Chương 7: Linh La bí điển
“Ngươi… Ngươi là ai?” Hạ Ngôn hít vào một hơi thật sâu, tâm tình bình phục một chút, qua một hồi lâu, mới dần dần bình tĩnh trở lại, ánh mắt nhìn thẳng thấy lão giả đột nhiên xuất hiện nghi hoặc hỏi.
Người này có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở phía sau mình, khẳng định là một cao thủ. Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ,không nên đắc tội người như vậy cho thỏa.
“Ta gọi là…” Lão nhân nhướng mày, biểu tình mê hoặc, bỗng đem tầm mắt chuyển lên không trung,tay chắp đằng sau, trên mặt đất đi thong thả bước dạo một vòng, qua một hồi lâu, mới nhìn về phía Hạ Ngôn, ” ta không nhớ tên của ta là gì nữa, tiểu tử, ngươi là ai?”
Hạ Ngôn không khỏi há miệng mở lớn, hắn không rằng mình đợi thời gian dài như vậy, ông ta vậy mà trả lời, quên cả tên của mình.
Tuy rằng kinh dị, bất quá hắn vẫn thành thật nói: ” tên của ta là Hạ Ngôn!”
“Hạ Ngôn? Ha ha! Đúng rồi, ta cũng họ Hạ ! Tiểu tử, vậy thật không sai, vậy mà có thể mở ra phong ấn Linh la giới.” Lão nhân chân mày giãn ra, cười to nói.
Hạ Ngôn kinh ngạc chỉ chính mình, ” ta mở ra phong ấn Linh la giới?”
Linh la giới, hình như là… Hạ Ngôn nghĩ nhanh, nhìn về phía cái nhẫn đen thui trong tay trái.Nhẫn này, tam gia gia gọi nó là Linh la giới. Chẳng lẽ, chính mình mở ra cái nhẫn này?
“Đúng vậy, không phải ngươi mở Linh la giới, bản thánh hoàng như thế nào trong giới chỉ đi ra ?” Lão nhân gật gật đầu, lông mi híp lại, bộ dáng rất vui vẻ chỉ vào chính mình nói.(DG:bản convert thấy có lúc nhẫn,có lúc giới chỉ,thôi mình để yên vậy)
Hạ Ngôn cũng chỉ chỉ chính mình, rồi sau đó lại chỉ chỉ cái nhẫn, trừng mắt to không dám tin nói : ” Linh la giới? Ngươi trong giới chỉ đi ra? Còn là thánh hoàng?”
Hạ Ngôn đột nhiên cảm thấy chính mình như đang ngủ với một giấc mơ quỉ dị,một giấc mơ cực bất ngờ.(DG:tính xài sox mà từ teen wa,không dám xài)
Nhưng ta sao cảm thấy chân thật vậy? Hạ Ngôn nhăn mặt nhíu mày, rõ ràng là vết thương trên cánh tay trái luôn truyền đến từng đợt đau đớn. Nhưng, lão già này lại tự xưng thánh hoàng? thánh hoàng trên Long đại lục, đó là hạng thân phận gì ? Hạ Ngôn hồ nghi nhìn lão giả này.
“Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi không tin?” Thánh hoàng thấy Hạ Ngôn biểu tình giật mình, ánh mắt nhất thời trợn tròn,nhất thời thần sắc bất mãn, không nể mặt nói: “lầm bầm cái gì, ngươi ngồi xuống thử xem nội lực của ngươi thử, lúc trước, nội lực của ngươi chỉ sợ ngay cả một cái kinh mạch củng không đả thông nổi ?”
“Ngươi làm sao mà biết được?” Hạ Ngôn chấn động, lại kinh ngạc.
Bất quá, hắn vẫn là vội vàng ngồi xuống, vận chuyển tâm pháp.
“Di?” Hạ Ngôn giật mình phát hiện, trong cơ thể,tia nội lực mỏng manh như tơ nhện tại tĩnh mạch chậm rãi vận chuyển.Trước đó, Hạ Ngôn còn chưa có thể đem đem nội lực trong cơ thể dựa theo ý mình mà vận chuyển qua một trăm lẻ tám kinh mạch.
“Đả thông kinh mạch!” Cảm giác được biến hóa này, Hạ Ngôn vô cùng hưng phấn, ý niệm duy nhất trong lòng cần phải làm là đả thông kinh mạch. Thình lình xảy ra biến hóa,Hạ Ngôn hưng phấn quên cả hoàn cảnh hiện tại, còn có một lão nhân tự xưng thánh hoàng ở cạnh hắn.
“Này, tiểu tử, đứng lên cho ta!”
Ngay tại Hạ Ngôn chuẩn bị một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm đả thông điều thứ nhất kinh mạch thời điểm, không hài hòa thanh âm của lại truyền vào nhĩ tế. Vừa rồi nhất thời hưng phấn quá mức độ, Hạ Ngôn đem lão đầu này hoàn toàn đem quên đi.
Mở to mắt, Hạ Ngôn vẻ mặt không tình nguyện đứng lên, nhìn về phía vị lão nhân tự xưng thánh hoàng, thầm nghĩ sao tống lão nhân này nhanh nhanh, sau đó lập tức tiến tu luyện, đem điều thứ nhất kinh mạch đả thông. Nhưng cũng không biết, đả thông một cái kinh mạch cần bao nhiêu thời gian? Hạ Ngôn có chút mờ mịt.
“Hiện tại tin tưởng lời nói của ta chứ? Hắc hắc, thế nào? Cảm giác thế nào? Cảm giác đả thông kinh mạch có phải hay không vui sướng? Ha ha ha…” Lão nhân vuốt ve chòm râu, vẻ mặt đắc ý nhìn Hạ Ngôn nói.
Hạ Ngôn chứng kiến vẻ mặt của hắn, trong lòng còn có đó bồn chồn, thánh hoàng, là như vậy sao?
“Tốt lắm, hiện tại hãy bớt nói nhảm đi.(DG: ở đâu có người,ở đó có chém gió,dân dị giới cũng chém gió) Đối với cái nhẫn này, còn có thân phận thánh hoàng tôn quý, tên tiểu tử ngươi có cái gì nghi vấn sao?” Lão nhân đột nhiên chỉnh sắc mặt, biểu tình trở nên ngưng trọng hỏi Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn bớt căn thẳng,hồi thưởng lại sự việc xảy ra, cuối cùng mới hỏi: ” ta như thế nào mà mở được Linh la giới ? Tam gia gia nói, Linh la giới này qua bốn ngàn năm, trải qua hơn trăm vị tộc trưởng Hạ gia, lại không ai có thể phát hiện bí mật trong giới chỉ. Còn có, ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao lại…trong giới chỉ này? Đúng rồi, vì cái gì mà ta mở ra phong ấn Linh la giới, có thể sử dụng nội lực đả thông kinh mạch ? Mà ta trước kia nhưng vẫn không thể làm được?”
Hạ Ngôn một hơi hỏi ra ba vấn đề.
Lão nhân ánh mắt xoay chuyển, ho khan hai tiếng, mới hắc hắc cười nói: ” hắc hắc, tiểu tử, ta biết ngươi sẽ hỏi mấy vấn đề này. Nói cho ngươi biết,Linh la giới này,là do máu trong cơ thể ngươi phá bỏ phong ấn, về phần vì sao mà máu của ngươi có thể mở ra Linh la giới, nguyên nhân là độ thuẩn của máu ngươi phù hợp với yêu cầu của Linh la giới!”
Nói xong thì lão nhân đứng lên, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn không ngừng. Hạ Ngôn cảm thấy ánh mắt này, chút mờ mịt,không xác định, bất quá hiện tại nghi hoặc trong lòng nhiều lắm, cũng không quản nhiều chuyện đến vậy.
“Thuần?” Hạ Ngôn giật mình, hai hàng chân mày chạy lại.
“Đúng vậy, chỉ có máu phù hợp với yêu cầu, mới có thể mở ra phong ấn Linh la giới. Mà ngươi, đã mở ra Linh la giới, hiển nhiên là phù hợp điều kiện . Về phần ta là ai, nếu nhẫn này đã tồn tại hơn bốn nghìn năm, như vậy ta chính là thánh hoàng hơn bốn nghìn năm trước. Hắc hắc, ta tuy rằng không nhớ rõ tên, bất quá ta lại nhớ rõ thân phận của ta ! Ta là thánh hoàng mà hàng tỉ người phải kính ngưỡng!”Mặt ngẩn lên trời, đầu đầy tóc bạc bay bổng, đắc ý cười hắc hắc.
Hạ Ngôn trong lòng nhảy lên một cái, sắc mặt khẽ biến, bốn ngàn năm trước… Tam gia gia không phải đã nói, bốn ngàn năm trước lão tổ tông sớm nhất là thánh hoàng sao? Chẳng lẽ, lão nhân này trước kia thật là thánh hoàng? Hơn nữa lão nhân vừa rồi cũng nói hắn họ Hạ! Nếu là như thế , hắn chẳng phải là lão tổ tông đầu tiên? Trọng yếu hơn là thực lực của lão lúc ấy chẳng phải là thiên hạ vô địch?
Không để ý tới biểu tình khiếp sợ của Hạ Ngôn,lão thánh hoàng vuốt chòm râu nói thêm: ” về phần kinh mạch của ngươi cho tới nay không thể bị đả thông , cái này giống như ta lúc trước. Lúc trước, ta ở thời điểm này, cũng không thể tu luyện vũ kỹ nào, không thể đả thông kinh mạch võ đạo. Sau đó,ta lại ngẫu nhiên có được mai Linh la giới này, máu tươi dung nhập vào trong Linh la giới , ha ha, ta mới có thể tu luyện. Hơn nữa, cuối cùng trở thành thánh hoàng!”
“Tiểu tử,vận khí của ngươi thật đúng là tốt, không thể tưởng được bốn ngàn năm sau, vậy mà lại còn có thể xuất hiện người như vậy,độ tinh khiết của máu phù hợp yêu cầu của gia hoả này nha! Không sai không sai… vũ kỹ trong Linh la giới, cuối cùng lại có truyền nhân!” Thánh hoàng một hồi gật đầu, một hồi lại lắc đầu, bất quá ánh mắt vẫn chăm chú vào trên người Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn theo kinh ngạc trong kinh ngạc tỉnh lại, ” vũ kỹ trong Linh la giới ? Ta hiện tại một cái kinh mạch còn chưa có đả thông! Ai nha, không xong, ta không còn bao nhiêu thời gian,tháng sáu sang năm, đó là cuộc tuyển chọn ba năm một lần,ta phải nắm chắc thời gian tu luyện.Lão Thánh Hoàng,vậy ngươi bây giờ trở lại trong giới chỉ, chờ ta tu luyện tốt lắm sẽ tìm ngươi!”
“Chỉ có đệ tử cực kỳ ưu tú, mới có thể bị lựa chọn tham gia sát hạch của Tử Diệp học viện! Tiến vào Tử Diệp học viện, ta có thể có được cơ hội tu luyện rất tốt, tương lai khiêu chiến thánh đường Đường chủ hơn nữa sẽ trở thành thánh đường Đường chủ!”
Nói xong, Hạ Ngôn liền chuẩn bị đem nội lực mỏng manh rải rác trong cơ thể tập hợp,đả thông kinh mạch đầu tiên.
“Chậm đã…”Lão Thánh hoàng nhất thời chấn động, da mặt run run đứng lên, hắn nói nửa ngày,cái tên tiểu tử như vậy mà còn muốn đả thông kinh mạch.
Cái tên xuẩn ngốc, vậy mà không biết 《 Linh la bí điển 》!
Chương 8: Tâm pháp đặc thù
Tâm pháp bình thường, cho dù là bí tịch thần cấp hiếm có trên đại lục, cũng trợ giúp tu luyện giả tu luyện ra nội lực, sau đó thúc dục nội lực đả thông kinh mạch trong cơ thể . Nhưng 《 Linh la bí điển 》,không phải như vậy.
“LãoThánh Hoàng , ngươi có cái gì thì nói nhanh lên, ta thật sự không còn bao nhiêu thời gian ! Ngươi nếu muốn dạy ta vũ kỹ ngon, vẫn phải chờ ta thông một ít kinh mạch trong cơ thể rồi mới nói, ta hiện tại không thể sử dụng nội lực để học vũ kỹ nào.”
Hạ Ngôn thật sự hận không thể lập tức thực hiện kế hoạch tu luyện khổng lồ trong đầu, hắn đã trì hoãn rất nhiều thời giờ rồi.
Nếu là mười năm trước có thể tu luyện bình thường,Hạ Ngôn không tin mình thua cái tên Hạ Lưu kia.
“Tiểu tử, ngươi không nên đả thông kinh mạch gấp. Ngươi sử dụng tinh thần của ngươi cảm giác cái nhẫn xem sao,xem có thể cảm ứng được sự tồn tại không gian trong cái nhẫn hay không .”Lão Thánh hoàng có chút xem thường,hai tay vòng sau lưng, vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc đứng lên nói: ” chú ý,phải tập trung tâm thần cùng tinh thần của mình!”
Hạ Ngôn sờ sờ gáy, thầm nghĩ phải nhanh tống cổ vị thánh hoàng đại nhân này, trong lòng tuy nghi hoặc,nhưng cũng không thể không làm theo lời lão thánh hoàng.
Hạ Ngôn tập trung tinh thần, đột nhiên trong ý thức của hắn có thêm một vật. Hạ Ngôn chậm rãi ngưng tụ tinh thần cẩn thận nhìn vật đó đến cùng là cái gì,lại phát hiện đúng là Linh la giới.
ý thức tự nhiên vào bên trong nhẫn, trong phút chốc, Hạ Ngôn thấy vô số đạo năng lượng màu trắng lóe sáng, rất nhanh từ bốn phương tám hướng đến Hạ Ngôn vọt lại,chính mình giống như bị cắn nuốt. Đột nhiên Hạ Ngôn trừng mắt to, bị cảnh tượng trước mắt dọa cho hoảng sợ, muốn chạy nhanh để tránh, nhưng ý nghĩ của hắn mới vừa xuất hiện,luồng sáng trắng liền trực tiếp tiến vào người hắn.
“Ai nha!” Hạ Ngôn thống khổ quát to một tiếng,rồi té lăn trên đất. Hai tay ôm đầu, đau đớn kịch liệt, giống như đầu cũng muốn nổ tung.
Mặt vặn vẹo, người đầy mồ hôi như hột đậu.
Đau đớn mãnh liệt làm Hạ Ngôn ở trên tảng đá không ngừng giãy giụa,nhưng vẫn cố đứng lên, nhưng lão Thánh Hoàng đứng cách đó không xa lại vui sướng mỉm cười rồi gật đầu, giống như rất vừa lòng, ngay cả mắt cũng hiếp lại với nhau.
“Đau!” Hạ Ngôn ý thức gần như mơ hồ, chỉ biết ôm đầu không ngừng la đau!
“Đau!”…
Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, Hạ Ngôn rốt cục dần dần tỉnh táo lại, hết thảy lại bình thường. Hắn phát hiện, ở trong đầu của mình có nhiều hơn một thứ gì đó. Mấy thứ này, đều bỗng nhiên xuất hiện, biến thành một bộ phận trong trí nhớ Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cẩn thận nghĩ, mới kinh ngạc phát hiện,nội dung trong đó,chính là tâm pháp tu luyện.
“Chẳng lẽ…” Hạ Ngôn mày gắt gao nhíu, trợn mắt nhìn về bốn phía, lão đầu Thánh Hoàng đã sớm biến mất.
“Ta thật là đang nằm mơ? Mấy thứ này, đều là trong mơ ta nghĩ ra?” Hạ Ngôn mở trừng hai mắt, có chút không thể tưởng tượng nổi lắc đầu.
“Tiểu tử, đây chính là bí tịch 《 Linh la bí điển 》trong truyền thuyết, ngươi sao nghĩ ra được ? Đầu của ngươi có thể nghĩ ra được sao?”
Ta ngất , một đạo thanh âm ở bên tai Hạ Ngôn vang lên. Hạ Ngôn nhất thời trên mặt đất nhảy dựng lên, ánh mắt trừng lớn,tim đập thình thịch không ngừng.
“Ngươi… Ngươi là thánh hoàng?” Hạ Ngôn không quá xác định theo ý thức nói, chẳng lẽ không phải ta mới vừa mơ sao? Lão già kia, thật sự tồn tại ?
“Lão kia… Ngươi… Ngươi ở đâu đấy?” Thấy đối phương không có trả lời, Hạ Ngôn cắn chặt răng , cẩn thận tìm kiếm trái phải cũng không có phát hiện bóng dáng lão nhân , nghỉ một chút rồi cân nhắc hỏi.
“Tiểu tử, ta ở trong giới chỉ của ngươi đó, nhớ kỹ cho ta, không có việc gì không cần quấy rầy ta, dựa theo tâm pháp 《 Linh la bí điển 》tu luyện cho ta đi! Hừ, nếu nhàn hạ luời biếng, đừng trách ta không khách khí! Ngươi đã là người kế thừa của Linh la giới, ngươi phải cường đại lên cho ta!”
Hạ Ngôn nghe câu sau, chung quanh lại trở nên yên tĩnh. Đợi một hồi lâu, thấy lão Thánh Hoàng cũng không nói thêm gì, Hạ Ngôn liền nhìn kỹ chiếc nhẫn trên tay.
Chiếc nhẫn kia,lúc trước cùng với bây giờ cũng không có gì biến hóa… Lão nhân kia, ở trong giới chỉ này sao?
Hạ Ngôn bĩu môi, dựa theo lời nói Thánh Hoàng lão đầu, cẩn thận đem 《 Linh la bí điển 》 ở trong đầu hồi tưởng một lần.
“A ~ ”
“Vậy mà đồng thời vận dụng nội lực đả thông mười hai điều kinh mạch? Này…” Ánh mắt trừng lớn giống như trâu chọc tiết,miệng há to kinh hãi.
Tuy rằng hiện tại Hạ Ngôn một cái kinh mạch cũng không có đả thông, nhưng Hạ Ngôn xem qua cũng không ít thư tịt, hắn còn chưa biết có loại phương pháp đả thông kinh mạch như thế này. Xem ra, 《 Linh la bí điển 》 thật sự rất lợi hại nha!
Hạ Ngôn tâm nguyện lớn nhất, đó là có đủ có tư cách vào Tử Diệp học viện học tập, sau đó có đủ thực lực khiêu chiến thánh đường Đường chủ, trở thành tân thánh đường Đường chủ.
Đến lúc đó, có thể mang bài vị mẫu thân để vào nhà thờ gia tộc, cùng phụ thân một chỗ.
Dựa theo phương pháp trong 《 Linh la bí điển 》, Hạ Ngôn bắt đầu chậm rãi khống chế được nội lực trong cơ thể,tia nội lực vô cùng mỏng manh, hơn nữa đều rải rác ở bên mổi chổ trong thân thể, Hạ Ngôn muốn khống chế chúng rất khó khăn.
Nếu là sử dụng tâm pháp bình thường,còn có thể chậm rãi khống chế một chút,nhưng hiện tại Hạ Ngôn sử dụng 《 Linh la bí điển 》 khống chế nội lực còn đồng thời hướng mười hai điều kinh mạch, cố gắng nửa ngày thời gian vẫn không có chút tiến triển.
Sáng sớm,mặt trời lên!
Hạ Ngôn trên mặt đất đứng lên, đơn giản rửa mặt một chút, ăn lương khô, tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện.
Mặt trời xuống núi, Hạ Ngôn mở to mắt, lắc đầu đứng lên. Hắn muốn hỏi vị thánh hoàng kia một chút, có phải hay không mình lý giải bí tịch sai rồi? Vì sao không có tiến triển tí gì?
Bất quá, Hạ Ngôn thử vài lần, vô luận là sử dụng ý thức kêu gọi,hay lớn tiếng gọi to,lão thánh hoàng giống như biến mất hoàn toàn, căn bản là không thèm để ý tới hắn,
Bất quá, Hạ Ngôn đã phát hiện một hiện tượng kỳ quái,hắn đã hơn ba mươi mấy giờ không ngủ, lại không chút nào mệt mỏi!Hắn đơn giản phỏng đoán,Hạ Ngôn vốn suy nghỉ nhanh nhẹn,liền biết rằng nguyên nhân là do tâm pháp bí tịch.
Kỳ thật đa số tâm pháp bí tịch đều là giống nhau, đều là thúc dục nội lực đả thông kinh mạch, mà đại đa số cấp cao bí tịch, căn bản là không có tâm pháp, chỉ có đơn thuần vũ kỹ.
Tâm pháp, chính là để tu luyện giả sử dụng lúc mới bắt đầu để đả thông kinh mạch.
Bất quá, Hạ Ngôn lại tiến vào đến trạng thái tu luyện.
Một ngày…
Hai ngày…
Một vòng…(DG:chắc 1 tuần a)
Một tháng…
Một tháng thời gian trôi qua, Hạ Ngôn rốt cục cảm giác được mình có một ít tiến bộ, nguyên bản nội lực mỏng manh như tơ nhện rải rác khắp nơi, hiện tại đã bị hắn sử dụng công pháp trong Linh la bí điển xâu chuỗi lại với nhau.
Bất quá, muốn dụng nội lực này đi đả thông mười hai điều kinh mạch, Hạ Ngôn cảm thấy được khó khăn vẫn còn rất lớn, cần phải tiếp tục cố gắng.
“Lương khô đã ăn hết rồi, cũng nên về một lần. Xem ra, muốn đả thông mười hai điều kinh mạch tới luyện thể, còn một con đường rất dài phải đi nha!” Hạ Ngôn sờ sờ cằm, ánh mắt ngắm núi phía xa xa,thay một thân bố y sạch sẽ, sau đó hai chân hướng dưới chân núi chạy đi rất nhanh.
Tuy là một kinh mạch cũng chưa đả thông, bất quá, hiện tại Hạ Ngôn thoạt nhìn so với quá khứ cũng xảy ra một chút biến hóa, trạng thái tinh thần của Hạ Ngôn cực kì sung mãn, hơn nữa cả người làm cho người ta có cảm giác phiêu dật như tiên. Tựa hồ, giống như cường giả ẩn cư trong núi.
Hạ Ngôn về cái tiểu viện củ nát, biến hóa duy nhất là bụi đóng từng lớp thật dày, cái bàn bên trong phòng, đã muốn thành màu xám.Đệ tử trong gia tộc, đều có người hầu chuyên gia hầu hạ, Hạ Ngôn tự nhiên không được đãi ngộ như vậy, tiểu viện cũng không có ai đến quét dọn.
“Cũng không biết tam gia gia có tới nơi này không, tam gia gia phát hiện ta không có ở đây, nhất định sẽ sốt ruột lắm? Ân, ta lưu lại thư , nói ta đi tu luyện, không nên tìm.” Hạ Ngôn nhìn cây hoa tử đồng trong viện tử, trên mặt lộ ra một tia phiền muộn, chợt vẻ mặt lại chấn động, ” chờ tháng sáu sang năm,trong cuộc tuyển chọn của gia tộc, ta nhất định phải làm mọi người nhìn với cặp mắt khác xưa. Sau đó,ta có thể tham gia khảo hạch của Tử Diệp học viện.
Cứ ba năm một lần, tử diệp học viện tuyển nhận đệ tử một lần, sang năm, chính là cuộc tuyển chọn ba năm một lần đó. Có thể trở thành đệ tử ưu tú nhất gia tộc, nhất định sẽ được tiến cử đi tham gia sát hạch nhập môn Tử Diệp học viện.
Có thể tiến vào Tử Diệp học viện học tập,cũng là một loại quang vinh. Bởi vì đệ tử tốt nghiệp tử diệp học viện,đều có địa vị xã hội!
Hạ Ngôn đi trên đường cái Ngọc Thủy Thành, bình thường đều là cúi đầu ,vì tuy rằng hắn mười mấy năm qua đều ru rú xó bếp, nhưng ở Ngọc Thủy thành vẫn có không ít người nhận ra hắn, cũng rõ ràng thân phận đặc thù của hắn. Đương nhiên,cũng biết hắn là đệ tử không được đối đãi tốt.
Vì không muốn cho người khác nhìn chăm chú với tin đồn, Hạ Ngôn luôn tận lực không muốn mọi người không để ý. Mà Hạ Ngôn một thân trang phục bình thường, quả thật cũng không có gì hấp dẫn. Hơn nữa hắn qua ngã tư đường, đều là bình dân là chiếm đa số, Hạ Ngôn dễ dàng dung nhập bên trong đám người như vậy.