một người khác nói:“ hừ trời cũng giúp chúng ta để chúng gây chuyện với Cùi Bắp Phái, đợi tụi nó đánh xong bốn chúng ta ra hốt luôn một mẻ”
Hai người còn lại cười cười xem ra cũng hiểu ý nhau lắm.
Một góc khuất khác một người mặt áo choàng đen đứng trên một cành cây nhìn xuống bên dưới xem cuộc chiến.
Nữa tiếng sau cuộc chiến cuốicùng cũng kết thúc, Phe tán tu cuối cùng cũng giết sạch người của Cùi Bắp Phái. Bên tán tu cũng bị hao tốn thực lực mạnh, chỉ còn ba người bảy người chết. Lúc này gã áo choàng đen định phóng xuống thì khựng lại hắn thấy một góc khuất bốn tên đang xong ra. Hắn mỉm cười đợi xem diễn biến.
Bốn người xông ra là người mộc gia, họ bao vây ba người lại, người cầm đầu cười nói:“ Dám trêu ghẹo mộc gia chúng ta hôm nay các ngươi chết không thể nghi ngờ”
Não Tàn nhìn bốn người cười nói: “ ngươi nghĩ bốn các ngươi có thể đánh thắng ta?”
“ Còn có chúng ta”- Đám bốn người Yến Phụng bước ra
Não Tàn nhìn thấy thế nói:“ còn ba tên nữa đâu không gọi ra luôn một thể”
Túy Tửu cười khổ, thật ra ba người kia vẫn không hay biết gì, có lẽ tên này tưởng ba người còn lại đang ẩn nấp quanh đây.
Bốn người Mộc gia hô lên:“ Tốt lắm, các ngươi lo hai tên tép rui, để tên Não Tàn này cho bốn bọn ta”
Yến Phụng cùng Tiểu Yến Tử lao vào đánh hai tên kia còn bốn người mộc gia lao vào đánh Não Tàn. Tửu cùng Lệnh Hồ Xung bên ngoài hỗ trợ.
Vì bị thương trước đó nên hai tên kia dễ dàng bị bốn người bọnTúy Tửu giết chết, riêng bốn người gia tộc họ Mộc thì bị Não Tàn đánh cho văng tứ tung, cả bốn bị thương nặng.
Bốn người bọnTúy Tửu nháy mắt bí mật với nhau và diều dắt bốn người mộc gia chạy trốn. Tuy nhiên Não tàn lại thông minh khác thường với cái tên của mình mà sợ trúng gian kế nên không đuổi theo mà chuẩn bị tẩu thoát.
Hắn nhanh chóng phóng đi trước sự ngỡ ngàng của mọi người, đúng lúc này thì.
Uỳnh
Một con rồng nước bay ra đập mạnh vào Não Tàn không đề phòng nên bị thương nặng. Tên áo đen phóng xuống dùng một chảo cắm thẳng vào ngực Não Tàn sau đó móc trái tim của hắn ra.
Tám người bọnTúy Tửu thất kinh trước sự hung ác của kẻ ngư ông đắt lợi naỳ. Yến Phụng chắp tay lại nói:
“ không biết cao danh quý tánh của huynh đài đây là gì?”
Người áo choàng đen cười vỗ ngực nói:“ Ta là Năm Nổ siêu cấp đệ tử cuả đệ nhất trưởng lão ám tông đại danh đỉnh đỉnh Văn Hảo”
“ Văn Hảo của ám tông?” Tửu sửng sốt.
Ngày trước khi còn trong mê vụ sơn trong lúc bị vây ở thử thách thứ hai. Lậm Tinh đã giúp đỡ và nhờ cậu giết một người là Văn Hảo của ám tông. Không ngờ hôm nay được gặp đệ tử kẻ đó, như vậy xem ra kẻ tên Văn Hảo này ít nhất cũng là kết đan kỳ.
Nghĩ đến đây Túy Tửu ớn lạnh, không ngờ kẻ thù sắp tới của cậu là một lão quái kết đan.
Yến Phụng cười nói:“ thì ra là đệ tử của đại trưởng lão ám tông, thất lễ thất lễ”
Năm Nổ xua tay nói:“ kẻ không biết không có tội, việc ở đây ta lo được rồi, ta sẽ thu dọn chiến trường giùm cho”
“Chúng ta cực khổ chiến đấu, ngươi ở đâu chui ra mà còn dám cướp chiến lợi phẩm của chúng ta sao?”-một gã mộc gia lên tiếng nói.
“Bằng vào ngươi”- Năm Nổ nói.
Lệnh Hồ Xung thi triển hàng loạt pháp trận. Cậu nói:
“ Lần này ngươi hối hận đã muộn, thiên thu trận”
Một loạt những rễ cây xung quanh xông đến quấn lấy Năm Nổ. Lệnh Hồ Xung hô lên:“sư tỷ”
Yến Phụng nói “ yên tâm, thổ hệ đại pháp hoá đá”
Cơ thể Năm Nổ từ bàn chân trở lên bỗng hoá thành đá, nó từ từ lan rộng ra toàn thân.
Năm Nổ cắn răng hét lên:“ Hoả thiên diệt địa”
Cơ thể hắn bỗng cháy phừng phừng.
Bùm mmnmm
Một vụ nổ lớn khiến cho tất cả phải lui lại phía sau. Năm Nổ phóng đi hét lớn:“ chuyện hôm nay ta sẽ nhớ kỹ, ngày sau sẽ trả gấp bội”
Bóng đen dần khuất sau màng đêm, Yến Phụng nói:“ mọi người mau thu thập chiến lợi phẩm rồi rút thôi, nơi này không nên ở lâu”
Mọi người nhanh chóng thu nhặc hơn hai mươi túi trữ vật. Sau đó cùng chia ra. Yến phụng lấy hai túi bình thường và một túi của Não Tàn. Lệnh Hồ Xung lấy một túi của trưởng môn cùi bắp phái. Còn lại mọi người chia ra. Tửu được hai cái, cậu cất vào túi trữ vật không xem bên trong.
Từ lúc vào cấm địa đến nay cậu vẫn chưa xem bên trong túi trữ vật cậu thu được.