Tân Thần là tổ chức nằm tại địa phần châu Á,lấy Trung Quốc làm căn cứ chính.Đây chính là tổ chức do các đại thế gia ngày xưa dựng lên,được chia ra làm nhiều phân khu.Mỗi một phân khu đều do một vương giả dị năng cao cấp chỉ huy,đằng sau những chỉ huy này chính là các vương tử nắm quyền và sức mạnh cũng chính là 6 cậu thiếu gia của các gia tộc.Tân Thần được thành lập hết sức chặt chẽ,căn cứ chính được tu sửa,nâng cấp hệt như trước khi xảy tận thế,thậm chí là còn hơn.Không chỉ có quy mô lớn,Tân Thần cũng biết cách đào tạo ra rất nhiều nhân tài.Điển hình nhất chính là học viện Thiên Thần được thế gia tạo ra nhằm mục đích phát triển và đào tạo các nhân tài.
Học viện Thiên Thần nằm trên không trung,phía trên của tòa nghị chính thành phố A cũ,nay được gọi là Cát Tiên thành phố.Nằm trên tòa nghị chính để tiện khi các vị quan lớn nắm quyền thường xuyên lui tới quan sát,xem quá trình đào tạo nhân lực.
God là tổ chức nằm trên địa phận của châu Âu.Vì tận thế đến đã là cho lục địa Á-Âu bị tách rời ra và hình thành ra 2 lục địa riêng biệt.God được thành lập muôn hơn so với Tân Thần nửa năm nên xem có vẻ yếu thê hơn Tân Thần một chút.Tuy nhiên người lãnh đạo của God cũng không tầm thường.Nghe nói anh ta là thành viên của hoàng tộc Anh,lúc tận thế xảy ra,chỉ với 20 tinh anh nhưng lại có thể xây dựng ra một đế chế như God thì như vậy kẻ này cũng không phải là một nhân vật dễ chọc.Giống như Tân Thần,God cũng rất chú trọng việc đào tạo nhân tài cho nên Học viện Hunter đã được lập ra.
Khác với học viện Thiên Thần,học viện Hunter được xây dựng dưới lòng biển.Được xem là một công trình quy mô lớn nhất,không chỉ vậy,giáo viên hay các trang bị ở đây đều là những thứ tiên tiến nhất.Tất cả là để phục vụ cho những mầm non tương lai.
Solovernia,có thể là một tổ chức hoàn toàn khác biệt với 2 tổ chức trước.Solovernia nằm trên địa phận của rừng nhiệt đới Amazon,là một tổ chức ẩn mình nên mọi người biết đến nó rất ít.Tất cả những gì có thể biết chính là,người của tổ chức này chính là những tinh anh hạng nhất,mỗi một người đều có sức chiến đấu cao,có thể lấy 1 chọi 10,10 chọi 100.
Á man các thiện,là tổ chức nằm trên châu đại dương,giống hệt như Solovernia,tổ chức này cũng rất thần bí,rất ít người biết đến nó cũng như thực lực của người ở đây.Thứ duy nhất làm cho tổ chức này nổi tiếng chính là,học viện Lam Tường Vi nổi tiếng,được xây dựng trên ngọc của một cây cổ thụ 10 000 năm tuổi.
Thế giới đã biến đổi rất nhiều,điều này cũng được con người thích nghi rất nhanh,cũng đúng thôi,thích nghi chính là một trong số bản năng của con người mà.
Tại phía tây nam của thành phố Cát Tiên.Dương Uyển Nghi trong tay bế Ngọc Thiến 4 tuổi nhìn về phía thành phố Cát Tiên phồn hoa,trong mắt là đau lòng cùng lo lắng.Dì Phượng bây giờ cũng là một dị năng giả cấp 6,được liệt vào trong hàng ngũ cao thủ thấy vậy không đành lòng an ủi cô:
-Nghi nhi,con không cần lo,cứ đi làm việc của mình đi,chỗ các bảo bối cứ để ta lo.Với lại các bảo bối thông minh,con cũng biết không sợ người lừa bán,chỉ sợ các bảo bối lừa.
-Đúng vậy,mẹ,việc ở đây cứ để con và anh cả sử lí.-Nhật Minh vỗ ngực nói.
Dương Uyển Nghi mỉm cười nhẹ nói:
-Vậy cũng được,mấy bảo bối con nhờ dì trông chừng.
Dì Phượng mỉm cười hòa ái gật đầu.Dương Uyển Nghi lúc này mới yên tâm,đặt Ngọc Thiến trong tay xuống đất,yêu thương hôn lên trán của tụi nhỏ rồi xoay người rời đi.
Nhìn bóng dáng Uyển Nghi rời đi,7 bảo bối nhìn nhau tà ác cười.Dì Phượng ở bên cạnh thấy vậy liền lạnh hết cả người,trong lòng thầm cầu phúc.
-Bà trẻ vậy tụi con đi nhập học học viện Thiên Thần được không ạ?-Cạnh Hạo chưng ra khuôn mặt làm nũng làm cho tâm của dì Phượng mềm nhũn,trong lúc vô thức liền gật đầu một cái.
Các bảo bối thấy đạt được mục đích,nhanh chóng xoay người phi thân về phía học viện,để lại cho dì Phượng còn đang ngây ngốc một câu:
-Bà trẻ,không cần tìm bọn con,khi nào gặp nguy hiểm,bọn con sẽ bắn tín hiệu.
Câu nói này triệt để làm cho dì Phượng tỉnh lại,nhìn về bóng dáng của mấy tiểu bảo bối,bà bất đắc dĩ lắc đầu cười nhẹ,mấy đứa nhóc này cũng nên đi rèn luyện,học viện Thiên Thần cũng là một nơi rèn luyện tốt.Thế là bà cũng xoay người,phi thân về phía biệt thự Dương gia.
Tòa nghị chính,bên trong phòng họp:
-gần đây tang thi biến dị ngày càng tăng lên,không chỉ số lượng mà năng lực cũng tăng lên đáng kể.-Tôn Thiên Kỳ vẻ mặt nghiêm trọng,tay bên phải chống má nói.
-cũng không chỉ tang thi,dạo này phía bên tổ chức God cũng đang lục đục.Chúng ta nên làm gì đây,Triệt?-Hách Liên Tiêu Dật báo lại nội dung mật báo mà anh vừa nhận lúc nãy.
Cả bàn làm việc,5 người cùng nhau nhìn về phía chàng trai đang ngồi ở chính giữa kia.
Hiên Viên Triệt thở dài,ngả lưng dựa vào ghế,đưa ra quyết định của mình:
-Phong,tang thi biến dạng cậu hãy cho phân đội chiến đấu đi giải quyết đi,lần này hãy để Tần trung tá làm đội trưởng.Còn phía God,Dật bảo người tiếp tục theo dõi,đừng bứt dây động rừng.
-Được-Bắc Thần Phong và Hách Liên Tiêu Dật gật đầu.
Giải quyết xong vấn đề,không khí trong phòng họp bớt nặng nề hơn.Lúc này từ bên ngoài,Linh Bảo Chi khẽ gõ cửa.Từ 2 năm trước,cô được Nhã Tiên Trúc cứu về,tuy rằng nhận được nhiều khó khăn nhưng nhờ vào quyết tâm sống cùng với soái ca cô đã vượt qua tất cả,hiện nay năng lực dị năng tăng lên đến cấp 4,trở thành đội trưởng của đội dẫn đường,ở trong căn cứ,cô là nữ nhân mạnh nhất chỉ sau Hồ Ngọc Mai,Hàn Nhu Nhi và Ngôn Thu Thu.
Nghe thấy tiếng gõ cửa,Lam Thế Thần nhíu mày nhưng vẫn trả lời:
-Có chuyện gì?
-Thưa các vương tử,học viện Thiên Thần đã chuẩn bị bắt đầu khảo hạch,các vị có muốn tới không ạ?-Linh Bảo Chi mềm giọng hỏi.
Bắc Thần Phong đang định trả lời 'không' thì Hàn Ngạo Thiên ra hiệu im lặng,sau đó giọng nói từ tính đáp lại:
-Được rồi chúng tôi sẽ đi.
-Vâng
Linh Bảo Chi ngoan ngoãn trả lời sau đó không cam lòng xoay người rời đi.
-THiên tại sao lại phải đi xem chứ?-Bắc Thần Phong khó chịu hỏi.
-Từ lúc chúng ta lập học viên Thiên Thần ra,chưa một lần đi coi nó,hôm nay mọi việc đã coi như tạm thời xong,đi xả stees môt chút cũng được mà-Hàn Ngạo Thiên đưa tay ra sau đầu,lưng ngả ra ghế,bộ dáng không sao cả trả lời.
-Thiên nói cũng đúng,Phong đi coi một chút cũng không chết người-Tôn Thiên Kỳ cười nói.
Vậy là 6 người đi ra khỏi phòng họp,phương hướng,học viện trên không,học viện Thiên Thần.
Quay trở lại với các bảo bối của chúng ta,sau khi lừa được dì Phượng mấy tiểu bảo bối háo hức đến coi học viện trên không nổi tiếng.
Trên đường đi,mỗi khi các bảo bối đi qua đều làm cho người khác ngoái đầu nhìn hoặc là nhìn chằm chằm.
-A con nhà ai mà dễ thương thế nhỉ-Một cô gái hai mắt tỏa sáng nói.
-Không biết,nhìn chúng mà tôi muốn lao lên cướp về nhà nuôi quá-Một người khác cũng xen.
-Màu mắt của chúng cũng thật khác lạ,đôi mắt cũng vô cùng xinh đẹp-Chủ của hàng rong bên đường nhìn mắt của các bảo bối,líu lưỡi nói.
Ở bên kia:
-Lão lục,chúng ta có nên lấy khăn che mặt không nhỉ.-Ngọc Thiến nhìn xung quanh,giật giật tay áo Tử Kỳ đang đi bên cạnh.
-Lão thất,hôm nay em bị ấm đầu hả?Chúng ta anh tuấn,xinh đẹp như vậy,không thể ủy khuất che mặt a-Thiên Dã chen miệng nói.
-Lão tứ nói đúng đó,lão thất hôm nay bị sao vậy?-Cảnh Hạo nghi ngờ hỏi.
-Không có gì tại em thấy hơi phiền đó mà-Ngọc Thiến xoa xoa đầu nói.
-Thôi mấy đứa im lặng đi,chúng ta phải đến học viện kia nhanh lên một chút,hôm nay có diễn ra khảo hạch thì phải-Nhật Minh thúc giục.
-Nhưng mà lão nhị,em nghe nói là từ 5 tuổi trở lên mới được tham gia khảo hạch cơ mà?-Ngọc Thiến hai mắt ngây thơ nói.
Nghe được câu hỏi này,Nhật Minh cùng mấy bảo bối khi khinh thường nhìn Ngọc Thiến.Thấy phản ứng của mấy anh trai nhà mình,Ngọc Thiến tức giận dậm chân,bực tức nói:
-Nhìn cái gì,em nói không đúng sao?
-Lão thất,anh nghi ngờ chỉ số IQ của em bị thụt giảm.-Cảnh Hạo bày ra bộ dáng anh trai lớn lo lắng em gái nhỏ.
-Có anh mới bị thụt giảm đó-Ngọc Thiến phản bác.
-Haizz,lão thất,có ai biết chúng ta bốn tuổi đâu,cứ khai là 5 tuổi không phải được rồi sao,chả lẽ họ rảnh dỗi đi điều tra xem chúng ta 4 hay 5 tuổi à?-Thiên Dã lắc đầu,em gái của cậu sao lại ngốc đến như thế chứ?
-Cũng không phải,tại người ta nghe lời mẹ,không nên nói dối đó-Nhọc Thiến nhanh chóng tìm được lí lẽ bao biện.
Nhận được câu trả lời của em gái,cả 6 cục cưng đều khinh thường không trả lời,em mà không nói dối cả thế giới này toàn là người tiến hóa tinh tinh.
7 bảo bối nhanh chóng đi đến trước cổng tòa nghị chính,vì học viện Thiên Thần nằm trên không trung của tòa nghị chính nên thí sinh báo danh phải báo danh với người được phân công đứng ở trước tòa nghị chính.
Lúc 7 người đến nơi thì chỗ báo danh có vẻ hơi vắng,thì ra người báo danh đã bắt đầu từ hơn 2 tiếng trước rồi,ở đây chỉ còn hơn mười người mà thôi.7 bảo bối nhanh chóng nối đuôi xếp hàng.Mấy người ở đằng trước thấy đi đến là 7 đứa nhóc cực kì xinh đẹp thì lòng tốt nổi lên,tất cả đều nhường cho mấy bảo bối đăng kí trước.Ngọc Thiến và Cảnh Hạo liên tiếp cảm ơn những người này.
Người giám sát đăng ký là một người trung niên khoảng hơn 40 tuổi,ông mặc một bộ quân phúc màu xanh lá đang loay hoay viết cho người ở phía trước.Tần lão thấy mấy người tiếp theo là 7 đứa trẻ,6 nam một nữ,quần áo phương tây xinh đẹp thì mỉm cười,từ ái hỏi từng người một:
-Các con đến báo danh sao?
-Dạ vâng ạ.làm phiền ngài giúp cho-Cảnh Hạo tươi cười có phép nói.
Tần lão gật đầu,bảo các bảo bối xếp thành một hàng,lần lượt báo danh.Các bảo bối nhanh chóng ngoan ngoãn xếp lại,bắt đầu theo thứ tự từ lớn đến bé.
Tần lão nhìn cậu bé đứng đầu,đây là một cậu bé có mái tóc vàng kem,đôi mắt hai màu xanh,đỏ,mặc tây trang màu đen,cả người toát ra khí chất lười biếng.
-Con tên gì?
-Dương Tuấn Nhạc
-Bao nhiêu tuổi?
-5
-nghề nhiệp?
-Thánh hành sư.
-Được rồi số báo danh của con là 993.
Tuấn Nhạc đưa tay nhận lấy số báo danh của mình,tuy cậu trả lời chống không nhưng lão Tần có thể nhận ra,sự kính nể của cậu đối với mình qua ánh mắt nên cũng không để ý.
Tiếp theo là một cậu nhóc có mái tóc màu đỏ rực,giống cậu nhóc kia bởi con đôi mắt hai màu nhưng là màu xanh và vàng,cả người bá đạo cường ngạnh.
Tần lão tiếp tục lặp lại câu hỏi lúc nãy:
-Con tên gì?
-Họ Dương tên Nhật Minh.
-Bao nhiêu tuổi?
-5
-Nghề nhiệp?
-thánh hành sư.
-Được rồi số báo danh của con là 994.
Tiếp theo Tần lão cũng hỏi mấy câu như vậy với mấy anh em còn lại,lần lượt Bách Ảnh số báo danh 995,Thiên Dã 996,Cảnh Hạo 997,Tử Kỳ 998 và Ngọc Thiến 999.
Cả 7 đứa nhóc nhanh chóng lấy số báo danh,lễ phép tạm biệt với Tần lão nhanh chóng đi lên cầu thang nối đến học viện Thiên Thần.
Oa,rung động,rất rung động.
Đây chính là cảm xúc hiện tại của các bé,cổng học viện Thiên Thần lớn,bên trên bảng hiệu đề tên cùng với hai cột trụ lớn to đứng trước cổng,ngay cả lười biếng như Tuấn Nhạc,lạnh lùng như Bách Ảnh cũng phải rung động.
Cả 7 đứa trẻ nhanh chóng đi qua cánh cửa to lớn hoành tráng,đi vào sân của học viện.Trong sân à không là quảng trường,các thí sinh đứng đông nghịt,có rất nhiều thí sinh như các bé,có một số là các anh chị tầm 10 tuổi trở lên,cũng có rất nhiều người lớn.Tất cả họ đều hướng mắt lên đài cao,bên trên đang khảo nghiệm năng lực,có ba quả cầu lớn được đặt trên bàn,cứ ba thí sinh một lượt.Các dị năng sư và chiến linh sư phải kiểm tra,còn các thánh hành sư thì được trực tiêp qua.
Có rất nhiều thánh hành sư ở đây,chắc cũng tầm khoảng 20 người gì đó nhưng tất cả chỉ là thánh hành sư có thần cấp 4 là cao nhất mà thôi,còn dị năng sư thì chẳng có ai cùng cấp với bà trẻ cả.Các bé chán nản đi tìm chỗ khảo nghiệm thánh hành sư.Thánh hành sư thì không kiểm tra cấp bậc chỉ kiểm tra kĩ năng chiến đấu.Các bé nhanh chóng tìm được đoàn người thánh hành sư đang đi về phía nam quảng trường,tại đó là một đấu trường trên không dùng để kiểm tra thực lực.
Khi các bé đến nơi thì mới biết rằng hóa ra cũng không chỉ có 20 thánh hành sư kia,tại đấu trường này,ít nhất cũng phải lên đến 50 người,thêm 20 người mới đên và các bé thì tổng cộng chính xác là có 77 thánh hành sư.
-Lão đại,anh xem trong đám người này ai là thực lực mạnh nhất?-Nhật Minh nhìn quanh sau đó ghé vào tai hỏi Tuấn Nhạc.
-Kẻ mạnh nhất là cô gái đứng ở bên kia,cô ta là thánh hành sư tương hợp với thần cấp 6,hoa thần cùng với một người mặc quân phục màu xanh dương,thần của anh ta là thần sư tử cũng là cấp 6-Tuấn Nhạc hai mắt chuyển động nhanh chóng tìm ra người có năng lực.
-Anh nói cái mụ lòe loẹt kia á?-Ngọc Thiến há hốc nhìn cô gái kia.
Cô gái kia khoảng tầm 20 tuổi,cả người thiếu vải,chỗ cần che thì không che,chỗ không cần che cũng để lộ,khuôn mặt chát đầy phấn son,nhìn không khác gì quỷ dạ xoa.
Còn chàng trai mặc quân phục thì cũng thuộc dạng tuấn tú,cả người nhìn có vẻ đàng hoàng.
-Hai người kia chắc là người giám sát-Tử Kỳ nói.
-Ừ xét tuổi tác thì họ không được vào học viện-Cảnh Hạo cũng đồng ý gật đầu.
Vâng hai người này chính là hai đội trưởng của đội chiến đấu,Hồ Ngọc Mai và Ngô Minh Ân.
-Lão đại anh nghĩ sao?-Thiên Dã mị mị mắt,hỏi thử lão đại nhà mình.Bọn chúng ngay từ nhỏ đã có thói quen chưng cầu ý kiến của anh cả nhà mình nên bất cứ thứ gì đều do Tuấn Nhạc chỉ huy.
-Trước hết che dấu năng lực thánh hành sư,lấy áo choàng mà mẹ làm trong không gian che đi,tìm một chỗ ngồi chờ đợi.
Không một lời thừa thãi,lão đại quả thật là lão đại,rất biết cách chỉ huy.Mấy cục cưng còn lại nghe theo lời của Tuấn Nhạc,nhanh chóng lấy áo choang phủ kín mình rồi đi tìm một góc không người để ý ngồi xuống.
-Lão tam,em cảm thấy nguồn năng lực siêu mạnh,có lẽ bằng mẹ đang ở đây,anh thấy có đúng không?-Ngọc Thiến ngồi bên cạnh Bách Ảnh nhẹ giọng hỏi.
Bách Ảnh gật đầu sau đó mở miệng:
-Ở trên kia.
Theo ánh mắt nhìn,bên trên đài cao có một phòng nhỏ chắc dành cho khách quý bên trong nguồn ma lực được tỏa ra.
-Hay là chúng ta đi coi đi?-Cảnh Hạo đề xuất.
-Không được-Tuấn Nhạc không một chút do dự cắt đứt ý tưởng của em trai mình.
-Tại sao vậy ạ?-Cảnh Hạo khó hiểu hỏi.
-Bên trong đó tỏa ra nguồn năng lực tương đương với mẹ,nếu như chúng ta bị phát hiện thì không hay đâu-Thiên Dã vứt bỏ vẻ mặt tà mị chuyển thành nghiêm túc nói.
-Lão tứ,em cũng ngốc quá đi,với trình độ hiện tại của chúng ta,dù bị phát hiện cũng có khả năng chốn,nhưng cho dù bị bắt thì sao,trẻ con 5 tuổi ai dám bắt nạt-Nhật Minh khinh thường thằng em trai nhà mình.
-Đúng vậy,lão tứ.-Cảnh Hạo,Tử Kỳ ,Ngọc Thiến nói đế vào.
-Thôi được rồi,lão đại đồng ý thì em theo-Thiên Dã hai tay đầu hàng nói.