"Được rồi, nếu như không có chuyện gì khác, các con cũng giải tán đi." Phong Hưu Phổ gật gật đầu, quay người trở về phòng. "Tiểu sư đệ, đệ học trước đi, có vấn đề thì có thể tới tìm ta. Cho dù không có vấn đề, cũng có thể đến chỗ ta chơi." Trên mặt Quách Lâm Sơn mang theo nụ cười hàm hậu, dùng sức vỗ vỗ bả vai Trần Phỉ, xoay người rời đi. Trần Phỉ chắp tay, định quay về chỗ ở của mình. Dựa theo thời gian, lúc này Trì Đức Phong hẳn là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.