- --------------------------
Phó Hạ ngồi ngay ngắn, ngoan ngoãn cầm thìa nhỏ, chu mỏ thổi nguội cháo để ăn, thỉnh thoảng lại liếc trộm Trình Tri Lạc đang ngồi bên cạnh.
Ngon quá!
Sau khi dì bảo mẫu rời đi bé chưa từng ăn qua đồ ăn nóng như thế này.
Cũng may sức ăn của bé nhỏ, vơ vét chút đồ ăn còn lại trong nhà, uống nước ở máy lọc tự động cũng đủ rồi.
Sau khi biết "có khả năng ba nhỏ không hề ghét bé", Phó Hạ tự nghiêm khắc nói với chính mình —— càng phải ngoan hiểu chuyện, nghe lời hơn mới được!
Lúc ăn cơm một tay cầm bát, không được phát ra âm thanh chóp chép khi ăn và phải ăn sạch sẽ không rơi ra bàn.
Không biết sau khi bé ngoan ngoãn ăn hết cơm ba nhỏ có khen bé không?......
Nghĩ đến đây, Phó Hạ vui vẻ lắc lắc chân nhỏ, đút vào miệng một thìa cháo to.
Trình Tri Lạc- người không biết gì về suy nghĩ nội tâm của bé con đang thơ thẩn múc cháo vào bát, ánh mắt vẫn dính trên màn hình điện thoại.
Một loạt sự việc xảy ra từ sáng đến giờ khiến não cậu chưa load kịp. Đầu tiên, khi đang nổ với người đại diện ngu ngốc kia thì bị chính chủ Phó Dư Hoài nghe thấy, sau đó lại thấp thỏm lo lắng mãi chuyện tối hôm qua nguyên chủ uống say mắng bé con bị bại lộ, cuối cùng đang bàn chuyện hủy hôn ước với Phó Dư Hoài thì bị bé con nghe thấy rồi hiểu lầm lại phải dỗ một lúc.
Nhưng may là qua hết rồi, mãi mới có thể thở ra một hơi.
Tuy nhận lời tiếp tục hôn ước với Phó Dư Hoài vì đau lòng bé con nhưng Trình Tri Lạc cũng không phải thánh mẫu, không đến mức buộc mình ép dạ cầu toàn*.
(*Thành ngữ Trung Quốc: nhân nhượng vì muốn mọi chuyện được êm xuôi hay chiều theo một cách miễn cưỡng.)
Chẳng qua lúc trước cậu quá nóng vội muốn nhanh chóng thoát ly khỏi cốt truyện, xử lý xong rắc rối nguyên chủ lưu lại rồi mở ra cuộc sống mới ở thế giới này.
Nhưng sau đó cậu để tay lên ngực tự hỏi, kết hôn với Phó Dư Hoài hình như cũng không phải chuyện gì oan ức.
Phó Dư Hoài đã để Từ Kỳ viết rõ ràng trong hợp đồng gửi cho nguyên chủ-------gặp rắc rối có thể nói với anh để anh giúp đỡ, tiền bạc không phải là vấn đề, chỉ cần cậu đóng tốt vai ba nhỏ là được.
Nguyên chủ cảm thấy mình rõ ràng là một thằng con trai lại bị người ta coi thành công cụ trông trẻ, thậm chí do Phó Dư Hoài vừa về nước quá bận rộn không thèm gặp cậu nên cậu còn thẹn quá hóa giận.
Không hận Trình gia lợi dụng mình đưa đi liên hôn, lại đi hận Phó Dư Hoài phe mình cũng bị tính kế, còn đổ cục tức lên bé con vô tội......
Hơn nữa, sự thật không phải là —— "Ông xã hợp đồng có tiền có sắc không hay ở nhà, bé con ngoan ngoãn đáng yêu hiểu chuyện" sao?
Lần mua bán này khá ổn.
Hình như cũng rất lời......
Thật ra không nên trách cậu mềm lòng.
Phó Hạ rất giống cậu lúc bé.
Do mang theo nhiều bệnh từ trong bụng mẹ, thứ cậu nghe được nhiều nhất từ nhỏ chính là tiếng thở dài than ngắn của người lớn. Cậu rất hiểu chuyện, biết mỗi ngày bản thân có thể sống thêm đều là khó khăn kiếm được, vậy nên cậu liền nghĩ cách để làm người thân vui vẻ, lựa chọn giấu khổ đau dưới đáy lòng, cậu không hy vọng những gì mình mang đến chỉ là bi thương.
Cậu cũng biết tại sao mình lại đau lòng cho bé con Phó Hạ hiểu chuyện kia.
Nhưng cậu không hoàn toàn giống Phó Hạ, cậu nhận được rất nhiều sự yêu thương, ngay cả khoảnh khắc khi chết cũng là hạnh phúc với câu.
Còn Phó Hạ lại gặp được những người lòng mang ý xấu, chỉ vì tuổi thơ rách nát mà ảnh hưởng cả một đời.
Thế nên cậu mềm lòng, muốn cho bé một tuổi thơ vui vẻ hạnh phúc, đặc biệt khi nhìn thấy Phó Hạ không kìm nén được phải òa khóc, cảm xúc này lập tức đạt đến đỉnh điểm.
Không vì lí do gì khác, cậu chỉ không muốn bản thân có tiếc nuối gì ở thế giới này thôi.
Không chỉ thế, nếu ở lại cậu cũng tránh được nhiều rắc rối, từ từ làm chuyện mình muốn.
Phó Dư Hoài có vẻ là người phù hợp nhất, chắc hẳn bọn họ sẽ trở thành đối tác không tệ.
Cũng...... khá tốt nhỉ?
Sau khi nghĩ thông suốt Trình Tri Lạc vui vẻ có thể ăn một lúc hết 2 bát cháo.
Lúc này trên màn hình điện thoại —— tất cả đều là scandal liên quan với cậu.
【 Tại sao danh sách tham gia 《 Hành trình của bé con 》 lại có tên của Trình nói lắp chứ...... Cậu ta thật sự có thể chăm sóc trẻ con sao? ( không có ý kỳ thị những người nói lắp, chỉ nhằm vào người có tên trên). 】
【 có dưa* hả? Kể nghe coi.】
(* Dưa: những tin đồn (rumor))
【 Giới thiệu chút cho người qua đường về Trình nói lắp ——① Là thiếu gia giả bị ôm sai, ở Trình gia hưởng thụ đãi ngộ tốt nhiều năm như vậy nhưng sau khi thiếu thật gia được tìm về thì đi đến đâu cũng nhắm vào người ta, thậm chí còn khiến thiếu gia thật bị thương phải vào bệnh viện. ② Một cái bình hoa di động, ngoại trừ khuôn mặt đẹp thì không có bất kì tài năng gì đặc biệt, nghe nói cậu ta tiến vào giới giải trí là do muốn đối nghịch với thiếu gia thật, không ngờ lại thành vai hề hhh. ③Thiếu gia thật cũng tham gia chương trình này, mọi người hãy đón chờ nha ~】
【 Không biết Trình nói lắp sẽ đưa đứa trẻ như nào đi tham gia chương trình, với tuổi của cậu ta thì chắc là chưa có con nhỉ.】
【 Ai biết được, không chừng đã sớm kết hôn sinh con rồi hhh, loại chuyện này trong giới giải trí còn hiếm sao? Hóng tin nóng tiếp.】
【 Không ngờ thời buổi này còn có show thiếu nhi? Trẻ con rất phiền phức, quay kiểu này thật sự sẽ có người xem hả? 】
......
Mấy tin tức trên mạng về cậu quanh đi quẩn lại vẫn là bình hoa và bắt nạt thiếu gia thật.
Chuyện bình hoa thì không sai, quả thực nguyên chủ muốn kỹ thuật diễn thì không có kỹ thuật diễn, muốn tài năng thì không có tài năng, uổng cho giá trị nhan sắc kia, việc lựa chọn tiến vào nơi nước đục như giới giải trí chính là tự tìm đường ch·ết, bị chửi cũng bình thường, giờ Trình Tri Lạc ngồi đọc mấy cái này cũng chỉ là tự tìm niềm vui.
Còn chuyện bắt nạt thiếu gia thật hoàn toàn là bị hắt nước bẩn*.
(* Tung tin đồn, vu khống, cố ý hoặc ác ý vu khống người khác gây đau khổ, tổn hại về tinh thần cho người khác.)
Rõ ràng nguyên chủ bị tên trà xanh* thiếu gia thật cố ý hãm hại, thiếu gia thật ỷ vào việc Trình gia thiên vị và ghét bỏ nguyên chủ, nên đã chửi cậu là có miệng mà nói không rõ lời.
( *Trà xanh: chỉ những người mang vẻ ngoài trong sáng hồn nhiên nhưng bên trong lại tính toán và gian xảo, là những người thích đóng vai “nạn nhân.)
Trình Tri Lạc tiện tay bấm vào Weibo thiếu gia thật để xem, lướt một lúc lại thấy được hai bài đăng đậm mùi trà của y.
【 Trình Diệp Gia V】: [ khóc ] 3 buổi tối đau đến mức không ngủ được nên vẫn phải đến bệnh viện.
【 Trình Diệp Gia V】: Cảm ơn mọi người quan tâm, gặp chút chuyện ngoài í muốn ở nhà phải đi bệnh viện xử lý vết thương, đã không sao nữa rồi.
Phía dưới có bình luận hỏi y bị thế nào, có tài khoản tự xưng là làm trong bệnh viện trả lời bình luận này, gây ra một cuộc thảo luận kịch liệt _______
【 Tôi là y tá chỗ bệnh viện Tiểu Gia tới, tôi sắp tức ch·ết rồi. 】
【 Nếu mọi người tò mò, tôi đây sẽ tiết lộ một chút...... Tiểu Gia là thiếu gia thật của Trình gia bị ôm sai nhiều năm? Chuyện này chắc là mọi người đều biết đúng không. Thiếu gia thật được tìm trở về, thiếu gia giả chắc chắn không còn chỗ đứng...... Tiểu Gia bị thiếu gia giả kia bắt nạt, trên người không có chỗ nào là không bầm, người nhà cậu ấy cũng rất tức giận. 】
【 Cụ thể như thế nào tôi cũng không rõ [ hư ]】
Những bình luận trả lời sau đều là fans Trình Diệp Gia chửi Trình Tri Lạc.
Trình Tri Lạc đọc mấy câu cảm thấy không có gì hay nên thoát ra.
Rõ ràng là do Trình Diệp Gia cố ý dùng ngôn ngữ kích thích nguyên chủ, từ chuyện thân thể tàn tật đến việc bị người Trình gia ghét bỏ đều nói không chừa, lời nào khó nghe cũng tuôn hết ra.
Nguyên chủ cực kì tức giận, nhưng khổ nỗi do nói lắp nên căn bản không cãi được y.
Lúc này Trình Diệp Gia lại học theo cách nói chuyện của nguyên chủ để kích thích, đến khi nguyên chủ thật sự không nhịn được nữa mới nhào vào đánh.
Trình Diệp Gia debut trong nhóm nhạc nam, thường xuyên luyện múa, không có khả năng không đánh lại con gà ốm như nguyên chủ, nhưng y lại cố ý ngã vào cạnh tủ, gây ra động tĩnh lớn, bị chút vết thương nhẹ.
Người Trình gia vốn không thích nguyên chủ, lúc chưa biết cậu không phải con cháu Trình gia đã không ưa gì cậu, giờ càng không muốn nghe cậu giải thích, thậm chí còn mắng chửi nguyên chủ một tràng, bắt cậu quỳ chịu tội cả đêm.
Nguyên nhân của chuyện này chẳng qua là do nguyên chủ vừa xuất đạo* đã được tham gia vào một bộ phim có ít nhân vật, dựa vào giá trị nhan sắc nổi một thời gian khiến Trình Diệp Gia nhìn khó chịu mà thôi.
(* Xuất đạo: Ra mắt công chúng với tư cách nghệ sĩ.)
Thời gian y ngốc trong giới giải trí không ngắn, biết làm thế nào để lợi dụng dư luận áp chế một nghệ sĩ nhỏ.
Trình gia vốn không đồng ý để Trình Tri Lạc nói lắp tiến vào giới giải trí sợ bị "mất mặt xấu hổ", Trình Tri Lạc rơi vào cảnh tứ cố vô thân, EQ lại không cao, tất nhiên chỉ có thể chịu cảnh bị người bôi đen.
Trùng hợp nguyên chủ còn chung công ty với Trình Diệp Gia, nguyên chủ vốn không có tài năng, không có EQ, công ty biết cậu không thể đi xa trên con đường này, tốn chút tâm tư tẩy trắng cho cậu có khi còn bị cậu làm hỏng, nên cũng lười quan tâm cậu, chi bằng cứ để như vậy ép khô chút giá trị cuối cùng của cậu.
Sau khi dạo môt vòng trên Weibo, Trình Tri Lạc phải nhéo mi tâm.
Bị người đại diện rác rưởi lừa gạt ký hợp đồng chương trình thiếu nhi cho đủ số lượng, cùng tổ với thiếu gia thật thì không nói đây còn kể chuyện kết hôn với người đại diện, tin tưởng kẻ kia không chút nghi ngờ gì......
Nhưng nếu cậu đã tiếp quản thân thể này, từ nay về sau cậu sẽ là Trình Tri Lạc của thế giới này.
Câu không phải là quả hồng mềm mặc người nắn bóp, chắc chắn cậu sẽ khiến những người đã từng bắt nạt nguyện chủ phải chịu cảnh gậy ông đập lưng ông.
Những rắc rối còn lại cậu cũng sẽ tìm cách để xử lí.
Thìa cháo vừa múc ra khỏi bát đã nguội ngắt, Trình Tri Lạc thả lại bát quấy lên cho nóng rồi múc lên ăn tiếp, thuận tiện liếc nhìn bé con đang ngồi cạnh mình.
Bé con tuổi còn nhỏ, ăn không nhiều, cậu đoán vậy nên múc cho bé tầm nửa bát cháo, lúc này bé đã ăn hết, trên thành bát và cái thìa nửa hạt gạo cũng chả dư lại, ai không biết còn tưởng đã rửa bát rồi.
Đúng là đói lả rồi.
Dường như nhận ra tầm mắt của cậu, bé con vốn đang ngồi ngay ngắn* lại hơi nghiêng đầu, giương đôi mắt đen láy nhìn cậu.
(*端端正正: đoan đoan chính chính)
Khác hẳn lúc đối diện với cậu sáng nay, hình như bây giờ bé con không còn sợ cậu nữa.
Do cậu đã sờ đầu bé, ôm bé, lau nước mắt cho bé sao?
Chỉ đơn giản là sờ đầu, ôm một cái, lau nước mắt, thằng nhóc* liền vứt hết ký ức lúc bị nguyên chủ lạnh lùng nhục mạ lúc trước hả?
(*小家伙: tiểu gia hỏa)
Giống như chú chó hoang đáng thương, lúc đầu thì tỏ ra vô cùng sợ hãi cậu, nhưng chỉ cần cậu sờ đầu cho chút đồ ăn thì nó lại bắt đầu sán đến, vẫy đuôi với cậu, cho dù cậu có đá nó một cái, nó cũng không tỏ ra oán hận. Sau cùng lại sờ đầu nó, nó vẫn là sẽ phe phẩy cái đuôi dán đến làm nũng.
Đáy lòng Trình Tri Lạc mềm nhũn.
Khó trách trong truyện cún nhỏ gặp được người xấu, dễ tin người xấu.
Bây giờ thì không.
Thấy Trình Tri Lạc không nói gì, Phó Hạ khẩn trương nâng bát nhỏ, cắn cắn môi dưới, mãi không nhịn được mở miệng, đôi mắt long lanh nhìn Trình Tri Lạc: "Ba ơi, con ăn xong rồi."
Giọng nói mềm mại khiến người nghe nghe như bị một con vật lông xù cọ vào người.
Trình Tri Lạc cười sờ đầu bé: "Giỏi quá."
Nhận được lời khen, Phó Hạ vui vẻ không tả được, đôi mắt càng phát sáng, chân nhỏ ở dưới bàn cũng quơ quơ vì hưng phấn, nếu phía sau có cái đuôi lông xù không chừng cũng dựng đứng lắc qua lắc lại.
Ba nhỏ thật sự khen bé!
Lúc thu tay Trình Tri Lạc đã thấy hết phản ứng của bé, múc thìa cháo ăn một miếng, lại thấy trong miệng không có vị gì.
Được khen một câu đơn giản giỏi quá đã vui vẻ như vậy......
Khó trách nữ chính trong sách chỉ thể hiện một chút ý tốt với bé mà đã trở thành bạch nguyệt quang, làm bé thích lâu như vậy.
Trẻ con phải lớn lên trong sự giàu có, không chỉ giàu có về mặt vật chất, mà còn cần giàu có trên mặt tinh thần mới được.
Bằng không sẽ dễ dàng bị "câu mất".
Trình Tri Lạc một bên ăn cháo, một bên yên lặng quyết tâm định ra kế hoạch nuôi bé con.
Ăn xong cháo, Trình Tri Lạc cầm bát đũa của hai người để vào bệ rửa trong phòng bếp, chỉ đổ chút nước rửa rồi ngâm ở đấy.
Nhớ tới bé con còn chưa hết sốt, Trình Tri Lạc lại mở tủ âm tường, chuẩn bị rửa mấy cái cốc để pha thuốc cho bé.
Tất cả cốc trong tủ âm tường đều là loại pha lê trong suốt bình thường, ngay cả một cái hình khác cũng không có.
Bé con mới ba tuổi, Phó Dư Hoài cũng không mua cho bé mấy món đồ dùng đáng yêu sao......
Cũng thẳng nam quá rồi đấy.
Trình Tri Lạc quyết định chờ lát nữa lên WeChat hỏi Phó Dư Hoài.
30 phút sau khi ăn uống thuốc sẽ có hiệu quả tốt hơn, Trình Tri Lạc liếc mắt nhìn thời gian, lại cúi xuống ngửi mùi trên người mình, nói với Phó Hạ đang ngoan ngoãn đứng ở một bên ngửa đầu nhìn: "Ba đi tắm... tắm, con vào phòng... chờ một lát... Được không?"
Phó Hạ ngoan ngoãn gật đầu, giống như cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau Trình Tri Lạc.
Sau khi mở hết cửa sổ tầng một cho thoáng khí, Trình Tri Lạc dắt theo Phó Hạ cùng đi lên tầng hai.
Điều hòa trong phòng ngủ chính chưa tắt nên vẫn còn hơi ấm, trong phòng có mùi rượu nhưng cũng không nồng.
Nghĩ nghĩ một lúc, Trình Tri Lạc mở ứng dụng xem video trên điện thoại, nhấn vào mục "Phim hoạt hình" rồi đưa điện thoại cho Phó Hạ, hỏi: "Con muốn... muốn xem... phim hoạt hình không?"
Phó Hạ giơ hai tay nhận lấy, vui vẻ hết nhìn Trình Tri Lạc lại nhìn màn hình điện thoại, thật cẩn thận nhấn chọn một bộ phim hoạt hình —— " Chú chó* thần kỳ".
(*Nguyên văn: 汪汪. Trong tiếng lóng trên Internet của Trung Quốc, [汪] hoặc [汪汪] được dùng để chỉ loài chó nói chung.)
Nhìn hình ảnh thì chắc là phim hoạt hình có vai chính là chú chó.
Chọn xong tập phim, điện thoại lập tức truyền ra tiếng kêu của cún, trong phim một đám cún nhỏ chủng loại không giống nhau xông ra ngoài.
bgm* cũng vang lên —— "Chú chó thần kỳ! Hướng về phía trước!"
(*bgm: là viết tắt của cụm từ “background music”, hay còn được gọi là nhạc nền.)
Trình Tri Lạc không nhịn được ý cười khóe miệng, để điện thoại chế độ toàn màn hình. Sau khi xoa đầu bé con, cậu tìm bộ quần áo sạch sẽ rồi ra khỏi phòng ngủ, đi thẳng đến phòng tắm.
Phòng tắm ở tận cuối hành lang tầng 2, bên trong có một tấm gương rất lớn.
Dáng vẻ người trong gương giống hệt cậu trước khi chết, nhưng do thân thể ốm yếu từ nhỏ nên khi đó cậu rất gầy, cha mẹ người thân đều cố gắng bồi bổ mà cậu vẫn chả béo hơn được bao nhiêu.
Thân thể này thì ngược lại cực kì khỏe mạnh, tuy trên người không có cơ bắp nhưng cũng cân xứng tinh tế, không có thịt thừa.
Trong phòng có đặt bồn tắm, Trình Tri Lạc xả nước nửa bồn, tâm tình vui vẻ bắt đầu thư giãn tắm.
Bé con đang xem phim hoạt hình, bé còn ngoan nữa nên cậu cũng yên tâm.
Say rượu dễ tổn hại thân thể, đến tận bây giờ cậu vẫn cảm thấy khó chịu.
Thật vất vả mới có được thân thể khỏe mạnh, phải cố gắng giữ gìn điều trị mới được.
-
-
Trong phòng ngủ chính, Phó Hạ ngoan ngoãn ngồi trên giường cầm điện thoại xem "Chú chó thần kỳ", chân nhỏ khẩn trương cọ vào nhau.
Đột nhiên giao diện hoạt hình biến mất, thay vào đó là khuôn mặt đang ngơ ngác của bé con.
Giữa màn hình còn hiện lên một hình tròn nhỏ, phía dưới hình ảnh là hai chữ "Anh La", chữ bé biết không nhiều lắm, may là hai chữ này đều khá đơn giản nên bé cũng biết.
Dưới góc trái màn hình là nút từ chối màu đỏ, bên dưới góc phải là nút chấp nhận màu xanh.
Tuy bé không có điện thoại riêng nhưng bé đã nhìn thấy giao diện giống vậy trên điện thoại dì bảo mẫu, bé biết hiện như thế là có người gọi đến, trước kia lúc baba gọi điện thoại cho bé cũng giống vậy.
Có người gọi điện thoại cho ba nhỏ sao?
Anh La, là anh trai của ba nhỏ đúng không?
Phải làm sao bây giờ?
Ba nhỏ còn chưa tắm xong......
Phó Hạ nhấp môi, rối rắm một hồi rồi vẫn ấn nút chấp nhận.
Nếu bỏ lỡ chuyện gì quan trọng cũng không tốt.
La Phi chờ đến sắp cạn kiên nhẫn, dưới đáy lòng đã đem Trình Tri Lạc ra chửi mấy đoạn văn, đang chuẩn bị tắt điện thoại thì thấy màn hình đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác*, nhút nhát sợ sệt nói: "Cháu chào bác ạ, ba nhỏ đang tắm, bác có chuyện gì sao?"
(*Phấn điêu ngọc trác: da thịt mềm mại trắng nõn, thường dùng để chỉ mấy đứa trẻ đáng yêu, cũng có thể dùng để chỉ người phụ nữ xinh đẹp.)
Tác giả có chuyện nói:
Bối cảnh giả thiết trong truyện: 《 Hành trình của bé con 》 là show thiếu nhi đầu tiên của thế giới này nha owo