• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

7.

Tôi nghe tiếng tim anh đập, a lên một tiếng. “Nhưng…”

“Lúc này không thích hợp nói chuyện.”

“Nhưng mà…”



“Từ trường cần cảm nhận bằng trái tim.”

Tôi không nhịn được nữa: “Nhưng mà đông người quá.”

Tống Mạch sửng sốt, quay đầu lại.

Ngay sau chúng tôi, phía bên kia bụi cây, phóng viên trường đang chụp ảnh một cho nhóm người, lúc này tất cả bọn họ đang nhìn chúng tôi không chớp mắt. Phóng viên chậm rãi giơ máy ảnh chụp chúng tôi một tấm.

Mãi tới khi đi xa vẫn còn nghe tiếng anh ta phấn khích: “Đầu đề tin đồn của trường ngày mai không ai khác ngoài tôi ha ha ha ha ha ha ha ha ha.”

Tôi: “…”

Tống Mạch: “…”

Quả nhiên ngày hôm sau tin đồn về chúng tôi treo ngay đầu “bức tường thổ lộ”. Nội dung đại khái là: Tống Mạch vì lên không nổi nên tình cảm với bạn gái tan vỡ, nghi ngờ bị hút khô? Sau khi cứu vãn, hai người tình tứ ôm nhau.

Tôi thật muốn gặp người viết kịch bản này. Sau đó nhảy lên đầu hắn ta, gặm mở xem bên trong chứa phế liệu gì.

Tôi nghĩ phải làm rõ vấn đề này, danh dự Tống Mạch gần như không còn, huống hồ ngọn nguồn là từ tôi nên theo lý thì tôi nên giải quyết.

Vì vậy tôi liên hệ với người viết tin đồn này để xóa nó đi, đồng thời hẹn gặp Tống Mạch để cùng giải thích rõ ràng, để người kia viết bài đính chính, trả lại sự trong sạch cho Tống Mạch.

Kế hoạch rất tốt, rất hoàn hảo.

Đến ngày hẹn, Tống Mạch đến muộn.

Nửa tiếng sau giờ hẹn anh mới đến. Vừa vào tiệm trà sữa anh đã đi nhanh về phía tôi, sau đó nhìn chằm chằm tôi, vội vã: “Tối nay cô có thể ngủ với tôi được không?”

Tôi: “…”

Phóng viên trường im lặng giơ máy ảnh lên, dưới ánh mắt đe dọa của tôi thì từ từ hạ xuống. Sau đó run rẩy cầm bút lên.

Cứ vậy đi, tin đồn này không phá bỏ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK