Vào lễ trao thưởng, Vệ Gia Tuyền, Dụ Trạch và đạo diễn Tiêu Phàm của bộ phim cùng nhau đi trên thảm đỏ.
Là người được ủng hộ là có khả năng trở thành ảnh hậu và ảnh đế nhất của bộ phim đang nổi như cồn, cô và Dụ Trạch vừa xuất hiện thì xung quanh lập tức vang lên những tiếng hét chói tai, cánh truyền thông đang có mặt đều nhắm ống kính về phía hai người.
Hôm nay Vệ Gia Tuyền mặc bộ trang phục mới nhất của hãng A, chiếc đầm dài với hai màu trắng đen xen kẽ nhau đã tôn lên dáng người của cô một cách hoàn hảo, lập tức xuất hiện trên hotsearch.
Lúc lễ trao thưởng chính thức bắt đầu, cô và Dụ Trạch không bị bỏ quên, cả hai đều đoạt được giải thưởng danh giá nhất đêm đó.
Liên hoan phim sinh viên đại học được tổ chức tại thủ đô hằng năm. Buổi liên hoan này không giá trị và mang tính chính thức như giải thưởng điện ảnh Kim Ngọc Lan danh giá nhất nước, thời gian ra đời của nó muộn hơn, tập trung nhiều hơn vào những diễn viên và đạo diễn trẻ tuổi, thành phần tham gia bình chọn cũng đều là sinh viên. Nếu đem so với giải Kim Ngọc Lan thì buổi liên hoan này gần với giải thưởng về độ nổi tiếng hơn.
Sau khi tiệc ăn mừng do chương trình tổ chức kết thúc, Hoắc Dự lái xe tới đón cô dù trời đã khuya.
Vệ Gia Tuyền lên xe, vội vàng đưa cúp cho anh xem, cực kỳ phấn khích chia sẻ với anh: "Anh này, đây là lần đầu tiên em nhận được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất đấy!" Nói xong, thấy phản ứng của Hoắc Dự trông không được hăng hái lắm thì nghi hoặc hỏi: "Có phải anh thấy không vui không?"
Anh lấy điện thoại ra, mở một bài viết trên Weibo cho cô xem.
Cô nhận lấy di động và đọc, thì ra trên Weibo toàn là ảnh chụp chung của cô và Dụ Trạch. Ảnh tối nay của hai người có nhiều vốn chẳng có gì kỳ lạ, hai người diễn cùng một bộ phim, lại còn đoạt danh hiệu ảnh đế và ảnh hậu, cho dù không muốn chụp chung thì cũng có người rủ họ chụp chung.
Vệ Gia Tuyền lắc đầu thở dài, nói: "Anh à, không đến mức đó chứ?"
Hoắc Dự "Hừ" một tiếng: "Sao lại không?"
Cô hơi khoa trương ngáp: "Giờ em buồn ngủ lắm, đi giày cao gót cả đêm, đau chân quá."
Quả nhiên, Hoắc Dự không băn khoăn với vấn đề này nữa, vội vàng lái xe ra khỏi bãi đậu rồi chở cô về nhà.
Đảo mắt lại hơn nửa tháng trôi qua.
Một buổi tối nọ, Hoắc Dự tắm xong lên giường, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
"Gia Tuyền, có phải tháng này em không có cái đó không?" Sau khi kết hôn, Hoắc Dự cực kỳ quan tâm chăm sóc cho cô, nắm rõ chu kỳ kinh nguyệt của cô hơn cả cô nữa.
Vệ Gia Tuyền suy nghĩ, có lẽ là do gần đây cứ ở nhà làm sâu gạo nên quên mất cả nay là tuần thứ mấy, vì chưa có kinh nguyệt nên cô cũng quên béng. Sau khi cẩn thận nghĩ lại, cô giật mình nói: "Hình như muộn hơn bình thường một tuần!"
Chu kỳ kinh nguyệt của cô cũng không hoàn toàn chính xác, nhưng trên cơ bản thì không thể nào vượt quá một tuần được.
Hoắc Dự hơi khựng lại, không chắc chắn lắm, hỏi: "Có khi nào mang thai rồi không?"
Vệ Gia Tuyền cũng ngẩn người, sau đó lắc đầu nói: "Chắc chưa đâu." Mà cô cũng không chắc lắm.
Anh vừa cởi đồ ngủ vừa nói: "Anh thay đồ rồi ra ngoài mua que thử thai cho em."
Cô vội cản lại: "Cho dù có thai thật thì anh cũng không cần vội thế đâu, ngày mai em tự đi mua cũng được."
Hoắc Dự đã đang mặc áo khoác vào, kiên quyết nói: "Không được, giờ anh đi mua. Nếu đo ra hai vạch thì ngày mai mình phải đi bệnh viện kiểm tra nữa."
Vệ Gia Tuyền thấy anh không chịu nghe thì cũng không khuyên nữa, trong lòng đột nhiên thấy hơi mờ mịt. Một mặt cô muốn có một đứa con với Hoắc Dự, một mặt cô lại cảm thấy mình chưa sẵn sàng.
Gần nhà họ có một tiệm thuốc mở 24/7, Hoắc Dự mua que thử thai về rất nhanh.
Trước giờ cô chưa từng dùng thứ này, lần đầu dùng còn lo lắng mình làm sai hướng dẫn, nhưng thử qua lần thứ hai mà kết quả vẫn là hai vạch.
Vệ Gia Tuyền ngơ ngác bảo Hoắc Dự cùng xem kết quả, anh thấy xong thì ngẩn ra, sau đó là mừng rỡ khôn xiết.
Cô giữ chặt bàn tay anh, hỏi: "Em có thai thật hả?"
Hoắc Dự vui vẻ ôm lấy cô, cười nói: "Có thật rồi, sáng sớm ngày mai mình sẽ đi bệnh viện nhờ bác sĩ kiểm tra xem sao."
Anh phấn khởi rất lâu, lúc hai vợ chồng nằm xuống giường, anh không nhịn được vươn tay sờ bụng cô, anh cảm thấy thật thần kỳ khi trong này đã có đứa con của mình và Vệ Gia Tuyền.
Cô vỗ vỗ tay anh: "hỏi: "Anh à, anh vui đến thế sao? Vậy anh thích nó là con trai hay con gái?"
Hoắc Dự trả lời ngay tắp lự: "Đương nhiên là con gái rồi, chắc em không biết chứ lúc nhỏ em đáng yêu lắm, anh mong mình sẽ có một cô con gái giống em."
Vệ Gia Tuyền vốn chưa hoàn hồn, nghe anh nói vậy thì lòng cũng như nhũn ra. Anh vui vì cô mang thai như thế suy cho cùng vẫn là vì cô.
Hôm sau, Hoắc Dự có một cuộc họp rất quan trọng, Vệ Gia Tuyền đang định ra ngoài với anh thì nghe thấy anh thương lượng đổi giờ họp với ông Phùng qua điện thoại. Cô thầm nghĩ, chuyện cô mang thai trên cơ bản là đã xác định được rồi nên cũng không vội đi bệnh viện ngay, cô không muốn làm chậm trễ công việc của anh nên bảo anh cứ lên công ty họp.
Anh hơi do dự, cuối cùng dẫn cả cô đến Hoắc thị.
Trước đây chuyện kết hôn của Hoắc Dự và Vệ Gia Tuyền đã lên hotsearch một thời gian rất dài nhưng cô rất ít khi đến Hoắc thị.
Khi anh dẫn cô đến, cô đi đâu cũng có người cố ý vô tình lén nhìn cô.
Hoắc Dự phải họp nên cô không tiện quấy rầy bèn vào văn phòng của anh để ngồi chờ.
Ông Phùng là một người cẩn thận nên trước khi cùng vào phòng họp với anh, ông ấy còn không quên dặn một cô thư ký trẻ tuổi lấy chút thức ăn cho Vệ Gia Tuyền.
Tình cờ cô gái trẻ ấy là fan hâm mộ của cô, đem đồ ăn đến xong thì đứng tại chỗ không muốn đi, lấy hết can đảm xin cô chụp chung với mình.
Cô đương nhiên sẽ không từ chối, phối hợp chụp chung với cô ấy.
Trước khi đi, cô gái trẻ ấy xin phép Vệ Gia Tuyền cho mình đăng ảnh lên Weibo và được đồng ý, thế là tải ảnh lên ngay.
Vệ Gia Tuyền vô cùng ăn ảnh, hôm nay cô không trang điểm đậm, chỉ đánh chút phấn nền nhưng vẫn khiến rất nhiều người trầm trồ trước vẻ đẹp của cô.
【Hâm mộ chủ thớt quá, tôi cũng muốn vô tình gặp được Vệ Gia Tuyền!】
【Trước đây có thấy chủ thớt vô tình đề cập đến việc đang làm việc ở Hoắc thị, Vệ Gia Tuyền là bà chủ của Hoắc thị đó, xác xuất gặp được phỏng chừng rất lớn.】
【Gương mặt này thật sự quá xuất sắc!】
Cuộc họp sáng nay rất quan trọng, anh đã cố gắng rút ngắn thời gian họp hết mức có thể nhưng lúc họp xong vẫn là sắp trưa.
Dù trong lòng vô cùng nôn nóng, anh lo lắng cô sẽ đói bụng hơn nên dẫn cô đi ăn trưa trước rồi hai người mới cùng nhau đi bệnh viện.
Bệnh viện mà anh đưa cô tới là của nhà Khương Nhã, bệnh viện tư không có nhiều bệnh nhân lắm nên rất nhanh đã có kết quả kiểm tra, Vệ Gia Tuyền thực sự đã mang thai.
Cô vốn định nghỉ ngơi một thời gian rồi bắt đầu quay phim lại, gần đây cũng đang liên lạc với một đoàn phim nhưng đột nhiên mang thai làm cho tất cả kế hoạch của cô đều bị xáo trộn. Nhưng cô cũng biết mang thai là việc lớn, không dám sơ sẩy nên nói với Đổng An Ni rằng cô muốn nghỉ phép một thời gian dài.
Sau khi cô có thai, thời gian Hoắc Dự ở nhà dài hơn thấy rõ. Lòng ông Phùng đắng chát, nhưng thấy tiểu bối của mình đã sắp làm bố, ông ấy chỉ có thể vùi đầu trong đống giấy tờ.
Bố mẹ hai nhà biết Vệ Gia Tuyền mang thai cũng rất quan tâm, thường xuyên đến nhà hai vợ chồng, sắp xếp thực đơn và thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cô đâu ra đấy.
Lúc sinh cô, Quý Thần Hi từng bị khó sinh nên tình hình lúc đó rất nguy cấp. Chuyện đã trôi qua nhiều năm, Quý Thần Hi không còn bận lòng gì về nó nhưng Vệ Đạm lại không như vậy, hiển nhiên chuyện năm đó đã làm ông ấy bị ám ảnh, con gái mang thai mà trang bị đầy đủ như chuẩn bị đón địch vậy.
Vệ Đạm tự nhận mình đã có kinh nghiệm chăm sóc phụ nữ có thai nên dù thế nào cũng phải tự mình chăm lo cho cô, lúc rảnh rỗi còn xem các chương trình phổ cập khoa học.
Là ông nội của đứa bé trong bụng Vệ Gia Tuyền, Hoắc Khải Nam cũng không cam lạc hậu, Vệ Đạm xem cái gì ông ấy đều bỏ qua và tìm những thứ khác để xem.
Một thời gian sau, vấn đề tranh chấp của hai người càng ngày càng nhiều, nào là ở cữ có nên gội đầu hay không, nào là mang thai có nên vận động nhiều hay không, cái gì cũng cãi nhau được.
Quý Thần Hi và Bạch Kiều thật sự chán nản với hai người đàn ông này, là người từng mang nặng đẻ đau, họ cho rằng mình có quyền lên tiếng hơn nên đuổi cả hai đi, hạn chế hai người này đến nhà Vệ Gia Tuyền và Hoắc Dự. Nhưng đuổi đi cũng vô ích, hai nhà đều chỉ có một đứa con, con của cô cũng là đứa cháu duy nhất hiện tại của hai nhà, vì vậy hai người đã hơn năm mươi tuổi lén nhận lỗi, cuối cùng vẫn tới.
Ban đầu anh cực kỳ hào hứng vì cô mang thai, nhưng sau đó có một đoạn thời gian Vệ Gia Tuyền bị thai nghén rất nặng, từ sáng đến tối đều không có tinh thần, rất thích ngủ, rõ ràng ăn rất nhiều nhưng mặt lại không bụ bẫm lên chút nào nên anh bắt đầu lo lắng. Bên tai cứ nghe Vệ Đạm nhắc đến chuyện Quý Thần Hi mang thai vào hơn hai mươi năm trước thì anh càng hoảng hơn nữa.
Dần dà, Vệ Gia Tuyền cũng phát hiện ra sự kỳ lạ của Hoắc Dự. Nhân lúc Hoắc Dự vắng nhà, cô nói chuyện với bố mẹ hai bên, bảo mọi người thỉnh thoảng khuyên nhủ Hoắc Dự. Cô rất lo một thai phụ như cô chẳng có gì nhưng Hoắc Dự lại bị trầm cảm trước khi sinh.
Đến giai đoạn cuối của thai kỳ, bụng của Vệ Gia Tuyền ngày một lớn, đi đứng cũng bắt đầu bất tiện. Lúc đi bộ, nhất là lúc đi cầu thang, phía dưới sẽ hơi nhức nhối, đau thì không đau nhưng không thể làm lơ nó được.
Có một lần cô vô ý nói chuyện này cho anh nghe, kết quả là anh cực kỳ căng thẳng, còn đưa cô đi kiểm tra hết mấy lần.
Triệu chứng này càng về sau càng nghiêm trọng, nhưng thấy Hoắc Dự như vậy, cô cũng không dám nói.
Vệ Gia Tuyền động thai sớm, lúc đó đang là nửa đêm, cô đau vô cùng, nhưng vì trước kia cũng từng đau ở dưới nên ban đầu cô còn muốn nhịn một chút. Nhưng những đêm gần đây Hoắc Dự đều theo dõi cô sát sao, gần như cô vừa thấy đau là anh đã phát hiện ngay. Thật sự sắp sinh rồi, Vệ Gia Tuyền cũng hơi sợ hãi, nhưng anh lại càng sợ hơn. Trên đường đến bệnh viện, Hoắc Dự chạm phải nơi bị ướt phía dưới cô thì sắc mặt trở nên trắng bệch.
Cũng may lúc sinh con khá thuận lợi, không xảy ra sự cố nào như anh đã lo lắng.
Vệ Gia Tuyền sinh non nhưng đứa bé không hề nhẹ, chừng ba kilogam.
Như Hoắc Dự mong muốn, Vệ Gia Tuyền sinh được một bé gái. Khi nhìn thấy đứa bé, anh bất giác nhớ đến dáng vẻ của Vệ Gia Tuyền vào lần đầu gặp cô nhiều năm về trước.