• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại chung cư, Rovka lấy ra hộp cứu thương từ trong ngăn tủ đặt lên bàn trà, khẽ kéo áo Gin, nhưng nhận lại là môi của hắn.

- Gin...

- Băng bó._Thanh âm của hắn không mang theo bất cứ tình cảm gì, lạnh như băng, lại làm Rovka cảm thấy nam nhân giống như một cậu bé lớn đang giận dỗi, Rovka dương dương môi, bắt đầu giúp hắn xử lý vết thương.

- Được rồi._Rovka lên tiếng, khẽ kéo ra áo trên của Gin, nhìn áo sơ mi đen bên trong, không chút do dự, trực tiếp cởi bỏ nút áo, trên người hắn còn chỗ nào cô chưa thấy qua?

Làn da Gin rất trắng, so với màu da trắng sứ của Rovka, nhiều thêm một tia tái nhợt cùng lãnh ngạnh. Rovka nhìn nhìn ống tay áo bị máu tươi làm cho ướt đẫm, lại xem miệng vết thương của hắn, thở phào là không có viên đạn.

- Trước tiên bôi thuốc, sau băng bó một chút..._Lời còn chưa dứt, Gin đột nhiên kéo cô vào lòng, mặt Rovka lập tức cọ vào bờ ngực trần trụi của hắn. Không giống với người khác, ngực hắn cũng không trơn nhẵn, mọi chỗ có thể nhìn thấy bằng mắt thường là đủ loại kiểu dáng vết sẹo.


- Gin, thương thế của anh không thể tiếp tục mặc kệ, bằng không sẽ đổ máu quá nhiều mà gây sốc.

Gin cúi đầu hôn lên trán cô, nhẹ nhàng, thanh lãnh, lại ôn nhu triền miên, nói không nên lời. Rovka cúi đầu, trong lòng tuy rằng quyến luyến giờ khắc này, đôi tay lại vẫn nhanh chóng giúp hắn băng bó tốt cánh tay bị thương.

Động tác của Rovka thực mềm nhẹ, tựa như sợ làm đau hắn, cẩn thận cẩn thận. Hành động nhìn bình thường như vậy, lại làm tâm tư lãnh ngạnh của Gin chậm rãi xuất hiện từng vết nứt một.

Hôm sau, thời điểm Rovka rời giường, Gin đã đi phòng huấn luyện. Tuy rằng thời gian Gin ở đây không dài, nhưng các góc ngách đều tràn ngập hơi thở của hắn.

Gin nhìn Rovka ở phòng bếp bận rộn, mắt híp lại, biểu tình đạm mạc, nhưng nội tâm một mảnh rối rắm. Rõ ràng không có chuyện gì liền không cần chú ý hành động của cô, nhưng lại không tự giác mà vì cô phá lệ.


Ngày hôm qua hành động, tuy rằng có chút ngoài dự liệu so với kế hoạch của hắn, nhưng về cơ bản nhiệm vụ còn xem như hoàn thành viên mãn, điều duy nhất làm hắn không hài lòng đại khái chính là việc Sherry bị nam nhân không biết tên nào đó thuận lợi cứu đi. Tuy rằng trong lời nói của Vermouth có ẩn ý, nhưng Gin biết Rovka không có gan giúp Sherry.

Giữa các thành viên của tổ chức chỉ có hợp tác, không có cảm tình, chỉ cần đối phương có dị tâm, Gin tuyệt đối sẽ không mềm lòng.

Rovka chú trọng dưỡng sinh, yêu thích nấu nướng, tay nghề tuy rằng không thể cùng đầu bếp so sánh, nhưng cũng tính là tuyệt hảo. Bởi vì Gin bị thương, sáng nay cô nấu một nồi cháo nhãn nhục táo đỏ*, chuẩn bị giúp hắn bồi bổ thân mình.

Màu đỏ của táo ánh lên trong chén, phá lệ đẹp đẽ, khiến người ta thèm thuồng muốn ăn. Rovka nếm thử một ngụm, thoải mái tươi mới lại ngon miệng, không vô vị cũng không quá ngọt.


Gin nhìn chén cháo đặt trước mặt mình, ghét bỏ hỏi:

- Em xác định thứ này có thể ăn?

Rovka nhìn bộ dáng sương khói lượn lờ của hắn, không khỏi vươn tay đoạt thuốc lá trong tay hắn, ném tới gạt tàn thuốc, chu chu môi nói:

- Anh nếm thử một chút liền biết!

Gin thói quen ăn cơm Tây giản tiện, đối với đồ ăn Trung Quốc, mức độ hiểu biết của hắn chỉ dừng ở các kiểu xào rau, cháo gì đó, ánh mắt dán vào chén cháo trắng đỏ đan xen trước mắt, vẻ mặt do dự.

Thứ này thật sự có thể ăn sao?

Rovka thấy hắn như vậy, trực tiếp cầm thìa múc một ít để bên môi hắn, dụ dỗ:

- A...Gin, há mồm, nếm thử đi.

Gin không chán ghét hành động Rovka thân cận chính mình, hắn chỉ là nghi ngờ hương vị đồ ăn mà thôi, hiện tại bị đưa đến bên miệng, lại xem cô vẻ mặt tha thiết, Gin vẫn là không tình nguyện mà mở miệng. Rovka nhân cơ hội trực tiếp đút thìa vào miệng hắn, sau đó mỉm cười:
- Xem đi, ăn rất ngon chứ?

Gin đối với đồ vật chua chua ngọt ngọt không có yêu cầu đặc biệt, chỉ nghĩ ngẫu nhiên ăn một lần cũng cảm thấy không tồi, liền trực tiếp bưng chén ăn.

Rovka thấy hắn như vậy cũng không nói nhiều, chỉ là khuyên hắn ăn nhiều một chút, nói là cái này bổ huyết.

Gin thấy cô quan tâm mình, tuy rằng cảm thấy có chút không tự nhiên, nhưng tâm lý vẫn là thật cao hứng, nhưng lúc rời đi, việc hắn nên làm hắn vẫn sẽ làm.

- Huấn luyện?_Rovka thật tình không nghĩ tới Gin trước khi đi còn phải bố trí nhiệm vụ cho cô.

- Phải._Gin nhìn cô một cái, cầm lấy mũ, ý bảo cô nhanh chóng theo kịp.

Rovka nhìn Gin hoàn toàn không để ý tới cảm giác của mình, cảm thấy sự ấm áp vừa rồi dường như đều là ảo giác của cô. Mặt khác, cô đột nhiên ý thức được, tình địch không phải nữ nhân gì đó, mà là cách Gin coi Tổ chức là cả thế giới.
Ngồi trên xe Gin, trái phải quanh co cũng không biết trải qua bao nhiêu con đường, rốt cuộc tới nơi.

Nơi này tuy rằng mới đến lần đầu tiên, nhưng dựa vào trí nhớ bị hệ thống huấn luyện qua của Rovka, cô không chỉ có nhớ kỹ cụ thể vị trí, mà còn phát hiện rất nhiều đường đều là lặp lại. Không thể nghi ngờ chính là Gin cố ý.

Cũng đúng, cô chỉ là một nhân viên nghiên cứu, mặc dù phải huấn luyện, nhưng cũng không có khả năng để cô tiếp xúc với vị trí nhân viên chiến đấu trung tâm của tổ chức.

Chianti thấy Gin mang cô tới, vác một cây súng trường** có khương tuyến*** hướng cô đi đến, cười to:

- Are, không nghĩ tới Gin cư nhiên sẽ đưa đồ chơi nhỏ cho chúng ta giải sầu, không tồi nha, haha.

Đối mặt với cách Chianti coi thường mình, Rovka còn thật sự bình tĩnh, tiếp nhận súng bắn tỉa Gin đưa qua, thân thể theo bản năng mà phản ứng, như lúc cùng hệ thống huấn luyện vô số lần, đem bản thân điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.
Đừng nhìn cô tứ chi tinh tế, chính là cả người phát ra khí thế đều chứng minh cô không dễ chọc.

Korn ở một bên nhìn Rovka khí tràng nhanh chóng biến hóa, búng tay một cái, cười nói:

- Xem ra chúng ta nhìn lầm, người này cũng không phải một con mèo bệnh.

Gin lãnh lệ đảo mắt nhìn hai người, cuối cùng dừng lại trên người Rovka, nói:

- Không có thực lực, bị gϊếŧ cũng chỉ có thể trách chính mình.

Rovka tâm vừa động, khóe môi khẽ nhếch, phảng phất một tia thị huyết. Cô nghịch ngợm nhìn về phía Gin, nháy mắt:

- Em cũng có thể gϊếŧ bọn họ sao?

Cô vừa dứt lời, Chianti, Korn cùng Calvados đã chuẩn bị tốt đều sôi nổi cười ha hả, giống như vừa nghe được một chuyện vô cùng buồn cười.

- Giống nhau. Kẻ không có năng lực nên bị đào thải._Ánh mắt Gin lạnh băng, không mang theo một chút cảm tình, không nhanh không chậm đáp lại.
________________________________________________________________________________

*Cháo long nhục táo đỏ:Theo mình tìm hiểu thì là một loại cháo của người Hoa,nấu bằng gạo với táo đỏ (táo này dùng làm thuốc),long nhãn và hạt sen,có tác dụng bồi bổ thân thể (dùng cho bệnh thiếu máu,mất ngủ,ấm người,bổ phế)

**Súng trường + ***Khương tuyến:Súng trường hay chính xác hơn là súng trường nòng có rãnh xoắn (tiếng Anh: Rifle), là loại  cá nhân gọn nhẹ với nòng súng được chuốt rãnh xoắn, có báng súng và ốp lót tay hoàn chỉnh để phục vụ mục đích bắn điểm xạ. Rãnh xoắn này trong nòng súng được gọi là khương tuyến; khi bắn, viên đạn ép chặt vào thành nòng và miết vào khương tuyến này, biến dạng đồng thời tự xoay quanh trục nòng súng để tạo ra đường đạn ngoài sau khi bắn. (Nguồn: wikipedia)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK