"Nghe hắn nói, anh và hắn là tình địch thì phải?” Ly Tiên híp mắt nhìn Lạc Thần, ánh mắt đó, có bao nhiêu nguy hiểm. Ban đầu nàng cứ nghĩ Lạc Thần ở thế giới này chỉ yêu mỗi mình, nhưng hiện tại xem ra đối phương là có một nữ nhân khác
Nghe thế, Lạc Thần sắc mặt hơi cứng lại. Khóe miệng treo nụ cười đắng chát
“ Đừng nói tới chuyện đó nữa. Hồi cấp ba, anh cũng từng có mối tình đầu đẹp đẽ, bất quá mà, cũng như bao cuộc tình khác: Đẹp lúc đầu nhưng tàn khốc về cuối ah”
Mặc dù trong lòng sớm đã không còn tình cảm với người đó. Thế nhưng mỗi khi nhớ lại, Lạc Thần tâm không khỏi đau nhói.
Chia tay mối tình đầu, có hai kết quả. Một là lấy đó là bàn đạp, vươn mình đi lên, trở thành con người vĩ đại. Hai là chìm đắm trong thất tình, tâm chết, chán nản không biết tới tương lai. Mà Lạc Thần, chính là lựa chọn con đường thứ hai
Hắn không hận nàng vì nàng đưa hắn trở thành một tên tự kỉ, sống trong hoang tưởng. Dù sao, đây chính là con đường thứ hai. Hắn hận nàng bởi vì nàng lấy đi một phần hạnh phúc nhỏ nhoi mà hắn cố gắng nâng niu, bảo vệ.
Trên cõi đời, Lạc Thần đã không còn người thân, chính nàng mang cho hắn một tia ấm áp của tình thương, cho hắn biết trên đời này vẫn còn có người tốt với mình, yêu mến mình. Nhưng cũng chính nàng lại nhẫn tâm đá hắn từ " thiên đàng" xuống " Địa Ngục", để hắn nếm trái thế nào là tuyệt vọng, bảo hắn không hận nàng sao được
Cũng bởi vì chuyện này mà từ đó Lạc Thần tâm tình cải biến, trở nên chán ghét thế giới. Hạt giống đã gieo xuống, và trong tận thế, nó đã nảy mầm, trở thành một phần tính cách của Lạc Thần. Hắn giết người không ghê tay, giết mười người dân thường vô tội nhưng lại không có cảm giác tội lỗi cũng là do đây mà ra
Nói đi cũng nói lại... nếu người đó không vứt bỏ Lạc Thần, hắn sẽ không gặp Ly Tiên, cũng sẽ không vì nàng mà gặp tai nạn. Cũng sẽ không gặp đoàn “ hắc khí”, và tất nhiên, cũng sẽ không có được thực lực, có được những cô gái xinh đẹp trong anime. Theo một khía cạnh nào đó, Lạc Thần đúng là cảm ơn Linh
Nói chung, tất cả chỉ quy vào hai chữ: Duyên phận. Hắn và Linh, có Duyên nhưng không có Phận
Thấy Lạc Thần tâm trạng có chút buồn bực. Chúng nữ không khỏi trầm mặc, xem ra mối tình đầu tan vỡ, để Lạc Thần rất nhiều vết thương lòng
Rei ở trong ngực Lạc Thần nhún người lên, ở trên má hắn hôn một cái, hai tay nhẹ nhàng xoa lấy má đối phương, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ gần ngay trước mặt mình, ánh mắt nàng trở nên nhu hòa, thâm tình nói:
“ Lạc Thần, Đừng nghĩ nhiều làm gì. Quá khứ liền để cho nó qua đi. Hiện tại, anh không phải có em, có Saeko, có Lilith, có chị Ly Tiên sao?”
“ Đúng vậy ah, Chủ nhân. Dù có xảy ra chuyện gì, Lilith vĩnh viễn không rời xa ngài ” Lilith phá lệ ôn nhu. Nàng hiểu rõ cảm xúc con người, biết Lạc Thần bị chính người yêu vứt bỏ cảm giác đau khổ cỡ nào. Dù sao, chủ nhân mình cũng là một người rất nặng tình cảm đó
“ Xin lỗi! Em lại để anh nhớ lại những kỉ niệm buồn” Ly Tiên ngồi bên cạnh Lạc Thần, ôm lấy cánh tay hắn, áy náy.
“ Em không có lỗi. Chỉ là anh có chút khó chịu khi bị quăng thôi. Bất quá nghĩ lại, thời điểm đó mình cũng ngây thơ ah. Chẳng bù với mình bây giờ” Lạc Thần đùa giỡn một câu để chúng nữ không khỏi liếc xéo nhìn hắn.
Một người cam chịu bị bạn gái vứt bỏ, đọa lạc địa ngục, trở nên chán trường, không mang tới tương lai? bọn họ hiểu Lạc Thần thời điểm đó là nam sinh ngây thơ cỡ nào. Mà giờ thì sao? Háo sắc, vô sỉ, mê gái, cùng với tưởng tượng về Lạc Thần thời cấp ba khác nhau một trời một vực
“ Bất quá! Thật không biết cô nàng đó mắt đui hay đầu óc có vấn đề nữa. Lạc Thần trí tuệ biến thái, sau này ra trường, tất không phải là người thường. Lấy theo câu của bên Trung Quốc thì là: Kim Lân há là vật trong ao, nhất ngộ phong vân liền hóa rồng ah”
Saya cười lạnh, đối với người yêu cũ của Lạc Thần vô cùng kinh thường. Đây có thể nói là: cục vàng thì vứt, cục cức thì ôm. Lạc Thần dù không có sức mạnh thì một thân trí tuệ khủng bố của hắn cũng đủ để bất kì công ty nào cũng phải trải thảm đỏ ra mời chào
“Ha…ha, hồi cấp 3 anh rất khiêm tốn, ít khi bộc lộ. Nếu không, thằng Trúc cũng đã không bị anh xoay như chóng chóng thế này. Còn Linh, cô ta vì thấy anh nghèo nên chia tay mà thôi. Thời đại này, con gái phần lớn đều sống thực dụng lắm” Lạc Thần nhún vai, nhàn nhạt
Bên cạnh, Ly Tiên nghe thế hơi bất mãn nhưng cũng không nói gì. Bởi lẽ Lạc Thần nói đều là thật. Xã hội thời này, con gái đều theo đuổi vật chất, ít nữ sinh thật sự vì tình yêu mà hi sinh lắm. Cái cảnh: Một túp lều tranh, hai trái tim vàng giờ xưa rồi, giờ phải là Một nhà cao tầng, hai quả tim vàng 9999 mới là chân lý
“ Vậy Lạc Thần. Cô gái đó tên là gì?”
“ Nguyễn Tú Linh, đó là tên của nàng. Có lẽ trong tận thế này, nàng cũng không sống sót ah” Lạc Thần cười nói, ôm lấy Rei thật chặt, tay còn lại xoa lên tóc nàng, để Rei không khỏi một phen híp mặt, giống như mèo con có biết bao thoải mái
“ Như Rei nói, quá khứ thì để nó qua đi. So với nàng, ta càng yêu quý các em hơn. Tất nhiên, trong đó có cả Saya chan”
Nói tới đây, ánh mắt sắc mị mị nhìn Saya để cô nàng một chút cũng không tự nhiên. Ánh mắt né tránh không dám nhìn Lạc Thần, ngạo kiều nói
“ Ai…ai thèm thầy yêu mến? Em … em có phải là nữ nhân của thầy đâu?”
Bất quá, trong lòng vẫn không khỏi một phen ngọt ngào. Lạc Thần nói vậy chẳng lẽ đang hướng mình biểu lộ. Ah!! Xấu hổ chết ta
Nhìn Saya má đào ửng hồ vì ngượng ngùng, nhưng vẫn không dám thừa nhận, chúng nữ không khỏi cười thâm ý. Xem ra cô nàng này đối với Lạc Thần có rất lớn hảo cảm
“ Nha… thầy có nói em là nữ nhân của thầy đâu? dù sao em là học sinh của thầy, lại đáng yêu như vậy. Thầy không yêu thích sao được?”
Lạc Thần một cầu trêu trọc để nụ cười trên mặt Saya cứng lại.
“ Hay là… em thích thầy à Saya chan?” Lạc Thần híp mắt, rất có thâm ý nhìn Saya
“ A…A. Thầy là đồ khốn kiếp”
Mà Saya, thì trực tiếp hét lên một tiếng. Mắt đỏ phừng phừng tràn đầy tức giận cùng xấu hổ nhìn Lạc Thần. Đến giờ, cô nàng còn không biết mình bị đối phương trêu chọc thì vũ nhục hai chữ “ thiên tài” rồi
Xấu hổ, tức giận pha chút thất vọng để Saya triệt để bão nổi. Cứ vơ được cái gì là ném cái đó, một bộ không ném chết Lạc Thần không thôi
Mà Lạc Thần thì buông Rei với Ly Tiên ra, thân hình lóe lên một cái liền xuất hiện phía sau lưng Saya, vòng tay săn chắc ôm lấy eo của nàng, cười hì hì nói
“ Bĩnh tĩnh nào, ném nữa là có án mạng đó”
Bị Lạc Thần ôm vào ngực, Saya phẳng phất mất đi khí lực vậy. Sắc mặt đỏ ửng, nhưng bề ngoài vẫn vịt chết mạnh miệng, không chút nào cho Lạc Thần sắc mặt tốt
“Tốt nhất là thầy bị em ném chết ah”
“ Tốt.. tốt, thầy xin lỗi ah. Để thầy tặng em món quà, coi như quà xin lỗi” Lạc Thần cười tà
Mà nghe Lạc Thần tặng quà, Saya hơi chút kinh ngạc, há miệng nói
“ Tặng quà? Thầy…”
Chỉ là chưa nói hết câu, nàng trực tiếp há hốc mồm, mắt trợn lớn không nói lên lời. Tại sao? tại vì miệng của nàng giờ đã bị chặn lại ah
Đúng vậy, nhân lúc Saya không để ý, Lạc Thần liền cúi đầu, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô nàng
Không chỉ Saya bất ngờ mà ngay cả chúng nữ cũng giật mình. Thật không ngờ Lạc Thần lớn gan như vậy, lại giám ở bạn gái, tình nhân với tình nô cưỡng hôn người khác
Ô…ô
Saya hiện tại mới phản ứng kịp, muốn đẩy Lạc Thần ra nhưng không được. Trong lòng không khỏi nghẹn ngào. Nụ hồn đầu của mình? cứ vậy không còn?
Còn Lạc Thần, hắn cũng mặc kệ Saya, tận tình thưởng thức cái lưỡi thơm tho của đối phương. Lại nói, miệng Saya thật ngọt ah
Saya từ ban đầu cật lực phản khác đến giờ là cam chịu, hùa theo Lạc Thần đùa giỡn. Hai mắt ngập nước mang theo một tia mê mẩn, má đào hồng phớt tràn đầy gợi tình, hơi thở cũng trở nên gấp gáp
Mấy phút sau, Lạc Thần buông Saya ra. Mà Saya, thì toàn thân xụi lơ nằm trong ngực hắn, ánh mắt phức tạp nhìn đối phương, yêu thích, giận dữ pha lẫn vui sướng
“ Thế nào? Thích chứ” Lạc Thần trêu chọc để Saya trợn mắt, phẫn nộ
“ Thích? Ai mà thích chứ. Nụ hôn đầu của em, cứ như vậy không còn?”
“ May đó là nụ hôn đầu nha. Cẩn thận ngay cả lần đầu cũng mất ah” Rei trêu đùa. Nếu ngày thường, nàng có thể ghen tuông khi thấy Lạc Thần ôm hôn cô gái khác. Nhưng từ khi trở thành Thần Sứ của Lạc Thần, sợi thần kinh ghen tuông đã không còn
“ Rei chan! Cậu còn hùa theo hắn trêu chọc mình” Saya tức giận, cũng không biết lấy đâu ra khí lực đẩy Lạc Thần ra, nhà về phía Rei chọc chọc để Rei toàn thân run rẩy vì buồn, hai mắt nước mắt tèm nhèm, miệng cười không ngớt
“ Saya… tha… tha mình…”
“ Muốn tha? Không có cửa đâu cưng”
Nhìn hai nàng không coi ai ra gì ở trong phong bếp đùa rỡn giỡn nhau, xuân quang đều lộ hết ra ngoài. Ở đây chúng nữ không còn gì để nói, cảm tình hai nàng vẫn còn rất trẻ con ah
“ Chúc mừng Lạc đại thiếu gia thu thêm một gái vào hậu cung mình ah. Thế nào, bao giờ thì thu nốt Airi, Shizuka với Alice” Ly Tiên ở bên cạnh Lạc Thần thi triển “ cửu âm bạch cốt trảo”, bĩu môi ghen tuông nói
“ Airi thì phải đợi Marina rồi làm một pha: chị em song phi. Alice còn nhỏ, anh thì không phải lolicon, thế nên cứ nuôi khoảng 10 năm nữa rồi thịt. Shizuka sao? em nhắc mới anh mới nhớ, được... cứ quyết định vậy, tối nay trực tiếp đưa nàng ăn hết” Lạc Thần một bộ không thấy Ly Tiên ghen tuông, một tay vuốt cằm, hưng phấn nói. Ánh mắt đó, thật cmn quá nóng bỏng
Saeko: -.-
Ly Tiên: -.-
Được rồi! Gặp ai vô sỉ nhưng vô sỉ tới nỗi dám ở trước mặt bạn gái thảo luận chịch nữ nhân khác thì đúng là chỉ có Lạc Thần. Cái gì mà chị em song phi, nuôi lớn rồi thịt,… Lạc Thần lời nói khiến Saeko cùng Ly Tiên cam bái hạ phong
Mà vừa nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền xuất hiện. Chỉ thấy từ trên hành lang, Shizuka ôm lấy Alice mang theo vẻ mặt mơ hồ, như thể chưa tỉnh ngủ đi xuống dưới bếp, nhìn trong phòng hai nữ trêu đùa, nàng ngu ngơ nói
“ Rei chan! Saya chan! Hai em làm gì vậy?. Còn nữa, Ly Tiên với Saeko, sao cứ nhìn chị hoài vậy?”
“ Không có gì? Đêm nay chị nhớ khóa cửa phòng cẩn thận ah. Khả năng buổi tối có sắc lang tập kích đó” Ly Tiên nhắn nhủ. Nàng rất sợ Lạc Thần buổi tối tìm Shizuka. Với lòng tự trọng xuống dưới âm của hắn, thằng này đúng thật dám làm
“ Sắc lang? đó là con gì vậy? chưa bao giờ nghe thấy ah?”
Ly Tiên:…
Lạc Thần:…
Saeko:….
“ Onichan! Bế.. bế..” Alice thấy Lạc Thần, hai mắt lập tức trở nên hưng phấn. Từ trong bộ ngực vĩ đại của Shizuka thoát ra, dang hai tay về phía Lạc Thần
Mà Lạc Thần, cũng không từ chối cô bé, ôm lấy cô bé vào lòng
“ Lolicon” Nhìn Lạc Thần ôm ấp Alice, Ly Tiên nhẹ nhàng phun ra một câu khiến Lạc Thần thổ huyết. Ly Tiên ah! anh dù là lolicon kiêm Bbcon thì em có cần nói toẹt ra vậy không
Ngay khi muốn hướng Ly Tiên cáo trạng, thì Nguyễn Thanh Lan từ bên ngoài chạy vào, trầm giọng nói
“ Lạc Thần… Bọn họ đến rồi”