• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Quý Xuyên Bách tiến vào vòng bán kết cuộc đấu cơ giáp rất thuận lợi, hơn nữa còn trở thành một trong những tuyển thủ có khả năng đoạt quán quân, nhân khí liên tục tăng tiến.
Ngày diễn ra vòng bán kết, Không Thanh và Duy Tư Đặc theo lẽ thường đi đến hiện trường xem thi đấu.
Đối với chuyện Không Thanh thiên vị Quý Xuyên Bách trắng trợn, Duy Tư Đặc ăn dấm mãi cũng thành quen, y hiện tại dù trong lòng có không thoải mái đi nữa cũng sẽ không ngu đến nỗi nói thẳng nên lời.
Trước khi trận đấu bắt đầu, thấy Không Thanh vẫn nhìn chằm chằm sân thi đấu không chớp mắt mà không thèm để ý tới mình, để kéo sự chú ý của Không Thanh từ trên sân thi đấu về, Duy Tư Đặc nghĩ nghĩ, thuận miệng thăm dò một câu: "Không Thanh, em có biết không? Cái tên Beta Đường Tinh kia cách đây không lâu đã bị người của quân bộ mang đi từ đội cảnh vệ quốc dân."
Đề tài Duy Tư Đặc tìm cũng không cao tay gì, nhưng đánh bậy đánh bạ nói trúng chỗ Không Thanh hứng thú, Không Thanh nghe vậy, quay đầu, câu có câu không hàn huyên với Duy Tư Đặc.
"Người của đội cảnh vệ quốc dân giữ Đường Tinh lâu như vậy, cái gì cũng không hỏi được à?"
Quân bộ nhúng tay vào chuyện của Đường Tinh Không Thanh cũng không bất ngờ, đến bây giờ, đấu tranh giữa hai giới quân chính còn chưa ngơi nghỉ phút nào đâu.
Dưới cái nhìn của Không Thanh, trên người Đường Tinh quả thực đâu đâu cũng là lỗ hổng, thứ khác không nói, cái công thức thuốc hồi phục cao cấp kia không phải là thứ mà Đường Tinh - một Beta không có gì đặc biệt, chưa từng học dược, các phương diện đều bình thường có thể làm ra được.
Trước kia trên người Đường Tinh còn có hào quang vai chính, mọi người sẽ không để ý mấy chi tiết nhỏ lông gà vỏ tỏi này, nhưng lúc này hào quang vai chính của Đường Tinh rách nát, cho dù là một chút lỗ hổng nhỏ nhặt cũng sẽ có vẻ cực kì nổi bật, hẳn là sẽ khiến cho người có tâm để ý mới đúng.
"Người của đội cảnh vệ quốc dân có muốn tra thì cũng phải xem lại xem bọn họ rốt cuộc có cái khả năng này hay không?" Khi nhắc tới đội cảnh vệ quốc dân, trong giọng nói của Duy Tư Đặc tràn ngập trào phúng không hề che giấu, điểm này thật ra giống Quý Xuyên Bách như đúc.
Không phải người ta đều nói quân cảnh không chia nhà sao? Sao lại có cảm giác như người bên quân bộ ai ai cũng không quá coi trọng đội cảnh vệ quốc dân thế?
"Nghe nói sau khi bọn họ bắt cái tên Beta Đường Tinh kia, đầu tiên là nói ngon nói ngọt khuyên bảo hắn ta thành thật khai ra lai lịch của công thức thuốc hồi phục cao cấp kia, ngay từ đầu, Beta đó chỉ lo khóc, cái gì cũng không chịu nói, sau lại bị ép đến bực mình, bắt đầu nói hươu nói vượn, muốn nói dối cho qua cửa, đội cảnh vệ quốc dân cũng không dễ lừa, thẹn quá hóa giận lại dùng hình với tên Beta đó......"
Nói đến đây, Duy Tư Đặc chú ý tới ánh mắt Không Thanh nhìn y thay đổi, nhanh chóng giải thích: "Em đừng nhìn anh như vậy chứ, cũng không phải là anh cho người dùng hình với tên Beta kia mà, càng không phải anh trực tiếp dùng hình với Beta kia...!dù tính anh có hơi nóng nảy, nhưng anh chưa bao giờ động tay động chân với Omega hay Beta, hơn nữa, sau khi gặp em, chút thói vặt vãnh kia cũng đã sửa hết rồi."
Duy Tư Đặc cũng không biết là không đủ tự tin hay là ngại ngùng, tiếng y lúc nói mấy câu cuối càng ngày càng nhỏ.
Có lẽ, trong mắt Duy Tư Đặc, bản thân xác thật đã sửa, nhưng trong mắt Không Thanh, Duy Tư Đặc hiện tại vẫn còn giữ thói vừa giận đã mất lý trí, quát tháo đấu đá, không màng hậu quả.
Chẳng qua nếu Duy Tư Đặc nói đã sửa rồi thì cứ cho là sửa rồi đi, Không Thanh lười vạch trần y, ngược lại tiếp tục đề tài vừa rồi, hỏi: "Sau đó thì sao?"
Duy Tư Đặc cẩn thận quan sát biểu cảm trên mặt Không Thanh, phát hiện Không Thanh thật sự không có giận, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, tiếp tục nói: "Sau khi dùng hình, tên Beta kia đau đến độ mặt cắt không còn giọt máu, quỷ khóc sói gào, cuối cùng cái gì cũng không thèm nói như cũ, chỉ là nước mắt nước mũi lẫn lộn khóc lóc xin tha, nói mình biết sai rồi, về sau không bao giờ tham lam không biết điểm dừng, người ta nghe cũng chả hiểu nổi."
Không Thanh đoán, sở dĩ chuyện như vậy, không phải là do Đường Tinh xảo trá tai quái, người cũng đã chôn trong tù lại còn trộm chơi trò lòng dạ hẹp hòi, mà là hắn ta xác thật bởi vì nguyên nhân đặc thù nào đó, có nỗi khổ nói không nên lời.
Để xác minh suy đoán của mình, Không Thanh trực tiếp hỏi hệ thống quản lý viên 666 trong đầu: 【 Đường Tinh như vậy có phải là do hệ thống công lược kia trộm động tay động chân không? 】
666 khẳng định suy đoán của Không Thanh.

【 Đúng vậy, hệ thống công lược chính là một hệ thống phi pháp, để trói định với ký chủ, nó dùng hoa ngôn xảo ngữ, hãm hại lừa gạt, dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Vì để bảo đảm ký chủ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ mà không tiết lộ bí mật của hệ thống công lược, khi trói định ký chủ, hệ thống công lược thuận tiện động tay động chân, khiến cho Đường Tinh không thể tiết lộ sự tồn tại của hệ thống công lược cho những người khác.


【 Còn có thể như vậy? 】
Trong lòng Không Thanh run sợ sau khi nghe thấy, thủ pháp không khoa học gì đây, quả thực làm người nghe phải kinh sợ.
【 Ký chủ, cậu đừng lo, tui không có giống cái đám đê tiện kia đâu, tui là hệ thống chính quy, có đánh số thân phận đàng hoàng á.



Không Thanh hơi mỉm cười, chưa nói tin, cũng chưa nói không tin.
Hệ thống quản lý viên 666 rõ ràng có chút sốt ruột, nhưng cố tình cái gì cũng không thể nói, cuối cùng, chỉ có thể khô khan nói: 【 Ký chủ, tui đến tận bây giờ cũng chưa lừa cậu lần nào, lời tui nói đều là sự thật, sau này cậu sẽ biết.


Trong thế giới nhỏ này, Không Thanh ở cùng Tần Lãng mấy chục năm, mà hệ thống quản lý viên 666 cũng đi cùng Không Thanh mấy chục năm, nghiêm túc mà nói, thời gian hệ thống quản lý viên 666 ở cùng Không Thanh còn lâu hơn so với thời gian Không Thanh và Tần Lãng ở chung, tuy một người một hệ thống thường ngày cũng không giao lưu nhiều, nhưng cảm tình vẫn phải có.
Không Thanh hiện tại tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng hệ thống quản lý viên 666, nhưng trong thâm tâm, dù có vết xe đổ Đường Tinh này ở đây, cậu cũng không muốn hoài nghi hệ thống quản lý viên 666 tiếp cận mình là đang dụng tâm kín đáo.
【 Ký chủ, tui biết nhân loại mấy người có một câu ngạn ngữ, không phải người mình tất có dị tâm, chuyện của hệ thống công lược vừa lòi ra, cậu nhất định sẽ sinh cảnh giác, cảm thấy hệ thống tui tiếp cận cậu cũng là có tâm tư khác, về điểm này, tui không thể giải thích được, nhưng mà cậu hãy tin tui, tui không hề có ác ý với cậu.


【666, hệ thống công lược đâu? 】 Không Thanh không trả lời hệ thống quản lý viên 666, ngược lại hỏi: 【 Không phải mi nói mặc dù là hệ thống phi pháp, cũng ẩn chứa năng lượng rất lớn, muốn tiêu diệt hệ thống công lược, chỉ có một cách duy nhất là cắn nuốt hệ thống công lược này, mi hiện tại cắn nuốt thế nào rồi? 】
【 Cũng hòm hòm rồi.


【 Sau khi hệ thống công lược hoàn toàn bị mi cắn nuốt hết, tình huống chỗ Đường Tinh sẽ tốt lên sao? 】
【 Thật đáng tiếc, ký chủ, linh hồn của Đường Tinh đã thế chấp cho hệ thống công lược, tui cắn nuốt hệ thống công lược, Đường Tinh tất sẽ phải chịu ảnh hưởng, đây mới là nguyên nhân căn bản khiến hào quang vai chính của Đường Tinh dần dần vỡ vụn, chờ đến khi hệ thống công lược hoàn toàn biến mất, Đường Tinh cũng sẽ hoàn toàn mất đi hào quang vai chính, không còn là con cưng Thiên Đạo nữa, mà chỉ là một Beta bình thường trong thế giới nhỏ này mà thôi.


Điều này đối với Đường Tinh mà nói, chắc chắn còn khó chịu hơn việc trực tiếp gi3t chết hắn.
Duy Tư Đặc còn nói cho Không Thanh, lúc quân bộ phái người đi đội cảnh vệ quốc dân đòi người, Beta kia đã bị tra tấn tới nỗi da bọc xương, nhìn không ra hình người, vốn tưởng rằng gia tộc Leslie chen vào giữa hòa giải, không để quân bộ mang người đi, không ngờ, ngay tại lúc Beta kia bị tóm, gia tộc Leslie đã phái người tới truyền tin, yêu cầu bên kia chiếu cố Beta này cho tốt.
Cái chiếu cố này nhất định không phải là chiếu cố trên mặt chữ, bằng không, người bên đội cảnh vệ quốc dân dù có sốt ruột lập công đi chăng nữa cũng không dám xuống tay tàn nhẫn với Beta này như vậy, trừ khi những người này ngay từ đầu đã được gia tộc Leslie bày mưu tính kế và ngầm đồng ý.
Không Thanh đoán, hẳn là do Kiều Địch · Leslie tỉnh táo trở lại, không còn bị hào quang vai chính ảnh hưởng, nhưng cậu nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, tỉnh táo thì tỉnh táo lại thôi, Kiều Địch · Leslie vì sao phải xuống tay với Đường Tinh nặng như vậy? Là vì Đường Tinh hại hắn ta bị sụt giảm tinh thần lực không thể hồi phục sao?
Thật ra so sánh một chút thái độ của hai người Kiều Địch · Leslie và Grey tây · Rupert với Đường Tinh là có thể nhận thấy được chỗ vi diệu.
Sau khi Đường Tinh bị đội cảnh vệ quốc dân bắt đi, Grey tây · Rupert chỉ thờ ơ lạnh nhạt, chẳng quan tâm tới Đường Tinh đang chôn thân chốn ngục, nhưng Kiều Địch · Leslie ác hơn nhiều, bỏ đá xuống giếng không nói, còn mang bộ dạng ước gì Đường Tinh chết không có chỗ chôn, điều này quá khác thường.
Đều là nhân vật mục tiêu bị Đường Tinh công lược như nhau, theo lý thuyết, Kiều Địch · Leslie cũng nên giống với Grey tây · Rupert, tránh Đường Tinh đang gặp nạn kia không kịp mới đúng, vì sao Kiều Địch · Leslie lại hận không thể đưa Đường Tinh vào chỗ chết?
Kiều Địch · Leslie vì sao lại hận Đường Tinh như vậy? Bởi vì Kiều Địch · Leslie lòng dạ hẹp hòi, muốn trả thù Đường Tinh sao?
Trực giác của Không Thanh nói cho cậu biết, chân tướng có khả năng không đơn giản như vậy.
Trên thực tế, chuyện này thật ra là nồi của Duy Tư Đặc, nếu Duy Tư Đặc không vì tư tâm trộm giấu đi một phần chân tướng bị mình điều tra ra, Không Thanh cũng sẽ không hoang mang như vậy.
Điều Duy Tư Đặc không nói cho Không Thanh chính là, khi Kiều Địch · Leslie ý thức không rõ, mơ màng hồ đồ, hắn ta đã từng mất ngủ cả đêm, thế nhưng chỉ cần nhắm mắt ngủ, Kiều Địch · Leslie sẽ nhịn không được mà nói mớ, tất thảy lời hắn nói đều không đầu không đuôi, lung tung rối loạn.
Từ lời Kiều Địch · Leslie nói mớ có thể đoán ra được, trong mơ Kiều Địch · Leslie không giải trừ hôn ước với Quý Không Thanh, hai người thuận lợi đính hôn, qua mấy năm lại thuận lợi kết làm bạn đời, hai người còn sinh được hai đứa con, một Alpha một Omega, tình cảm gia đình cực kì tốt.
Lúc Duy Tư Đặc biết được chuyện này, cả người đều bị chọc cười.
Mặt mũi Kiều Địch · Leslie lớn quá nhỉ, thế mà còn không biết xấu hổ mưu toan nhúng chàm Không Thanh, nghĩ y dễ chọc thật đấy à?
Ngày hôm sau, Duy Tư Đặc trực tiếp đi gặp Kiều Địch · Leslie.

Khi đó Kiều Địch · Leslie đã tỉnh táo hơn phân nửa, sẽ không lăn lộn đến nỗi cả nhà trên dưới gà bay chó sủa, chỉ là nhiều lúc Kiều Địch · Leslie sẽ ngây ngốc ngồi một mình trong góc, không biết lại suy nghĩ cái gì.
Nhìn thấy Duy Tư Đặc chủ động tới cửa thăm hỏi, cả người Kiều Địch · Leslie đều ngây dại, sau khi phản ứng được, khi tức giận, khi bực mình, cuối cùng, lại phải cứng rắn nhịn xuống.
Duy Tư Đặc cũng không nói lời vô nghĩa với Kiều Địch · Leslie, nói thẳng mục đích mình đi chuyến này.
Ngày hôm đó Duy Tư Đặc rốt cuộc hàn huyên cái gì với Kiều Địch · Leslie, không có người thứ ba biết, chỉ là sau khi Duy Tư Đặc rời đi, Kiều Địch · Leslie liền phái người lén đi đội cảnh vệ quốc dân, nhờ bọn họ "Chiếu cố" Đường Tinh cho tốt.
Duy Tư Đặc cũng rất kỳ quái, y cứ cảm thấy sau khi Kiều Địch · Leslie tỉnh táo trở lại, ánh mắt hắn nhìn y rất phức tạp, đầu tiên là nghi hoặc, sau đó là khiếp sợ, tiếp đó là tức giận, cuối cùng biến thành ẩn nhẫn và thoải mái.
Chẳng qua, kỳ quái thì kỳ quái, Duy Tư Đặc cũng không tính đào sâu, sau này chú ý nhiều chút, đừng để Kiều Địch · Leslie tìm cơ hội tiếp cận Không Thanh là được.
Cái tính tùy tiện của Duy Tư Đặc, còn có cả cái tật xấu thích ăn dấm hại y mất toi một cơ hội tìm ra chân tướng.
Thậm chí, ngay cả chính bản thân Kiều Địch · Leslie cũng chỉ nghĩ việc trong đầu bỗng nhiều thêm một đoạn ký ức chỉ là một giấc mộng khi thân thể bị thương nặng, tinh thần lực bị hao tổn, đầu óc không tỉnh táo mà thôi, cũng không cố đào sâu thêm.
Duy Tư Đặc không thích Kiều Địch · Leslie, ngoài việc Kiều Địch · Leslie là vị hôn phu cũ của Không Thanh ra, còn bởi Kiều Địch · Leslie lớn lên từ nhỏ cùng em xinh nhà mình, điều này sao mà không làm Duy Tư Đặc ghen tị cho được?
"Không Thanh, em nói xem, khi nào anh trai đoạt quán quân thi đấu cơ giáp, đắc ý thỏa thuê, anh sẽ nói bố mẹ đến Quý gia em cầu hôn, thương lượng hôn sự của hai chúng ta với Quý thượng tướng, thế nào?"
Không Thanh cũng không ngờ đề tài lại chuyển tới chuyện hôn sự, dở khóc dở cười ngẩng đầu liếc Duy Tư Đặc một cái, có ý tốt nhắc nhở: "Chỉ sợ chẳng ra gì, Quý thượng tướng có đồng ý cuộc hôn nhân này không chưa nói, nhưng anh chắc chắn sẽ bị anh em đá thẳng ra cửa."
Duy Tư Đặc duỗi tay sờ chóp mũi, chưa từ bỏ ý định mà truy hỏi: "Vậy còn em?"
"Em? Em thì làm sao?" Không Thanh không rõ nguyên do.
"Em có ý kiến gì với hôn sự giữa hai chúng ta không?" Duy Tư Đặc vẫn lo lắng, hết thảy chuyện này đều là mình đơn phương tình nguyện, rốt cuộc thì cẩn thận nghĩ lại một chút, Không Thanh hình như chưa từng đồng ý yêu đương với mình thì phải.
Tưởng tượng đến đây, Duy Tư Đặc nhịn không được trở nên uể oải hẳn.
"Duy Tư Đặc, anh không thấy ở cái độ tuổi này của em, hiện tại còn quá sớm để kết hôn sao?"
Duy Tư Đặc nghiêm túc nghĩ, hình như là thế thì phải, Không Thanh còn chưa đầy hai mươi tuổi, bây giờ mà kết hôn, hình như là hơi sớm chút.
"Vậy em cảm thấy khi nào kết hôn là vừa?"
"Chắc là 25-26 tuổi"
Vừa nghe còn phải sáu bảy năm nữa, cả người Duy Tư Đặc đều thấy không khỏe.
"Sao, còn sợ sớm quá hở? Vậy thì 27-28 cũng được......"
"Không không không." Duy Tư Đặc vội lắc đầu liên tục, liên thanh phụ họa: "25-26 là vừa, vừa rồi."
Không Thanh bị bộ dáng ngốc nghếch của Duy Tư Đặc chọc cười ngay tức thì, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều.
"Không nói chuyện với anh nữa, tốn thời gian em xem thi đấu."
Không Thanh đã nói như vậy, Duy Tư Đặc cũng hết cách, chỉ có thể thất thần cùng Không Thanh xem Quý Xuyên Bách thi đấu.
Không hề nghi ngờ, tuyển thủ có thể đánh vào vòng bán kết trận đấu cơ giáp, mỗi một người đều không phải đèn cạn dầu, trận đấu này của Quý Xuyên Bách thắng khá gian nan, nhưng cuối cùng vẫn chiến thắng hữu kinh vô hiểm.
Lúc Không Thanh đi cùng Duy Tư Đặc tới phòng nghỉ chúc mừng Quý Xuyên Bách, Quý Xuyên Bách còn đang rầu rĩ không vui, dáng nom còn đang uể oải tiếc nuối vì ban nãy không phát huy tốt.
"Anh, chúc mừng anh thắng vòng bán kết."
Quý Xuyên Bách miễn cưỡng vui cười đáp lại, vẫn rầu rĩ không vui như cũ.
Không Thanh nhịn cười không được, bỗng nhiên mở miệng nói: "Anh, cơ giáp cá nhân kiểu mới em làm cho anh đã xong rồi, chừng nào anh rảnh? Rút chút thời gian đi thử chút đi."
"Thật hả? Tốt ghê." Quý Xuyên Bách vừa nghe, đôi mắt sáng cả lên, lớn tiếng cười nói: "Không hổ là em trai của Quý Xuyên Bách này, giỏi quá trời quá đất, đi, Không Thanh, bây giờ đi luôn."

Quý Xuyên Bách bước nhanh tiến tới, cầm tay Không Thanh chuẩn bị rời đi, Duy Tư Đặc đứng một bên nhìn thấy, ghen tị đến nỗi hai mắt đều đỏ cả lên.
Đây chính là cơ giáp kiểu mới Không Thanh tự tay thiết kế chế tạo, đừng nói là toàn bộ Thủ Đô Tinh, ngay cả toàn bộ đế quốc cũng tìm không ra cái thứ hai, không nói trước sau tiêu phí ít nhiều tâm lực, ý nghĩa của chiếc này đã không tầm thường.
Duy Tư Đặc ủ rũ cụp đuôi đi theo Quý Xuyên Bách và Không Thanh một đường, càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất.
Chờ đến khi tận mắt nhìn thấy cơ giáp kiểu mới Không Thanh định chế riêng cho Quý Xuyên Bách, Duy Tư Đặc càng muốn phát điên.
Toàn thân chiếc cơ giáp này mang sắc đỏ rực lửa, màu sắc tươi sáng, đường cong lưu sướng hoa lệ, chỉ nhìn bề ngoài đã làm người kinh diễm lạ thường, càng đừng nói đến việc Không Thanh còn cải tiến hệ thống liên kết tinh thần lực bên trong cơ giáp, khiến cho việc thao tác dễ dàng hơn, tốc độ và độ nhạy của cơ giáp cũng được nâng cao rất nhiều.
Quý Xuyên Bách liếc mắt một cái đã thích bộ cơ giáp xinh đẹp này, khen Không Thanh không dứt miệng.
"Không Thanh, em đỉnh chóp vãi! Khó trách trên Tinh Võng có nhiều người gọi em là đại thần thế, giờ anh cũng muốn quỳ lạy em luôn đây này."
Không Thanh nhanh chóng tỏ vẻ từ chối, tức giận mà nói: "Tuyệt đối đừng á nha, anh mà quỳ xuống lạy, em nhận không nổi."
Quý Xuyên Bách cười ha ha, sau khi khởi động tay chân xong, thả người nhảy lên, thân hình nhanh nhẹn tiến vào khoang điều khiển, thử điều khiển cơ giáp.

Không Thanh đứng bên cạnh nghiêm túc ghi chép số liệu, giúp Quý Xuyên Bách điều chỉnh chiếc cơ giáp kiểu mới này đến trạng thái hoàn mỹ nhất.
Một hồi lâu sau Không Thanh mới kết thúc công tác vụn vặt phức tạp này.
Quý Xuyên Bách bước ra khỏi khoang điều khiển, vừa xoa mồ hôi trên trán vừa hưng phấn nói với Không Thanh: "Không Thanh, khó trách Hoắc Phổ Kim giáo sư nói em sẽ trở thành đại sư cơ giáp trẻ nhất toàn bộ đế quốc, thiên phú và cả năng lực này của em, quả thật."
"Đừng có tâng bốc em, anh à, bây giờ anh thấy thế nào? Có đau đầu không? Tinh thần lực tiêu hao thế nào?"
"Đều khá tốt." Niềm yêu thích của Alpha đối với cơ giáp đã khắc vào trong xương cốt, cho dù Quý Xuyên Bách là Alpha vô dục vô cầu, gặp một bộ cơ giáp kiểu mới cực kì hợp với mình, vẫn khó tránh khỏi kích động quá mức.

"Đúng rồi, Không Thanh, em đặt tên cho chiếc cơ giáp này chưa?"
Không Thanh lắc lắc đầu, không quan tâm nói: "Nếu đã là cơ giáp định chế riêng cho anh, vậy thì anh cứ đặt tên gì anh thích là được."
"Vậy sao được?" Quý Xuyên Bách phản đối không chút nghĩ ngợi: "Chiếc cơ giáp kiểu mới này là em thiết kế chế tạo, cũng là chiếc cơ giáp đầu tiên em tự mình chế tạo, theo lý thì em mới là người nên đặt tên."
Không Thanh ngại phiền, không muốn phí tế bào não để đặt tên, ai mà ngờ Quý Xuyên Bách nói cái gì cũng không đồng ý, một hai phải quấn lấy cậu đòi cậu đặt tên, Không Thanh bất đắc dĩ, thuận miệng lấy cái tên, Họa Đấu.
Quý Xuyên Bách vui vẻ đồng ý.
Ngược lại Không Thanh lúc này lại ngượng ngùng, vốn dĩ, cậu đặt cho chiếc cơ giáp này cái tên Họa Đấu chỉ để khịa Quý Xuyên Bách, bởi vì trong truyền thuyết, Họa Đấu bị miêu tả là lớn lên giống thực hỏa cẩu yêu(yêu thú giống chó ăn lửa), Không Thanh nói như vậy, là vì Quý Xuyên Bách vô lại khó chơi giống chó, ai mà dè Quý Xuyên Bách coi nó là thật.
"Hay là bỏ đi......"
"Lấy tên này đi, anh thấy rất dễ nghe."
Không Thanh lại lần nữa xác định, Quý Xuyên Bách không biết Họa Đấu là gì thật, Không Thanh mang băn khoăn trong lòng kể truyền thuyết có quan hệ với Họa Đấu cho Quý Xuyên Bách nghe, Quý Xuyên Bách nghe xong, ngược lại càng hăng hái.
"Thì ra Họa Đấu là một loại yêu thú ăn lửa!" Vẻ mặt Quý Xuyên Bách như kiểu mới được mở mang tầm mắt, liên tục gật đầu: "Họa Đấu, Họa Đấu, tên không chỉ dễ nghe, giả thiết cũng ngầu cỡ này, còn là sinh vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết, anh thích cái tên này, lấy nó đi."
Không Thanh:...
Cứ như vậy, cơ giáp kiểu mới Không Thanh định chế riêng cho Quý Xuyên Bách có một cái tên vang dội lại khí phách, Họa Đấu.
Một tuần sau, Quý Xuyên Bách đi tham gia trận chung kết thi đấu cơ giáp, thứ anh điều khiển chính là Họa Đấu.
Có thể nghĩ, khi Quý Xuyên Bách điều khiển Họa Đấu thể hiện một cách kinh diễm, làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp điên cuồng cỡ nào.
"Vãi cả nhái! Bộ cơ giáp mới của thiếu tá Quý Xuyên Bách ngầu vãiiiiiiiiiiiiiiiiii! Yêu yêu.jpg"
"Ba phút, tui muốn biết in4 của vị đại sư cơ giáp này, bảo tui đập nồi bán sắt cạp đất để sống tui cũng muốn được định chế riêng một chiếc cơ giáp ngầu đét như kia."
"Đừng có mơ nữa được không mấy cha? Bạn tôi là đồng đội của thiếu tá Quý Xuyên Bách, nghe nói, chiếc cơ giáp này tên là Họa Đấu, là do tiểu thiếu gia Quý gia thiết kế chế tạo riêng cho thiếu tá Quý Xuyên Bách."
"Hệ liệt đất nước nợ tui một đứa em trai.

Hâm mộ phát khóc.jpg"
"Tiểu thiếu gia Quý gia ôn nhu quá đi, thiết kế chế tạo chiếc cơ giáp đầu tiên tặng anh trai hả? Giờ tui không biết nên hâm mộ thiếu tá Quý Xuyên Bách hay là nên đau lòng cho thiếu tá Kiệt Kéo Đức nữa."

"Tui có một người bạn là đồng đội thiếu tá Kiệt Kéo Đức, tui có thể chứng minh, chiếc cơ giáp đầu tiên của tiểu thiếu gia Quý gia là dành cho thiếu tá Quý Xuyên Bách, vì chuyện này mà sắc mặt thiếu tá Kiệt Kéo Đức đen thui cả ngày.

Vui sướng khi người gặp họa.jpg"
"Thiếu tá Kiệt Kéo Đức thảm dữ luôn á, cảm thấy CP thần tiên mình đu sắp bị ngược tới nơi.

Ôm chặt cơ thể nhỏ yếu đáng thương bất lực.jpg"
Không biết là cố ý hay là vô tình, vừa vặn lúc này, cameras phòng phát sóng trực tiếp vừa vặn quay tới Không Thanh và Duy Tư Đặc.
Tiểu thiếu gia Quý gia trên thính phòng VIP một thân quý khí, ngũ quan tinh xảo, chăm chú nhìn vào thế cục trên sân thi đấu không chớp mắt, khi cau mày khi mỉm cười, đều mang phong tình vạn chủng.

Mà thiếu tá Duy Tư Đặc · Kiệt Kéo Đức vai sát vai đứng cùng Quý tiểu thiếu gia mặc một thân quân trang, cao lớn đề bạt, toàn thân đều tản ra hơi thở không dễ chọc.
Hai người đứng rất gần nhau, vừa nhìn liền biết có quan hệ thân mật.
"Được rồi, không thể không thừa nhận, hai người này dù gia thế tướng mạo hay tài hoa nhân phẩm, đều rất xứng đôi."
"Nói hươu nói vượn! Thiếu tá Kiệt Kéo Đức có đẹp được như tiểu thiếu gia Quý gia không? Mặt trào phúng.jpg"
"Nói hươu nói vượn! Thiếu tá Kiệt Kéo Đức có thông minh như tiểu thiếu gia Quý gia không? Mặt trào phúng.jpg"
"Nói hươu nói vượn! Thiếu tá Kiệt Kéo Đức có xuất thân như tiểu thiếu gia Quý gia......!Không đúng, chỉ bàn xuất thân, thiếu tá Kiệt Kéo Đức và tiểu thiếu gia Quý gia mới chân chính là môn đăng hộ đối.

Òa khóc.jpg"
"Bây giờ tui đã hiểu tâm tình hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không thể nề hà này của thiếu tá Quý Xuyên Bách.

Luôn có heo muốn ủi cải trắng nhà mình, Quá khó khăn.jpg"
"Ha ha ha ~ đau lòng dùm thiếu tá Quý Xuyên Bách.jpg"
Không Thanh và Duy Tư Đặc ai cũng không biết làn đạn phòng phát sóng trực tiếp làn đạn đang thích thú hi hi ha ha thảo luận, bọn họ lúc này đang nghiêm túc xem thi đấu.
Quý Xuyên Bách trên sân thi đấu điều khiển Họa Đấu uy phong lẫm liệt, chiến thắng đối thủ một cách nhẹ nhàng, giành được quán quân.
Hiện trường vỗ tay như sấm dậy, tiếng hoan hô một đợt lại cao hơn một đợt.
Không Thanh cũng vỗ tay theo, nhịn không được mà vui thay cho Quý Xuyên Bách.
Đúng lúc này, Duy Tư Đặc bỗng nhiên tiến đến bên tai Không Thanh, nhỏ giọng nói: "Không Thanh, cơ giáp đầu tiên của em là chế tạo cho anh trai, vậy cái tiếp theo có phải nên đến lượt anh rồi không?"
Không Thanh không đáp ứng cũng không cự tuyệt, ba phải nói: "Xem biểu hiện của anh cái đã."
Duy Tư Đặc vừa nghe, lập tức trở nên nóng nảy, đang muốn nói cái gì bày tỏ lòng trung thành, Không Thanh lại kéo tay y.
"Đi, đi tìm anh cả đi."
Duy Tư Đặc mang vẻ mặt không vui bị Không Thanh lôi đi, thần sắc ảm đạm, giống như bị ai cướp vợ không bằng.
Duy Tư Đặc không biết, ngay sau khi Họa Đấu sắp được hoàn thành, Không Thanh cũng đã bắt đầu xuống tay thiết kế chế tạo cơ giáp cho Duy Tư Đặc, tính thời gian không bao lâu nữa Không Thanh sẽ có thể trực tiếp tặng cho Duy Tư Đặc một bất ngờ lớn.
Chỉ là, trước đó, cái bình dấm bự Duy Tư Đặc này chết trong bình dấm trước hay là nhận được cơ giáp Không Thanh định chế riêng cho y mà vui chết, cũng chưa biết được.

_________________________________________
Editor có lời muốn nói: Tui sẽ sủi tới đầu tuần sau rồi mở bát TG3 nha mí bà..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK