• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thành công để nam chính ở lại nhà anh trai, Cố Xuyên mới dẫn mấy đứa nhỏ trở về.

Tất nhiên, ngoại trừ những người phụ nữ trong hậu viện, mọi người đều vui mừng vì điều này. Mẹ Cố cảm thấy con trai út cuối cùng đã tiến bộ, bao nhiêu năm học hành đều không uổng phí. Còn Hầu gia cuối cùng cảm nhận được em trai tri kỷ sau nhiều năm trôi qua. Hầu phu nhân cũng rất hài lòng với cách làm của Cố Xuyên lần này. Dù sao Tiểu Lục là đứa nhỏ nhất trong đám cháu trai, chỉ mới ba tuổi. Nếu vẫn luôn nuôi trong phủ hoàn toàn có thể nuôi quen, điều đáng sợ nhất khi nhận con nuôi là nuôi không thân.

Đối với Cố Xuyên, việc để Tiểu Lục ở Hầu phủ chỉ là bước đầu. Tiếp theo, hắn không thể không học hỏi từ thê thiếp của mình, đưa canh đưa nước đưa bánh ngọt. Hơn nữa điểm khác biệt với thê thiếp của hắn là hắn chắc chắn sẽ cùng anh trai ăn uống hết những thứ đó.

"Mặc dù mấy món này không phải tự tay em làm, nhưng em tận mắt nhìn đầu bếp làm. Hơn nữa đều là đồ bổ. Anh cả, anh dùng thử xem." Cố Xuyên nói với đôi mắt trông mong. Bởi vì hắn đã cắt bỏ râu nên thật sự không giống một người ba mươi tuổi, nói là hai mươi tuổi cũng sẽ có người tin.

Trái tim của Hầu gia vừa làm cha vừa làm anh trai. Đây là tấm lòng của em trai, một giọt cũng không thể lãng phí.

Với sự cố gắng không ngừng nghỉ của Cố Xuyên và sự hợp tác không ngừng của Hầu gia, chỉ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, tin vui liên tục truyền đến. Thiếp thất trong hậu viện đã có bốn người mang thai. Nếu như có thể bình an sinh sản, tạm thời không bàn đến sinh trai hay gái. Nhưng chỉ xem số lượng thì nửa năm nay đã cố gắng nhiều hơn mấy năm trước.

Đương nhiên, Cố Xuyên cùng anh trai ăn uống nhiều đồ bổ nên nửa năm qua cũng tràn đầy 'niềm vui bất ngờ'. Hắn căn bản không thua kém anh trai chút nào, cũng có bốn người mang thai. Hơn nữa cách đây không lâu, thông phòng của hắn lại sinh một đứa con trai. Hắn thật sự cảm thấy năm đó cha hắn chia cho hắn nhiều gia sản và vốn riêng như vậy, tương lai có lẽ sẽ không đủ dùng.

Nhưng bây giờ anh trai sắp có thêm bốn đứa con, tương lai có thể sẽ có thêm đứa thứ năm, đứa thứ sáu, đứa thứ bảy.. Dù sao cũng giống như nguyên thân, trong hậu viện của Hầu gia cũng nhiều thê thiếp. Hơn nữa những cô gái ở thời đại này được cho là có khả năng sinh sản cao. Dưới tình huống xác suất cao như vậy, có đứa con trai hẳn là không khó.


Nguyện vọng của nguyên thân gần như sắp hoàn thành, tốc độ thăng chức có thể chậm lại. Ít nhất cũng nên dựa theo tốc độ của người bình thường, ba năm thăng một cấp.

Nhưng đúng như câu 'cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng'. Cố Xuyên muốn khiêm tốn một chút, nhưng anh trai lại quá phô trương. Một người bốn mươi hai tuổi vẫn chưa có con trai, chỉ có năm đứa con gái. Đây là chuyện ai cũng biết. Vốn dĩ tưởng rằng là số phận nhận con nuôi, nhưng khi bốn mươi ba tuổi thì con trai lần lượt ra đời, vậy mà có thêm ba trai hai gái.

Mọi người đều biết trước đây con nối dõi của vị Hầu gia này khó khăn như thế nào. Nhưng bây giờ, quả thực giống như rước Quan Âm Tống Tử về nhà.

Có rất nhiều quan cao quyền quý gặp khó khăn trong việc con nối dõi. Đương nhiên, không có nhiều người nghiêm trọng đến mức cần nhận con nuôi như anh trai Cố Xuyên. Nhưng con nối dõi ít, lại có nhiều đứa trẻ ốm đau yếu đuối. Những năm gần đây thiên hạ thái bình, võ tướng cũng đã không có nơi dùng võ, triều đình càng thêm trọng văn khinh võ. Không chỉ có ít người theo học võ thuật hơn, mà càng có ít người trí thức có thể rèn luyện thân thể hằng ngày. Có thể những người dự định tham gia khoa cử ngày thường còn sẽ hơi rèn luyện. Nhưng hoàng thân quốc thích* và con cháu của những người tôn quý cơ bản hoàn toàn sống trong nhung lụa. Sức khỏe bản thân đã không tốt, khi thành hôn lại còn quá trẻ, con cái sinh ra đều ốm yếu là điều dĩ nhiên.

(*Thời xưa, họ hàng của vua bên nội được gọi là 'hoàng thân', còn bên ngoại là 'ngoại thích'. Cụm từ 'hoàng thân quốc thích' để chỉ những người có liên hệ huyết thống đối với hoàng gia)

Bởi vậy có rất nhiều người tò mò và quan tâm Định An Hầu làm sao rước 'Quan Âm Tống Tử' về nhà. Trong đó có rất nhiều người quyền cao chức trọng* muốn điều tra một chuyện tự nhiên rất dễ dàng.

(*Quyền cao chức trọng là: Chức vụ quan trọng và quyền hành lớn)


* * *

Cố Xuyên sau khi được thăng hai cấp liên tiếp vì công thức xi măng, lại khiêm tốn làm Lang trung Công bộ chính ngũ phẩm hơn một năm, cũng không có cách nào tiếp tục khiêm tốn nữa.

"Thần gặp qua Trung vương điện hạ." Trong thời đại vua quan, cha con, dưới đầu gối của đàn ông không có vàng; thấy Hoàng đế phải quỳ, thấy hậu phi phải quỳ, thấy mấy Vương gia vẫn phải quỳ. Vì vậy dù sinh ra trong gia tộc quyền quý cũng không thoải mái bằng làm doanh nhân ở thời hiện đại.

Trung vương điện hạ là em trai ruột của Hoàng đế. Tuy nhiên khi Hoàng đế lên ngôi, Trung vương điện hạ chỉ mới mười tuổi nên cũng không thể ủng hộ cũng như phản đối Hoàng đế. Hơn nữa, bởi vì y trước giờ không thích việc triều chính, chỉ thích đi xem cảnh đẹp núi sông. Vì vậy cho dù được Hoàng đế yêu quý, nhưng trên triều đình cũng không có nhiều quyền hành.

Bởi vì có việc nhờ cậy người khác nên làm Trung vương điện hạ không chút do dự đã lập tức cho Cố Xuyên miễn lễ: "Nghe nói Cố đại nhân là một người học thức uyên bác. Nhưng bổn vương nhìn thấy lại khác với những thư sinh yếu đuối đó. Không nói đến khí chất yếu đuối, nếu bổn vương nhớ không lầm thì hiện giờ Cố đại nhân đã ba mươi mốt, lớn hơn bổn vương một tuổi. Nhưng nhìn như chỉ mới hai mươi, như thể nhỏ hơn bổn vương bảy tám tuổi."

Có thể trông trẻ hơn tuổi thật gần mười tuổi chắc hẳn là nhờ có sức khỏe tốt. Y nghĩ đến người có thể giúp Định An Hầu trong một năm có năm đứa con thì điều này đối với Cố đại nhân cũng là điều dễ dàng.

Lúc này Cố Xuyên thật sự bối bối. Đừng nói là hắn, ngay cả anh trai cũng không qua lại với Trung vương điện hạ. Mọi người đều biết, vị này từ trước đến nay vẫn luôn khó biết tin tức. Thậm chỉ cả năm cũng chưa đến triều đình mấy lần.


"Khi thần đi học, học không tốt. Ngược lại dành nhiều thời gian vào việc không chính đáng. Sau khi vào triều, vào Công bộ, thần nhìn thấy những thứ chế tạo trong kho, giống như trẻ con thấy món đồ chơi, trong lòng vui vẻ, chìm đắm vào, không nghĩ linh tinh. Cho nên trông trẻ hơn các bạn cùng lứa tuổi." Hắn không biết mục đích của Trung vương điện hạ là gì, nhưng điều này không ảnh hưởng Cố Xuyên phô trương bản thân là một đại thần tốt 'yêu nghề kính nghiệp'. Dù sao vị này không phải Hoàng đế, nhưng đất nước này là đất nước nhà bọn họ, phô trương bản thân yêu nghề kính nghiệp cũng không có vấn đề gì.

Tính tình của Trung vương điện hạ trước giờ luôn phóng khoáng hiếm khi nhếch môi. Đây là lần đầu tiên y nhìn thấy một người có thể khoe khoang nghiêm túc như vậy, chỉ sợ nếu không nói rõ mục đích đến còn không biết vị này có thể nói đi bao xa.

"Bổn vương nghe nói, Cố đại nhân nghiên cứu rất nhiều về vấn đề dưỡng sinh. Anh nhà trong một năm đã liên tiếp sinh ba trai hai gái, tất cả đều là công của đại nhân."

Cố Xuyên đại khái cũng hiểu được vấn đề. Trên thế gian này quả nhiên không có bức tường nào kín gió, là lỗi do hắn sơ suất. Chuyện này làm quá phô trương, muốn giấu cũng không được. Vì vậy, sau khi xây đường hắn có thể trở thành thầy thuốc dưỡng sinh, thầy thuốc nam khoa. Thậm chí còn có thể trở thành chuyên gia phụ trách vô sinh hiếm muộn.

Thật là.. quá hoang đường.

Nếu Trung vương đã đích thân đến đây, hơn nữa toàn bộ sự việc đều bị người ta điều tra rõ ràng. Cố Xuyên tự nhiên không thể từ chối. Thời đại quyền hành của hoàng tộc, người ta dù không khom lưng vì năm đấu gạo, cũng phải khom lưng vì sinh mạng của người thân.

Sau khi nghỉ ngơi hơn nửa năm, Cố Xuyên lại có thêm một đối tượng cần đưa canh đưa nước đưa bánh ngọt. Nhưng vị này khác với anh trai là không cần hắn xem người ta ăn uống hết, bản thân người ta cũng không nỡ lãng phí.

Chẳng qua đối với vị Trung vương này hắn không có hào phóng như đối với anh trai mình, nước linh tuyền đối với hắn rất quý giá. Trước đây hắn đối với anh trai hào phóng như vậy, thứ nhất là vì đối phương thật sự rất tốt với hắn. Thứ hai cũng là vì có nguyện vọng của nguyên thân, hắn không thể không hào phóng. Nhưng đối với Trung vương chỉ do quyền thế của đối phương ép bức mà thôi. Cho nên cứ mười ngày có thể nhỏ một giọt nước linh tuyền vào đồ ăn đã tốt lắm rồi.


Nhưng có thể là vì tình hình sức khỏe của Trung vương tốt hơn anh trai nhiều. Cho nên dù không dùng được mấy giọt linh tuyền thì hiệu quả cũng rất tốt. Trong vòng ba tháng đã có hai vị thiếp thất kiểm tra ra có thai, hơn nữa cái thai rất tốt, cũng đoán được sau khi sinh ra thân thể tất nhiên khỏe mạnh.

Thông qua hai người này, danh tiếng của Cố Xuyên đã truyền ra ngoài. Người đến nhà không phải là nối liền không dứt, nhưng thật sự là rất nhiều. Hơn nữa đa số đều là hoàng thân quốc thích và con cháu quý tộc.

Cố Xuyên chỉ có thể kê đơn thực phẩm bổ sinh cho từng người một. Như người ta thường nói, thuốc và thực phẩm đều có một nguồn gốc, ít nhiều vẫn có chút tác dụng. Chẳng qua không có nước linh tuyền chắc chắn hiệu quả sẽ không tốt như vậy. Nhưng nhiều người như thế, dù hắn có thể cống hiến chút nước linh tuyền ra cũng không có nhiều thời gian trông canh nấu trong bếp.

Cho nên hắn cho đơn thuốc, còn lại cũng chỉ có thể.. chạy trốn. Dù sao mặc kệ là anh trai hay Trung vương, nếu hắn muốn ra ngoài nhận chức chắc chắn sẽ giúp đỡ.

Người gặp việc vui tâm trạng thoải mái, liên tiếp có mấy đứa con trai, Định An Hầu dường như đột nhiên trẻ ra mấy tuổi: "Chuyện này có thể thử, nhưng em phải chuẩn bị sẵn sàng, chuyện gì cũng không thể giấu giếm được hoàng gia, càng không thể giấu được Hoàng thượng. Nếu em muốn tránh quấy rầy thì ra ngoài nhận chức không phải là cách lâu dài. Nếu em đã giúp đỡ Trung vương, không bằng nhờ y tiến cử đến gặp Hoàng thượng. Sau này chỉ phụ trách một mình Hoàng thượng, những người còn lại sẽ không gửi thiệp gặp mặt vào phủ em mỗi ngày."

Hơn một năm qua, có rất nhiều người trong tối ngoài sáng đến hỏi thăm y. Cho nên người đi tìm em trai càng nhiều, trốn ra ngoài cũng không phải cách giải quyết tốt.

Làm sao Cố Xuyên có thể không biết vấn đề này chứ? Nhưng mặc kệ hắn làm thầy thuốc dưỡng sinh cho mọi người, hay làm thầy thuốc dưỡng sinh riêng cho một mình Hoàng đế, hắn đều không thích. Dù sao hắn cũng không có cách nào giải thích được tác dụng tốt như vậy. Nhiều người tìm đến hắn như vậy còn không phải thấy hắn chỉ là một vị quan nhỏ Chính ngũ phẩm, muốn dùng là có thể dùng. Cho nên hắn phải làm ra một chuyện lớn để có thể phong tước lớn, làm cho người khác cảm thấy không mời nổi hắn mới được.

Dù sao thời gian đánh giá quan viên ba năm một lần lại đến, hắn đúng lúc cũng có thể chuyển vị trí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang