• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái gì?"
"Một ngàn tệ??"
Nghe những lời của Lâm Vũ xong thì không chỉ là ba ác ma mà nhiều yêu ma xung quanh nhìn sang với ánh mắt kinh ngạc.

Trong những trò chơi trước đó, không có con ma nào đang theo dõi.
Bởi vì chúng biết, ma quỷ tìm người là chuyện bình thường, lời dụng chơi bà để lấy chút lợi ích mà thôi.

Nếu ngươi có ma tệ, thì ta sẽ lấy mà tệ của ngươi.

Nếu ngươi không có Ma tệ, thì ta sẽ lấy máu thịt của ngươi.

Loại chuyện này, ma quỷ khác cũng không kinh ngạc gì.
Hơn nữa, ba con ác ma này rõ ràng thường phạm tội trên chuyến tàu số 44, đôi khi trò chơi của họ sẽ là bắt nạt kẻ yếu hơn.

Nhưng bây giờ, khi ba con ác ma mang trò chơi đến một trăm đồng ma tệ, Lâm Vũ chẳng những không sợ hãi mà còn trực tiếp nói ra một nghìn tệ.

Điều này đã gây sốc cho những hồn ma khác trong toa xe:
"Hắn...!không sợ chết sao?"
"Dám đối mặt ác ma như vậy kiêu ngạo? Nhân loại này có chỗ dựa vững chắc sao?"

"Mặc kệ hắn có chỗ dựa gì, chẳng lẽ có thể đồng thời đối mặt ba cái ác ma sao?"
Tại thời điểm này, bà ác ma cũng như Lâm Vũ vẫn chưa lật bài chơi trước mặt nhau.

Nghe được Lâm Vũ lời nói, ba cái ác ma không khỏi ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Vũ một hồi.

Họ không biết tại sao Lâm Vũ có thể nói những lời như vậy nên hắn muốn nhìn thấy một số manh mối từ khuôn mặt của anh ta.

Đáng tiếc, bọn họ chỉ nhìn thấy nụ cười nửa miệng của Lâm Vũ.
"Một ngàn tệ một lá..." Những con số Lâm Vũ nói khiến ba con ác ma do dự một chút.

Điều này khiến họ thắc mắc, chàng trai này lấy đâu ra tự tin để nói như vậy? Lòng tham bùng lên trong lòng ba con ác ma lập tức bình tĩnh lại vì những lời của Lâm Vũ.

Kết hợp với công cụ Âm Khí mà Lâm Vũ vừa sử dụng và anh ấy vừa lấy ra một trăm nhân dân tệ.

Ba ác linh lúc này đã cảm thấy có chút kỳ quái.
"Người này...!có vấn đề!" Họ nhìn nhau và khẽ lắc đầu.
Họ không muốn đồng ý với đề xuất "một nghìn nhân dân tệ một lá" của Lâm Vũ.

Rốt cuộc, một trăm nhân dân tệ đã là giới hạn chịu đựng của họ.

Những ác ma này đã cùng nhau bày ra một "ván bài" trên chuyến tàu số 44 để dụ ma chủ và những con ma yếu ớt.

Sau một thời gian dài như vậy, giá trị ròng của ba con ma cộng lại có thể lập tức lấy ra hai ba trăm ma tệ.

Đó là lý do tại sao họ không thể phá vỡ đồng một trăm nhân dân tệ của Lâm Vũ.
Tuy nhiên, ba con ác ma cũng biết, ngay cả khi bọn hắn thực sự sợ hãi bởi "lời nói" của Lâm Vũ thì hắn không thể bộc lộ ra sự rụt rè của mình được.

Có lẽ bọn họ cũng nhận thấy rằng ngày càng nhiều hồn ma xung quanh họ cũng bắt đầu xem trò chơi.

Trong ma giới, nếu ngươi dám để lộ ra nhược điểm của bản thì ngày mà ngươi trở thành mục tiêu của những con ma khác cũng không xa.

Rốt cuộc, con người rất hiếm và ở vùng ngoại ô của ma giới này, âm tài và âm khí tự nhiên không nhiều.

Thôn phệ lẫn nhau là con đường trọng yếu duy nhất của chúng để có thể tấn cấp, càng không nói đến cái gọi là mạnh được yếu thua tàn khốc ở đây.

Vì vậy đầu trọc ác ác cười lạnh một tiếng và chậm rãi lắc đầu:
"Một ngàn tệ?"
"Khí phách không nhỏ!"
"Ta mặc kệ ngươi muốn giở trò gì, chơi xong trăm tệ trước đã, sau đó nói chuyện khác!"
Một bên con ác ma sừng dài cũng phụ họa một tiếng: "Đúng vậy!"
"Mọi người không được phép rời đi trước khi vui vẻ!" Một cái khác mặt xanh ác ma nhìn chằm chằm Lâm Vũ nói.
Trước khi bọn hắn chắc chắn Lâm Vũ đang làm gì thì ba con con ác ma sẽ không làm bậy.

Rốt cuộc, ngay cả khi chỉ có 1% cơ hội Lâm Vũ giành được "1.000 nhân dân tệ một lá" mà Lâm Vũ đã nói thì bọn hắn cũng không kham nổi!
00
Điều này khiến ba ác ma phải cẩn thận hơn.

Tuy nhiên, một khi xác định được rằng bên kia đang lừa gạt chúng thì chúng sẽ cho Lâm Vũ thấy cảnh " Máu chảy dòng dòng".

Nghe được ác ma lời nói, Lâm Vũ bất đắc dĩ nhún nhún vai nói:
" Vậy trước tiên, chúng ta chơi hết 100 tệ này đi."
Rồi anh lại cười nói:
"Bất quá ngươi không cần lo lắng ta muốn rời đi, bởi vì ta cũng muốn vui vẻ."
"Nếu không thì tôi đã không đề xuất một trò chơi ngàn tệ, phải không?"
Lâm Vũ vuốt nhẹ ba quân bài được che trước mặt.

Trên thực tế trước khi nhìn vào các quân bài, Lâm Vũ đã có một ý tưởng trong đầu.

Đối với trò chơi không công bằng này, Lâm Vũ biết rất rõ rằng quân bài mà anh ta nhận được nhất định là quân bài thấp.


Bởi vì trải qua một vòng quan sát nhỏ Lâm Vũ đã hoàn toàn nhìn thấu những thủ đoạn của đối phương.
Năng lượng âm kỳ lạ được đưa vào các quân bài trước đây được sử dụng để thay đổi kích thước và chất liệu của quân bài.

Lá bài có màu sắc rực rỡ này được gọi là "Âm Khí Poker".

Đây là bảo vật nhỏ nhà!!!
Miễn là ngươi truyền âm lực, ngươi có thể thay đổi kích thước và chất liệu của các lá bài theo ý muốn.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao ba tên ác ma tự tin có thể gài bẫy, sau đó từ từ lừa những ma chủ nhân loại kia năm tệ mười tệ.

Với bài xì phé âm này thì nó khá đơn giản và dễ nắm bắt, ai có âm lực thì ngươi có thể tùy ý thay đổi.

Những quỷ sư nhất, nhị phẩm kia cùng một số yêu ma bình thường, âm lực căn bản không thể so sánh với yêu ma tà ác của bọn hắn.
Vì thế, ngay cả khi quỷ sư nhận thấy sự kỳ lạ của những lá bài đang chơi đi nữa thì họ cũng không thể làm gì? Bởi vì âm lực họ không đủ mạnh.
Nhưng Lâm Vũ cũng nhận thấy một điều...!Đó chính là bài Âm khí Poker này, thực ra không bị bất kỳ một trong ba ác ma trói buộc thành "Công cụ Âm Khí " cả.
(Đản Đản Tiêu Sái: Hờ, không lẽ mình dịch xì phé thì xì rách luôn chớ.

Thông cảm mấy nay bệnh nên hổng ra chương.kkk).

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK