Ta là thừa tướng trẻ nhất của triều đại hiện tại, đồng thời ta cũng là bạn học của đương kim hoàng thượng khi ông ấy còn là thái tử.
Nhưng tối nay, ta đã bị nhốt bên ngoài cửa.
Chỉ vì ta đã đánh cờ thua đương kim hoàng thượng.
Thua cuộc không xấu hổ, nhưng đã thua lại còn phải thực hiện cá cược thì thật sự rất nhục.
Cá cược là con của ta nhất định phải vào cung trong tương lai.
Nếu là con trai, sẽ coi như là bạn học, còn nếu là con gái, sẽ trở thành hoàng hậu tương lai.
Mà trước đó ta đã nói với hoàng thượng rằng vợ ta thích ăn đồ cay từ khi mang thai nên chắc chắn là con gái.
Không nghĩ tới con của ta còn chưa chào đời, đã bị hoàng thượng nhớ thương đến, đúng là đồ cầm thú!
Ta cũng bao giờ nghĩ rằng vị thái tử từng là bạn học mặc quần thủng đít với ta năm ấy, bây giờ đã là hoàng thượng cửu ngũ chí tôn.
Sẽ gian lận trong ván cờ.
Khi nhận được tin phu nhân sắp sinh con, ta vội vã trở về nhà, mới biết nàng vẫn ổn, thậm chí còn đang ăn cả một đĩa chân giò.
Không có việc gì, ăn được là phúc.
02
Nửa đêm phu nhân chuyển dạ, quả nhiên là một đứa con gái.
Lòng ta tràn đầy niềm vui và chỉ muốn dành cho nàng những điều tốt đẹp nhất trên thế giới.
Ta đặt tên cho con là Băng Hạ, mong rằng nàng sẽ giống như băng tuyết trắng tinh, lại vô tư giống như mùa hè.
Ta vẫn nhớ lần đầu tiên ta nhìn thấy mẹ nàng.
Khi người Hung Nô xâm lược, ta cùng thái tử xuất chinh, đến nơi đóng quân của Trấn Quốc tướng quân.
Ta đã nhìn thấy cô nương lớn lên trên lưng ngựa kia.
Nàng tràn đầy nhiệt huyết, giống như một người con trai nhiệt khí phương cương, cầm một chiếc thương bạc vung một cách đầy tiêu sái rung động. Gió thổi tung mái tóc dài được buộc cao của nàng, khuôn mặt sáng sủa của nàng bừng sáng lại tuỳ ý dưới ánh hoàng hôn.
Nàng nhướng mày nhìn ta từ trên lưng ngựa: “Ngươi chính là bạn đồng hành của thái tử à? Nhìn dáng vẻ trông không thông minh lắm a.”
Có người ở bên cạnh chế nhạo nói: “Người ta là người đọc sách, đương nhiên là khác biệt với ngươi rồi.”
Nàng cũng không tức giận mà cởi mở cười thật tươi. Chiếc thương bạc tỏa sáng rực rỡ dưới ánh hoàng hôn, động tác nhanh đến mức gần như nhìn không thấy, một giây tiếp theo, chiếc thương kia đã chĩa vào bên cạnh người kia, sau đó ta chỉ nghe thấy người kia mỉm cười cầu xin sự tha thứ.
Sau này chúng ta giành thắng lợi lớn, trong bữa tiệc ăn mừng, nàng say rượu ngã vào người ta, ta không thể làm gì khác hơn là đưa nàng mang về lều vải của nàng.
Nhưng người kia không hề có một chút cảnh giác như thường ngày mà cứ hung hăng dựa vào người ta.
Ta muốn kéo nàng ra, nhưng nàng lại ôm lấy ta, say sưa nói mê sảng: “Lang quân này đẹp trai thật, không biết sau này phu quân của ta có đẹp trai như vậy không..."
Ta chặn những lời tiếp theo của nàng.
Quỷ thần xui khiến, ta cúi đầu và hôn nàng.
Ngọn lửa ngoài lều đang kêu lách tách, và tiếng thở nhẹ của nàng có thể nghe thấy bên tai ta.
Ngày hôm sau, sau khi tỉnh rượu, quân đội trở lại triều đình.
Sau khi hồi cung, tiên hoàng khen ngợi thái tử đã dẫn quân đánh thắng và ban thưởng cho chúng ta.
Đến lượt ta, ta xin một thánh chỉ ban hôn.
Vào ngày đại hôn đó, khi vén khăn trùm đầu lên, là khuôn mặt kinh diễm động lòng người của nàng.
Ta không biết nàng có thích ta hay không, nhưng nàng thích vẻ ngoài của ta, như thế cũng được rồi.
Chỉ cần nàng thích, chỉ cần nàng ở bên cạnh ta là được.
Nhưng nàng mỉm cười, hôn ta và nói với ta: “Tửu lượng của ta vẫn luôn rất tốt …”
Ta không có nạp thiếp, ta chỉ có mình nàng là người trong lòng.
Sau này còn có một người khác, nho nhỏ trông rất giống nàng.
03
Trước khi hoàng thượng thoái vị, hắn đã triệu gặp ta và nói với ta rằng hắn đã ra lệnh rằng Băng Hạ sẽ trở thành hoàng hậu.
Ta nhìn mái tóc trắng mọc trên thái dương của hắn, có chút dao động.
Hắn nói rằng Tứ hoàng tử có nhân phẩm tốt và chắc chắn sẽ mang lại hạnh phúc cho Băng Hạ.
Ta không muốn Băng Hạ nhập cung nên ban đầu đã tung tin đồn, dù sao cũng không có hoàng thượng nào muốn có một hoàng hậu như vậy.
Nhưng cả hoàng thượng lẫn ta đều không ngờ rằng tứ hoàng tử cuối cùng lại là người lên ngôi.
Chàng trai trẻ được chúng ta nuôi dưỡng dưới sự bảo vệ của chúng ta là một thiếu niên lang tâm địa thuần lương, phong độ nhẹ nhàng.
04
Sau khi hoàng thượng lên ngôi, triều đình rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Bên ngoại của tiên hoàng hậu có thế lực rất lớn, cũng có quan hệ mật thiết với các quan viên trong triều.
Phân nửa các quan viên trong triều đều được hắn cất nhắc lên, cho nên địa vị của gia tộc hoàng hậu đã bám rễ rất sâu.
Thân là một đại thần ủng hộ tiên hoàng lên ngôi, sau này có thể đối đầu với hoàng thượng ở trong triều.
Hoàng thượng không muốn là người trông coi thiên hạ của tiên hoàng, hắn muốn những người đọc sách trong thiên hạ có thể tạo phúc cho dân chúng, tạo dựng hòa bình cho mọi thế hệ, thay vì dựa vào tà giáo và xu nịnh để ngồi vào ghế quan chức.
Đế hậu đại hôn ngày đó, rõ ràng ta cảm thấy hắn đã say.
Vị trí hoàng hậu trong hậu cung của hắn không phải cô nương mà hắn yêu.
Cô nương kia bị hắn để ở nơi hẻo lánh nhất trong cung điện.
Tất cả mọi người đều cho rằng nàng không được sủng ái.
Nhưng chỉ có ta và các cung nữ của cung điện đó biết rằng hoàng thượng đã bí mật đến đó mỗi đêm khi người giải quyết các công việc triều chính trong ngự thư phòng.
Không lâu sau khi hoàng thượng lên ngôi, một trong những phi tần của hắn có thai, thế nhưng đứa con đầu lòng bị sảy thai.
Hắn biết ai đã làm điều đó, nhưng hắn không thể động vào hoàng hậu.
Hắn không còn cách nào khác ngoài cố gắng hết sức để an ủi phi tần bị tổn thương, nhưng sau đó phi tần kia cũng ch.ết.
Đó là lần đầu tiên ta thấy hoàng thượng rơi nước mắt, có lẽ vì đứa con đã ch.ết.
Nhưng hắn không thể động vào hoàng hậu không có nghĩa là hắn không thể động vào các thế lực đằng sau nàng.
Để giữ được hoàng hậu, những người đứng sau hoàng hậu không thể không đồng ý với những chính sách mà hoàng thượng muốn thực hiện.
Khi hoàng thượng và ta đang uống rượu, hắn nói rằng hắn và hoàng hậu đều là cùng một loại người, đều là những kẻ ác.
Hoàng hậu sát hại những người thừa kế của hoàng thượng trong hậu cung, nhưng hắn không thể đối phó được với hoàng hậu.
Hoàng thượng có một căn phòng bí mật trong đó có một số bài vị không tên.
Sau này, hoàng hậu sinh ra thái tử, có thể vì bà ta không đủ sức lực, hoặc có thể là do thế lực của hoàng thượng đang dần phát triển.
Từ đó về sau, các phi tần khác trong cung cũng lần lượt sinh được hai hoàng tử.
Đúng lúc này, cô nương trong lòng của hoàng thượng có thai.
Hắn vừa vui vừa sợ, sợ đứa bé này sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Khi hắn uống say, hắn nói về cô gái đó với ánh mắt vui vẻ chân thành nhất, như một chàng trai trẻ.
Hắn cử người của mình đến bảo vệ cung điện kia, nhưng bề ngoài lại gần như chưa bao giờ đến đó.
Người trong hậu cung đều biết rằng trong cung điện hẻo lánh đó có một vị nương nương không để cho người chú ý, dường như không có cảm giác tồn tại.
Có lẽ trời cao cũng ưu ái những người lương thiện.
Khi vị nương nương kia mang thai, thái tử lâm bệnh, hoàng hậu một lòng đều ở trên người thái tử.
Vì thế nàng đã sinh ra một hoàng tử một cách an toàn.
Đó là hoàng tử trẻ nhất trong cung, tứ hoàng tử.
Thằng bé cũng giống như mẫu phi của mình, không có cảm giác tồn tại và không được sủng ái.
Ta và hoàng thượng vẫn âm thầm bảo vệ, che chở đứa bé kia, hy vọng nó sẽ có một cuộc sống bình yên, làm một vương gia nhàn tản là tốt rồi.
Dần dần, những đứa trẻ lớn lên, hoàng thượng lập nên một thời đại thịnh vượng như lời hắn đã nói lúc đầu.
Hắn tưởng rằng quyền lực của hoàng hậu không còn nữa thì bà ta sẽ có thể an phận.
Nhưng có lẽ hoàng hậu đã làm quá nhiều điều ác nên quả báo đã đến với thái tử.
Đã mất đi khi còn rất trẻ.
Hoàng hậu dù đau lòng nhưng cũng không quên chọc tức nhị hoàng tử và tam hoàng tử.
Cũng đúng, xét cho cùng thì ai mà không bị cám dỗ bởi quyền lực chứ?
Kết quả là cả hai bên đều bị tổn thất và hoàng hậu rơi vào bẫy.
Hoàng thượng vô cùng đau buồn, hắn đã ngồi trên ngai vàng quá lâu.
Cô nương yêu dấu của hắn cũng đã ở lại cung điện xa xôi quá lâu.
Huống chi, có người cha nào cũng không muốn con mình là người đàn ông tốt nhất.
Huống chi, đó là đứa con mà hắn yêu nhất.
Trước kia hoàng hậu còn ở đây, hắn không có biện pháp xử lý.
Hiện tại hoàng hậu đã mất, trong cung chỉ còn lại một hoàng tử.
Sau khi hoàng thượng suy nghĩ thông suốt, hắn nhanh chóng tiêu diệt tàn dư của phe hoàng hậu trong triều đình.
Sau đó, hắn triệu ta đến và nói với ta rằng hắn đang có ý định thoái vị để cho tứ hoàng tử lên ngôi, còn ra lệnh cho tứ hoàng tử phải cưới Băng Hạ làm hoàng hậu, hy vọng ta sẽ cân nhắc.
Ta biết tại sao hắn nhất định phải phong Băng Hạ làm hoàng hậu.
Bởi vì chỉ bằng cách này, ta mới có thể toàn lực trợ giúp tân hoàng, làm định hải thần châm trong triều đình.
Ta đã đồng ý với hắn, coi như vì hắn, cũng là vì thiên hạ này.
05
Vào ngày đại hôn của Băng Hạ và Tứ hoàng tử.
Ta luôn cảm thấy đêm quá sắc lạnh.
Không biết Băng Hạ một mình vào cung có sợ không.
Ngày triều thần yêu cầu tuyển tú đó.
Ta muốn đứng lên và từ chối lời đề nghị.
Nhưng vẫn kiên quyết nhịn xuống.
Ta đã hờn dỗi ở nhà mấy ngày.
Sau đó, Lý công công đến phủ tìm ta.
Hôm sau khi thượng triều, hoàng thượng quyết định việc không tuyển tú.
Ta nghĩ Thái Hoàng thượng nói không có sai.
Phẩm hạnh của Tứ hoàng tử thực sự tốt.
Ta nhớ ngày hôm đó ta đã hỏi con gái mình: “Băng Hạ, con có nguyện ý làm hoàng hậu không?”
"Hoàng thượng là tứ hoàng tử sao?"
“Đúng vậy, Tứ hoàng tử đã lên ngôi."
Ta thấy sự mê mang trong mắt nàng trở nên sáng tỏ.
Sau đó trịnh trọng gật đầu.
Có lẽ con cháu sẽ tự có phúc của con cháu.
Họ đều là những đứa trẻ được trời cao chiếu cố.
Giang sơn do bậc cha họ xây dựng đủ để đảm bảo rằng họ sẽ sống một đời không lo lắng, yêu thương những người họ yêu thương và làm những gì họ muốn làm.
- Hoàn -