“Này, đầu gỗ chết tiệt, tay anh để ở chỗ nào đấy, mau lấy ra!” Một chưởng vỗ vào móng vuốt sói.
“Anh không phải đầu gỗ, anh tên là Diệp.....” Tiếp tục không ngừng cố gắng.
“...... Em đương nhiên biết rõ anh tên là gì! Được rồi, anh không phải đầu gỗ, là bó củi, củi khô! Được chưa?” Tay tiếp tục đập.
“A, vậy thì em chính là lửa mạnh rồi, không phải người ta thường nói lửa mạnh đốt củi khô sao, lửa là phải dùng để đốt củi, em cứ lộn xộn như vậy, làm thế nào đốt anh được đây?” Diệp Thừa cau mày, vẻ mặt đứng đắn nhìn cô vợ không chút thành thật phía dưới.
“......” Thi Thi cứng họng lần nữa, nhìn dáng vẻ ông xã nhà mình vùi đầu gian khổ chiến đấu, khẽ thở dài, khóe môi lại không nhịn được cong lên.
Lửa mạnh gặp củi khô, không biết ai sẽ là người đốt ai đâu.