Diệp baba yêu thương nhìn con gái mình nhu thuận trước mắt có cảm giác mình nằm mơ.
Ông đã chuẩn bị thoả thuận cho Phương Hằng đóng phim như ý nguyện con gái lại không ngờ tai nạn xảy ra.
Cũng tốt,Phương Hằng kia vừa nhìn đã biết không phải dạng gì tốt đẹp,tiểu Diệp quên đi thật sự rất hảo.
Còn về việc giúp tiểu tử kia có một chân trong kênh giờ vàng..?
Quên đi,dạo này trí nhớ ông có vẻ không tốt,ân,có lẽ là mất trí tuổi già đi.
Diệp baba đã quên hiện tại ông chỉ mới hơn bốn mươi tuổi.
-----------------------
Diệp Chấn không biết,bởi vì tin đồn Phương Hằng sắp được tham gia bộ phim trên giờ vàng đã lan rộng trong tất cả giới nghệ sĩ trong nghề,bao gồm cả Phương Hằng.
Mà công ty một khi có lệnh chuyển công tác phải hết một kỳ mới có thể thay đổi tức là một năm.
Hắn nghĩ, với sự nổi tiếng của hắn hiện tại một năm đã đủ hắn có vị trí vững chắc trong giới showbis,không cần phải đi theo lấy lòng nữ nhân ngu ngốc kia nữa,cho nên hắn mới dám càn rỡ nhục nhã Diệp Tử nơi đông người như vậy.
Mà Phương Hằng cũng không biết trong cuộc họp quyết định vị trí công tác, đúng lúc Diệp Chấn định đóng dấu vào văn bản quyết định thì nhận được tin con gái vào bệnh viện.
Lúc đó ông còn tâm trí nào mà đóng dấu với không đóng dấu, lập tức lao tới bệnh viện,vị trí mơ ước của hắn cứ vậy tan thành mây khói.
Giờ hắn vẫn chưa biết ,còn đang thở gấp trên người Tư Nhã đâu.
-------------------------
-"baba,chiều baba có thời gian không?"
-"ân?" Diệp baba đặt kịch bản trong tay xuống bàn ngẩng đầu nhìn Diệp Tử.
-"nếu baba không bận chúng ta đi dạo phố có được không ạ?" Diệp Tử nhào vào lòng Diệp baba ngước đầu làm nũng.
-" quyết định vậy đi, baba không bận gì cả" Diệp baba xoa xoa mái tóc mềm mại của Diệp Tử cười cười.
-"hoan hô,vậy con đi chuẩn bị,một lát chúng ta cùng đi" Diệp Tử vui vẻ nhảy chân sáo về phòng.
Diệp baba cũng đứng dậy gọi điện cho trợ lý an bày dời đi cuộc gặp với biên kịch chiều nay.
Diệp baba đối với cuốn kịch bản cần phê duyện trên bàn quyết định làm ngơ,con gái đề nghị bồi nàng đi dạo,đừng nói là phê duyệt kịch bản,đang quay phim ông cũng bỏ được a.
Cho nên mới nói,nữ nhi khống tuyệt đối là bệnh mãn tính.
----------------------
Ba tiếng sau..
Ga tàu điện ngầm.
Diệp baba hai tay cho vào túi quần chậm rãi đi phía sau nhìn nữ nhi hết nhìn đông lại nhìn tây trong mắt tràn đầy ý cười.
Ông đang định lên tiếng gọi Diệp Tử chuẩn bị tàu điện ngầm đến bến thì thấy Diệp Tử cầm trong tay tờ rơi nhìn chăm chú.
Ông đi nhanh lại nơi nữ nhi đang đứng,ghé mắt nhìn sang,hơi sửng sốt.
Sau đó,ông chợt nhớ ra trong lịch trình chiều nay ngoài gặp biên kịch còn phải đến chủ trì buổi tuyển chọn diễn viên đóng vai trong bộ phim sắp tới.
Diệp baba hơi nhíu mi không biết làm sao,ông tuyệt đối không muốn bỏ lại nữ nhi một mình,mà buổi tuyển chọn kia không thể không có ông.
Đúng lúc này,giọng Diệp Tử trong trẻo vang lên.
-"baba,đây là kịch bản của baba phải không?" Diệp Tử chỉ vào nơi ghi tên đạo diễn trên tờ rơi hỏi.
-"ân" Diệp baba trả lời.
-"con muốn tham gia có được không?"
Diệp baba sửng sốt.
Con gái ông vốn không thích nghề nghiệp liên quan đến điện ảnh sân khấu,lúc trước ông từng mong nữ nhi nối nghiệp mẹ,nhưng hết lần này đến lần khác nữ nhi không đáp ứng,thế mà bây giờ..?
Diệp Tử thấy Diệp baba không phản ứng tưởng Diệp baba không đồng ý liền tiến đến nắm lấy tay ông lắc lư.
-"được không baba?con hứa sẽ không gây rắc rối tổn hại danh tiếng baba đâu"
-"con nghiêm túc?" Diệp baba nhìn Diệp Tử nghiêm khắc hỏi.
Đối với một đạo diễn có lương tâm và đạo đức cũng như trách nhiệm nghề nghiệp như ông,sân khấu là nơi thiêng liêng,không phép kẻ nào đùa giỡn cho dù đó là con gái ông,bởi vì nhờ có sân khấu ông mới gặp được Tử Nguyệt..
-"vâng" Diệp Tử gật đầu,trong mắt là kiên định quang mang.
Bộ phim này là Diệp baba kỉ niệm hai mươi năm ngày cưới với người vợ quá cố Diệp mẹ-Tử Nguyệt.
Trong nguyên tác,bộ phim này bị dời hai năm sau mới chính thức bấm máy,bởi vì cái chết của nguyên chủ.
Mà nữ chính chính là nữ chủ Liễu Như Nhi
Bộ phim này cũng chính là bộ phim đưa nữ chủ Liễu Như Nhi một bước lên mây,tiến vào hàng ngũ đại minh tinh trẻ tuổi.
Nhưng điều quan trọng là..
Lúc nắm trên tay tờ rơi,đọc thông báo tuyển diễn viên,máu trong cô hệt như sôi trào,có cái gì đó rục rịch trong trái tim cô,cô biết đó là gì.
Cho dù là Diệp Tử ở Địa Cầu vẫn là Diệp Tử trong tiểu thuyết,máu chảy xuôi trong cơ thể hai người đều có chung sự yêu thích và đam mê đối với sân khấu.
Thứ đang sôi trào trong lòng cô chính là..
"Bản năng diễn viên"
---------------------------