Lúc Tuế Hòa được chuyển đến chỗ Lý Y là đã từng đổi qua 6 bác sĩ nữ. Mà sáu người này đều nói giống hệt Lý Y… Tuế Hòa quá bài xích người lạ, tâm lý phòng bị rất khó phá vỡ, chạm vào đã khó chứ đừng nói đến trị liệu.
Điều này làm cho Lý Y chưa từng gặp Tuế Hòa đã sinh ra hứng thú mãnh liệt.
Người bệnh càng khó đối phó càng có tính khiêu chiến.
Lý Y nổi danh trong giới tâm lý, vốn dĩ hắn ta là người đầu tiên Tuế Sơ sắp xếp cho Tuế Hòa, nhưng Tuế Hòa từ chối.
Lý do là không muốn bác sĩ nam.
Có tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài.
Vòng đi vòng lại, không phải vẫn tới sao? Lý Y cười khẩy khinh thường, “Mời vào.”
Tuế Hòa thong thả bước vào, sắc mặt hồng nhuận, nụ cười có sức cuốn hút lạ thường, cô hơi cong người, thanh âm êm ái: “Bác sĩ Lý, chào anh.” Ánh mắt Lý Y giấu dưới mắt kính chợt lóe, hắn ta không nghĩ tới Tuế Hòa sẽ lấy tư thái này xuất hiện trước mặt hắn ta. Nếu không phải biết Tuế Hòa có bệnh tâm lý, hắn ta suýt nữa cho rằng cô gái đứng trước mặt là người bình thường.
Thật biết giả bộ.
Tuế Hòa ngồi xuống, nói ra câu nói thứ hai sau khi bước vào đây.
“Bác sĩ Lý, tôi không thể chịu được việc người khác phái chạm vào người, nhưng một tháng trước tôi đã xảy ra quan hệ với một người đàn ông mà không hề cảm thấy ghê tởm, vậy có bình thường không?”
Nghe vậy, Lý Y ngồi thẳng người.
Vẻ mặt thản nhiên lại nói ra lời như vậy… thú vị.
Đây mới chỉ là khởi đầu.
Từ sau khi điều trị, Lý Y luôn duy trì khoảng cách an toàn với Tuế Hòa, bất luận là hỏi chuyện hay tiến hành trị liệu bằng thôi miên, đều chưa từng xảy ra chuyện hắn ta tiếp xúc cơ thể Tuế Hòa.
Không phải hắn ta không nghĩ đến việc này.
Mà là… Cho dù Tuế Hòa đang trong trạng thái thôi miên nhưng vẫn có thể cảm nhận được hắn ta chạm vào.
Mặc dù hắn ta chỉ không cẩn thận đụng vào cánh tay Tuế Hòa, cô vẫn nhạy cảm co người lại.
Khi còn nhỏ trải qua chuyện kia gây ảnh hưởng rất lớn đến cô, cô nhốt chính mình trong một vòng tròn, không cho bất cứ người nào đi vào, cũng không cho bản thân đi ra.
Một lần thì bình thường, nhưng hơn mười lần thử không thành công khiến Lý Y có cảm giác thất bại thảm hại. Hắn ta không cho phép bản thân thất bại, không đi được lối tắt, không tìm cách để Tuế Hòa đi vào đám người nữa mà là nỗ lực tăng thêm độ dày cho chiếc mặt nạ của Tuế Hòa.
Lại mắc thêm sai lầm khác.
Thậm chí còn tạo ra biểu hiện giả dối rằng Tuế Hòa đang có chuyển biến tốt hơn.
Không biết hướng sự việc sẽ đi về đâu, vậy nên Lý Y ngày càng để bụng về Tuế Hòa, dần dà, hắn ta ghen ghét cái tên Cừ Chiêu được nhắc đến trong miệng Tuế Hòa… sự tồn tại của một người đặc biệt.
Một khi cái suy nghĩ này xuất hiện, nó sẽ bạo nộ, chờ đến khi Lý Y phản ứng lại, hắn ta đã bước vào vực sâu.
Lý Y phạm phải tối kỵ của bác sĩ tâm lý, hắn ta yêu bệnh nhân của chính mình.
Xuất phát từ lòng đố kỵ, lúc Tuế Hòa rời đi, hắn ta nói với cô: “Đừng đi tìm Cừ Chiêu, học cách xa cách đối tượng đặc biệt, cô sẽ mở rộng được phạm vi, mà không phải chỉ ỷ lại vào một mình anh ta. Phải biết rằng, tính ỷ lại không có lợi cho người bệnh.”
Lý Y biết Tuế Hòa sẽ nghe lời.
Bởi vì dẫu Cừ Chiêu đặc biệt đến đâu thì cũng chẳng thắng nổi tính cách lạnh lùng của Tuế Hòa.
Tuy nhiên không ai có thể biết trước tương lai.
Dù Tuế Hòa rời khỏi trung tâm nhưng vẫn giữ liên lạc với Lý Y.
Mãi đến một ngày, Tuế Hòa nói cô gặp lại Cừ Chiêu.
Lý Y vốn không để trong lòng, nhưng mọi chuyện dần xấu đi, Tuế Sơ gọi điện thoại cho hắn ta, hỏi hắn ta có phải gần đây Tuế Hòa gặp lại Cừ Chiêu hay không.
Lúc này hắn ta mới hoảng sợ.
Đến cả Tuế Sơ cũng có thể nhìn ra Tuế Hòa thay đổi, cuối cùng hắn ta vẫn xem nhẹ lực ảnh hưởng của Cừ Chiêu đối với Tuế Hòa.
Vì thế Lý Y quyết định dùng phương thức theo dõi để gợi lại nỗi sợ hãi trong lòng Tuế Hòa.
Chỉ là không nghĩ tới, còn có một người khác cũng làm hành động theo dõi giống hắn ta.
Cơ hội tới sớm không bằng tới đúng lúc, Lý Y vốn định làm anh hùng cứu mỹ nhân cho Tuế Hòa tiếp nhận hắn ta, bỗng giữa đường xuất hiện chướng ngại vật… Cừ Chiêu.
Lý Y không dám hành động thiếu suy nghĩ, vội vã bỏ chạy nhưng không tránh được Cừ Chiêu nhìn thấy mặt hắn ta.
Nhưng cũng vào lúc chạm trán, Lý Y liền biết Cừ Chiêu có vấn đề tâm lý.
Tràn ngập mùi nguy hiểm.
Theo dõi không đạt kết quả, ý nghĩ bất chợt nảy ra làm anh hùng cứu mỹ nhân cũng thất bại, Lý Y lại không phiền muộn, bởi hắn ta si mê việc theo dõi Tuế Hòa.
Có một lần hắn ta suýt thì bị phát hiện… Đó là lần Tuế Hòa đi đưa cơm cho Cừ Chiêu.
Sau này, Tuế Hòa ở bên Cừ Chiêu.
Lý Y biết rất nhanh thôi Tuế Hòa sẽ lại tìm hắn ta. Việc hắn ta phải làm, đó là tiếp tục đả kích ý chí của Tuế Hòa, khiến cô nhận ra bản thân sợ đám đông, cũng khiến cô nhận ra tai hại của việc ỷ lại vào Cừ Chiêu.
Vậy mà kết quả lại là, Tuế Hòa không thích ra ngoài nữa, càng ỷ lại Cừ Chiêu hơn.
Đáng giận hơn là, cô dọn đến chỗ Cừ Chiêu ở, hai người còn cùng đi du lịch…
Bao gồm cả chiếc nhẫn trên ngón tay Tuế Hòa.
Trong lòng Lý Y rất rõ, hắn ta không thể tiếp tục đợi.
Nếu thôi miên không đạt hiệu quả vậy hắn ta dùng đến thuốc.
Hắn ta nhất định phải có được Tuế Hòa!
Chỉ khi làm Tuế Hòa thực sự nổi điên, cô mới có thể ôm chặt lấy hắn ta như tấm gỗ nổi.
Đến lúc đó, Cừ Chiêu là cái thá gì chứ?
————
Vẫn không thể viết tiếp nối sự việc ngày hôm qua【 Ôm đầu khóc thét 】
Ta nhìn xem lát nữa có thể viết thêm không, đỡ có người nói ta viết ngắn quá…
Ta muốn chứng minh ta có khả năng viết dài thật là dài!
Còn có, nội dung ở trên chỉ là hư cấu, xin đừng khảo chứng.