-Anh hẹn tôi ra có chuyện gì không?_ Nó
-Nancy, em hãy nghe anh nói 1 lần đi chứ_Hắn
-Còn gì để nói nữa? Chẳng phải quá rõ rồi sao? Tôi và anh chẳng là gì của nhau cả! Đơn giản là đối tác với đối tác vì công việc thôi, tôi nghiêm túc nói thật với anh_Nó
-Tại sao chứ? Em cũng yêu anh cơ mà!_Hắn
-Vì...._Nó chợt im lặng
-Vì cô ấy là bạn gái của tôi_Luck từ đâu đi tới ngồi bên cạnh Nó
-Luck..._Nó
-Sao?_Hắn ngạc nhiên
-Nancy là bạn gái của tôi_Luck
-Nancy, em giải thích đi! Chuyện đó không phải sự thật đúng không? Em nói đi_Hắn tức giận
-Đúng như những gì anh vừa nghe, tôi và Luck đang quen nhau nên... chúng ta đừng nên gặp nhau nữa, dù gì cũng là đối tác nên tôi sẽ gặp anh khi cần_Nó nói rồi đứng lên cùng Luck bước đi.
Hắn thất thần ngồi đó, chẳng nói gì thêm, thật sự... Hắn không còn cơ hội rồi, tim Hắn nhói lên, Hắn đâu biết Nó cũng chả vui gì cũng đau gấp bội nhưng biết làm sao đây? Nó và Hắn vốn không thuộc về nhau, Luck cũng đối xử quá tốt với Nó. Đây là lựa chọn tốt nhất cho cả 2 bên.
Hôm sau, Hắn quyết định sẽ bay về Việt Nam để cai quản chi nhánh mới của công ty. Thật sự là vì công việc? Hay là vì Hắn muốn quên Nó? Còn những người khác thì ở lại Paris chung với nhau mặc dù không nỡ để Hắn 1 mình nhưng Hắn đã khuyên mọi người nên ở lại với Nó, có việc gì thì Hắn sẽ gọi.
Đến lúc Hắn lên máy bay cũng không thấy Nó đến để tạm biệt, mà chỉ có mọi người đến, Nó nhắn vỏn vẹn 1 câu:"Xin lỗi, tôi bận việc nên không tiễn anh được, tạm biệt."
Máy bay bắt đầu cất cánh, Hắn trầm tư nhìn theo đường mây, lúc trước, Hắn và Nó còn vui vẻ hạnh phúc bên nhau cơ mà, sao bây giờ mỗi người một nơi. Nỗi đau này, tình cảm này, kí ức này, họ cần thời gian để quên...
2 NĂM SAU..........
Thành phố Paris vẫn vậy, không thay đổi nhiều. Ngồi trên phòng ở công ty, Nó nhìn xuống phía dưới phong cảnh thành phố tấp nập, Nó và Luck đã quen được 2 năm rồi và họ quyết định sẽ tiến tới hôn nhân, còn về tình cảm của Nó, thật ra Nó cũng không phân biệt được Nó yêu Hắn hay Luck, chỉ là bây giờ Luck làm cho Nó cảm thấy vui vẻ hơn, những lúc nhớ đến Hắn tim Nó vẫn đập loạn nhịp nhưng nhanh chóng bình thường lại. Nó từng hỏi thăm mọi người về Hắn nhưng không ai biết gì cả.
Cạch... cánh cửa mở ra, Luck đi vào trong
-Nancy, chúng ta đi chụp ảnh cưới thôi, mọi người đang đợi đấy!_Luck cười tươi
-Vâng_Nó mỉm cười đáp lại, hôm nay đáng ra Nó phải tươi lên nhưng sao Nó cứ thấy không thoải mái chút nào...
Nó mặc chiếc váy do chính tay Jenny thiết kế vào, trang điểm nhẹ lên. Trong lúc chờ Luck thay đồ, Anna, Jenny, Jessica đi tới ngồi cạnh Nó
-Mày suy nghĩ kĩ lại đi_Jenny nói
-Đúng đó, mày đừng cố ép bản thân_Jessica
-Việc này quan trọng lắm Nancy à_Anna
-Không sao đâu, tao nghĩ kĩ rồi mà_Nó xua tay
-Tụi tao chỉ nói vậy thôi, chứ quyền là của mày, hãy nghe theo bản thân mày_Jenny nói.
Luck đi ra 2 người nhanh chóng chụp ảnh cưới trong Nó không ngừng nghĩ tới lời Jenny nói lúc nãy. Sắp rồi, sắp tới ngày cưới của Nó rồi, Nó cũng không biết quyết định này đúng hay sai...