• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thần kinh của cô ấy rất căng thẳng, cần được thả lỏng..."

Trong đầu vang lên giọng nói của bác sĩ, anh quay đầu nhìn Mộc Tuyết Nhu. Cô thì đang thất thần nhìn ngoài cửa sổ.

Cô không muốn ở trong bệnh viện, vừa tỉnh lại liền đồi xuất viện.

"Uống thuốc..." Anh ngồi bên cạnh cô, đưa thuốc cho cô uống.

Mộc Tuyết Nhu hơi nghiêng đầu sang chỗ khác, bày tỏ sự kháng cự.

Anh không có miễn cưỡng, chỉ hỏi: "Không thích sống ở nhà lớn?" Anh cũng không muốn ở nơi đó. Chẳng qua là vì theo quy cũ của họ Mạc, anh và cô kết hôn phải ở lại nhà lớn một thời gian.

Cô rốt cục cũng nhìn anh: "Tôi không muốn có một tí quan hệ gì với nhà họ Mạc."

Nhìn dáng vẻ của cô y như con nhím xù lông.

Anh muốn đụng cô, cô lại hất tay anh ra. Nhảy dựng lên, cảnh giác nhìn anh, âm thanh có chút bén nhọn: "Không được đụng vào tôi."

Cô vẫn hận anh, tại sao anh lại muốn phá hoại tình cảm của cô, cô vốn dĩ đã có được hạnh phúc của chính mình. Tất cả là tại anh ta...

Cảnh vật ngoài của sổ từ từ thay đổi, nhưng sắc mặt của người nào đó vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng không ai biết có một sự đau buồn và bắt đắc dĩ bao trùm lên anh. Giống như là cuối mùa thu, mặt biển vẫn tỉnh lặn như cũ, nhưng mà bao trùm lên đó là một sự u buồn của tuyệt vọng.diendanlequydon.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK