• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âm Phụng nằm liệt dưới đất, bên cạnh là Vạn Kì đang ngồi tu luyện nghiêm nghiêm túc túc.


Sau khi Ám quật chi vương Ám Phụng dùng tuyệt chiêu thông não chi thuật lừa dối qua lại, Vạn Kì vẫn kiên quyết lắc đầu thì hắn rất là vô ngữ mà nằm liệt dưới đất. Không màng hình tượng, dù sao người ta cũng là đại lão, một quyền đánh vỡ kết giới vững chắc hắn chế tạo, căn bản không cần thiết làm cao nhân dởm trước mặt đại lão.


Ám Phụng nằm, Vạn Kì liền đi lật lại quyển sách "1001 cách tự bạo" của Vũ Đồng đưa tặng, từ đó nghiên cứu ra sơ đồ thân thể của Ám tinh linh. Tự bạo vốn dĩ chính là đem công pháp luyện một lần nghịch đảo, hiện tại để tu luyện chỉ cần thực thi ngược lại trong sách thì chính là tu luyện rồi.


Vạn Kì nghĩ là làm, ngồi xuống bắt đầu tu luyện, mặc kệ Ám Phụng vẫn đang nằm liệt dưới đất.


...


" Ám Phụng, làm thế nào để ra ngoài?" Vạn Kì chọc chọc tên Ám quật chi vương không hề có tiết tháo đang nằm dưới đất.


" Ta không biết." Ám Phụng hờn dỗi.


" Vô dụng." Vạn Kì tiện chân đá hắn một cái.


Hỏi một câu hai câu không biết, vậy ngươi tồn tại có ích lợi gì?


[ Hắn ta có thể là Dịch tiên sinh.] Người giám hộ nhắc nhở.


Tại sao?


[ Trên người hắn có hơi thở của Dịch tiên sinh.]


Chỉ là hơi thở. Tốt xấu gì Hồi cũng từng ở trong thân thể hắn, có hơi thở cũng không kì lạ.


Người giám hộ trầm mặc.


Ám .Vô dụng. Phụng: "..." Ta làm sai cái gì? 


Ta thật sự không biết a! 


Nếu là biết ta còn phải nằm liệt ở đây sao?


Vạn Kì đi xung quanh động một vòng, thần thức cũng quét xung quanh động phủ này một vòng, cuối cùng đưa ra kết luận: Không thể dùng nắm đấm phá một cái lỗ để đi ra ngoài.


Tại sao a? Tại vì xung quanh có Ám tinh linh canh giữ, động phủ lại còn nằm ngay trong tẩm điện của Ám quật chi vương, đấm một cái lỗ đi ra sẽ phá hỏng luôn cả tẩm điện, đồng thời kinh động đến đám Ám tinh linh kia.


Vì thế cô quay lại, đá Ám Phụng một cái nữa," cho ngươi cơ hội cuối cùng, ra ngoài thế nào?"


Ám Phụng nhảy dựng lên:" Không biết! Có biết cũng không nói cho ngươi!!!"


Lão tử là Ám quật chi vương! Ta là bao cát của ngươi sao? Ngươi dựa vào đâu mà đánh ta? Ta không biết nhục sao? Đều đánh hai lần!!!


Vạn Kì lãnh đạm nhìn.


Hai phút sau, Ám quật chi vương mặt mũi bầm dật ôm đầu gối ngồi ở một góc vẽ vòng trò.


Hắn mẹ nó thua!


Cảm thấy nhân cách sâu sắc bị vũ nhục. Quá tổn thương, không muốn nói chuyện.


" Ám Phụng." Vạn Kì gọi hồn hắn.


Tên này miệng cứng, kiên quyết không chịu cho cô biết ra ngoài thế nào.


Tại sao chứ?


[ Tại vì ngươi đánh hắn.]


Ta không có, ta chỉ là dùng hành động để hỏi hắn.


Vạn Kì nghiêm trang biện giải.


[ ... ] Người giám hộ cảm thấy có điểm thương xót Lạc Lạc và Vũ Đồng.


Ám Phụng tự thuyết phục chính mình, ta co được giãn được! Quân tử trả thù mười năm chưa muộn! Ta nhịn! 


Cái chính là hắn không muốn tiếp tục bị đánh...!


" Ngươi... Đợi khi tu vi của một trong hai chúng ta đạt tới Cao cấp thì động phủ sẽ tự động mở cửa." Ám Phụng xụ mặt không tình nguyện đáp.


" Ngươi có bệnh?" Tự nhiên không có việc gì chui vào động phủ đặt yêu cầu cao như vậy làm gì? Ngươi cho rằng bản thân là ai? Muốn cao cấp liền cao cấp được?


[ Nơi này thực lực phân chia 4 cấp, sơ cấp hạ cấp trung cấp cao cấp, mỗi cấp 9 tiểu cấp, rất dễ hiểu.] Người giám hộ đúng lúc lên tiếng.


" Ta biết."


[ Độc giả biết không?]


" ... "


Ám Phụng một lần nữa nổ:" Ai có bệnh?! Ngươi nói lại xem!"


" Ngươi có bệnh." Ngữ khí khẳng định.


Ám Phụng nghẹn một búng máu.


Tức chết hắn!


" Ta cần phải làm vậy, nếu không toàn bộ Ám tinh linh sẽ bị tru diệt." Hoặc là tu luyện tới cao cấp, có thực lực đối đầu với Quang tinh linh tộc trưởng, hoặc là ở yên trong này, không gây chuyện thị phi.


Vì bảo hộ tộc nhân, Ám quật chi vương đành phải ủy khuất bản thân.


Vạn Kì liếc hắn.


Thật là một đứa trẻ đáng thương.


" Vậy ngươi còn không mau chóng tu luyện." Tu luyện mới có thể lên Cao cấp, mới có thể ra ngoài nha.


[ ... ] Không phải ngươi nói hắn là đứa trẻ đáng thương sao? Ngươi còn ép hắn tu luyện?!


" Ta căn bản không thể lên tới Cao cấp! Ta hiện tại đang ở Trung cấp tầng 5, nhưng mà..." Ám Phụng đột nhiên tắt tiếng.


Thấy biểu cảm của hắn không đúng lắm, Vạn Kì quyết định không truy vấn.


Một lúc lâu sau, Ám Phụng không tình nguyện lên tiếng:" Ngươi bái ta làm thầy, ta giúp ngươi lên Cao cấp, chúng ta cùng ra ngoài."


" Được." Không còn cách nào khác.


[ Vạn tiểu thư, ngươi có muốn mua huyết mạch không?] Người giám hộ gợi ý.


Huyết mạch?


[ Đúng vậy, ta có thể cung cấp huyết mạch cho ngươi, huyết mạch càng cao cấp tốc độ tu luyện càng nhanh chóng. Ám tinh linh thuần huyết là thích hợp nhất với thân thể hiện tại của ngươi.]


Huyết mạch gì cũng được?


[ Đúng vậy, chỉ cần ngươi có thể nghĩ tới và nó có tồn tại.]


Ta mua Hắc Ám thần huyết mạch được không?


[ Vậy ngươi cần mua thêm thần cách.] Ngoài ra còn phải cường hóa thân thể. Cái này ta làm miễn phí cho ngươi, ai bảo ta là người tốt chứ.


Dùng cái gì mua?


[ Làm trao đổi, mỗi vật phẩm được trả giá bằng một vật phẩm khác.]


Vật phẩm khác?


[ Đúng vậy, đồ vật chúng ta cần ở trong thế giới nhiệm vụ, ngươi chỉ cần tìm được thôi, còn lại chúng ta lo.]


Ta đổi, ngươi đem Thần cách và huyết mạch của Hắc Ám thần đưa cho ta, khi nào ta ra ngoài được sẽ đi tìm đồ vật cho ngươi.


[ Thành giao.]


*** Tác giả có lời muốn nói:


Mọi người ngày an a!


Ta cần thiết đi bù lại thời gian bỏ hố trước kia... Thật là phiền toái (TAT)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK