Nó thản nhiên lại ngồi cùng hai người đó xơi luôn vài miếng lê trên bàn của họ.
“Cô tự nhiên quá rồi đấy” hắn lên tiếng.
“Nhà này của tôi” nó đáp.
“Cô….” anh á khẩu.
“Nhà của mày… à không nhà của bạn nhưng cũng là nhà của anh Kha nữa” Liên xía cái miệng vô.
“Ờ… mà cô là khách” nó.
“Tôi….” Liên cứng họng lun.
Không ai nới gì nữa. Ba người họ việc ai nấy làm. Nó thì về phòng. Hai người kia thì vẫn ngồi xem tv.
“Bíng bong….” tiếng chuông cửa vang lên. Thảo Nhu ra mở cửa. ” Mấy người là ai?”.
“Bọn tôi là bạn của Kha” Ny lên tiếng.
“Mời vào… Cậu chủ đang ở phòng khách”
Huy và Ny đi vào.
“Hello Bồ …. qua đây tá túc luôn à” Ny nhảy bổ tới Liên.
“Tao bị thương ” Liên nói giọng khổ sở.
“Ai là mày bị thương?” Ny.
“Là Băng” Liên.
“Cái con đó…” Ny xém tí nữa là chửi thề may là có Liên ngăn cản.
Bên hắn và Huy.
“Ê … tính để ẻm ở đây lun hả mậy” Huy ngồi xuống hỏi chuyện với hắn.
“Cổ bị thương tao cho ở đây chăm sóc ” hắn.
“Ờ…. coi là như vậy đi… à mà sao mày ở chung với con đó… Con Băng gì đó…” Huy lấy miếng trái cây bỏ vô miệng rồi hỏi.
“À… tao với Băng có hôn ước… ” hắn Bình thản nói.
“CÁI GÌ… HÔN ƯỚC… VỚI BĂNG…” Huy đột nhiên bật dậy hét lớn. Là cho Liên và Ny giật mình.
“Này Anh có khùng hông dậy tự nhiên la làng lên” Ny lại đánh mạnh một cái và Huy.
“Ờ… khùng tôi mới tin lời của thằng Kha…” Huy
“Chuyện gì?” Ny chống nạnh
“Bộ cô không nghe tôi la hả?” Huy chống nạnh lại.
“Ông la là… hôn ước với Băng” Ny vuốt cắm nói. ” HẢ….?…. HÔN ƯỚC VỚI BĂNG…” Ny hét lên y chang Huy.
“Ờ… Cô cũng như tôi thôi..” Huy Cười cười.
“Cái gì…? anh có hôn ước với Băng ” Liên lúc này mới lên tiếng hỏi hắn.
“Ừ…” hắn trả lời thả nhiên.
“Tại sao?” Liên bắt đầu dở chiêu mít ướt ra
Huy thấy vậy chạy lại ôm. Vỗ về.
Mãi nói chuyện họ không để ý là nó đang đứng ở 1/2 cầu thang từ bao giờ. Chứng kiến hết tất cả mọi chuyện.
Thù xưa nó chắc chắn sẽ trả, chị ơi em sẽ trả lại công bằng cho chị.
———
Ngoài cổng có tiếng chuông cũng là Thảo nhu ra mở cửa.
“Chào ông bà chủ…. chào hai bác. ” Nhu cuối đầu chào ba mẹ nó và ba mẹ hắn.
“Con tôi có ở nhà không?” mẹ nó hỏi
“Dạ có” Thảo Nhu trả lời rồi đi vào họ đi theo sau. Và…
Họ bước vào trước mắt là cảnh hắn ôm Liên hai người kia đứng đó nhìn. Vụ gì đây? đi lộn nhà chăng? 3 người bọn họ là ai ( Liên, Ny, Huy á ) ?
“Chuyện gì đây? Tiểu Băng đâu?” mẹ nó thấy lạ lên tiếng.
“Ủa…” hắn quay qua bất ngờ. ” Ba mẹ… hai bác… sao… sao… lại ở đây” hắn lắp bắp sực nhớ đang ôm Liên trước mặt ba mẹ nó, hắn buông ra liền.
“Thảo Nhu…. Tiểu Băng đâu?” mẹ nó nảy giờ nhìn thấy cảnh này đã bực lên.
“Dạ cô chủ đang ở trên phòng…” Thảo Nhu cúi người nói.
“Nảy giờ cô chủ có xuống đây không?” bà lại hỏi lần nữa, bà phải chắc là nó không nhìn thấy cảnh này.
“Dạ không…”
“Rồi lui đi” bà phẩy tay bảo lui.
“Tôi lên phòng Tiểu Băng” bà nói rồi đi thẳng lên luôn.
“Hai người đang làm gì vậy? ” mẹ hắn cũng hiểu chuyện gì đang xải ra, bà cũng không thích con trai mình ôm con gái khác ngoài nó ra.
“Con … thật ra…. con… đây… là bạn con… cô ấy chỉ là… bị thương nên con … con….” hắn giải thích càng lúc càng rối.
“Thôi… giải thích càng rối… đáng lẽ hôm nay tôi qua đây thăm anh và Băng không ngờ…” mẹ hắn tức giận nói.
Ba hắn và ba nó nhìn thấy nhưng không muốn xen vào chỉ lắc đầu rồi ra ngoài nói chuyện riêng.
“Anh đây là mẹ anh à?” Liên nói cắt ngang.
“Ừ…” hắn miễn cưỡng trả lời.
“Con chào bác… con là Bách Liên… con của tập đoàn Khưu Gia… rất Hân hạnh dược gặp bác…” Liên bước tới giới thiệu gây Ấn tượng với mẹ hắn. Nhưng hiệu quả rất thấp, mẹ hắn chỉ thích nó thôi ngoài ra dù con gái nào đẹp đến cỡ nào đều ra ngoài tầm mắt của bà.
“Tôi biết tồi… và nếu có dịp cô nói với ba mẹ cô là chúng ta cắt đứt hợp đồng hợp tác với công ty cô… mong cô đừng buồn” mẹ hắn nói thẳng.
Liên mặt đanh lại, hơi đơ. Sao bà ta dám nói như vậy. Con nhà tập đoàn lớn như mình mà không thích sau, cũng tại con nhỏ đó mà mình không có vô được nhà này.
“Mẹ sao mẹ lại…” Hắn bức xúc, dù gì Liên cũng là bạn gái hắn ( bạn gái cũ, trước khi có hôn ước của nó nhưng chưa chia tay với Liên ).
“Anh đừng nói gì nữa không có mẹ con gì hết, tôi không cho phép anh yêu khác ngoài Băng”
“Bác… con là bạn gái anh ấy… con yêu anh ấy…” Liên nói lại ngay.
“Nếu chuyện này anh không giải quyết thì đừng có về nhà… ” mẹ hắn tức quá đi lên lầu luôn.
——–OoO—–OoO——OoO——–
Lâu rồi mới viết lại truyện nên tg phải xem lại từ đầu, có sai chỗ nào mọi người bỏ qua.