Từ hôm chuyển nhà đến biệt thự vì bận thi cuối kỳ nên Nhạc Quân, Trần Cảnh Vũ vẫn chưa mời gia đình hai bên nội ngoại tới chơi.
Sẵn dịp có khách đến tổ chức tiệc luôn vào chiều tối hôm sau.
Trần Cảnh Vũ giao cho Nguyễn Kha đặt thức ăn nhà hàng xong xui, bên nhà hàng cũng cho người tới sớm để chuẩn bị bàn ghế,…
Lúc mọi người tới đông đủ cũng 6h tối.
Vì hiện tại đám ADT chưa biết cô và Trần Cảnh Vũ đã kết hôn nên không thể mời họ tới.
Cô đành bù họ dịp sau đi.
“Ôi anh hai, nhà đẹp ghê nha.” Trần Cảnh Thiên mới nhìn qua bên ngoài đã lát cả mắt.
Anh mình đúng là nhiều tiền có thể đốt chết người khác mà.
“Cảnh Thiên ăn trước đã rồi tham quan sau.” Nhạc Quân thấy cậu chàng định đi dạo thì gọi lại.
“Ok chị dâu nhỏ.
Đói bụng chết rồi.
Sau này cho em tới thường xuyên được không hả?” Trần Cảnh Thiên nhìn căn nhà mà mê mẩn, chắc anh cũng phải tìm người thiết kế căn nhà tương lai của mình thật tỉ mỉ như thế này.
“Tùy cậu, nhà rộng muốn tới sống thì cứ tới.” Nhạc Quân nhìn cậu chàng tuy tuổi cũng không còn nhỏ nhưng lại đáng yêu hơn Trần Cảnh Vũ nhiều nha.
“Đúng là chị dâu tốt.
Sau này em tới thường xuyên cho coi.”
Trần Cảnh Vũ liếc hắn một cái nói: “Tới để ăn cẩu lương à?”
Trần Cảnh Thiên đang ăn miếng táo nghe ông anh nói xong liền muốn mắc nghẹn ở cổ họng: “Anh đừng có quá đáng nha.”
Trần Cảnh Vũ cười cười: “Chịu được cứ tới ở thoải mái.”
Cảnh Thiên đen mặt không thèm nói nữa.
Anh cứ tới đó thì sao, anh là mê nhà nha.
Mọi người nhìn Trần Cảnh Thiên bị Trần Cảnh Vũ nói cho tức nghẹn thì buồn cười.
“Cảnh Vũ nhà này chỉnh trang trong bao lâu?” Ông nội nhìn biệt thự hoành tráng này cũng kinh ngạc.
Cả về thiết kế hay chất lượng đều vô cùng độc đáo.
“Hơn 7 tháng ạ.” Trần Cảnh Vũ đã chuẩn bị từ lúc cưới Nhạc Quân rồi.
Ban đầu anh dự tính bốn tháng thôi nhưng không ngờ phát sinh ra quá nhiều thứ, anh lại muốn hoàn chỉnh thêm vài chi tiết nữa nên kéo dài đến hơn nữa năm trời mới xong được.
“Còn ngang ngửa với người ta xây nguyên căn nhà thảo nào lâu như vậy.” Tần Uyên Nhi thấy nhiều biệt thự rồi, cả căn nhà họ Tần cũng là biệt thự cao cấp có điều chưa thấy nơi nào đẹp như vậy.
Vừa hiện đại, vừa cổ kính đậm phong cách Châu Âu.
Tần Duy cũng bị kinh ngạc, anh chỉ nghĩ dạng biệt thự như nhà mình đó thôi không ngờ lại hoành tráng như thế này.
Anh cũng vui mừng trong lòng cho em gái.
“Ở trên kia chắc ngắm cảnh, hóng mát là siêu chuẩn luôn nhỉ?” Tần Ly Ly cứ nhìn quanh, hận không thể ăn lẹ rồi đi tham quan.
Sống trong căn biệt thự như này đúng là không còn gì để luyến tiếc nữa.
“Vâng, cao nhất là thiết kế dạng như quán cà phê gia đình vậy.
Tí nữa mọi người cùng lên đó xem.”
Sau khi tham quan xong ai cũng không muốn rời đi.
“Sau này nhất định phải kiếm chồng xây được căn biệt thự thế này.” Tần Ly Ly đúng là muốn ngủ ở đây luôn rồi, từng thiết kế, vật trang trí, phòng ốc đặc biệt quán cà phê nhỏ ở tầng trên thật quá xuất sắc.
Mọi người nghe cô nói liền cười thành tiếng.
Ông nội Tần nhìn Dì Lữ hỏi: “Cháu không định về nước sao?”
Dì Lữ khẽ cười đáp: “Cháu quen sống ở Đức rồi ạ.
Có dịp cháu lại về thăm mọi người.”
Ông nội Tần gật đầu cũng không nói gì nữa.
Chỉ là nhìn dì Lữ ông lại nhớ đứa con dâu bất hạnh của mình.
Mọi người ở lại chơi một tuần lễ thì chuẩn bị trở về Đức.
Trần Cảnh Vũ cũng giúp Lục Lộ Cam tìm được địa điểm thích hợp mở phòng khám.
Cũng mua một căn hộ sẵn để hồi khi anh về sẽ đỡ lo.
Trước khi đi bốn người Trần Cảnh Vu, Jakson, ADC, VTA có hẹn gặp nhau.
Bar Lila
“Ba năm rồi mới vác xác về à? Còn tưởng cậu ở đó luôn cơ.” Vu Tuấn Âu tuy miệng thì nói khó nghe như vậy nhưng ý vui trên mặt đều lộ ra hết.
Lâu lắm rồi cả 4 người mới tụ họp đủ.
“Lần tới tớ sẽ về đây định cư luôn.” Lục Lộ Cam nhấp ngụm rượu nói.
ADC, VTA đều không thể tin.
Tên này vậy mà quyết định về nước luôn.
ADC: “Sao tự nhiên muốn về đây ?” anh nghĩ nhiều phần là vì có Alana ở đây.
Nghĩ cũng thật oan trái, nhóm bọn họ có bốn người chơi thân bao năm nay trong đó đã có ba người lại cùng yêu một cô gái.
Anh không biết đây là duyên phận hay là để thử thách tình bạn của bọn anh nữa.
“Thích con gái ở nước mình nên về đó.
Ở Đức tôi thật sự không ngắm được cô nào cả?” Lục Lộ Cảm nhìn thì trông như đang nói chơi vui vẻ như vậy nhưng thật sự trong lòng đang cô đơn vô cùng.
Trần Cảnh Vũ nhìn cậu ta cũng không nói gì.
Anh biết cậu ta đã từ bỏ nhưng để quên một người mình yêu sâu đậm thật sự không phải chuyện dễ dàng.
Nếu đổi lại là anh, anh không thể chịu nổi.
Anh chỉ mới nghĩ Nhạc Quân một ngày nào đó rời xa mình cả người liền run lên.
VTA thấy bầu không khí không đúng lắm nên đổi chủ đề: “Được rồi về là tốt rồi.
Về đi tôi giới thiệu cho cậu em họ tôi được không, à không thì em gái của ADC cũng được nha.”
Lục Lộ Cam lườm anh ta: “Cậu thấy tôi giống động vật ăn tạp lắm à.
Tôi không phải dễ dàng để ai vào mắt nha, em gái mấy cậu cũng vậy.
Tôi phải tìm tiên nữ của đời mình.”
VTA trừng mắt với hắn: “Cậu nghĩ mình là vua chắc.
Dẹp cái ý tưởng đó.
Tiên nữ á hả chỉ có mỗi Nhạc Quân thôi nha.” Dứt lời VTA liền muốn vã vào miệng ngay lập tức.
Rõ ràng đã muốn bầu không thoải mái, vui vẻ.
Thế nào đi một vòng lại trở về chủ đề này nữa.
Anh ho khan hai cái: “Ha ha, tôi đùa thôi.
Cạn ly chào mừng cậu trở về nào.”
Cuối cùng bốn người cũng ngầm hiếu ý nhau không nhắc đến Nhạc Quân nữa.
Danh Sách Chương: