• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit + Beta: Vịt

Hàn Huấn lại muốn đổi kết cục thành bi kịch, trên có đạo diễn dưới có trợ lý, tất cả đều không có ý kiến.

Thầy Hàn nói gì cũng đúng! Thầy Hàn nói gì cũng được! Kết cục bi kịch thầy Hàn sửa nhất định đặc sắc nhất ưu tú nhất!

Kết quả, đến khi xem kịch bản, mọi người mới phát hiện, đây chính là đại diệt vong Trâu Xuân Sinh viết, mặc dù còn lại các nhân vật chính số 1, số 2, nhưng nhân vật chính Trương Nghị đã chết!

Đối với khán giả mà nói, dù bạn trong quá trình vui cỡ nào, kết cục hợp tình lý cỡ nào, nhân vật chính chết tất cả liền kết thúc, nhất định sẽ bị xem như tình tiết chết chóc bị đánh dấu nguyền rủa!

Thành viên phim trường đều từng xem phim truyền hình và phim điện ảnh của Hàn Huấn.

Vị biên kịch am hiểu dùng giọng điệu nhẹ nhàng kể chuyện này, đến với《Cứu viện có một không hai》liền mang đến sức sống cho bi kịch.

Kết cục đoàn viên hoàn mỹ, quá trình nhẹ nhàng,《Cứu viện có một không hai》nhất định sẽ rất được hoan nghênh.

Nhưng...... tại sao lại biến trở lại?

"Biên kịch Trâu yêu cầu ạ?"

"Người bị bệnh đều cứng rắn như vậy sao? Đây chính là thầy Hàn, tùy tiện sửa kịch bản, phòng vé ít nhất 2 tỷ đó!"

"Oh, nếu vẫn là kết cục nhân vật chính chết, cảm giác biên kịch Trâu sẽ bị chửi chết, cái này vừa nhìn đã không phải phong cách của thầy Hàn, khán giả khẳng định nhìn ra được."

Các staff sau lưng nhỏ giọng nghị luận, không quá nhiều ấn tượng với Trâu Xuân Sinh.

Trước kia Trâu Xuân Sinh không thích đi ra phim trường, đạo diễn Ngô đều là quay nguyên xi, nhưng có vài cảnh, thật sự quá thảm.

Thảm đến mức staff về nhà đều cảm thấy toàn thân mệt mỏi.

Đâu giống như Hàn Huấn, hàng ngày ở phim trường xem tình hình, tùy thời căn cứ vào ý kiến của diễn viên và đạo diễn tiến hành điều chỉnh, chuyên nghiệp hơn Trâu Xuân Sinh nhiều.

Hơn nữa, tình tiết thú vị lại nhẹ nhàng, phong cách thoải mái để kể lại câu chuyện nặng nề.

Bọn họ ôm đầy nghi ngờ, rốt cục đánh bạo, phái đại biểu đi hỏi Hàn Huấn.

Đạo diễn ánh sáng bình thường từ xa nhìn Hàn thần tiên, cười đến vô cùng xấu hổ, lúc nghỉ ngơi hỏi: "Thầy Hàn, tại sao lại sửa kết cục trở lại thế? Chúng tôi đều cảm thấy đại đoàn viên rất hay, hơn nữa cũng rất cảm động."

Hàn Huấn đang xem bản vẽ cảnh, bị người hỏi đột ngột, ánh mắt vô cùng mê mang.

Mắt cậu hẹp dài, bình thường nhìn người khác đều mang theo chút lạnh nhạt, bỗng nhiên hai mắt trợn to, ảnh ngược ra bóng dáng của đạo diễn ánh sáng, đạo diễn ánh sáng cũng nhìn đến đỏ mặt.

"Không, không có gì đâu thầy Hàn, tôi chỉ hỏi tùy tiện thôi, tôi, đi làm đây." Đạo diễn ánh sáng chân tay luống cuống, xoay người chạy trốn.

Má ôi, nhìn nhau với đàn ông kích thích vậy sao!

Đại diễn ánh sáng chạy trối chết, để lại Hàn Huấn mê mang nhìn theo bóng lưng hắn suy nghĩ sâu xa.

Tại sao...... tại sao cái gì cơ?

Bởi vì, cậu và Trâu Xuân Sinh đều cảm thấy, bi kịch mới phù hợp với kết thúc của《Cứu viện có một không hai》.

Staff tổ phim bàn tán về kết thúc bi kịch, không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng vào với quay phim.

Đạo diễn yêu cầu thế nào, thì quay thế đó.

Cho dù bi kịch hơi tiếc nuối, cũng sẽ không cản nổi nhiệt tình với《Cứu viện có một không hai》.

Bọn họ thậm chí âm thầm quyết định, nhất định phải vào lúc bán Amway với bạn bè, giấu kết thúc nhân vật chính chết, miễn cho đám bạn vừa nghe nhân vật chính chết, liền xua tay từ chối, bỏ qua một bộ phim hay.

(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)

Tạ Thành Nghiệp biến mất đã lâu, lúc một lần nữa xuất hiện ở phim trường mặt mày rạng rỡ.

"Thầy Hàn, thầy Hàn!"

Hắn đưa ra cặp công văn dày cộp, lấy xa một chồng hợp đồng lớn, vui sướng nói: "Cám ơn thầy Hàn, công ty hiệu ứng đã ký hợp đồng với chúng ta, hiệu ứng phim được cứu rồi. Xem này, hợp đồng!"

Công ty hiệu ứng Magic của Mỹ, khách quen của giải thưởng Oscar, còn có...... công ty hiệu ứng Painting trong nước với tác phẩm tiêu biểu《Sơn hải đại chiến》.

Hàn Huấn không khỏi cau mày, có hiệu ứng của Magic, Painting hiển nhiên rất dư thừa.

Cậu hỏi: "Ai quyết định?"

"Ngài Roth!" Tạ Thành Nghiệp không nghĩ tới mình đời này còn có thể thấy đại phú hào như vậy, "Ngài Roth thật là một người thân thiết, mặc dù tóc vàng mắt xanh, không nghĩ đến hắn là hậu duệ gốc Hoa còn có một trái tim Trung Quốc! Vốn tôi và nhà sản xuất Lưu đều muốn chọn mấy công ty nước ngoài đã xem lịch chiếu phim, ngài Roth vậy mà trực tiếp để hiệu ứng Magic đến dẫn dắt Painting làm bộ phim này, hơn nữa còn nói phim khoa học viễn tưởng của người Trung Quốc, cứ để công ty hiệu ứng của Trung Quốc làm!"

Mặc kệ đây là quyết định của Rex, hay là quyết định của Từ Tư Miểu, đối với《Cứu viện có một không hai》mà nói đều là chuyện tốt.

Nhưng Hàn Huấn lo lắng lại là cái khác.

Cậu hỏi: "Hiệu ứng Magic là một công ty của Mỹ, để bọn họ đến dạy học sinh...... bọn họ sẽ đồng ý?"

Các ngành nghề đều tồn tại bí mật thương mại, một khi xuyên quốc gia, cơ mật có thể tăng lên đến cấp độ ngoại giao, động tý là có thể biến thành tội gián điệp, gây ra tin tức trong ngoài tranh cãi rối bời.

Cậu không cảm thấy, công ty của Mỹ sẽ làm việc thiện.

Nói đến chuyện này, Tạ Thành Nghiệp càng kích động.

Hắn cười hì hì nói: "Ngài Roth nói, hắn đã hoàn thành thu mua Hiệu ứng Magic, bọn họ hoàn thành giao nhận tầng quản lý, lập tức phái kỹ thuật viên của Hiệu ứng Magic mang theo tất cả thiết bị trực tiếp đến Trung Quốc, tay bắt tay dạy Painting!"

Công ty của đầu tư Roth quyết sách vô cùng thường xuyên, hôm nay chen chân vào giới tài chính, ngày mai tiến quân giới dầu mỏ, xu hướng toàn cầu đều công bố trên EDGAR, tin tức trong nước mặc dù nhiều, nhưng rất ít dẫn đến sự chú ý của quần chúng phổ thông.

Lúc đầu tư Roth tuyên bố thu mua Hiệu ứng Magic của Mỹ, mọi người vẫn không có hứng thú gì với tin tức đó.

Cho đến một tuần sau, kênh chính thức của tổ phim《Cứu viện có một không hai》công bố, hiệu ứng của bộ phim để công ty Hiệu ứng Magic từng đoạt giải Oscar liên hợp với công ty hiệu ứng Painting trong nước chế tác, mọi người mới đầy mặt mông lung nhận thấy có gì không đúng.

"Đầu tư Roth vì《Cứu viện có một không hai》thu mua Hiệu ứng Magic?!"

"**! Là Hiệu ứng Magic từng làm《2081》《Sát thủ giả tưởng》《Mê cung máy móc》?"

""10 bộ phim màn ảnh lớn có 7 bộ đều đến từ Magic" chính là công ty hiệu ứng siêu cấp vô địch lợi hại đó, nói mua là mua...... Mẹ nó, chúng ta có phải có thể dựa vào hiệu ứng cầm Oscar một lần không!"

"Chờ chút, không nên chỉ chú ý đến Hiệu ứng Magic, đằng sau còn có Painting? Mùi quốc sản nồng nặc, tui có dự cảm bất thường."

Dưới ham muốn cầu sinh mà hiệu ứng 5 hào bồi dưỡng ra, mọi người tạm thời đặt xuống quỳ liếm với Hiệu ứng Magic, cẩn thận điều tra công ty Painting không biết tên.

Không tra không biết, vừa tra liền sợ giật mình!

ĐM!《Sơn hải đại chiến》! Vậy mà là《Sơn hải đại chiến》!

Painting giành nhiều kinh ngạc giống Hiệu ứng Magic, chỉ là, quần chúng vây xem là bị《Sơn hải đại chiến》dọa sợ.

Mọi người đều biết, mỗi năm đều sẽ sản xuất ra vô số phim màn ảnh lớn với hiệu ứng nát ra phong cách, nát ra đặc sắc.

《Sơn hải đại chiến》quả thực là nhân tài kiệt xuất trong đó, hơn nữa tạo thành tổn thương không thể chống lại cho các khán giả đã xem vô số phim.

"Tui có thể nói, tôi đã kéo đen tất cả đạo diễn, biên kịch, diễn viên, cho dù chỉ là diễn viên quần chúng 2 phút có liên quan đến《Sơn hải đại chiến》...... Thầy Hàn, anh tại sao lại muốn ép tôi QAQ!"

"...... Chuyện hiệu ứng, biên kịch không làm chủ được, haiz, phim khoa học viễn tưởng quan trọng nhất chính là hiệu ứng, sao lại có công ty này."

"Nói bằng lương tâm, hiệu ứng của《Sơn hải đại chiến》cũng không tệ lắm."

"Không tệ hơn nữa, đó cũng là《Sơn hải đại chiến》!"

Phim nát có thể đánh bại tất cả hảo cảm của người xem.

Hiệu ứng của《Sơn hải đại chiến》lợi hại hơn nữa, ở trong mắt người xem cũng chỉ là tình tiết bị mang ra điên cuồng giẫm đạp.

— Chi phí mang hết đi làm hiệu ứng rồi

— Cốt truyện nát không sao hiệu ứng tốt mà

— Chỉ cần hiệu ứng đủ lóa mắt người xem chúng ta liền sẽ ngoan ngoãn bỏ tiền

— Vé xem phim rẻ như vậy cho thím xem hiệu ứng tốt như vậy, thím lời quá còn gì, chủ sang lỗ phát khóc

Lời trào phúng《Sơn hải đại chiến》tệ hại năm đó, không ngừng vang vọng trong đầu khán giả.

Bọn họ khống chế bàn tay kỳ lân của mình, vẻ mặt phức tạp nghĩ: Không, tui không thể không có nguyên tắc than thứ cho công ty hiệu ứng làm phim nát, công ty không có mắt như vậy làm hiệu ứng cho《Cứu viện có một không hai》, tui nhất định không thể thích!

Mọi người huhuhu lên án đầu tư Roth không đáng tin, thuận tiện ở trong lòng cho độ hảo cảm với Daniel Roth đẹp trai bức người -1.

Phim của Hàn Huấn, tại sao lại mời công ty chỉ làm phim nát đến làm, ánh mắt của Daniel Roth, còn không bằng Từ Tư Miểu!

Ít nhất ánh mắt Từ Tư Miểu tệ hơn nữa, tài nguyên kéo cho phim của Hàn Huấn đều là tốt nhất!

Tư tưởng càng đi càng lệch, khả năng lạc đề của dân dưa tâm tình, hoàn toàn khiến dân dưa lý trí nhìn ngốc.

Trong một đống bi tình ly biệt gào khóc, phái lý trí rốt cuộc không nhịn được nhảy ra gầm thét!

"Tỉnh đi tỉnh đi, bọn ngu, các thím ăn dưa thành quen sao! Trọng điểm là Hiệu ứng Magic, Painting chỉ là thêm vào làm phần thừa, chắc là photoshop, chỉnh chữ!"

Trình độ của công ty hiệu ứng trong nước, ở trong lòng dân dưa, không thể nhiều hơn 5 hào.

Có công ty Magic siêu cấp level Oscar, loại công ty nhỏ không quan trọng như Painting, sao có thể gánh chính?

Một câu đánh tỉnh tra trong mộng.

(Tra ở đây là con tra)

Mọi người à à à tỉnh táo lại, lựa chọn bỏ qua Painting, chú ý trọng điểm lên Hiệu ứng Magic.

Công ty lợi hại này, hiệu ứng làm ra nhất định đỉnh!

Lý do phải xem《Cứu viện có một không hai》, lại thêm 1 cái!

(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)

Kịch bản đã xác định toàn bộ hướng đi, cho dù mang theo giọng điệu nhẹ nhàng kiểu Hàn Huấn,《Cứu viện có một không hai》vẫn là một bộ bi kịch phong cách Trâu Xuân Sinh.

Hàn Huấn rất hài lòng với quay phim của Ngô Kiến An, hoàn toàn tuân theo kịch bản, không có đề xuất bất kỳ dị nghị nào.

Dù sao, Ngô Kiến An vẫn thích nguyên tác《Cứu viện có một không hai》, có thể nhắn nhủ tư tưởng của Trâu Xuân Sinh, hắn làm vô cùng nghiêm túc.

"Thầy Hàn, mấy hôm nay quay phim rất thuận lợi, qua hơn 10 ngày nữa là có thể kết thúc, rất cám ơn cậu." Ngô Kiến An đắm chìm trong bi thương và áp lực 5 năm, chỉ có lúc quay《Cứu viện có một không hai》, mới sẽ lộ ra nụ cười thoải mái.

Có kịch bản của Hàn Huấn, cho dù kết thúc không đổi, vỏ ngoài cũng trở nên ấm áp và mềm mại.

Mấy châm biếm và tự giễu đầy ngụ ý kia, luôn sẽ ở câu thoại mang theo hơi thở dí dỏm, cho nhân loại đối mặt với tai ương một chút ấm áp.

"Đạo diễn Ngô, tôi và Trâu Xuân Sinh nên cám ơn anh mới đúng."

Hàn Huấn cuối cùng hiểu Ngô Kiến An ở kiếp trước, nếu bộ phim tập trung lượng lớn tâm huyết này, cuối cùng chỉ có thể trở thành phim ngắn 11 phút, vậy thì đạo diễn cố chấp muốn tốt còn tốt hơn này, tuyệt đối sẽ vác trọng trách nặng nề.

Lựa chọn tự sát, là cứu giúp cuối cùng của hắn.

Bây giờ, bộ phim có thể quay phim thuận lợi, rất nhanh đóng máy, tiến vào chế tác hậu kỳ, tất cả đều phát triển theo hướng tốt nhất, Hàn Huấn cũng nhẹ nhõm rất nhiều.

Cậu cười xin nghỉ với Ngô Kiến An, nói: "Hai hôm nay tôi định đến bệnh viện nói chuyện kịch bản với, có lẽ không đến phim trường được, đạo diễn Ngô trông nhà cẩn thận."

Ngô Kiến An kích động gật đầu, tò mò hỏi: "《Cứu viện có một không hai》vẫn còn chỗ cần sửa?"

"Không phải nói chuyện《Cứu viện có một không hai》." Hàn Huấn nói, "Tôi nói chuyện với hắn kịch bản của tôi."

Trong tay Hàn Huấn có rất nhiều kịch bản, mặc dù đều đang trong tố tụng, nhưng cho bạn bè xem tùy tiện nói một chút cũng không sao, cho nên, lúc cậu đến thăm bệnh, luôn sẽ mang đến cho Trâu Xuân Sinh, để hắn đọc chơi.

Suy nghĩ của Trâu Xuân Sinh nghiêng về bi quan, cách suy nghĩ của Hàn Huấn nghiêng về lạc quan, hai người bù trừ, có thể phát triển tình tiết theo hướng thú vị hơn.

Xem xong《Thần hôn tuyến bộ thủ》, lúc Trâu Xuân Sinh nói cũng không nhịn được thở dài, "Kiểu tâm lý chỉ chứa đựng được duy nhất 1 việc thế này, quá tốt. Cho dù tôi không hiểu về thiên văn học, xem kịch bản này, cũng rất hâm mộ cuộc sống của bọn họ, trong đầu đều là thơ."

"Đấu chuyển tham hoành ca vị triệt, ốc giác ô phi tinh trụy?"

Trâu Xuân Sinh ngẩn người, lẩm bẩm: "Câu này cũng rất hay, nhưng tôi nghĩ là "Thái cúc đông li hạ, du nhiên kiến Nam Sơn"."

Hàn Huấn cười nói: "Tôi tưởng trong đầu anh toàn là thơ về bầu trời đêm và sao, dù sao đây cũng là câu chuyện thiên văn ngắm sao."

Trâu Xuân Sinh ngượng ngùng cười cười, "Thầy Hàn viết chuyên về nhà thiên văn học theo đuổi khoa học, nhưng tôi nghĩ lại là cuộc sống ẩn dật rời xa thế tục và con người, muốn đổi thành câu thơ của cổ nhân, nên là báo đáp tổ quốc thu phục non sông có lẽ chính xác hơn."

Mỗi người đều có cảm nghĩ bất đồng về câu chuyện, Hàn Huấn không cảm thấy có gì phân biệt giữa "chính xác" và "không chính xác".

"Đây cũng không phải bài đọc hiểu, nghĩ thế nào cũng được." Hàn Huấn nói, "Thật ra câu chuyện này, cũng chỉ là tôi từ đo đạc của một người không chuyên về thiên văn học, nếu chân chính muốn quay, vẫn phải phỏng vấn nhiều nhân sĩ chuyên nghiệp hơn, tiến hành chỉnh sửa phạm vi lớn, nếu có thể lấy cảnh thực địa thì càng tốt, chúng tôi vừa quay, người của đài thiên văn vừa chỉ đạo, như vậy chân thật hơn."

Trâu Xuân Sinh từng viết rất nhiều kịch bản, chân chính tiến vào thời kỳ quay phim chỉ có 《Cứu viện có một không hai》, không có nhiều kinh nghiệm như Hàn Huấn trong việc trực tiếp sửa đổi kịch bản.

Thế là, hắn mong chờ hỏi: "Thầy Hàn, tôi khỏi bệnh có thể đến phim trường trợ giúp cậu không?"

Hàn Huấn cười cười, "Chờ anh khỏi bệnh,《Cứu viện có một không hai》chắc chắn đã đóng máy."

"Không, tôi muốn đến phim trường của《Thần hôn tuyến bộ thủ》, theo cậu học sửa kịch bản." Gò má gầy gò của Trâu Xuân Sinh tràn đầy vui mừng, "Hơn nữa tôi cũng muốn biết, cuộc sống của nhà thiên văn học chân chính, là thế nào."

Hàn Huấn rất thích Trâu Xuân Sinh.

Hắn có chấp nhất đơn thuần với kịch bản, kiến thức thi từ và điện ảnh không hề kém hơn mình, bọn họ nói chuyện chưa bao giờ sẽ im lặng, mà từ trong thảo luận sôi nổi lóe ra càng nhiều linh cảm.

Trước kia, Hàn Huấn không có biên kịch ngang hàng có thể bình tĩnh nói mấy chuyện này.

Cậu luôn bận rộn, đắm chìm trong thế giới cực đoan lại chấp nhất của mình, tự mình hành hạ nghĩ ngợi, một mình giải quyết vấn đề.

Bây giờ, cậu và Trâu Xuân Sinh nói chuyện bản thảo trong tay, dùng thị giác độc đáo của Trâu Xuân Sinh để đọc hiểu câu chuyện của cậu, dường như có thể tìm được vô số lối ra, đột phá giới hạn chịu tải của văn tự.

(Đứa nào re-up là chó)

Tạm biệt Trâu Xuân Sinh, Hàn Huấn vẫn đi dạo về nhà, ở đèn đỏ rẽ trái mới có thể đến mục đích, cậu bỗng dưng thay đổi đường đi, đến con phố phong cách phục cổ lần trước đã tới.

Phòng trà quen thuộc vẫn có ca sĩ trẻ tuổi hát, hát ca khúc nhẹ nhàng tươi đẹp.

Có lẽ cậu quá lâu không đến, ca sĩ đã đổi thành một người rắn rỏi râu ria xồm xoàm, dùng giọng điệu không tương xứng với tướng mạo, du dương ngâm nga câu từ dễ nghe.

Bàn bên cửa sổ lần trước ngồi trống không, Hàn Huấn qua ngồi, vẫn gọi nước chanh và waffle.

Đồ còn chưa lên, cậu đã gặp được bóng dáng quen thuộc.

"A, khéo quá." Ánh mắt Từ Tư Miểu kinh ngạc, mặt lộ vẻ vui mừng, "Chúng ta lại gặp mặt, chỗ này có ai không?"

Tâm tình Hàn Huấn vô cùng tốt, hai tay thả lỏng trên bàn, lắc lắc đầu.

"Giọng hắn so với ca sĩ lần trước khiến tôi không chịu được." Từ Tư Miểu chỉ chỉ ca sĩ lực lưỡng trên sân khấu, "Vậy tôi vẫn là ngồi ở đây nhé."

Hàn Huấn cho anh một nụ cười dịu dàng, "Được."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK