• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

~�N…. ~

~ Team đi bộ T^T ~

– Aisss, con đường này đi thật quá rắc rối mà, hơn nữa không khí trong đây còn khá ẩm thấp nữa, đất bẩn cũng bám hết vào quần áo mất rồi.. Thật muốn f*** quá đi!!!

Vừa đi anh vừa lên tiếng kêu ca, Phương đi đằng sau anh vỗ vai anh trai mình một cái rồi nói:

– Ông anh của tôi ơi, anh bớt kêu ca đi có được không??? Anh mà càng kêu ca thì thời gian đi sẽ càng lâu đó!!!

Đúng lúc này thì ở phía trước có ánh sáng mờ mờ của một cây đuốc được gắn cố định trong nền đất. Lucia ra hiệu cho một người rồi nói:

– Ở mỗi một chướng ngại vật thì tôi có để một cây đuốc để đánh dấu. Tuy như vậy nhưng mà nút kích hoạt đoa ở đâu thì tôi cũng không nhớ nữa…mọi người nhớ đi đứng cẩn thận!

Cả lũ “Ừ” một tiếng rõ to rồi lại tiếp tục đi chỉ có điều là đôi chân di chuyển chậm hơn và đôi mắt thì đảo liên tục tránh để kích hoạt phải chướng ngại vật hay còn gọi là bẫy do chính Lucia tạo nên.

” Bốp” – đang đi thì Thiên vấp phải một hòn đá nhỏ khiến cho Thiên nhã xuống còn Phương thì vội xem xét Thiên có bị gì không, Lucia quay lại nhìn rồi sửng sốt kêu lên:

– Jass…cậu kích hoạt cái bẫy thứ nhất rồi!!!

Lucia vừa dứt lời thì bức tường cách đó khoảng 1,5m liền mở ra và trong đó là một hòn đá khổng lồ có thể cán nát tất cả bọn họ.

– CHẠY MAU!!!!!!

Lucia vừa hét lên thì Lucia cùng cậu và anh chạy kịp chỉ có Thiên, Phương ở khoảng cách quá gần nên không thể chạy kịp, hai người chỉ bất giác kêu lên:

– AAAAAAAAAAAAAAA!!!

Phương ôm chầm lấy Thiên khiến cho chiếc ba lô trên lưng Thiên đập mạch vào tường….

3 người kia chạy với tốc độ kinh hoàng nhưng đôi lúc hòn đá kia cũng suýt đuổi kịp. Đúng lúc này cậu phát hiện ra một con đường nhỏ mà khuất hòn đá không thể vào được.

– Lucia, Hoàng…mau vào tạm chỗ này!

Anh cùng Lucia nghe thấy cậu nói vậy liền nhanh chóng nhảy vào đấy!!!

Hòn đá vẫn tiếp tục lăn đến cuối hang mà may mắn rằng 3 người kia đã kịp trốn vào trong con đường nhỏ kia.

– Ha….ha…ôi mẹ ơi…kinh quá!!!

Anh vừa điều chỉnh nhịp thở vừa nói. Cậu lấy chai nước bên cạnh ba lô tu ừng ực rồi đưa cho anh uống.

Lucia cầm đèn pin soi vào con đường nhỏ này.

– Con đường này có lẽ là….

– Có lẽ là gì? Bây giờ không tìm thấy Thiên và Phương nữa…phải làm sao đây???

Anh nhìn Lucia gấp gáp hỏi, em gái cùng em rể anh giờ phải tính sao???

Lucia đang tập trung nhìn xuống con đường kì lạ này mà không thèm để ý đến lời nói của anh.

“Ầm ầm….” – không thể nào! Viên đá vừa nãy…lại quay lại chỗ của 3 người bọn họ….Chuyện này là sao???

– Chẳng lẽ con đường này của chúng ta là một vòng tròn sao????

Lucia lúc này mới quay ra nhìn anh với cậu nói:

– Bọn họ không phải chưa từng đến đây mà chính xác còn đến đây nhiều ý chứ!!! Chắc chắn bọn họ đã thay đổi từ một con đường thành một con đường vòng tròn, sau đó tạo ra con đường nhỏ khuất này…. Chắc chắn bọn họ biết tôi còn quay lại….đi xuống con đường này thôi….

Khi nghe Lucia nói xong thì anh và cậu cũng đi xuống con đường này. Anh vẫn tiếp tục hỏi Lucia:

– Lucia, liệu em gái tôi có bị làm sao không???

– ….tôi cũng không rõ nữa….

Lucia cũng không thể nói được điều gì. Chuyện này có lẽ là phải phụ thuộc vào Thượng đế để xem Thượng đế có muốn gặp lại bọn họ không?

Anh mang cả một nỗi lo lắng trong lòng đi sâu xuống con đường nhỏ kia.

~ Thiên và Phương ~

Quay lại thời gian trước lúc hoàn đá cán qua. Chiếc ba lô của Thiên do đập mạnh vào bức tường đằng sau nên khiến cho một cơ quan mật nào đó mở ra Và 2 người bị ngã xuống một…hầm bí ẩn nào đấy!!!

– Chồng, chúng ta đang ở đâu vậy????

Phương dáo dạc nhìn xung quanh thì chỉ nhìn thấy một màu đen bao trùm. Nghe đâu đây có mùi tanh nồng của máu. Thiên nhanh chóng mò trong ba lô của mình chiếc đèn pin, Thiên lia đén ra xung quanh rồi bảo Phương:

– Vợ cứ bình tĩnh đi đã, ở đây chồng thấy có vài cây đuốc cố định để chồng dùng bật lửa châm chúng cho nơi này sáng lên. Vợ đứng yên tại chỗ nhé!!!

Phương nghe theo lời Thiên đứng yên một chỗ còn Thiên thì đi bật hết mấy cây đuốc đó lên. Cả căn hầm sáng lên và khi đèn sáng lên Phương hét lên thất thanh:

– AAAAAAAAAAAAAAAAA…..

Thiên vội chạy đến chỗ Phương ôm cô vào lòng rồi nói:

– Đừng lo, đừng lo, có chồng ở đây mà….

Căn hầm này nếu chìm trong bóng tối thì có lẽ là đỡ dọa người hơn. Máu đỏ lênh lang khắp nơi thậm chí chúng vẫn còn chưa đông lại, xương cốt rải rác đầy xung quanh, thậm chí kinh tởm hơn là vẫn còn vài cái xác đang trong giai đoạn phân hủy, thối rữa. Trên trần nhà có vài cái xác không còn đầu, máu chảy ra còn chưa kịp khô hơn nữa đôi cánh màu trắng muốt của họ cũng bị nhuốm một màu đỏ tươi…

– Nơi này thật sự có thể kinh dị đến vậy sao???

Vẫn còn rất nhiều điều bạn chưa biết ở đây đấy…cứ đọc tiếp rồi sẽ biết đó là những điều gì nhé….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK