Quả nhiên, sau khi Bắc Thần buông xuống thi thể yêu hổ này không bao lâu, huyết khí theo gió núi tỏa ra bốn phía. Chỉ trong chốc lát địa phương phụ cận bắt đầu xao động, vài tiếng thú rống từ xa xa đã truyền đến.
- Không phải chứ, chỉ là ba con tôm nhỏ này?
Nhìn thấy ba con chuột địa linh trước tiên, Bắc Thần trợn tròn mắt. Ba con chuột địa linh Hóa Huyết trung kì, bất ngờ lại là yêu thú đầu tiên đi đến dọc theo huyết khí. Yêu thú loại chuột, bởi vì huyết khí trong cơ thể loãng, phần lớn tu vi thấp, có thể tu luyện đến Hóa Huyết hậu kỳ, sợ đã là đỉnh thiên rồi.
Bắc Thần hận không thể bay xuống, một Hỏa Đạn Phù bắn bạo ba con tạp nham này. Nếu thi thể yêu hổ này bị ba con chuột Địa Linh này gặm cắn rồi. Vậy hắn thật sự chính là mất nhiều hơn được, ăn trộm gà còn có thể mất thêm một nắm gạo.
Báo chết lưu da, hổ chết còn uy a! May mà vì uy thế còn lại của yêu hổ, ba con chuột địa linh kia chỉ là ở xa xa hít hít mũi, lập tức nhanh như chớp chạy mất vô ảnh.
Lúc này, bên trong đám cây xa xa bộc phát ra tiếng rít gào thật lớn. Bắc Thần hạ thấp người xuống, ẩn giấu vào trong một cây đại thụ.
Một đầu gấu ngựa kích thước chừng một trượng, trên đường đánh ngã rất nhiều cây cối, bay nhanh chạy đến đây.
Bắc Thần liếc mắt một cái, là yêu hùng Hóa Huyết đỉnh phong.
Sau khi gấu ngựa tiến vào đất trống, liếc mắt đã thấy một con gì không còn nhúc nhích, chính là yêu hổ cả người tỏa ra huyết khí bốn phía.
Đi qua nhanh, vươn móng vuốt lắc lắc thi thể của yêu hổ, sau khi xác nhận yêu hồ đã tử vong, gấu ngựa hưng phấn rít gào lên mấy tiếng, há mồm bắt đầu cắn xé.
Cùng thời gian đó, ở trên trời cao, một bóng đen cấp tốc thoáng hiện, là một con kim điêu, cánh giang ra dài chừng mười thước, cũng là tu vi Hóa Huyết đỉnh phong.
Gấu ngựa xé rách bụng của yêu hổ, sau khi lấy ra nội tạng ở bên trong, tựa hồ cũng nhận ra uy hiếp trên đỉnh đầu.
Ôm lấy thi thể của yêu hổ, gấu ngựa ngửa lên trời rống to, phát ra thanh âm uy hiếp. Kim Điêu kia chiếm cứ ở trên trời không, một đôi mắt tinh anh nhìn chăm chú động tĩnh bốn phía, không rời khỏi cũng không hạ xuống.
“Xè xè!”
Một con trăn ngũ hoa khổng lồ cũng chạy đến đây, hoa văn trải rộng cả người, vừa thấy chính là loại độc tính phi thường cao. Nằm dài trên một cây đại thụ, ngẩng đầu lên cao, hộc ra lưỡi rắn đỏ tươi, khiêu khích yêu hùng, cũng là một Hóa Huyết đỉnh phong.
Yêu hùng vươn lên chân trước, xé xuống trái tim của yêu hổ, sau đó nhìn nhìn trăn gấm, ngửa đầu nuốt mạnh xuống.
Lần này, hiện trường hoàn toàn bạo nổ, kim điêu rống giận kêu lên một tiếng, từ trên trời không cấp tốc lao xuống dưới, vươn ra hai móng vuốt sắc bén, đánh thẳng đến đỉnh đầu của gấu ngựa.
Trăn gấm cũng rất nhanh chuyển động đến, lắc lư đuôi trăn, quét về phía dưới của gấu ngựa.
Bắc Thần ẩn giấu dưới một thân cây, không có ra tay, hắn nhận thấy được lợi hại của gia hỏa sắp lại đây.
Nhóm ba yêu thú đã chiến đấu cùng nhau, kim điêu, trăn gấm đều là yêu thú thiên về linh hoạt. Đối phó với gấu ngựa da dày thịt béo, cũng không chiếm thượng phong. Đặc biệt là hai yêu thú này, cũng là đều tự đối dịch, căn bản sẽ không liên thủ chống lại gấu ngựa.
Gấu ngựa ra tay khoét một lỗ lớn trên lưng của trăn gấm, kim điêu lại xé một khối huyết nhục trên vai của gấu ngựa. Về phần kim điêu, bị nhận lấy một ngụm nọc độc trăn gấm hộc ra, trên cánh phải cũng xuất ra khói.
Sau khi đều tự bị thương, thú tính bị kích phát ra, ba yêu thú Hóa Huyết đỉnh phong càng đánh càng hung hăng, càng đánh càng nhiều huyết tinh, mùi huyết khí gay mũi, theo gió núi, càng thổi càng xa.
Một con sói bạc nhanh chóng gia nhập chiến đoàn, hai chân trước đánh đến, xé trăn gấm Hóa Huyết đỉnh phong thành hai đoạn. Trăn gấm kia cũng là cường hãn, bị thương nặng như thế vẫn không lập tức tử vong. Đầu rắn phẩn nộ chuyển qua, cắn một ngụm trên đùi phải của sói bạc, hai răng nọc đẩy ra tràn ngập nọc độc, rót vào trong cơ thể sói bạc.
“Cố Nguyên tầng một, rốt cục đến đây có đồ ăn khai vị rồi!”
Sói bạc trúng chiêu đau, mở ra mồm to như chậu máu, lập tức cắn đứt cổ của trăn gấm, hoàn toàn tiêu diệt con trăn ngũ hoa khổng lồ này.
Gấu ngựa khiêu khích từ xa, rít gào với sói bạc một tiếng. Sói bạc tuy rằng cao hơn một cấp bậc với gấu ngựa cùng Kim Điêu nhưng là hai yêu thú đã bị kích phát ra hung tính, làm sao có thể dễ dàng rời đi.
Đồng tử trắng của sói bạc tối sầm lại, bắt đầu vòng quanh thi thể của yêu hổ cùng trăn gấm, hai tròng mắt sói nhìn chằm chằm gấu ngựa. Chính là đùi phải của nó bị thương, thân mình có điểm nghiêng ngả.
Kim điêu vẫn bay quanh trên trời cao, dẫn đầu phóng ra, cấp tốc đáp xuống, miệng ưng cứng rắn hướng lên trên đỉnh đầu của sói bạc.
Gấu ngựa đồng thời nổi dậy, hai chân sau đồng thời dùng sức, thân mình cấp tốc đánh móc sau gáy lên người sói bạc.
Đối mặt với hai đạo công kích đánh sâu mà đến, hai mắt sói bạc nhíu lại, lộ ra vẻ dữ tợn.
“Tính sói giảo hoạt, sói bạc này đúng là đen tối a!”
Không ngoài sở liệu của Bắc Thần, gấu ngựa bị một chiêu của sói bạc đánh bay ra ngoài. Còn Kim Điêu lại bị bàn răng sắc bén của sói bạc đột ngột tấn công lên đỉnh đầu, cắn đến bị thương.
Sói, vốn có danh xưng là đầu thiết, đầu yêu lang lại càng cứng hơn, yêu thú bình thường không thể nào sánh bằng.
Sau khi kim điêu bị thương, cả người chấn động, hai cánh vẫy vẫy muốn bay về trời thoát ly khỏi trận chiến. Không nghĩ tới thân mình sói bạc trầm xuống, tứ chi đồng thời dùng sức, bất ngờ nhảy mạnh lên, cắn một ngụm lên cổ nó.
Thân mình khổng lồ của kim điêu bị sói bạc tha từ trên cao xuống đất. Chỗ cổ bị cắn, Kim Điêu trong thời khắc sắp chết bắt đầu vùng vẫy đối kháng, hai lợi trảo trên người sói bạc chém ra thật nhiều đường máu.
Sau một chốc lát, thi thể Kim Điêu xụi lơ xuống, máu trong cơ thể cơ hồ bị sói bạc hút khô, giãy dụa bất động. Gấu ngựa nhìn thấy cảnh tượng trăn gấm và kim điêu đều chết thảm, bắt đầu kinh sợ, xoay người muốn chạy trốn vào sâu trong rừng rậm.