• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bà Diệp nấu đồ ăn rất chi là ngon, được cái hắn cũng không kén ăn gì.
Sau khi ăn xong hắn cũng đi ra nhà khách, cùng với bà Diệp ngồi xem tivi.

Bà Diệp cũng chỉ đẩy trái cây lại gần chỗ hắn ngồi hơn, sau đó cũng tiếp tục xem nội dung trên tivi, sự săn sóc của bà cũng làm cho sự khẩn trương của hắn cũng dần biến mất, dần dần cũng thả lỏng mà tận hưởng thời gian yên bình này.
Nói chuyện cái gì, này là việc của hắn sau này, hiện tại hắn thì chỉ cần xem phim với ăn trái cây mà thôi.

Thanh Hoà híp mắt vừa ăn trái cây vừa nghĩ như thế.
Buổi chiều nhẹ nhàng mà trôi qua, trong lúc đó bà Diệp có đi vào nhà bếp để nấu bữa tối, mọi người trong nhà đều lục tục từng người trở về đến nhà, sau khi cả nhà cùng dùng bữa tối xong, mọi người đều quây quần trong phòng khách.
"Tiểu Hoà, mấy bữa nay con có thể nghỉ ở nhà không cần đi học ba đã nói với nhà trường của con rồi, ở nhà hoặc đi chơi cho khuây khỏa tinh thần đi." Sau khi đi xuống nhà ông Diệp ngay lập tức nói với Thanh Hoà về việc này, ông nói tiếp: "Còn sự việc con bị hãm hại vu oan con không cần suy nghĩ về nó nữa, ba mẹ và anh chị con đều sẽ sử lý bọn họ."

Thật sự!? Không cần đi học ư!? trong lòng Thanh Hoà ngay lập tức nở hoa, hắn kiềm lại việc bản thân có khả năng vui đến bật cười tại chổ, rồi trả lời ngay: "Dạ con hiểu rồi ạ."
Cứ tưởng là phải ngay lập tức tiếp tục đời sống của sinh viên, không ngờ còn được hoãn lại, ha ha thiên đường.
Còn việc nguyên chủ bị hãm hại, đã có gia đình nguyên chủ xử lý hắn cũng không cần lo lắng về nó.
Không cần đi học, không cần làm gì cả, đây là cuộc sống cá mặn hắn từng mong ước.
Diệp Liên hỏi sau khi hắn vừa nói xong: "Thế tiểu Hoà có dự định gì chưa, em có tính đi đâu chơi hay không?"
Bà Diệp nói: "Con xem muốn đi đâu chơi hai mẹ con mình cùng đi, bỏ ba con với anh chị con ở nhà đi."
"Ơ kìa mẹ, tại sao mẹ lại giành đi chơi với tiểu Hoà trước rồi."
"Bà với tiểu Hoà đi rồi, ở nhà ba cha con bọn tôi ở nhà thì làm sao." Ông Diệp nói.
"Ở nhà, cơm thì có dì giúp việc lo rồi, mà ba cha con mấy người cũng cần đi làm mà." Bà Diệp ngay lập tức nói ra.
"Không chịu, cứ nghĩ mẹ với tiểu Hoà đi chơi mà con sắp phải bị chôn trong đống công việc hoàn toàn không thể làm việc được đâu." Diệp Liên vừa nói vừa tỏ ra đáng thương để mẹ có thể châm chước mà mang theo nàng cùng đi.
Mấy hôm nay bận quá không ở chung với em trai được, hiện tại có thể tranh thủ thì phải tranh thủ chứ.
"Mẹ, con cũng muốn đi." Diệp Tịch theo sau đó cũng nói.

Hắn mấy hôm nay cũng rất bận, được dịp mọi chuyện đã ổn thì cũng phải tranh thủ để ở cùng với em trai.
"Khụ, hay là cả nhà đều xin nghỉ phép nghỉ phép, ai sắp xếp lại công việc thì sắp xếp, sau đó cùng nhau đi một chuyến du lịch gia đình đi.

Đương nhiên điểm đến sẽ từ tiểu Hoà quyết định." Ông Diệp ho khan che dấu một chút bối rối, sau đó đúng lý hợp tình mà nói.

Cả nhà sau khi nghe ông Diệp nói xong đều đồng thời nhìn về phía Thanh Hoà, ánh mắt nóng cháy cứ như thể hắn không đồng ý, thì có thể sẽ đương trường mà khóc ra tới, mặc dù có nói hơi quá nhưng mà có cảm giác cũng có thể xảy ra chuyện như thế đâu.
Đối mặt với những ánh mắt đó hắn cũng không thể không đồng ý.
"Dạ, con sẽ xem xét lại nơi con muốn đi, ngày hôm sau con sẽ nói với mọi người ạ." Thanh Hoà sau khi nói xong cũng nghĩ.

Xem như thực hiện ước mơ vậy, lúc trước hắn cũng dự định du lịch hiện tại thì cũng chỉ là thêm vài người cùng đổi cái thế giới mà thôi.

Nhưng thế giới này cũng không khác với thế giới trước nhiều bao nhiêu cả, nên chắc cũng chẳng thay đổi nhiều.

Tra lại để chắc chắn mà thôi.
Sau khi nghe Thanh Hoà nói, ông Diệp lập tức nói: "Tối nay cả nhà sắp xếp lại công việc hết đi.

Hôm sau chúng ta xuất phát luôn, đều về phòng nghỉ ngơi hết đi."

Mỗi người về từng phòng sắp xếp công việc cho thời gian tới.

Còn bản thân Thanh Hoà sau khi vào phòng cũng chỉ nằm im trên giường.
Cũng không cần xem muốn đi đâu, trước khi xuyên qua đây hắn cũng đã sắp xếp địa điểm đi du lịch, thế giới này gần như giống với thế giới trước nên cũng không lo lắng.
Ước mơ của hắn là đi đến nhiều nơi, thấy nhiều cảnh đẹp, đi đến iceland nghe nói nơi đó có trên thế giới xinh đẹp nhất cực quang, có thể thấy ngân hà sao trời rất lộng lẫy.

Đi đến núi phú sĩ đi xem trên thế giới nhất bàng bạc sáng lạn mặt trời mọc, không biết có phải hay không có miêu tả đến như vậy xinh đẹp.
Còn rất nhiều rất nhiều nơi hắn muốn đến, nhưng có thể từ từ mà đi đến từng nơi mà xem..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK