• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong thời kì mang thai Thời Tịch Ngọc không ngừng ôm nghén ói lên ói xuống không ăn được gì, anh rất lo, anh liền lên mạng xem như thế nào, gọi hỏi cả mẹ..

"Alo mẹ à, vợ con ói nhiều lắm luôn Á..

"Trinh thời gian mang thai 3 tháng đầu thì sẽ ốm nghén đó con, nấu cho vợ con ăn những món thanh đạm thôi đừng quá tanh..

"Dạ con hiểu rồi.."

Ông bà Phong nhìn nhau mà cười..

"Ông xem con trai ơi gì lần đầu làm chồng làm ba quấn quýt lo cho vợ chưa kìa..

"Giống tui với bà hồi đó quá

————-

3 tháng sau

Thời Tịch Ngọc và Trương Nhã Tịnh cùng hai ông chồng đi khám thai với nhau..

Bắc Minh Phong, Đinh Hạ Vũ rồi ngoài an ủi nhau, không biết em bé và mẹ có sao không..

Hai cô bước ra khỏi phòng khám, vẻ mặt buồn bã u sầu..

"Em sao đấy, bác sĩ nói sao.." Bắc Minh Phong và Đinh Hạ Vũ lo lắng, hai cô liền ngước mặt lên cười..

"Bác sĩ bảo con phát triển khoẻ mạnh lắm, là con trai đó.." Thời Tịch là vui vẻ đưa anh xem giấy siêu âm..

"Bác sĩ nói con phát triển khỏe lắm, là con gái đó.." Trương Nhã Tịnh cũng vui vẻ nói và đưa giấy siêu âm cho Đinh Hạ Vũ xe..

"Yeah, thế thì tốt quá.." Bắc Minh Phong đồng thanh nói với nhau ôm hai cô vào lòng..

"Anh có thích con trai không..

"Cậu ấy thích thì có thích đấy nhưng thích có công chúa hơn..

"Con nào mà chả là con, trai gái gì anh cũng thương..

"Đi ăn thôi…

"Vâng..

Mọi người cùng nhau tới nhà hàng 5 sao nổi tiếng nhất thành phố Thượng Hải..

Thời Tịch Ngọc và Trương Nhã Tịnh vào trong trước hai anh đi gửi xe, vào trong lại vô tình chạm mặt người không bao giờ Tịnh Tịnh muốn gặp lại trong đời..

"Nhã Tịnh, em khỏe không, em và con như thế nào.." Cao Vân Hi ân cần hỏi thăm cô và đứa bé..

"Bỏ tay dơ bẩn anh ra khỏi người tôi.." Cao Vân Hi bỏ tay ra..

"Từ khi rời xa anh tôi rất khoẻ và hạnh phúc, đừng hỏi đến đứa bé, anh không xứng đáng làm ba..

"Anh xin lỗi, thời gian qua anh rất hối hận, em cho anh cơ hội được không..

"Anh nghĩ sao vậy đừng có mơ..

"Vậy sau này em cho anh thăm con được không, anh sẽ chứ cấp tiền lo cho đứa bé..

"Cậu nghĩ tôi không đủ tiền nuôi con của tôi và vợ tôi à" Đinh Hạ Vũ bước lên và nói

"Đứa bé là con của tôi, không phải con của cậu..

"Oh đúng là đứa bé là con của cậu, nhưng cô ấy là vợ tôi, cậu không xứng đáng, đã là con của cô ấy thì cũng là con của tôi, tôi dư sức lo cho hai mẹ con cô ấy một cuộc sống tốt đẹp..

"Sau này tôi muốn thăm con thường xuyên..

"Tôi không đồng ý cho anh qua lại thăm đứa bé..

"Cô, vậy thì tôi dành quyền nuôi đứa bé..

"Mời cậu, tôi tiếp cậu trên toà, cậu trả dựa được vào đâu mà dành quyền nuôi đứa bé..

"Bảo vệ tiễn khách…" Bắc Minh Phong nói, vì nhà hàng này là của anh..

"Vâng thưa sếp..

Mọi người cùng nhau ngồi vào bàn ăn, vừa ngủi thấy mùi đồ ăn cô và Trương Nhã Tịnh liền khó chịu mà muốn ói..

"Phục vụ, giúp tôi dọn những món đồ ăn trên bàn đi chỗ khác, chuẩn bị cho tôi hai tô cháo bào ngư vi cá, 2 cô ấy đang ốm nghén..

"Vâng ạ..

"Tanh quá, khó chịu thật " Thời Tịch Ngọc mặt nhăn nhó khó chịu..

"Đúng Á, khó chịu..

"Anh, em thèm trái cây chua.." Thời Tịch Ngọc nói với Bắc Minh Phong..

"Hả đồ ăn chính còn chưa ăn giờ đồ ăn trái cây chua, sốt ruột đấy..

"Nhưng con anh thèm chứ không phải em đâu..

"Biết rồi biết rồi..

"Vợ muốn ăn luôn không.." Đinh Hạ Vũ nhìn Tịnh Tịnh hỏi..

"Em muốn ăn trái cây ngọt à. Em không thèm chua thèm ngọt.

"Được rồi..

"Phục vụ, chuẩn bị cho tôi hai dĩa trái cây một chua một ngọt..

Hai cô một người mang thai là con trai nên thèm chua, mang thai con gái lại thèm ngọt, hai ông bố đúng là không sở..

Trái cây bưng lên cô nhìn mấy miếng xoài chua chua mà chảy cả nước miếng, cô ngồi ăn ngon lành.

Cháo bào ngư vi cá mang lên mùi thơm làm hai cô không thèm ăn trái cây nữa, để sang một bên mà ăn cháo, mọi người ăn món chính xong liền ăn tráng miệng.

Hai cô thì ăn chè, hai anh thì ăn trái cây..

"Trời ơi, chua quá vợ ơi.." Bắc Minh Phong, ăn chua mặt nhăn mày nhó..

"Ai biểu anh ăn..

"Anh không nghĩ nó chua như vậy..

Tới tối chuẩn bị đến lúc đi ngủ, anh đã ngủ say, cô lén đứng dậy đi qua đi lại người anh vài dòng..

Sáng hôm sau đúng như cô dự đoán, anh đã ốm nghén thay cô, cô cười ngã nghiêng..

"Oẹ oẹ..

"Anh có sao không..

"Sao anh thấy muốn ói với lại khó chịu lắm.,

"Biết cảm giác của em chưa, chắc thằng bé không muốn em mệt nên cho anh ôm nghén thay em rồi đấy..

"Chưa ra đời mà nó đã biết chăm sóc mẹ nó rồi..

"Thôi kệ không sao, ốm nghén thay vợ cũng được, vợ không mệt là anh vui rồi..

"Tự nhiên anh thèm xoài chua quá..

"Ở dưới tủ lạnh có đấy..

Anh lon ton chạy xuống, tủ lạnh mà gọt xoài anh, anh nhau nhốp nhép, ăn trong rất ngon lành..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK