Hác Mộc xem chương đăng hôm qua trước, càng xem càng cảm thấy không đúng, nguyên nhân kết quả của ngoại truyện sao khiến cậu thấy có cảm giác déjà vu mạnh mẽ thế này?
Khách sạn tình nhân...... Khác biệt duy nhất có lẽ là không gặp phải Giang phu nhân ở cửa khách sạn.
Bên trong phiên ngoại cậu và Lộ Chiêu Hành hẹn hò không bị ai quấy rầy, bọn họ ban đêm ở lại khách sạn không trở về, mà những hạng mục tình nhân trong khách sạn đó, bọn họ đều trải nghiệm qua hết.
Hôm nay trước khi công khai, thật sự có người chụp lại ảnh bọn họ ở cửa gặp Giang Chi, thái thái căn cứ "thực tế" cũng không có gì kỳ quái, cái hạng mục ở khách sạn tình nhân kia cũng là công khai, sáng tác trùng với thực tế cũng không có gì kỳ quái, cho đến khi nhìn đến thời gian đăng chương.
Chương phiên ngoại này được đăng vào hôm qua.
Hôm qua ở khách sạn, sau khi phát hiện có người chụp lén, Giang Chi lập tức cho người đi tìm người chụp ảnh đè xuống tin tức, mặc dù căn cứ tình huống hôm nay, người chụp lén đã lưu lại một bản trước, nhưng anh ta trước hôm nay cũng không tung ra ngoài.
Trên mạng hôm qua không xuất hiện hình khách sạn, làm sao Sáu Sáu Ba Mươi Sáu biết được?
Cũng không thể nào cậu ta cùng một giuộc với người chụp lén được đâu?
Hác Mộc hơi nhíu mày.
Cậu đăng nhập vào tài khoản chim cánh cụt, vốn đang do dự nhắn tin gì cho tác giả, lại bị tin nhắn bên trong nhóm bạn bè thu hút sự chú ý.
Bè bạn Có Một Cái Áo Lót đổi tên thành "Hôm Nay Ăn Tết" nhắn tin: Lưu Lưu chắc chắn quen với hai người bọn họ luôn, anh ấy biết quá nhiều!
Hác Mộc:......
Từ sau khi xác định quan hệ với Lộ Chiêu Hành, ý muốn tìm tác giả của cậu không còn mãnh liệt như vậy, trước đó cậu chỉ cho rằng là fan hâm mộ nào đó của Lộ Chiêu Hành, là người nào đó bên trong đoàn phim của Chử Minh, bởi vì vẫn luôn không tìm thấy, cậu cũng đã từ bỏ việc truy xét đến cùng.
Nhưng bè bạn thảo luận chuyện tác giả là người quen của bọn họ là sao?
Trong lòng cậu hơi tò mò, nhắn vào trong nhóm hỏi một câu.
Lập tức có người trả lời: Cái này không phải rành rành trước mắt sao? Tên truyện nói ra hết rồi kìa!
Mộc: Tên truyện?
Bè bạn 1: Hào môn đó hào môn! Hóa ra bối cảnh của Mộc bé con mạnh như vậy! Hóa ra Lưu Lưu viết đều dựa vào thực tế!
Bè bạn 2: Hôm nay tui đọc lại nè, phát hiện ra rất nhiều chi tiết đường, trong truyện nói thật ra Lộ Chiêu Hành thích Hác Mộc mấy năm trước rồi, còn có một đoạn độc thoại nội tâm của Lộ Chiêu Hành đó!
Bè bạn 3: còn nữa còn nữa, đầu truyện không phải nói bọn họ ngoài ý muốn mới ở bên nhau sao? Tui nhớ mấy tháng trước thật sự có tin đồn Omega trong bữa tiệc cố ý phát tình tìm kim chủ, bữa đó hình như Lộ Chiêu Hành và Hác Mộc có tham gia hay sao á!.
Bè bạn 4: Bối cảnh của hai người, gần như giống y như đúc ở ngoài đời luôn aaa!
Hác Mộc:......
Bè bạn trong nhóm vì phát hiện mới này kích động không thôi, Hác Mộc ý thức được hình như cho đến nay cậu không để ý đến vấn đề này.
Cái tên "Vợ Nhỏ Bé Xinh Đẹp Hào Môn Giàu Có" giống như đã chỉ ra rất nhiều vấn đề.
Một sự kiện thì có thể gọi là trùng hợp, nhiều sự kiện thì có thể xem là viết theo dư luận, nhưng tên truyện trực tiếp "nêu ra ý chính" làm bại lộ thân phận tác giả.
Hào môn, hào môn thế nào? Minh tinh tuyến hai dựa vào thủ đoạn không rõ ràng lăn lộn trong giới không tính là hào môn.
Nói cách khác tác giả không chỉ có đường, fan trung tử của Lộ Chiêu Hành mà còn hiểu rõ về thân phận và bối cảnh của cậu.
Nhưng cậu ở trong giới giải trí, thân phận vẫn luôn rất bí ẩn, một tác giả đồng nhân làm sao lại biết rõ về mình như vậy?
Hác Mộc càng nghĩ càng không hiểu, rõ ràng đầy rẫy sơ hở, tại sao trước đây cậu không để ý đến?
Ai sẽ hiểu Lộ Chiêu Hành cũng như hiểu rõ về cậu như vậy?
Ai sẽ trùng hợp đem sinh hoạt thường ngày của bọn họ biến thành chữ nghĩa?
Ai sẽ trước khi dư luận lộ ra ánh sáng đăng một chương phiên ngoại khách sạn tình nhân?
Nghĩ đến thẻ phòng được giấu dưới đáy cặp vé xem phim được đưa cho mình, Hác Mộc bừng tỉnh hiểu ra.
Cậu hoài nghi rất nhiều người trong đoàn phim, nhưng không nghi ngờ người vẫn luôn đứng bên cạnh mình!
Chính xác hơn mà nói là người đi theo Lộ Chiêu Hành!
Ánh mắt Hác Mộc nặng nề, tức giận đến nghiến răng.
Lộ Chiêu Hành xử lý xong công việc của công ty đi đến trước giường, lại thấy dáng vẻ muốn ăn thịt người của Hác Mộc, nghi ngờ hỏi: "Sao vậy?"
Hác Mộc sâu xa nhìn Lộ Chiêu Hành một cái, khẽ mỉm cười nói: "Ngày mai bảo nhà bếp chuẩn bị ba mươi sáu ly Bloody Mary."
Lộ Chiêu Hành: "......"
Sáng ngày hôm sau, Lộ Chiêu Hành đến công ty từ sớm, mà bạn học Bốn Chín được nghỉ một ngày khi tỉnh dậy, nhìn thấy một đống những ly đồ uống đỏ hồng trên bàn ăn, khuôn mặt cậu ta lập tức tái nhợt.
Cậu ta nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, không xác định nhìn về người duy nhất ngồi trên bàn ăn: "Anh Mộc hôm nay...... Có khách à?"
Hác Mộc mỉm cười, lắc đầu nói: "Không có."
"Hay là mấy cái này muốn đóng gói lạ gửi đến đoàn phim sao?"
"......" Hác Mộc nhìn cậu ra không nói lời nào.
Bốn Chín kích động vỗ tay một cái: "Hiểu rồi, nói đi, gửi đến đoàn phim nào? Tôi đi giao cho, đảm bảo lúc giao đến không rơi rớt một giọt nào!"
Hác Mộc nói: "Cái này đặc biệt làm cho anh đấy."
Bốn Chín biến sắc, lập tức nói: "Anh Mộc, tôi sai rồi."
Hác Mộc tiếp tục nói: "Sai ở đâu?"
"......"
Lịch sử lặp lại giống đến bất ngờ!
Nhưng lần này cậu ta không biết mà!
Hác Mộc nói: "Năm nay anh bao nhiêu tuổi?"
Bốn Chín: "Hai...... Hai mươi bảy."
Cậu ta bằng tuổi với Lộ Chiêu Hành, thật ra lớn hơn so với Hác Mộc, gọi anh Mộc chẳng qua chỉ là để hợp với xưng hô chị dâu.
Hác Mộc như có điều suy nghĩ, gật đầu nói: "Yêu đương chưa?"
"Hả?" Bốn Chín ngẩn người, liên tục lắc đầu: "Chưa từng chưa từng."
"Chưa từng sao?" Hác Mộc ngoài ý muốn mở to mắt: "Xe của anh lái vững vàng như vậy, tôi còn tưởng thân của anh đã trải qua trăm trận rồi chứ!"
"......" Trong lòng Bốn Chín lộp độp vài cái, nhận ra tình hình không đơn giản như vậy!
"Xe, xe gì?" Cận ta cảm thấy mình còn có thể cứu vãn một chút.
Hác Mộc lười giả ngu với cậu ta, chỉ chỉ Bloody Mary trên bàn: "Ở đây có ba mươi sáu ly, cách sắp xếp có phải nhìn rất quen mắt không?"
Bốn Chín khẩn trương nuốt nước bọt một cái.
Hác Mộc lại di chuyển vài ly, thay đổi cách sắp xếp vốn từ 4x9 thành 6x6.
Bốn Chín: "......" Đời này coi như tàn.
Cậu ta ngượng ngùng một chút, "Anh Mộc, chuyện này tôi có thể giải thích......"
"Giải thích à?" Hác Mộc nói: "Không thành vấn đề, uống xong hết rồi từ từ giải thích."
Vừa nói cậu vừa gõ một ngón tay dọc theo miệng ly.
"......"
Đối với nụ cười hiền hòa của Hác Mộc, Bốn Chín toát mồ hôi lạnh.
Hác Mộc ngoài cười nhưng trong không cười: "Say rượu mất trí, phòng bếp play, phòng tắm, bàn trang điểm, đạo cụ, xe chấn...... Thái thái, anh rất biết chơi ha?"
"Không dám không dám......"
"Bây giờ anh biết sai ở đâu chưa?"
Bốn Chín gật đầu như bổ củi: "Biết biết."
Hác Mộc nói: "Sai ở đâu?"
"......"
Sai...... Sai ở chỗ nào?
Cậu ta chỉ viết fanfic thôi mà, cũng không phải chỉ mình cậu ta viết, rốt cuộc tại sao chị dâu chỉ để ý đến một mình cậu ta vậy QAQ!
Bốn Chín suy nghĩ, thăm dò: "Tôi không...... Không nên viết fanfic về hai người?"
"Tất nhiên...... Không phải cái này!"
Ban đầu cậu muốn nói, nếu như không phải Bốn Chín ở thế giới cũ viết fanfic, cậu và Lộ Chiêu Hành sẽ không xuyên vào cái thế giới này!
Nhưng nếu như không xuyên, dựa vào tình huống trước kia của bọn họ, cậu và Lộ Chiêu Hành không biết đến khi nào mới ở bên nhau!
Nhìn ở góc độ này, tội của Bốn Chín cậu sẽ xí xóa.
Bốn Chín nhìn Bloody Mary đầy trên bàn, cổ họng phát run: "Vậy là vì?"
Hác Mộc nói: "Tất nhiên là thiết lập nhân vật rồi, anh xem thử xem anh viết tôi thành cái dạng gì!"
Bốn Chín mê man nói: "Cái...... Cái dạng gì?"
Hác Mộc: "......"
Hác Mộc lấy điện thoại ra, lướt trên màn hình hai cái, đưa đến cho cậu ta: "Tự mình xem!"
"......"
Ngay trước mặt chính chủ xem xe fanfic mình viết, đây là tử hình công khai đó!
Nhưng Bốn Chín vì uy hiếp của Bloody Mary, vẫn nhận lấy, nhanh chóng đọc lướt qua, hiểu rõ đại khái nội dung, là vừa bắt đầu Omega phát tình ở phòng bếp chủ động hiến thân, tâm trạng Bốn Chín thấp thỏm đọc hết, chớp mắt nói: "Có vấn đề gì sao?"
Hác Mộc trừng mắt: "Anh không nhìn ra vấn đề à?"
"......" Cậu ta chỉ nhìn ra xấu hổ.
Bốn Chín hèn mọn nói: "Vấn đề gì thế?"
Hác Mộc: "Vấn đề ở khắp nơi đó!"
"......"
Cuối cùng là nơi nào có vấn đề?
Bốn Chín oan ức đến phát khóc, nhưng cậu ta không dám chất vấn chị dâu mình, chỉ có thể tội nghiệp nhìn cậu.
Lúc Lộ Chiêu Hành trở về hai người còn giằng co ở bàn ăn, bọn họ đã tranh luận vấn đề thiết lập nhân vật nửa giờ cũng không có kết quả, Lộ Chiêu Hành bị đem ra làm trọng tài, hắn chăm chú đọc hết phòng bếp play khiến Bốn Chín muốn độn thổ, vô cùng đúng trọng tâm đánh giá một câu: "Viết rất tốt."
Hác Mộc bất ngờ trừng mắt: "Viết tốt ở đâu?"
Lộ Chiêu Hành cười nói: "Em cảm thấy có vấn đề ở đâu?"
Bị lcg hỏi như vậy, Hác Mộc lôi hắn sang một bên, nhỏ giọng nói: "Em...... Em có phóng túng dữ vậy đâu?"
Nhưng đây còn là fanfic nửa tả thực, tục ngữ nói thật thật giả giả, giả giả thật thật, lỡ đâu bị độc giả hay fan hâm mộ đọc được, mặt mũi cậu để ở đâu?
Đối với việc này, Bốn Chín đưa ra giải thích: "Nhưng không Omega lúc phát tình đều như thế sao?"
Lúc này Hác Mộc giậm chân: "Không thể nào, tôi sẽ không......"
Từ từ!
Hác Mộc ngừng lại, nhìn Lộ Chiêu Hành rồi nói: "Có phải anh đã sớm biết truyện là anh ta viết không?"
"......"
Khó trách cậu làm thế nào cũng không tìm ra được người!
Có lão làng Lộ Chiêu Hành đưa tay yểm trợ, ai có thể phá vỡ phòng ngự của hắn?
Khó trách tả thực phóng túng đến bay lên trời, cậu ta được chính chủ trao quyền rồi!
Hác Mộc lười quan tâm hai anh em nhà này còn giấu diếm mình chuyện gì không, để ly Bloody Mary lên bàn rồi lên lầu.
Dưới lầu yên tĩnh một lúc, Bốn Chín nói: "Lúc chị dâu phát tình không phải thế này hả?"
"......"
Lộ Chiêu Hành nhìn cậu ta một cái, đem Bloody Mary đẩy đến trước mặt cậu ta: "Uống hết ngày mai còn nữa, từ từ hưởng thụ."
Bốn Chín: "......"
Cậu lại làm sai điều gì? QAQ
Lộ Chiêu Hành đi lên lầu, Hác Mộc đang ngồi xếp bằng ở phòng chiếu phim, cầm điều khiển cầm tay giết quái trên màn hình lớn, Lộ Chiêu Hành trực tiếp đi đến ngồi cạnh cậu, cầm lên một cái điều khiển cầm tay khác.
[…]
Tác giả có điều muốn nói: Ui nhà tự nhiên cúp điện, cho nên viết hơi vội vàng _(:з" ∠)_
Đại khái là con một hai chương nữa là hoàn.