Tại sảnh trước của Ngô gia. Ngô gia lão gia tử Ngô Thành Hạo đặt ngón tay đang đeo một chiếc nhẫn xanh biếc lên phía trên long đầu quải trượng. Lúc này khuôn mặt đầy nếp nhăn của hắn đang âm trầm giống như có thể nhỏ ra nước. Mái tóc tuyết trắng tương đối hỗn độn, không còn vẻ chải vuốt cẩn thận tỉ mỉ như ngày xưa nữa, năm ngón tay trên bàn tay đang đặt lên long đầu quải trượng ấy, thường xuyên run rẩy. "Tai họa." Một tiếng kêu rên vang vọng. Đúng lúc ấy,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.