Thẩm Nam nghĩ đến một ngày, chuyện của mình và Khương Nhạn Bắc sẽ đến tai mọi người. Thế nên sau khi vào nhóm, thái độ cực kỳ khác thường, năm đó tuổi trẻ vô tri, bây giờ đã sớm hối cải làm người mới, sự nghiệp cũng có chút thành tính, dự định sẽ dựng một hình tượng tốt một chút trước, trừ cho đến lúc công khai làm bạn trai mất mặt.
Vốn là bạn học công tác ở trong nước không ít, tổng cộng khoảng mười người, năm nào cũng sẽ dành thời gian để họp nhóm.
Năm nay mọi người tổ chức, Thẩm Nam đề một tên.
Mà trước hai người họp lớp, bỗng xảy ra chuyện lớn.
Lúc cô đang đi làm, nhận được tin của Lâm Nghiên: "Lớp trưởng có tốt không? Mình gọi cậu ấy không được."
"Hả?" Thẩm Nam không hiểu lắm, kỳ quái trả lời.
Lâm Nghiên: "Cậu chưa biết sao? Ba của thầy Khương xảy ra chuyện, hôm nay thành tin tức tâm điểm trên mạng."
Thẩm Nam hơi nóng lòng, trực giác không tốt, chưa trả lời tin đã nhanh chóng bật web lên, căn bản không cần tìm kiếm tên của Khương Chi Minh cũng nhảy ra rất nhiều tin.
"Viện trưởng cấp cao Khương Chi Minh chơi gái, đã lập án điều tra."
Trong tin còn mấy video screenshoTống Sầm, dù đã được che lại những vẫn nhận ra là người đàn ông trung niên đang có hành vi bất nhã với cô gái trẻ.
Loại tin tức này thật ra cứ cách hai ba ngày đều có, Thẩm Nam cũng không quá để ý, nhưng nhân vật chính lần này là người liên quan, cảm giác rất khó xử.
Cô nhanh cầm điện thoại gọi cho Khương Nhạn Bắc.
Đầu bên kia rất nhanh kết nối, truyền đến thanh âm cực kỳ bình tĩnh: "Em thấy rồi sao?"
Thẩm Nam hỏi: "Anh vẫn tốt chứ?"
Giọng Khương Nhạn Bắc trong điện thoại cười cười: "Không phải hôm nay anh mới biết, có thể xấu được nữa không?"
Thẩm Nam xác định ngữ khí của anh ngoại trừ hơi tự giễu, nghe qua không mấy khổ sở mới thoáng yên tâm.
Cô hỏi: "Anh đang ở đâu?"
"Chung cư của trường."
Trải qua việc Thẩm Quang Diệu ngoại tình, còn mấy năm lêu lổng, Thẩm Nam đối với sinh vật mang tên đàn ông này có kiến thức vô cùng rộng. Nên cũng không nghĩ chuyện này sẽ nghiêm trọng, chỉ là chuyện ba mẹ ngoại tình cũng không mấy vui vẻ. Nhất là khi Khương Nhạn Bắc là giáo sư đại học, không biết có ảnh hưởng đến công việc của anh không.
Cô nghĩ ngợi rồi nói: "Em sẽ đến tìm anh."
"Ừm."
Thẩm Nam xin nghỉ, bắt xe đến chung cư của giáo sư Đại học Giang, lúc này là buổi trưa, lúc lên lầu có thấy mấy giáo viên đang nói chuyện phiếm trong thang máy.
"Tin Viện trưởng cấp cao đi chơi gái bị phát tán kìa, lúc trước tôi đến bệnh viện đã từng gặp ông ta, nhìn cực kỳ nho nhã, không nghĩ như vậy mà chơi với mấy cô gái chỉ mới mười mấy tuổi."
"Chậc chậc chậc, đàn ông mà! Càng lớn tuổi càng thích cô gái trẻ tuổi, tựa như có thể hồi xuân vây."
"Đúng rồi, phu nhân ông ấy là Tống Sầm, hai người cũng được xem là tinh anh khang lệ trong giới giáo dục, lần này đã vứt hết mặt mũi rồi."
"Con của ông ta là sinh viên khoa Sinh học, là nhân tài được mời về, còn rất nổi tiếng, chưa đến ba mươi tuổi đã là phó giáo sư. Hình như là ở tòa nhà này của chúng ta."
"Cho nên nói, cuộc đời không có gì chắc chắn được. Cô nhìn loại gia đình này, ba là trụ cột của giới y học, mẹ là học giả, đường đường chính chính trí thức chắc chắn trong viện cũng có nhiều thiên vị. Hiện tại chuyện xấu này tuôn ra, người sau thấy anh ta sẽ nhớ đến chuyện bất nhã của ba anh ta. Đổi là tôi, không chừng không muốn ở đây công tác nữa."
"Cũng không thể nói vậy, ba là ba, con là con chứ."
"Nhưng đó là con của người ba đó, sao không thể bị ảnh hưởng."
Đinh một tiếng, thang máy đã đến.
Thẩm Nam vô cảm bước ra, đi đến trước cửa nhà của Khương Nhạn Bắc.
Cửa phòng nhanh mở ra, người đàn ông mặc đồ ở nhà đang đứng sau cửa, vẻ mặt hững hờ: "Tới rồi à?"
Thẩm Nam đi vào, nhẹ dò xét anh, phát hiện vẻ mặt anh không bất thường, nhưng thật sự có chút quá bình tĩnh.
"Anh thật sự không sao?"
Khương Nhạn Bắc cười khẽ: "Anh đã bao lớn rồi, chút chuyện xấu đó sao có thể có chuyện được."
Thẩm Nam nghiêng người nhìn anh, ôm anh từ phía sau, nũng nịu: "Thật không sao? Không phải đang cố gắng chống đỡ đấy chứ."
Khương Nhạn Bắc cúi đầu nhìn đôi mắt trong veo của cô, thở dài: "Vẫn tốt, thật sự hơi mất mát thôi. Lúc ra khỏi nhà gặp bạn đồng nghiệp, ngoài miệng không nói nhưng trong đầu khẳng định sẽ nhớ đến mấy bức ảnh trên web tràn lan. Hơn nữa em cũng rất mệt, có người bạn trai có ba chơi gái lộ ra ánh sáng."
Thẩm Nam bị ngữ khí lông bông của anh chọc cười, buông anh ra, nói: "Anh cũng thật nhiều tâm tư nhỉ. Đúng rồi, sao bị phát tán, có người muốn chỉnh ba của anh sao?"
Khương Nhạn Bắc lơ đãng: "Đi đêm nhiều sẽ gặp ma."
Thẩm Nam nghĩ nghĩ, nói: "Trước đó anh từng nói nhân phẩm của ba mẹ anh rất tệ. Kỳ thật đàn ông không thể quản được, em đã quen rồi."
Khương Nhạn Bắc cười hỏi: "Em không sợ anh sẽ giống như thế à?"
Thẩm Nam chợt nhớ đến mấy tấm hình của của Lý Tư Duệ, cô hơi trầm mặc, bất thình lình hỏi: "Vậy anh đã từng làm chuyện như vậy chưa?"
"Em thấy sao?"
Thẩm Nam nhớ lần đầu của hai người, lời anh nói bên tai, cười lớn: "Người đàn ông hai mươi tám tuổi mới ngủ qua phụ nữ, đương nhiên không thể xảy ra chuyện kia!"
Khương Nhạn Bắc cười nhẹ, đưa tay vuốt mái tóc xõa tung của cô, trịnh trọng nói: "Ừm, anh không như thế." Bởi vì anh tuyệt đối sẽ không trở thành Khương Chi Minh thứ hai.
Thẩm Nam: "Chúng ta gọi đồ ăn, em sẽ ăn cùng anh rồi đi làm."
"Được."
Nghỉ trưa ở công ty, Thẩm Nam mới phát hiện chuyện đã đi xa hơn những gì mình nghĩ. Sau khi tin của Khương Chi Minh phát ra ngoài, mấy giờ sau đã có người vạch trần Tống Sầm ngoại tình. Xem ra ở góc độ người ngoài, đôi vợ chồng trí thức này có đôi chuyện xấu bị đào lên. Sau đó, thân phận con của bọn họ cũng bị dân mạng lần ra.
Trên thực tế, dựa vào nổi tiếng của Tống Sầm, đứa con trai Khương Nhạn Bắc bị gọi tên cũng không phải việc gì khó.
Mà người trong công ty, vì hạng mục IWF mà bên bộ phận sáng tạo khá nhiều người biết Khương Nhạn Bắc, cũng biết anh là bạn trai của Thẩm Nam. Thật đúng như Khương Nhạn Bắc dự đoán, vì tin của ba mẹ của anh mà cô cũng trở thành đối tượng bị bàn tán.
Người bên bộ phận sáng tạo luôn đánh giá tốt Khương Nhạn Bắc, cũng không mấy ác ý, còn có mấy người đặc biệt gửi tin nhắn an ủi Thẩm Nam, nói không cần để ý, chuyện của ba mẹ anh là của họ, còn anh là anh.
Thẩm Nam cũng không biết nên khóc hay nên cười.
Cô cũng không quan tâm những điều đó, dù sao đã mất mặt nhiều năm như vậy, chút tố chất tâm lý phải có. Chỉ là rốt cuộc vẫn lo lắng cho Khương Nhạn Bắc.
Mặc dù ngày nào cũng thấy anh, vẫn là dáng vẻ không thèm để ý. Nhưng một đứa bé, đối mặt với ba chơi gái, mẹ ngoại tình, làm sao một chút cũng không để tâm đây.
Đảo mắt đã đến lúc họp lớp, cô biết Khương Nhạn Bắc chắc chắn không đi, nghĩ ngợi, dù sao mình cũng đã đồng ý với các bạn trong lớp, thế là đến một mình.