trắng điên cuồng trào ra, không ngừng khuếch tán, dần dần nuốt sống toàn bộ tầm nhìn.
Đám mặt người bị sương trắng lan đến phát ra tiếng gào thét thê thảm, vội vàng trốn trở về trong.
Thế nhưng vẫn không kịp.
Đám mặt người bị sương trắng vây lấy, không ngừng biến hóa trạng thái rồi bị chia năm xẻ bảy. Bọn chúng phảng phất cực kỳ thống khổ mà điên cuồng la hét, máu tươi tức khắc phun trào mà ra.
Kim đồng hồ trên các thiết bị răng rắc nứt gãy.
Vòng máu cũng không ngăn được sương trắng lan đến. Gã đàn ông khụ ra một búng máu, thoạt nhìn không ổn chút nào.
Quả cầu trắng không ngừng tăng lớn kích thước, phảng phất có thứ gì muốn phá vỏ mà ra.
Gã đàn ông cũng ý thức được chính mình nguy hiểm, vội vàng lao ra khỏi vòng máu, xông về phía trung tâm sương trắng.
Giây tiếp theo, ánh sáng lóa mắt quang lấy quả cầu trắng làm trung tâm bùng nổ.
Cả căn phòng đều bị chiếu sáng lên, mặt tường nứt vỡ. Gió lạnh từ gào thét xông thẳng vào. Mãnh liệt bạch quang cơ hồ làm mọi người không mở nổi mắt.
Mắt thường có thể thấy được không khí dần vặn vẹo xoắn lại với nhau. Ánh sáng lan tỏa đem âm trầm xé rách. Sóng nhiệt khủng bố hướng về bốn phía thổi quét.
Gã đàn ông cả người nhiễm đỏ, thân hình lung lay đổ về sau. Cả người dung nhập vào sàn nhà. Thậm chí một tiếng cũng không kịp kêu, nháy mắt đã biến thành một vũng máu loãng trên mặt đất.
Mặt đất đã trở lại nguyên trạng, nhưng đội ngũ người chơi vẫn không ngừng quay cuồng phập phồng.
Chỉ nghe thấy tiếng vang 'răng rắc', trên bề mặt cầu trắng lập tức lộ ra vết rạn nứt ngang dọc. Tùy ý chạy khắp, giống như một đoá hoa đang nở rộ.
Trong giây lát, lớp vỏ ngoài trắng bóc đột ngột vỡ tung. Tiếng hí vang vọng phảng phất tầng tầng lớp lớp sóng triều, chào đón một sinh mệnh mới ra đời.
Cảnh tượng quỷ quyệt vặn vẹo chung quanh đi theo sương trắng, ầm ầm bị xua tan.
[ Keng -- ]
[ Chúc mừng người chơi Kinh Thế hoàn thành thời gian ấp trứng tiêu chuẩn. Đạo cụ tiến hóa thành công. ]
[ Đạt được Long Chủng x 1 ( Cấp Thần thoại hiếm phương Tây) ( Ghi chú: Sống) ]
[ Đặc tính: Duy nhất ]
Theo thông báo liên tiếp đến từ hệ thống, Kinh Thế ngơ ngẩn nhìn một bóng trắng nho nhỏ bò lao vụt về phía mình, mí mắt cũng không dám chớp.
Một thanh âm non nớt vang lên
: "Ma ma?"
_