Liễu Ly đem sách buông ra, đi tới vừa nhìn, phát hiện ở bên hồ, trong hoa viên đúng là đại ca Nam An Vương Triệu Tử từ phía sau ôm Tôn vương phi, cảm thấy phi lễ chớ nhìn, vội vàng kéo Triệu Đàn: "Triệu Đàn, ngươi rất rảnh rỗi sao? Qua theo ta đọc sách!"
Đợi Triệu Đàn rút cuộc thoát khỏi Liễu Ly giả bộ đứng đắn, lần nữa chạy đến phía trước cửa sổ nhìn, nàng phát hiện đại ca cùng đại tẩu sớm không ở nơi đó, cảm giác thật sự là tiếc nuối a!
Buổi trưa, Liễu Ly đằng trước cùng nhạc phụ cùng đại ca.
Triệu Đàn ở hậu viện cùng mẫu thân, đại tẩu cùng một chỗ dụ dỗ Hi Chi.
Hôm nay là mười lăm tháng tám tiết Trung thu.
Đến buổi tối, Triệu Trinh, Triệu Tử cùng Liễu Ly bên ngoài viện cùng mọi người ăn uống tiệc rượu, Triệu Đàn cùng mẫu thân cùng đại tẩu ở hậu viện ngắm trăng.
Triệu Đàn đột nhiên rất muốn ăn đồ ăn mẫu thân làm, liền năn nỉ mẫu thân Chu thái phi xuống bếp.
Chu thái phi hiểu rõ Triệu Đàn nhất, liền xuống bếp làm vài món đồ ăn, làm món đậu phụ cùng ớt xanh xào thịt Triệu Đàn thích ăn, cũng có món cá cùng hoa sen thập cẩm hầm cách thủy Tôn vương phi thích ăn.
Triệu Đàn sai người ở trong đình hậu hoa viên chuẩn bị buổi tiệc.
một vòng trắng sáng treo ở trên không, trên mặt hồ gió sóng nhẹ thổi từng ánh sáng lăn tăn, ba người cũng bất luận ăn không nói ngủ không nói, ăn đồ ăn trò chuyện, bầu không khí khó được hòa hợp.
Tôn vương phi tối nay tâm tình giống như thật là tốt, trên mặt thủy chung mang theo vui vẻ.
Thấy nàng vui vẻ, Chu thái phi cùng Triệu Đàn cũng rất vui vẻ.
Triệu Đàn sai người mang tới rượu lê hoa râm cậu Liễu Liên cất chứa được Liễu cữu mẫu phái người đưa tới, nàng mang mang thai không thể uống rượu, nên chỉ rót cho mẫu thân cùng đại tẩu mỗi người rồi một ly.
Mẹ chồng nàng dâu hai người cụng chén, đều là uống một hơi cạn sạch.
Ngoại viện yến hội kết thúc, Liễu Ly cùng Triệu Trinh cùng Triệu Tử trở về hậu viện.
Hậu viện ngoại trừ lầu chính Liễu Ly cùng Triệu Đàn ở, còn có hai tòa lầu nhỏ, vợ chồng Triệu Trinh tiến vào lầu nhỏ phía đông, vợ chồng Triệu Tử tiến vào phía tây lầu nhỏ.
Liễu Ly trước cùng Triệu Tử cùng một chỗ đưa phụ thân Triệu Trinh quay về đông lầu, sau đó tiễn Triệu Tử quay về tây lầu.
Hai người đều uống nhiều rượu, nhất là Triệu Tử, vốn là uống một lọ lê hoa râm, về sau lại uống nửa cân rượu mạnh mùa xuân, thoáng cái say mèm, đi đường có chút đầu nặng gốc nhẹ (*cơ sở không vững).
Liễu Ly dắt díu lấy Triệu Tử, chậm rãi từ từ mà đi dạo, tản bộ đi tây lầu.
Ánh trăng như nước, nhuộm dần lấy toàn bộ viện, đem hoa và cây cảnh hai bên đường mòn biến thành một đám lại một đám bóng đen, đem đường mòn chiếu lên sáng sáng trưng, căn bản không cần đèn lồng.
Triệu Tử cùng Liễu Ly mọi người xa xa mà theo ở phía sau.
Triệu Tử tối nay uống quả thật có hơi nhiều.
Toàn gia đoàn tụ đêm trăng tròn, lại làm hắn nhớ tới một cái đêm trăng tròn nhiều năm trước.
Thời gian trôi qua, chuyện cũ chỉ để lại bóng dáng đạm mạc, ở sâu trong nội tâm vốn cho rằng sẽ vĩnh cửu, vết thương thối rữa cũng dần dần khỏi hẳn.
Mùa hè, Triệu Tử ở thủ phủ đông biên cương Đạo Dương gặp Chi nương.
Lúc ấy Triệu Tử cỡi ngựa mang theo hai vệ sĩ cải trang đến quân doanh ngoài thành, thời điểm đi ngang qua phủ nha Nhuận Dương gặp được Chi nương.
hắn lặng lẽ ghì ngựa, chậm rãi đi tới.
Chi nương không nhìn thấy hắn.
Nàng mang theo hài tử đứng ở đầu phố bên cạnh nha môn đợi trượng phu của nàng.
Hơn ba năm không gặp, nàng tựa hồ mượt mà hơn, trâm cài búi tóc, quần áo gọn gàng, nắm một tay tiểu cô nương, cúi đầu mỉm cười cùng tiểu cô nương nói chuyện, vành tai đeo ngọc bích của nàng lúc ẩn lúc hiện.
một người nam tử mặc đồng phục màu đen đai lưng đỏ sậm bước đến, cùng nàng cười nói, đem tiểu cô nương bế lên, ba miệng cùng một chỗ đi về hướng tây.
Ngựa Triệu Tử hướng theo hướng ngược nhau chậm rãi đi tới.
Bọn hắn giao thoa mà qua.
Nguyên lai, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, thay vì đắm chìm với hồi ức, không bằng quý trọng cái trước mắt, tuy rằng đáy lòng còn có một đạo vết thương nhàn nhạt, thế nhưng tương lai thời gian vẫn chờ hắn.
Vương Phủ sự vật bận rộn, Triệu Tử cùng Tôn vương phi ở năm sáu ngày liền rời đi, đem Hi Chi cùng vú em cùng một chỗ giữ lại, cho phép Hi Chi làm bạn với Chu thái phi cùng Triệu Đàn.
Hi Chi yêu nhất cô cô rồi, chính xác ra, yêu nhất sờ bộ ngực cô cô. hắn bình thường trong ngực bú sữa mẹ, dưỡng thành tật xấu vừa ăn vừa sờ, cho nên đã đến trong ngực Triệu Đàn, tay tiểu béo tự động tự phát mà tiến vào trong vạt áo, cách áo ngực tìm meo meo, sờ không tới liền nhếch miệng khóc.
Triệu Đàn rất nuông chiều hài tử, nếu như ở trong phòng, lại mặc chính là cái yếm mà nói, có đôi khi sẽ thỏa hiệp, cho phép tiểu béo Triệu Hi Chi sờ một lần.
Đương nhiên chuyện này không thể để cho Liễu Ly biết.
Liễu Ly cùng Triệu Đàn làm vợ chồng đến hôm nay, kết hôn đã ba năm rồi, ngược lại lộ ra bộ mặt thật lẫn nhau. Liễu Ly cũng không hề giả làm người khiêm tốn, trước mặt ở Triệu Đàn biểu hiện ra bộ dáng chân thật; mà Triệu Đàn, ở trước mặt Liễu Ly cho tới bây giờ đều là chân thật nhất—— một nữ nhân, nếu như là từ nhỏ bị một người nam nhân tắm rửa qua, đem nước tiểu chỉ đạo qua, có kinh lần đầu, sợ là muốn giả bộ cũng không được!
Tính độc chiếm của Liễu Ly rất mạnh, rất thích ăn dấm chua, hắn trước kia đều dùng mặt nạ mây trôi nước chảy, ôn nhu săn sóc che lại, hôm nay hết thảy đều xích lỏa khỏa thân à biểu hiện ra.
Liễu Ly ghen cái đối tượng thứ nhất chính là tiểu thế tử Triệu Hi Chi.
Ngày hôm đó Liễu Ly từ bên ngoài trở về, nghe tiểu nha hoàn nói Triệu Đàn cùng Chu thái phi đi hậu hoa viên, cũng liền đi qua.
Sắp tới giữa trưa, mặt trời mùa thu cao chiếu, ấm ấm áp áp mà chiếu vào trên người.
Triệu Đàn sai người ở trên đồng cỏ bên hồ thả giường gấm, cùng mẫu thân ngồi ở phía trên, dụ dỗ Hi Chi chơi đùa.
Lúc Liễu Ly qua, Hi Chi sắp ngủ rồi, Triệu Đàn ôm hắn chậm rì rì đi tới, vừa vặn đối diện với Liễu Ly.
Liễu Ly rõ ràng thấy tiểu mập mạp Triệu Hi Chi mơ mơ màng màng sắp ngủ, tay mập của hắn từ phía trên tiến vào trong áo ngực Triệu Đàn, từ góc độ Liễu Ly nhìn lại, thậm chí có thể nhìn thấy được động tác Hi Chi sờ tới sờ lui.
Nhìn thấy tình cảnh này, trong nội tâm Liễu Ly rất khó chịu, thế nhưng nhạc mẫu đại nhân ở bên cạnh, nha hoàn vú em cũng đều đang hầu hạ, hắn cũng không thể nói cái gì.
Liễu Ly mỉm cười đi qua, vẻ mặt hiền lành, từ Triệu Đàn trong ngực tiếp nhận Hi Chi.
Triệu Đàn biết gian kế của hắn, nghiêng người né tránh nói: "Hi Chi ngủ rồi, chờ một lát rồi nói sau!"
Liễu Ly đành phải trông mong mà nhìn Hi Chi xâm phạm lãnh địa của mình.
Triệu Đàn liếc mắt hắn, thò tay trên trán hắn gõ một cái: " dượng Hi Chi hư hỏng!"
Qua chín tháng chín, thời tiết càng ngày càng... mát hơn, lão Vương gia cùng Chu thái phi liền mang theo thế tử Hi Chi quay về Nhuận Dương.
không có tiểu tình địch Triệu Hi Chi, Liễu Ly vô cùng yên lòng, hết sức chuyên chú mà cùng Triệu Đàn trải qua cuộc sống gia đình hạnh phúc.
hắn buổi sáng xử lý ngoại vụ vân trạch biệt viện, buổi chiều theo bồi Triệu Đàn. Vợ chồng hai người cùng một chỗ, thời gian trôi qua đặc biệt nhanh, trong nháy mắt mùa thu đi xa mùa đông đã đến, lúc tuyết ở vân trạch biệt viện bay đầy trời, mỗi năm một lần giao thừa đi tới.
Đại khái bởi vì hoài chính là song thai, mặc dù mới hơn năm tháng, nhưng mà bụng Triệu Đàn đặc biệt rõ ràng. Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh hai vị đại phu một mực ở tại viện cùng vân trạch biệt viện ngoại của bọn hắn. Liễu Ly tuân theo dặn dò của hai vị đại phu, mỗi ngày đều rút ra nửa canh giờ thời gian cùng Triệu Đàn tản bộ.
Tuy rằng bởi vì người mang thai không thể quay về Nhuận Dương, nhưng mà Triệu Đàn sai người chuẩn bị món ăn dân dã, da lông cùng các món đồ chơi đặc biệt, chia làm bốn phần, phân chia đưa đến Nam An Vương phủ, nhà cậu Liễu Liên, tỷ Trúc Thuyên gia cùng chỗ bà bà.
Liễu Ly không muốn gặp mẹ cùng tỷ tỷ của mình, Triệu Đàn liền thuận theo hắn, nhưng mà mỗi tháng đều sai người đến hỏi thăm bà bà.
Mùng ba đầu năm, lão Vương gia mang theo Chu thái phi đi vào vân trạch biệt viện, cùng Triệu Đàn cùng Liễu Ly ăn lễ mừng năm mới. Qua hết năm, Liễu Ly cùng Triệu Đàn dứt khoát giữ hai người lại, dứt khoát bắt sống ở vân trạch biệt viện ở cùng với mình.
Mùa xuân chim bay đầy trời, tram hoa đua nở, cuối xuân rất nhanh liền đi tới, Triệu Đàn sắp sanh rồi.
Liễu Ly không dám cho nàng làm vận động quá kịch liệt, ngay cả lầu cũng không cho nàng đi xuống, ngày ngày ở trong phòng cùng hành lang đi tới đi lui rèn luyện thân thể.
Hai mươi sáu tháng ba, giờ dần hai khắc, Liễu Ly canh giữ ở ngoài phòng sanh, đã nghe được hai tiếng gà gáy, hai tay của hắn che mặt, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Triệu Đàn thuận lợi sinh ra một đôi song bào thai.
Triệu Đàn còn nằm ở trên giường, Chu thái phi cùng Tôn vương phi mỗi người ôm một đứa cho Liễu Ly nhìn.
Hai tiểu gia hỏa toàn thân đỏ rực, con mắt còn không có mở ra, thế nhưng đã có thể nhìn ra là hai đứa giống nhau như đúc rồi.
Chu thái phi cười hì hì đẩy tã lót trong lòng ngực của mình ra, cho Liễu Ly nhìn tiểu * giữa hai chân hài tử; Tôn vương phi vội vàng noi theo bà bà, đẩy tã lót trong lòng ngực của mình ra, cười nói: "Cái này cũng là tiểu công tử!"
Liễu Ly lưu luyến nhìn thoáng qua hài tử, vén rèm lên tiến vào nội thất, nhìn Triệu Đàn.
Nên đặt tên cho hai cái hài tử, thế nhưng Liễu Ly thật sự không biết đặt tên, đành phải nhờ sự trợ giúp của nhạc phụ đại nhân.
Lão Vương gia Triệu Trinh lật sách cổ, đọc nhiều sách vở kiến thức uyên bác, thuận tiện thỉnh giáo những văn nhân khách môn của mình, cuối cùng đưa ra hai cái tên —— Liễu Du Chi cùng Liễu Giác Chi.
Mới đó đã đến lễ mừng trăm ngày của Liễu Du Chi cùng Liễu Giác Chi, hai huynh đệ trắng trắng mềm mềm như ngọc tuyết đáng yêu, trổ mã có thể gặp người rồi.
Triệu Đàn đối với tướng mạo của hai Tiểu ca Liễu Du Chi cùng Liễu Giác Chi thoả mãn cực kỳ, chỉ cần không có người ngoài ở trước mắt, liền hôn lấy hôn để, hôn hoài không dứt, còn ngây ngô mà nói với mẫu thân Chu thái phi: "Mẫu thân a, Du Chi cùng Giác Chi sao có thể đẹp mắt như vậy, đáng yêu như thế?"
Chu thái phi ở trên đầu nàng gõ một cái: "Đó là bởi vì hai đứa nó giống Liễu Ly, nếu là giống ngươi, hừ hừ hừ..."
Triệu Đàn: "..."
Liễu Ly đối với Du Chi cùng Giác Chi vô cùng thoả mãn—— Tướng mạo của hai Tiểu ca này ngoại trừ ——ngày thường rất giống hắn. Mục tiêu của hắn là sinh một hài tử giống như Triệu Đàn, bởi vậy nhìn hai bảo bối này, thường thường cảm thấy không hài lòng. Liễu Ly quyết định, muốn rèn luyện thân thể, cố gắng trồng trọt, tốt nhất sang năm tái sinh một đôi nữ hài tử giống như Triệu Đàn.
Đương nhiên, nếu muốn thực hiện cái mục tiêu này, gánh nặng của hắn và Triệu Đàn còn xa, đều phải nỗ lực, còn phải cùng một chỗ cố gắng.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Mạc mạc khoác huyền huyễn áo ngoài cổ nói 《 nam nhân của ta là hồ ly 》, củi mục nữ nhân vật chính bị hồ tiên lão công lên trời xuống đất dây dưa sủng ái cửu thế máu chó câu chuyện!
Đại Kim phong vân đệ nhất bộ lạc 《 nam an thái phi truyền 》
Đại Kim phong vân bộ 3 《 xuyên qua Chi hiền thê không chịu nổi 》
Mạc mạc cổ nói 《 xuân thủy chảy 》 linh hồn mặc nữ Tống Triều không may hành trình
Mạc mạc hiện nói 《 không phải oan gia không tụ họp đầu 》 bình thường nữ cùng nhà giàu mới nổi mỹ nam cùng Tiểu Quân quan tình yêu hành trình ( kết cục một chọi một )