Miệng lớn của Miyazaki nhấm nuốt đồ ăn, thân hình đột nhiên cứng lại. Nghe tiếng bước chân phía sau, bỗng nhiên xoay người. Vừa lúc nhìn thấy Vân La đi theo phía sau hắn.
Kinh ngạc chợt loé qua trong mắt Miyazaki, trên mặt ngay sau đó lộ ra một tia cười: " Cô tìm tôi sao?"
"Đúng vậy," Vân La hào phóng thừa nhận, trên mặt lộ ra một điệu cười nhạt, giống như trăm hoa đua nở.
" Cô... Coi trọng tôi, muốn làm bạn gái tôi?" Lời này Miyazaki nói ra chính hắn cũng không dám tin tưởng.
"Ha hả..." Vân La cười khẽ hai tiếng, chỉ vào công viên nhỏ bên cạnh cách đó không xa nói: " Qua bên đó nói chuyện được không?"
" Cô thật coi trọng tôi?" Miyazaki hai mắt đột nhiên trừng lớn, đồ ăn trong miệng đều đã quên nhấm nuốt.
Vân La trợn trắng mắt, lướt qua Miyazaki. Dẫn đầu đi đến công viên nhỏ.
Miyazaki biểu tình kì quái nhìn chằm chằm bóng dáng Vân La. Ánh mắt thanh minh, loé sáng hiện lên. Sau đó trên mặt lại khôi phục một bộ dáng vô hại, hai ba ngụm ăn xong bao đồ trong tay, đuổi theo Vân La.
Vân La ngồi trên một cái ghế dài trong công viên, Miyazaki cũng không chút khách khí đi theo ngồi bên cạnh Vân La.
"Aiz... Này, nhìn cái quỷ gì vậy?" Miyazaki hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm mặt Vân La, " Cô không phải nữ nhân của tên Fujita kia sao?"
"A..." Miyazaki vẻ mặt bừng tỉnh, như là nhớ tới cái gì: " Hình như tên Takahashi kia cũng thích cô, cô tìm tôi là có ý tứ gì?"
" Coi trọng tôi?" Miyazaki trên mặt lộ ra tự đắc "Quả nhiên bổn đại gia có mị lực nhất, hai tên kia thật sự ngu xuẩn, ha ha..."
Vân La nhìn Miyazaki tự quyết định, biểu tình bình tĩnh, rốt cuộc chờ Miyazaki nói xong, Vân La mới nói: "Nói xong sao?"
"Ách..." Miyazaki làm như ngượng ngùng cào cào đầu "Xong rồi."
" Được, chúng ta đây nói việc chính sự. " Vân La thu hồi nụ cười khẽ trên mặt, trở nên nghiêm túc.
Miyazaki thấy vậy, thân mình dựa lên thành ghế, hai chân bắt chéo: " Tôi và cô không có gì phải nói. Nếu cô muốn làm bạn gái của tôi, tôi có thể miễn cưỡng đáp ứng cô. Rốt cuộc cô lớn lên thật sự không tồi. Nếu nói chuyện khác, tôi không biết có cái việc gì cùng cô nói,"
"50 vạn," Vân La chậm rãi mở miệng.
"Cái gì?" Miyazaki nhìn về phía Vân La "Có ý tứ gì?"
" Anh làm tôi bảo tiêu, tôi mỗi tháng cho anh 50 vạn,"
"A!" Miyazaki cười nhạo một tiếng, thân hình thẳng tắp, đứng lên, xoay người liền rời đi.
" Anh hiện tại là cao tam, anh chẳng lẽ không có nghĩ tới mấy tháng nữa tốt nghiệp rồi, anh cùng những huynh đệ của anh muốn tìm việc gì làm?" Vân La nói ra không nhanh không chậm, lại thành công làm Miyazaki dừng chân.
Mặc kệ là gì Miyazaki hắn và những huynh đệ kia, trừ bỏ đánh nhau, học tập căn bản không được. Ngoài con đường vào đại học, bọn họ chỉ có thể làm công việc khổ mệt nhất, tiền lương còn không cao.
Miyazaki xoay người, hai mắt sắc bén, cả người tản ra lạnh băng hàn khí, bắn thẳng đến Vân La " Cô đến tột cùng muốn nói cái gì?"
Vân La đứng lên, không chút sợ hãi nhìn chằm chằm Miyazaki " Tôi muốn mở công ty, nhưng tôi không phải người Nhật, ở Nhật đăng ký mở công ty quá phiền toái, cho nên tôi muốn mời anh làm pháp nhân cho công ty. Mỗi cuối tháng nhận 50 vạn, tôi sẽ cho anh 10% cổ phần công ty, mà những huynh đệ của anh..."
Vân La nói tiếp: "Chỉ cần bọn họ đủ nỗ lực, anh cũng có thể đem bọn họ an bài vào công ty."
Vân La cũng không phải tâm huyết dâng trào, đời trước Miyazaki chính là một cái thương nghiệp thiên tài. Sau tốt nghiệp, dựa vào thiên phú của mình, xào cổ phần kiếm lời, mở công ty. Công ty càng làm càng lớn, mà những huynh đệ của hắn, trên cơ bản đều bị hắn an bài vào công ty của mình.
Vân La đẩy Miyazaki ra làm ngụy trang, cũng tránh cho phiền toái về sau. Khi nàng không đủ cường đại, nàng không thể đem thực lực của chính mình thể hiện ở trước mặt những người đó.
Đặc biệt là Trương Yến, đám người Fujita. Nếu là làm cho bọn họ tra ra nàng mở công ty, sợ sẽ vô cớ sinh ra rất nhiều phong ba.
"Ha ha..." Miyazaki đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to. Khinh miệt trong mắt không chút nào che giấu " Mở công ty?"
Miyazaki ngữ khí trào phúng: " Cô có tiền sao? Cô hiện tại cũng bất quá chỉ là kế nữ ăn nhờ ở đậu."
" Tôi có tiền," Vân La ngữ khí khẳng định "Nếu tôi có thể lấy tiền ra, anh liền đáp ứng sao?"
Thấy Vân La biểu tình chú định như thế, Miyazaki cũng có chút dao động, "Điều kiện?"
Vân La nhếch lên khóe miệng, trong lòng hung hăng nhẹ nhàng thở ra "Làm bảo tiêu tôi, bảo hộ tôi ."
" Cô thực sự có tiền?" Miyazaki lại lần nữa dò hỏi, Vân La điều kiện đích xác làm hắn động tâm
Bà nội hắn thân thể không tốt, chẳng những phải uống thuốc, còn phải ăn rất nhiều thực phẩm chức năng. Những huynh đệ kia, điều kiện gia đình đều không tốt lắm.
Dù xuất thân xã hội đen, Miyazaki lại từ trong xương cốt chán ghét xã hội đen. Hắn cũng không muốn những huynh đệ đó, sau khi tốt nghiệp không có con đường nào có thể đi, chỉ có thể gia nhập Yamaguchi Gumi. Cả ngày sống dưới đao quang kiếm ảnh.
Có lẽ ngày nọ, huynh đệ của hắn cũng sẽ bị người chém chết.
Nhưng nếu không gia nhập xã hội đen, những huynh đệ đó còn có thể làm gì?
Có thể làm chỉ có thể làm những công việc khổ cực hoặc kiếm những đồng tiền dơ bẩn, nhưng Miyazaki có chút không cam lòng.
"Ngày mai anh sẽ biết,"
"Nếu cô thật có thể lấy tiền ra, tôi sẽ đồng ý với cô!" Ánh mắt Miyazaki lúc này phá lệ nghiêm túc, hai mắt nhìn chằm chằm Vân La " Cô tốt nhất đừng gạt tôi ."
"Tuyệt đối không!"
Sau khi Vân La cùng Miyazaki tách ra, Vân La đi siêu thị mua một cái bánh mì, về tới chỗ ở.
Trương Yến cùng Ida Kamini đều không ở nhà. Vân La trở lại phòng mình, trước tiên rửa mặt sạch sẽ, thay bộ áo ngủ rộng thùng thình. Sau đó ngồi ở trên giường, nhắm mắt xem xét giá trị khí vận trước mắt mình.
108 điểm giá trị khí vận.
Giá trị khí vận vẫn là có chút quá ít a!
Vân La đem giá trị khí vận sở hữu được đều đổi thành truyện tranh. Đại não sau khi trải qua một trận choáng váng, mười chương truyện tranh mới liền chợt xuất hiện.
Vân La lập tức lấy giấy bút, bắt đầu đem tình tiết trong đầu từng chút phác hoạ ra.
Bất tri bất giác, sắc trời đã vãn, chờ Vân La đem mười chương chương tất cả đều vẽ xong. Chỉ cảm thấy tay bủn rủn. Cầm lấy bên cạnh di động nhìn thoáng qua, đã 10 giờ rưỡi buổi tối
Trương Yến cùng Ida Kamini đều không có trở về. Vân La nhớ tới vé số, lập tức dùng di động tuần tra cứu.
Tuy rằng trong lòng sớm đã có chuẩn bị. Nhưng khi nhìn đến dãy số trong vé số kia một chữ cũng không sai, Vân La vẫn là cảm thấy trái tim đều sắp nhảy ra ngoài,
Vân La hô hấp hơi hơi có chút dồn dập, trong tay trơn trượt, di động thiếu chút nữa rớt xuống mặt đất. Vân La vội vàng bắt lấy, nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
Kích động tâm tình chậm rãi bình phục, nằm ở trên giường, mắt phượng sáng ngời không hề có tiêu cự trừng mắt nhìn nóc nhà trắng tinh. Khóe miệng lặng yên không một tiếng động nhếch lên một độ cong mỹ lệ.
Không giống nhau……
Chính phủ công bố số lượng vé số trúng thưởng lần này chừng mười tờ. Khi tin tức phát ra từ điểm bán vé số, toàn bộ internet đều chấn động.
Rất nhiều truyền thông cũng sôi nổi đối với việc này tiến hành đưa tin.
“ Vé số có giải thưởng lớn nhất là 15 trăm triệu yên Nhật!”
“ Kỳ vé số này có tiền thưởng cao nhất từ trước đến nay!”
15 trăm triệu? Vân La tâm tình rất tốt, hơn nữa những vé số giải nhì đó, sợ là sẽ vượt qua 15 trăm triệu.
Vân La khóe miệng mang ý cười, chậm rãi tiến vào mộng đẹp.
Ngày hôm sau sáng sớm, Vân La mặc vào một bộ đồ thể dục màu đen trung tính. Tóc dài phiêu dật bị nàng trong mũ lưỡi trai, mang lên một cái khẩu trang màu đen, lại mang lên một cái kính râm. Khuôn mặt bị che kín mít, liền tính là người quen biết nàng, cũng tuyệt đối nhận không ra nàng,
Đồ thể dục, khẩu trang, mũ lưỡi trai, kính râm đều là đồ đại chúng, thực bình thường. Mấy thứ này đều là Vân La lợi dụng nghỉ hè làm công kiếm tiền mua, ngày thường cơ bản đều mặc đồng phục. Trương Yến cùng Ida Kamini căn bản chưa thấy qua, cũng không sợ bọn họ nhận ra.
Sau đó đem một cái váy trắng cùng một đôi giày vải bỏ vào một cái cặp sách đen, đeo ở trên lưng.
Vân La bước chân trầm ổn, đi đường còn mang theo một cỗ tiêu sái. Cử chỉ hào phóng, hơn nữa cách nàng ăn mặc, thực dễ dàng làm người ngộ nhận là nam hài tử.
Vân La ra cửa, cũng không có ngồi xe đi trường học, mà là ngồi phương tiên công cộng đi Trung tâm vé số phúc lợi Tokyo.
Tiếp đãi Vân La chính là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, thái độ ôn hòa. Nhìn thấy Vân La trang bị võ trang, cũng không lộ ra bất luận dị sắc gì, phảng phất tập mãi thành thói quen,
Nữ nhân tiếp nhận giấy tờ chứng minh của Vân La, sửng sốt một chút. Nữ hài thế nhưng không phải người Nhật, bất quá, này cũng không trở ngại việc lãnh thưởng.
“ Ngài có thể tháo khẩu trang xuống không?” Nữ nhân tiếng nói nhu hòa “Chúng tôi được yêu cầu kiểm tra đối chiếu thân phận của ngài.”
“ Được,” Vân La chậm rãi tháo khẩu trang, lộ ra một gương mặt tinh xảo tới cực điểm.
Nữ nhân hai mắt không chút nào che giấu lộ ra kinh diễm: “Thật là hài tử xinh đẹp, cha mẹ cháu đâu?”
Vân La hướng về phía nữ nhân hơi hơi mỉm cười “Bọn họ không muốn làm người ta chú ý.”
Nữ nhân nhiên gật gật đầu, “ Được, vậy mời đem thẻ ngân hàng giao cho tôi.”
Vân La đem thẻ ngân hàng của mình giao cho nữ nhân. Sau đó theo nữ nhân yêu cầu, mang lên khẩu trang, kính râm, che kín mặt.
Sau khi nộp thuế, Vân La có được đến 13 trăm triệu yên Nhật.
Vân La biểu tình bình tĩnh ra khỏi trung tâm vé số. Ra của lớn, liền ngồi lên một chiếc xe taxi, kêu tài xế dừng lại tại một siêu thị gia đình. Sau đó Vân La vào siêu thị, chỉ chốc lát, liền ăn mặc một cái váy đầm màu trắng, trên chân xỏ giày vải ra.
Đồ thể dục, khẩu trang trước đó đều bị nàng nhét vào túi, ném vào thùng rác.
Nhìn đỉnh đầu có chút dương quang chói mắt. Vân La khóe mắt có chút chua xót, trong lòng lại tràn ngập ý chí chiến đấu.
Tân sinh hoạt bắt đầu rồi!
Danh Sách Chương: