Lê Hỏa lại gần cái bọc vải đó, cậu ngồi xuống mở nó ra xem, đập vào mắt cậu là một đống bộ phận yêu thú, móng vuốt, vảy, da, xương... nhừng cũng không nhiều lắm, sự thu hút sự chú ý của Lê Hỏa là ba cái hộp gỗ màu đen được khắc một số phù văn lên trên, Lê Hỏa hiếu kì mở ra xem, bên trong hộp đầu tiên là một bông hoa sáu cánh có màu đen nhung tỏa ra mùi thơm nồng đậm làm người ta có cảm giác say, hộp thứ hai chứa một qua táo có vỏ màu lam nhạt có mùi thơm nhẹ của táo chín , hộp thứ ba có một cây cỏ ngắn, có màu đen như mực, tỏa ra chút ánh sáng mền dịu.
Lê Hỏa nhìn cả ba loại thảo dược này, nó không phải là thảo dược bình thường, mà là loại thảo dược sinh trương ở lơi có Âm Khí, lần lượt có tên là Hắc Nhung Hoa, Âm Lam Táo, Minh Âm Cỏ, đều là nguyên liệu chủ yếu để luyện mấy loại đan thuốc tính âm cấp một thượng phẩm giá khá đắt, cả ba thảo dược này có giá khoảng 270-300 nguyên thạch do độ hiếm cùng khó kiếm khó nuôi mà lại là vật không thể thay thế của một số loại đan cực có lợi với người luyện âm hệ , Lê Hỏa nhìn cả ba cái hộp mở thì khuôn mặt đắn đó suy nghĩ, cậu nghĩ một lúc thì lại đi ra xem mấy bộ phận yêu thú trong bao, Lê Hỏa xem sét một lúc thì cho ra kết luận, tất cả chỗ này đều là âm thú, vẫn còn một ít âm khi còn sót lại trong từng bộ phận, theo như những gì mà Lê Hỏa đoán thì mấy tên này đã lấy được cái Tẩy Linh bình này ở một chỗ nào có âm khí trong khu rừng này, vấn đề chỉ yếu là thật sự của tẩy linh bình là của ai và tại sao bọn này lại lấy được thì Lê Hỏa mặc kệ, cậu không dảnh để quan tâm đến mấy việc đấy.
Cậu thu dọn đồ vào để chuẩn bị đi về, lúc quay lại thì Lê Hỏa thấy Mã Quỷ nhìn vào cậu với vẻ mặt thèm khát, đúng hơn thì là nhìn cái bọc đàng sau lưng của cậu.
Đến đây thì Lê Hỏa thừa biết nó muốn gì rồi, ba cây linh thảo kia thật sự là quá có ích cho Mã Quỷ, nếu nó ăn được chỗ âm thảo đó thì chắc chắn sẽ tiến cấp lên âm thú cấp một trung phẩm trong vòng một tuần, Lê Hỏa lại phải lấy ra ba âm thảo, cho nó ăn, Mã Quỷ thấy thế thì vui mừng chạy lại vội, Lê Hỏa cho cho nó ăn từng loại một, Mã Quỷ đớp vài ba miêng đã hết sạch ba loại âm thảo, nó vui vẻ cọ đầu vào người Lê Hỏa lấy lòng, cậu cũng vui vẻ vuốt ve đầu nó vài cái rồi thu dọn nốt đống đồ để đi về, cậu lấy áo của tên to con bọc lại hai vũ khí của hai tện đó vào cho gọn, trước khi đi về Lê Hỏa không quên lấy bó xương chân đà điểu cùng vỏ đao, Lê Hỏa lại tiếp tục cưỡi ngựa đi trong bóng trăng dọi sáng ánh vàng, sắp rằm thắng tám rồi hơn một thắng nữa thôi, giờ trăng sáng lắm.
Trên lưng ngựa Lê Hỏa tính số nguyên thạch mà mình kiếm được mấy ngày nay, đầu tiên là một bộ pháp khí bất nhập phẩm vuốt sắt, bình thường pháp khí hai phù văn chỉ khoảng 15 nguyên thạch trở lên nhưng đây là một bộ lên đắt gấp đôi giá tiền khoảng 30-35 nguyên thạch, một pháp khí dạng đao bất nhập cấp giá khoảng 15 nguyên thạch mà thôi, thêm vào đó là ba thanh kiếm hai phù văn ở nhà tổng là 45 nguyên thạch vậy là Lê Hỏa có 90 nguyên thạch kiếm từ đống pháp khí, thêm vào đó là 43 nguyên thạch của thằng bé cùng thằng to con là 87 tổng là 130 nguyên thạch, một cái bình tẩy linh ít nhất cũng phải 300 nguyên thạch, cùng một đống bộ phận của âm thú, Lê Hỏa đoán khoảng 150 nguyên thạch vậy tổng giá trị là khoảng hơn 600 nguyên thạch, nhưng do Lê Hỏa sẽ không bán Tẩy Linh Bình khi chưa biết bên trong nó chứa cái gì, lên số tiền giảm hơn nửa nhưng cũng đủ cho Lê Hỏa luyện hai tháng hoặc ít hơn vì còn Mã Quỷ, có khả năng còn phải nuôi thằng đệ tử Lê Hỏa sắp nhận nữa.
Lê Hỏa chỉ còn cách xà thành vài trăm mét nữa thôi nhưng cậu phải dừng lại ngắm nhìn nó, Xà Thành quá đẹp về đêm, mầy ngày ở trong đó Lê Hỏa không để ý nhưng giờ cậu mới biết Xà Thành rất sáng, ánh sáng dọi lên từ các con phố, ngôi nhà, nhưng chiếc đèn đường... chiếu dọi cả một vùng trời thành màu vàng, đẩy lui mọi ánh trăng chiếu vào xà thành, lần đầu tiên cậu được ngắm một thứ vào ban đêm chói sáng nhứ thế, lúc này lại làm Lê Hỏa liên tưởng đến một câu mà lúc còn làm nô lệ cậu từng nghe qua: " Cả trời nam sáng nhất là đây." Dù cậu không biết cấu đò của ai, nghĩa gì... nhưng mà cậu vẫn cảm thấy nó phù hợp với xà thành vào lúc này.
Lê Hỏa ngắm nhìn một lúc rồi thôi, cậu tiếp tục đi về Xà Thành, cậu giao cho lính canh một nguyên thạch vào thành, Lê Hỏa tính là đi về phòng trọ tắm rửa nghỉ ngơi rồi mai mới đi bán đồ, Lê Hỏa lại tiếp tục dong duổi trên nhưng con hẻm quanh co khúc khỉu về nhà Thiên Hoàng.
Về đến nơi thì Lê Hỏa thấy Thiên Hoàng đang luyện tập vất vả, đứng tấn đánh quyền cơ bản, mỗi tay vác hai quả tạ nặng 5 kg, Lê Hỏa rất vừa ý với thằng nhóc này, cậu có thể nhìn ra thằng nhóc này tiến bộ khá nhiều, những ngày qua nó luyện tập rất chăm chỉ, có số tiền thuê nhà, Thiên Hoàng có thể tập trung tu luyện chứ không như đợt trước thời gian luyện tập eo khẹp vì không có tiền để duy trì, đên bây giờ tiền bạc đầy đủ, Thiên Hoàng mới có thể bộc phát ra được cái tư chất hơn người của mình , theo Lê Hỏa đoán thì thằng nhóc này mất khoảng 4 tháng nữa sẽ lên khi cảm, một tốc độ không hề tồi với một thằng nhóc 13 tuổi, dù kém hơn Lê Hỏa nhưng không sao, cậu vẫn rất vừa lòng với Thiên Hoàng.
Thiên Hoàng thấy Lê Hỏa về thì cung kính cúi đầu chào.
- tiên sư.
Phải nói luôn là thằng này giờ rất kinh Lê Hỏa dù cậu mới 17-18 tuổi gì đó, từ lúc Lê Hỏa đến gần như là thay đổi đời của nó, cho tên này một hi vọng có thể vào Quỷ Thần Tông đổi đời ( Quỷ Thần Tông có luật bất kì đứa trẻ nào đắng kí hộ khẩu trong địa bàn, lên được khí cảm trước 14 tuổi, tiểu sử, gia cảnh ... phù hợp thì sẽ được phép tham gia khảo sát nhập tông.)
- ờ, mấy ngày nay ngươi luyện tập rất tốt.
Lê Hỏa gật đầy khen Thiên Hoàng một câu làm cậu bé nở nụ cười tươi trên môi.
Lê Hỏa xuống ngựa tháo hết mấy cái bọc buộc trên lưng ngựa ra, ném cho Thiên Hoàng nói.
- cất vào phòng cho ta, tiện thể đi làm cơm luôn đi, tý tắm táp sạch sẽ cho Mã Quỷ luôn.
Thiên Hoàng đón lấy thì vâng lời.
- vâng.
Nó mang cái bọc vào phòng Lê Hỏa, còn cậu thì đi tắm, mấy ngày rồi không tắm làm Lê Hỏa thật là khó chịu.
Tối hôm đó Lê Hỏa chỉ đi tắm rửa, ăn cơm, ra sân ngồi chỉ dạy cho thằng nhóc đó luyện tập hơn một tiếng, rồi lại vào phòng ngồi tu luyện thêm vài tiếng nữa thì đi ngủ.
Sáng hôm sau, Lê Hỏa thức dậy sớm, đánh răng rửa mặt, ăn cơm, xong hết thì Lê Hỏa vác mấy đồ cần bán đi ra ngoài gọi thằng Thiên Hoàng đang luyện tập.
- nhóc vào tắm rửa dẫn ta đi ra cửa hàng nào mua đồ uy tín, Thiên Hoàng vâng lời, vào tắm qua loa rồi dẫn Lê Hỏa đi vào khu hai phường thị, để Mã Quỷ ở nhà chông.
Phải nói luôn là khu hai phường thị khác quá lớn so với khu một, ở đây có nhiều con đường lớn, nhỏ, ngõ ngách... nhưng con đường ở đây không còn có các hàng dong mà là một loạt các của hàng cao thấp, xấu, đẹp tùy cái, mọc san sát nhau đến cuối dãy đường Lê Hỏa vẫn nhìn thấy tiếp các cửa hàng, ở không có người mua kẻ bán ồn ào mà chỉ có các biển hiệu quảng cáo giới thiệu vật phẩm, người đi đường rất đông người vào nhà này, kẻ vào nhà kia.
Thiên Hoàng dẫn Lê Hỏa thẳng đến trước một cửa hàng khá rộng, có ba tầng lầu thiết kế rất đơn giản, xậy dựng bằng gỗ là chủ yêu, nhìn cửa hàng này thì rất bình thường thôi, nhưng mà nó có một thứ rất thu hút, là một tấm biển được khác họa bốn con rồng uân lượn ( rồng của việt nam không có sừng nhé các bác ) hết sức tinh sảo, rất đẹp, nhưng thứ thu hút lại là một dòng chữ ghi 'Hoàng Long' quá đẹp mắt, nét chữ cứng cáp mạnh mẽ, tỏa ra khí thể uy nghiêm của bậc đế vương cai quản mọi thứ, Lê Hỏa nhìn cái biển đó toát ra khí thể mà ngạc nhiên, loại khí thế này khá rống với mãnh hổ khí thế của Lê Hỏa, đều là bậc đế vương cải quản mọi thứ chỉ khác mỗi một cái là Lê Hỏa là kiêu ngạo, cuồng vọng, không coi ai ra gì, còn kia là , cao ngạo, uy nghiêm không thể xâm phạm, cả hai khác nhau ở điểm đó, như một con rồng cùng một con hổ.
Lê Hỏa đứng một lúc nhìn về cái biển đó trong sự nghi hoặc của Thiên Hoàng cùng mọi người ra vào cửa hàng, nổi bật nhất là một cô bé tuổi chỉ khoảng mười hai, với khuôn mặt bầu bĩnh đang yêu, cái miệng nhỏ xinh, cái mũi phớt hồng , nhất là đôi mắt, một đôi mắt to màu nâu toát ra vẻ cổ lão tang thương như một cục đất đã tồn tại trên thế gian này hàng triệu năm, kết hợp với đó là một mãi tóc dài buôn xõa sau lưng tạo lên một vẻ thành thành thục quá mức, hoàn toàn không phù hợp với một cô bé mười hai tuổi, cô bé ngồi gần của sổ trên lầu ba, nhìn xuống Lê Hỏa với đôi mắt chuyển biến nhanh chóng, nghi hoặc, khó hiểu, hiếu kì, dò xét, thêm vào đó cô bé trên môi một nụ cười nhẹ làm người ta thật khó hiểu, lúc này có một ông béo tuổi khoảng trung niên, gương mặt béo tròn phúc hậu nhưng đôi mắt lại lóe lên sự thông minh của một người buôn bán, nhìn cô bé với vẻ nghi hoặc, rồi lại nhìn theo mắt của cố bé thấy Lê Hỏa, ông ta nhìn mốt lúc thì nghi hoặc chả hiểu gì, nhưng không dám lên tiếng.
Lê Hỏa vẫn cứ nhìn tấm biển đó, cậu có điều ngộ ra trong khí thế, nhưng chính cậu vẫn không biết đó là cái gì, Lê Hỏa chỉ biết đứng đó mà cảm ngộ, thời gian cứ thế trôi qua, gần hai mươi phút sau Lê Hỏa vẫn đứng đó nhìn chằm chằm vào tấm biển, trong ánh mắt lạ thường, khinh bỉ của mọi người ra vào, Thiên Hoàng không biết Lê Hỏa đang làm cái gì nhưng nó đủ biết là Lê Hỏa đang có việc quan trọng lên Thiên Hoàng vẫn chỉ đứng im chờ Lê Hỏa.
---
( ps: hôm nay khả năng lớn mình chỉ có thể uo một chương.)