• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy về sau ngươi không thể ở riêng một phòng với nàng ta.” Hoa Nguyệt Đào lui mà cầu tiếp theo.

Quý Cát Lôi cười nhìn bộ dáng đố phụ đáng yêu của nàng.

“Chúng ta thảo luận về tình hình của Tích Hoa Lâu đều là chuyện bí mật không ở trong phòng chẳng lẽ ở đại sảnh?”

“Kia......” Hoa Nguyệt Đào tưởng tẫn biện pháp không cho hắn cùng Tuyết Diễm có điều tiếp xúc. “Lần sau các ngươi gặp mặt ta nhất định phải ở đây!”

“Vì cái gì ngươi phải ở đây?” Hóa ra đùa một người lại có cảm giác vui vẻ như vậy.

“Bởi vì...... Bởi vì ta sợ các ngươi nhốt tại trong phòng làm chuyện xấu!” Hắn là của nàng, tuyệt đối không để cho Tuyết Diễm cướp mất.

“Cái gì gọi là chuyện xấu?” Quý Cát Lôi đem nàng kéo đến trong lòng, vươn bàn tay to đặt trên bộ ngực tròn của nàng bắt đầu vuốt ve.

“Như vậy kêu không gọi chuyện xấu?”

“Hửm?...... Không thích......”

Hắn triền miên hôn môi đỏ mọng của nàng, cuồng dã lại kích tình, tận tình hút, hấp thu mật nước trong miệng nàng, làm cho nàng toàn thân khô nóng, yêu kiều liên tục.

Những tiếng rên rỉ kia rơi vào trong tai hắn, làm cho hắn hôn càng thêm ôn nhu, hấp thu hết ngọt ngào thuộc về nàng.

Bàn tay to không kiêng nể gì vuốt ve, xoa nắn hai khỏa đầy đặn, hai khỏa đầy đặn này giống như đúc của Tiểu Nguyệt Nguyệt, làm cho hắn nhịn không được nhớ tới ân ái triền miên cùng với Tiểu Nguyệt Nguyệt.

Bởi vì hắn vuốt ve, phủ xúc, hai hạt châu của Hoa Nguyệt Đào càng thêm đứng thẳng, chọc hắn càng ác ý nhẹ nhàng xoa bóp, làm cho mật đào ngày càng nhiều..

Bị hắn đụng chạm qua da thịt nàng như có lửa đốt, mỗi một thốn da thịt đều đỏ nóng lên, nhiệt độ chợt lên cao làm cho hai má nàng thiêu đốt đỏ lên như say rượu.

Quý Cát Lôi một phen ngăn của nàng vạt áo, thấy hồng nhạt nụ hoa bởi vì hắn âu yếm mà đứng thẳng.

Hắn cúi đầu hàm trụ kia phân ngọt, chọc nàng dật ra một tiếng tiếng gầm ngâm.

Hắn âu yếm tỉnh lại Hoa Nguyệt Đào tình dục, cùng đối hắn thân thể khát vọng.

“Quý Cát Lôi......”

Nghe thấy này thanh quen thuộc kêu to, Quý Cát Lôi dừng động tác lại.

Âm thanh rất quen thuộc, vẻ mặt cũng rất quen thuộc rốt cuộc nàng có phải là Tiểu Nguyệt Nguyệt hay không?

Dáng vẻ say mê của nàng giống y như Tiểu Nguyệt Nguyệt.

“Quý Cát Lôi...... Ta...... Nóng quá......”

Suy nghĩ mơ hồ của hắn bị cắt đứt.

“Đừng nóng vội, ta sẽ thay nàng giải nhiệt.”

Thấy nàng muốn tìm bất mãn bộ dáng, Quý Cát Lôi không khỏi cười chính mình si ngốc, bất kể nàng có phải là Tiểu Nguyệt Nguyệt hay không, ít nhất nàng hiện tại thuộc về hắn.

Hắn cúi đầu, đầu lưỡi nhẹ nhàng ở nàng phấn nộn tơ lụa nhũ vựng liếm hôn, họa vòng, đảo quanh, tái một ngụm cuốn vào nộn hồng nụ hoa, mãnh lực hút, giống như muốn nuốt vào trong bụng vậy.

Hắn hết chơi đùa bên trái lại đến bên phải.

Hoa Nguyệt Đào tiếp nhận cảm giác đâu đớn mang theo sung sướng, si mê nhìn hắn đang yêu thương hai bầu ngực của nàng, hai tay chậm rãi rút đi quần áo trên người, mà lửa nóng lưỡi theo sau theo tới, thẳng đến nàng xem không thấy hắn bước tiếp theo!

Nàng tuy rằng nhìn không thấy hắn ý muốn vì sao, nhưng thân thể cảm quan lại rõ ràng hiểu được nói cho nàng, Quý Cát Lôi đang làm cái gì......

Kia nóng rực lưỡi ở tưới nồng đậm phương tùng, làm cho nàng không ngừng vặn vẹo eo và mông, bị dục vọng tra tấn không ngừng.

Đầu lưỡi của hắn chuẩn xác tiến vào trong nhụy hoa, ôn nhu hút hoa hạch đỏ tươi, làm cho đóa hoa không ngừng sưng lên dưới đầu lưỡi hắn.

Hắn cuồng dã hút lấy mật của cánh hoa, uống hết hương vị ngọt ngào như rượu nguyên chất của nàng......

Ngay lúc lưỡi hắn đang muốn tiến vào hoa kính hẹp hòi kia thì, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.

“Lôi, ta chưa lấy sổ sách.” Tuyết Diễm lạc thanh lạc khí nói.

“Đáng chết!” Quý Cát Lôi thấp chú một tiếng, vẫn đi mở cửa.

Dục hỏa của hai người cứ như vậy mà bị dập tắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK