Nhưng bây giờ, cô nhóc lại không muốn bắt nạt An An.
Bạn nhỏ này cười lên có chút đáng yêu.
"Chúng mình làm bạn tốt đi!!!" Tình cảm mãnh liệt của Lập Lập bắn ra bốn phía.
An An lập tức gật đầu, cô bé thích kết bạn nhất.
Tay nhỏ Nini chống má, lộ ra biểu cảm khó hiểu.
Cô nhóc không có bạn bè, bình thường ở nhà cũng chỉ có dì bảo mẫu cùng chú làm vườn chơi với bé.
"Kết bạn mới là sao?" Cô nhóc hỏi.
"Chúng ta có thể nói chuyện phiếm với nhau!" Gương mặt Lập Lập đầy tươi cười, hệt như mặt trời nhỏ.
Sau khi đám nhóc con "Ăn Tết" xong bắt đầu hào hứng nói chuyện, câu được câu không, trò chuyện trên trời dưới đất.
"Cô nhi là cái gì?" Nini đột nhiên hỏi.
[ Má ơi------Tại sao lại hỏi cái này? Trẻ hư đúng là trẻ hư, không có cách nào khiến người khác bớt lo.]
[ Nhưng tui cảm thấy cô bé không cố ý, chỉ thuận miệng mà thôi!]
[ Trẻ con thì biết cái gì? Có lẽ cô nhóc không biết cô nhi là cái gì thôi.]
"Nghe nói cậu là cô nhi, cô nhi là cái gì?" Nini lại hỏi.
Làn đạn ở khu bình luận hận không thể duỗi tay che miệng Nini lại.
Tại sao có thể xát muối lên vết thương lòng của An An?
Đứa trẻ đã không dễ dàng...
Làn đạn trong phòng phát giảm đi rất nhiều, không phải mọi người rời đi mà là không ai nhẫn tâm nhìn An An khổ sở.
Nhưng vào lúc mọi người cho rằng An An sẽ lộ ra biểu cảm xấu hổ, buồn bực hoặc là rơi nước mắt, thì biểu cảm của đứa nhỏ nằm ngoài dự liệu của họ
"Cô nhi chính là những đứa trẻ không có ba mẹ." Âm thanh mềm mại vang lên, An An nhìn Nini, chân thành giải thích.
"Vậy là không có ba mẹ quản cậu à?" Nini tò mò.
An An lắc đầu.
Tim khán giả xem phát sóng nhảy lên tới cổ.
Tiêu đời rồi, Nini có chê cười cô bé không?
Ai mà ngờ, ngay sau đó, Nini lộ ra biểu cảm hâm mộ.
"Tốt quá đi, vậy có thể luôn xem phim hoạt hình cũng không sợ ba mẹ tắt TV."
"Còn có thể ăn đồ ăn vặt không sợ sâu răng..."
"Không muốn ngủ thì không ngủ, không muốn ăn cơm sẽ không ăn."
Tậm nguyên lớn nhất của Nini chính là không ăn cơm và không ngủ.
Bây giờ, bạn mới vậy mà có thể làm như vậy.
Cô nhóc muốn trở thành cô nhi.
Khán giả phòng phát sóng dở khóc dở cười, tim treo ở cổ họng cuối cùng cũng trở về chỗ cũ.
[Đồng ngôn vô kỵ*!]
*Đồng ngôn vô kỵ: trẻ con luôn nói thật mà không hề suy tính; lời nói của trẻ con không sai bao giờ.
[ Cha mẹ của cô bé có ở phòng phát sóng không? Chuẩn bị tốt roi mây đi, chút nữa đấu võ đó!]
Không khia phòng phát sóng vô cùng vui sướng.
Lập Lập nghe xong lời Nini ns, ánh mắt nhìn An An giống như nhìn lão đại.
Lần này đến lượt An An mở to hai mắt.
Chờ đến khi lấy lại tinh thần, đứa trẻ lộ ra biểu cảm vi diệu.
Hệt như nhìn hai đứa ngốc.
"Cô nhi là ba mẹ xảy ra chuyện, không có cách nào ở bên cạnh, còn có-----" nói tới đây, An An gục đầu, gian nan nói tiếp "Hoặc là những đứa trẻ bị vứt bỏ."
"Không có ba mẹ, mọi thứ đều không tốt chút nào, không có ai ở bên cạnh bào vệ bạn nhỏ."
Năng lực biểu đạt An An rất tốt.
Khi cô bé rũ mắt, hàng lông mi dài ướt đẫm, cũng không biết có khóc hay không.
"Mỗi cô nhi đều mơ ước có một gia đình." Giọng nói ngây ngô vang lên, đầu nhỏ hoàn toàn gục xuống thấp.
Bốn tuổi là giai đoạn trẻ con thích khóc thích quậy nhất, nhưng An An lại không hề thế.
Nhóc là bạn nhỏ kiên cường nhất.
Không thể đau lòng.
Bởi vì bây giờ mình cũng có gia đình mà!
Một gia đình 15 ngày!
An An nghĩ vậy, lập tức ngẩng đầu nhưng đột nhiên đôi vai cô bé bị vỗ một phát mạnh.
Nini đặt cánh tay lên vai An An, tay kia chống nạnh, nói một cách nghĩa khí: "Về sau tớ sẽ bảo vệ cậu!"
...
Bữa cơm gần đến lúc kết thúc, không khí vẫn được xem là hòa hợp.
Khương Lâm phát hiện Mạc Tuệ làm lơ hai người Trương Tân Minh và Trang Như Nhân nhưng lại không cao ngạo với mình chút nào.
Đương nhiên, chính cô ta cũng biết giới hạn, không đề cập đến bất cứ đề tài mẫn cảm nào, chỉ nói chuyện theo thẻ nhiệm vụ chương trình đưa ra.
Trang Như Nhân biến thành người tàng hình, không đáp lời cùng bọn họ được mấy câu, càng nghĩ càng tức.
Đúng lúc Tần Phong cầm rượu, mời mỗi người một ly.
Tửu lượng Trang Như Nhân không tốt, mới nửa ly xuống bụng đã trông không thành thật như trước nữa.
Tới ăn bữa cơm này, cô ta đã nhịn một bụng tức giận.
Càng nhịn thì càng muốn phản kích.
Đột nhiện trong đầu cô ta nhớ tới tin tức của mẹ đã nói với mình.
Nghe nói Mạc Tuệ không muốn công khai cuộc sống cá nhân là bởi vì không thể truyền ra ngoài.
"Chương trình đã bắt đầu 2 ngày mà tôi vẫn chưa thấy chồng cô đâu nha."
"Chị Mạc Tuệ, tôi nghe người khác nói, chồng chị là Tổng giám đốc của công ty vật liệu xây dựng Đỉnh Vượng, Chủ tịch Ngô đúng không?"
Làn đạn khu bình luận lập tức kích động.
Mạc Tuệ đã kết hôn hơn một năm nhưng không có ai biết được chồng của cô đến tột cùng là ai, họ gì. Dù sao Trang Như Nhân cũng ở trong giới giải trí, chắc sẽ biết phần nào đó.
Rất nhanh cư dân mạng đã tìm được ảnh của Chủ tịch Ngô.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều bị vỡ mộng.
Cái người đầu to tròn, bụng bự trông nửa như ông già này chính là chồng Mạc Tuệ?
Tuy ở tuổi trung niên nhưng nhan sắc cũng không đến nổi nào, chỉ là-------
Hoàn toàn không xứng đôi!!!!
Người có tâm đào càng sâu, tìm được ảnh của vợ con Chủ tịch Ngô.
Ảnh gia đình chụp một nhà bốn người hòa thuận, vui vẻ.
Chẳng lẽ Mạc Tuệ là kẻ thứ ba phá hoại gia đình nhà người ta?
Thậm chí account marketing nằm vùng trong khu bình luận đã bắt đầu biên tập tiêu đề hấp dẫn ánh mắt người khác, chuẩn bị đăng dưa lớn này lên.
Nhưng Mạc Tuệ không thừa nhận, chỉ là dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc ngu ngốc liếc Trang Như Nhân một cái.
Trang Như Nhân vô tội nói: "Có phải tôi không nên nói chuyện này nói ra không? Xin lỗi, tôi cứ tưởng hôm nay giống như một bữa tiệc tụ họp bạn bè nhẹ nhàng, vậy nên mới không cẩn thận cư xử chưa đúng mực. Chị Mạc Tuệ, chị sẽ không trách tôi chứ?"
"Ai là bạn của cô?"
Sắc mặt Trang Như Nhân trắng bệt.
Đã nói ra câu này thì cũng không còn chuyện gì phải giấu nữa
Nếu Mạc Tuệ đã công khai lấy chồng, vậy vì sao lại không muốn giới thiệu cho mọi người làm quen?
E rằng từ lúc tham gia chương trình Mạc Tuệ đã không có ý định đưa người chồng này ra ngoài ánh sáng.
Mười lăm ngày, cứ kéo dài không phải sẽ qua sao?
"Cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta có nên----------" Trương Tân Minh muốn kéo Trang Như Nhân về nhà.
Nhưng Trang Như Nhân lại hất tay hắn ra, không cao hứng bảo: "Lời tôi nói đều là sự thật, rốt cuộc mấy người đang sợ cái gì chứ?"
Cô ta đứng lên, xoay người muốn đi, lúc này điện thoại Mạc Tuệ đặt ở trên bàn vang lên.
Là video call.
Trang Như Nhân nheo mắt, nhìn Mạc Tuệ mở khóa màn hình, chấp nhận cuộc trò chuyện với đối phương.
Vật liệu xây dựng Đỉnh Vượng.
Xem hình ảnh người trung niên kia, chắc là Ngô Bỉnh Vượng.
Một tên không có văn hóa.
Cồn làm đầu óc Trang Như Nhân khó chịu.
Trong mắt cô ta hiện lên tia khoái chí, nhưng vẫn làm bộ oan ức: " Mọi người xem, Chủ tịch Ngô của vật liệu xây dựng Đỉnh Vượng đã gọi video call cho cô ấy."
Mọi người ở đây đều hóa đá.
Cảm thấy rất xấu hổ.
Tiếng chuông vang lên một lần nữa, không có ý định ngừng lại.
Trong khu bình luận tiếng mắng chửi bốn phía.
Có người nói vừa nhìn đã biết Mạc Tuệ không phải loại người tốt gì, một số người bất bình cho vợ và con gái của Ngô Bỉnh vượng, một số người lại bắt đầu tẩy chay ném đá, spam liên tục "Mạc Tuệ cút ra khỏi giới giải trí".
Vào thời khắc khẩn trương như vậy Mạc Tuệ lại lộ ra biểu cảm chế giễu, liếc mắt nhìn Trang Như Nhân lần nữa, sau đó những ngón tay mảnh khảnh chạm nhẹ xuống màn hình, đồng ý nhận cuộc gọi.
"Tuệ Tuệ, ngày hôm qua mợ nhờ cậu hỏi một chút, cái hoạt động công ích lần trước con tham gia đã dùng loại son màu gì ấy nhỉ? Cậu quên mất rồi."
"Thật là không chịu nổi bà ấy, giục mấy lần liền, bây giờ cậu mợ đang tản bộ bên ngoài, bà ấy lại giục cậu gọi điện thoại cho con."
Trên màn hình là gương mặt lớn đầy tốt bụng của Ngô Bỉnh Vượng.
Nhưng rất nhanh gương mặt lớn của ông đã bị đẩy ra, thay vào đó là người vợ thong dong ưu nhã.
"Tuệ Tuệ, con phải làm chủ cho mợ, có phải cậu con chẳng để ý đến mợ đúng không?"
Chuyện này, sắc mặt Trang Như Nhân tức khắc trở nên xanh mét.
Làn đạn càng náo nhiệt.
Ồ, xem ra vị hồ ly già này sắp phải offline. Bây giờ độ nổi tiếng của chương trình ngày càng lớn, có thể bị khách quý tiếp theo đến đây thay thế hẳn sẽ có chút danh tiếng.
- -------------------------------------
Chúc mọi người một Trung thu vui vẻ nha!!!! Chúc các bạn buổi tối vui vẻ!!!
Đáng lẽ nay bão chương nhưng mà mình vẫn chưa sắp xếp được lịch học và lịch edit nên chưa có bão chương cho mọi người được. Chờ tuần sau có lịch học r mình sẽ sắp xếp lịch để ráng bão chương cho mọi người một lần.