Chỉ thấy một chiếc giường ngủ thật lớn, trên giường là một chiếc đầu người đang mở mắt thật lớn, một bộ chết không cam tâm.
Nếu chỉ có vậy thì chẳng là gì. Để tất cả cảnh sát rợn người, buồn nôn chính là phía dưới cái đầu, một bãi thịt nhày trộn lẫn với lục phủ ngũ tạng văng tung tóe, máu tươi thấm nhuộm cả ga trải giường. Cảnh tượng vậy, dù là lớn mật đến vậy cũng phải kinh hoàng
" Ọe..." một tiếng nôn mửa vang lên, chỉ thấy trong góc phòng. Nguyễn Mị Nhi thần sắc trắng bệnh cúi người nôn liên tục. Phải mấy phút sau mời ngừng lại được
" Nguyễn Huy, để người máy vào khám hiện trường đi" Nguyễn Mị Nhi đối với Nguyễn Huy đứng bên cạnh mình, thì thào. Sau đó xoay người rời khỏi phòng
Cảnh tượng kinh tởm như vậy, dù nàng là Hư Không Hình Cảnh cũng không dám nhìn
Có Nguyễn Mị Nhi đi đầu, cảnh sát xung quanh dồn dập rời khỏi phòng. Sau đó một con người máy tiến vào bên trong, thay thế công việc của cảnh sát
" Chị hai, chị không sao chứ?" Nguyễn Huy đứng bên cạnh Nguyễn Mị Nhi, ân cần hỏi han
" Không có chuyện gì... làm Hư Không Hình Cảnh đã 5 năm, đây là lần đầu tiên chị thấy hiện trường khủng bố vậy ah.... Đêm nay, chắc là mất ngủ mất rồi" Nguyễn Mị Nhi cười khổ
" Em cũng không khác chị là mấy ah" Nguyễn Huy nhún vai, tỏ vẻ mình cũng vậy. Sau hắn lấy Ipad ra, nói: " Chị hai, đã điều tra được thân phận của nạn nhân"
Ngừng lại một chút, hắn dùng ngữ khí hơi chút khó tin nói
" Tên nạn nhân là Quỳ Hoa. Sát thủ cấp B của tổ chức Sát Thủ Công Hội"
**********************
Bên trong phòng khách. Một bên Phương lão cùng Tùng lão nói chuyện, một bên Lục Đạo nhắm mắt dưỡng thần. Nhưng thật ra, tâm thần thì đang tiến vào trong hệ thống
Hắn cứu thành công Phương lão, tức là đã hoàn thành nhiệm vụ. Và nhận được phần thưởng là phép bổ trợ Thiên Lý Nhãn
[ Phép Bổ Trợ: Thiên Lý Nhãn
Nội tại duy nhất – thiên hạ mỹ nữ: khi gặp phải một nữ nhân, sẽ xuất hiện độ đánh giá sắc đẹp của nữ nhân đó ( chỉ tính sắc đẹp tự nhiên). Cao nhất là 100
Nội tại – độ hảo cảm/độ trung thành: khi gặp phải một người nào đó, sẽ xuất hiện điểm số độ hảo cảm ( đối với nữ) và độ trung thành ( đối với nam). Điểm số càng cao, quan hệ giữa chủ nhân cùng người đó càng thân thiết. Cao nhất là 100
Kích hoạt duy nhất – Thấu Thị: nhìn xuyên vật thể, được được bệnh tật của tất cả bệnh nhân, nhìn thấy được những thứ mà mắt thường không thể thấy như quỷ vật, nguyền rủa,..]
Nhìn dòng thuộc tính của < Thiên Lý Nhãn> Lục Đạo không khỏi lộ ra thần sắc chấn kinh. Công năng thấu thị!? Cái này… không phải là kì ngộ thường gặp của mấy tay nhân vật chính trong tiểu thuyết đô thị sao
Hắn còn nhớ, nhân vật chính cũng bởi có công năng này là một từ một thằng F.A, tự ti kiêm tự kỉ trở thành long trung chi nhân, vạn người kính ngưỡng ah
Cái gì mà chữa bệnh, đổ thạch, quay sổ xổ,… nói chung là không gì không làm được. Nhân vân chính cũng vì nó mà kiếm được vô số tiền tài, sở hữu vô số mỹ nhân ah.
Bỗng, Lục Đạo không khỏi nghĩ đến vấn đề… nếu như dùng “ thấu thị” nhìn Phương Tuyết Di. Không phải có thể…
Nhất thời, sắc mặt của hắn liền trở nên vô cùng hèn mọn. Ánh mắt nhìn về phía Phương Tuyết Di, mặc dù vẻ ngoài nghiêm chỉnh cực kì, nhưng thật ra trong lòng thì sử dụng Thiên Lý Nhãn
Lập tức, trước mặt hắn hiện ra một cảnh tượng mà để hắn suýt nữa thì phun máu mũi. Tại sao? bởi vì hắn thấy được toàn bộ thân hình hoàn mỹ của người đẹp sau hai lớp quần áo ah
Một thân da thịt trắng nõn, mặc dù tuổi tác nàng khoảng ngoài 30, nhưng lại bảo dưỡng không khác gì thiếu nữ hai mươi vậy, vô cùng tinh tế mà mỹ lệ
Bộ ngực ngạo nhân, to lớn đến mức một người ôm cũng không hết, lại không như gái có chồng rủ xuống mà tròn trịa, tựa như hai khối hoàn mỹ viên thịt vậy, để Lục Đạo chỉ muốn ở đó cắn một ngụm
Đi xuống phía dưới là vòng eo nhỏ nhắn cùng phần bụng bóng loáng, không một chút thịt thừa. Để Lục Đạo tà hỏa bành trường là dưới phần bụng đó, tùng lâm rậm rạp, che khuất thánh địa thần thành
“ Không được… quá dụ người rồi” Lục Đạo vội vàng thu hồi Thiên Lý Nhãn. Hắn tu luyện Ngự Nữ Tâm Kinh, sức chống cự đối với sắc đẹp là con số 0. Hắn rất sợ, mình nhìn thêm nữa sẽ thật không nhịn được ah
Đồng thời, trong lòng đối với Thiên Lý Nhãn yêu thích không rời. Má nó chứ!! cái này là thần khí của cánh đàn ông ah. Có nó, ngày nào bổn thái tử cũng được rửa mắt rồi
Bên ngoài, Phương Tuyết Di bỗng nhiên run lên. Nàng có thể cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình chăm chú. Ánh mắt đó cực nóng, phẳng phất muốn thiêu đốt mình. Mà nàng cũng biết, chủ nhân ánh mắt đó là ai
“ Lục Đạo cũng thật là… lại ở trước mặt trưởng bối lộ ra ánh mắt đó. Không sợ hai người họ nhìn thấy sao?” Phương Tuyết Di trong lòng thầm mắng, bất quá cũng không có tức giận. Thậm chí là còn có cao hứng
Nàng đối với Lục Đạo tràn đầy hảo cảm, lại đã là vợ người, không còn là thiếu nữ ngây thơ nữa. Quan trọng hơn, nàng năm nay đã ngoài 30 tuổi rồi. Ở tuổi này có thể khiến một chàng trai 18 tuổi lộ ra ánh mắt đó, để Phương Tuyết Dị tràn đầy kiêu ngạo
“ Cái gì!? đại ca… anh … anh không nói giỡn đó chứ?” Bỗng nhiên, một tiếng thất thanh của Tùng lão vang lên để cả hai giật nảy mình. Chỉ thấy Tùng lão thần sắc hãi nhiên, hết nhìn Lục Đạo lại nhìn Phương lão, một bộ khiếp sợ cực kì
Không khiếp sợ sao được, khi mà vừa nãy hắn biết được: Lục Đạo không phải Luyện Đan Sư. Càng để ông đờ đẫn là, thanh niên này chỉ dùng một cây châm liền cứu sống đại ca mình, để hắn trẻ lại 10 năm
Trời ạ!! Ai có thể giải thích cho ta chuyện gì đang diễn ra không?
“ Ông Tùng, ông nội cháu nói thật đó. Chính mắt cháu thấy được Lục Đạo chỉ đâm một châm, ông nội liền trở thành thế này” Phương Tuyết Di gật đầu, thừa nhận. Nói xong, một đôi mắt xếch xinh đẹp nhìn Lục Đạo, ánh mắt thâm thúy vô cùng. Trong lòng, đối với Lục Đạo cảm thấy vô cùng hiếu kì
Sở hữu y thuật kinh thiên, chàng trai trẻ này… rốt cuộc là một người thế nào đây
“ Bá Tùng, tao với mày dù gì cũng là bạn vong niên hơn 50 năm. Mày chẳng lẽ không tin tao sao?” Phương lão bất mãn trừng mắt nhìn Tùng lão
“ Không… không phải… chỉ là chuyện này… thật khó tin ah. Đại ca không biết, em sống đến nay đã hơn trăm tuổi rồi, nhưng chưa bao giờ thấy ai có thể dùng một châm cứu người ah” Tùng lão cười khổ. Ông không phải không muốn tin, mà chuyện này thật vượt quá thế giới quan của ông
Cái này cũng giống như chuyện một người thường tay không đỡ Năng Lượng Đan, hay là một người thường sống sót khi đến gần mặt trời vậy. Thử hỏi trên đời có mấy ai tin tưởng
Bất quá, những gì xảy ra trước mặt lại để Tùng lão không tin không được.
“ Lục Đạo, không biết cháu có thể giải thích cho ta một chút không?” Tùng lão thái độ thành khẩn. Ông rất muốn biết, Lục Đạo làm thế nào mà có thể dùng một cây châm cứu sống đại ca mình, hơn nữa còn để ông ấy sống thêm 20 năm
“ Xin lỗi ông Tùng, đây là bí mật của sư môn, cháu không thể nói ra” Lục Đạo cười nhạt, từ chối. Phương pháp của hắn, trên đời này chắc chỉ có hắn luyện thành, dù có nói ra Tùng lão cũng không hiểu
Nghe thế, Tùng lão vẻ mặt ỉu xìu, trong lòng thất vọng cực kì. Bất quá cũng không có cậy già lên mặt, bắt ép Lục Đạo nói ra.
“ Đúng rồi, chị Tuyết Di. Nếu em nhớ không lầm, chị là tổng giám đốc Tập Đoàn Phương Đông phải không?” Lục Đạo có chút ngờ vực hỏi
“ Ừm, chính là chị” Phương Tuyết Di gật đầu thừa nhận. Ánh mắt nhìn Lục Đạo mang theo một đạo tinh quang
Tập Đoàn Phương Đông là do Phương Tuyết Di một tay sáng lập lên, bất quá nàng không bao giờ xuất hiện trước công chúng, mà toàn quyền giao cho phó chủ tịch. Vì thế, cũng chỉ có lãnh đạo các tập đoàn lớn trong giới thương nghiệp mới biết được ai mới là chủ tịch tập đoàn
Lục Đạo có thể nhận ra nàng, hiển nhiên thân phận của thanh niên này không tầm thường chút nào
“ Well, thật sự là chị ah. Bảo sao em nghe tên quen vậy. Có thể quản lý một tập đoàn đứng Top 10 trên tổng số 100 tập đoàn lớn nhất Vô Cực Tinh Hệ, thật sự là nữ cường nhân ah” Lục Đạo dơ ngón tay cái lên, từ tận đáy lòng tán thưởng.
Tập Đoàn Phương Đông, đứng top 10 trên tổng số 100 tập đoàn lớn nhất vũ trụ này. Nắm giữ 60% kinh tế của toàn đế quốc. Chân chính là một con quái vật khổng lồ của giới thương nghiệp
Bất quá, mọi người chỉ biết phó chủ tịch tập đoàn là ai, nhưng lại không biết chủ tịch tập đoàn là người nào. Chỉ có một số ít người thân phận không đơn giản mới biết được mà thôi
Lục Đạo là thái tử đế quốc, thế nên cũng nghe qua chủ tịch thật sự của tập đoàn Phương Đông là một cô gái tên là Phương Tuyết Di
Bất quá lúc đó, hắn cũng không mấy quan tâm tới thương nghiệp. Thế nên cũng không chú ý nhiều. Hiện tại nghe tên nàng, trong đầu Lục Đạo không khỏi nhớ lại cái tên đó. Lại thật không ngờ đúng là nàng
Chỉ ngoài 30 tuổi, đối với những vị chủ tịch khác thì chỉ đáng gọi là " giới trẻ". Nhưng lại có thể dựng lên cơ đồ khổng lồ mà người đời chỉ dám ngước lên nhìn, thật để Lục Đạo khâm phục
“ Chị Tuyết Di. Em có một chuyện muốn nói riêng với chị. Mời chị theo em” Lục Đạo sắc mặt nghiêm nghị vô cùng, nói
Nghe vậy, không chỉ Phương Tuyết Di mà ngay cả Tùng lão cùng Phương lão đều lộ ra thần sắc giật mình. Lục Đạo y thuật cao siêu, ba người đều hiểu rõ. Có thể để hắn lộ ra vẻ nghiêm túc vậy, chẳng lẽ Phương Tuyết Di có bệnh
Đặc biệt là Phương Tuyết Di sắc mặt đại biến càng để hai lão chắc chắn suy nghĩ của mình.
“ Tuyết Di, con theo Lục Đạo nói chuyện đi. Ta với lão Tùng ra ngoài làm ván cờ ah” Phương lão cười nói, sau đó mang theo Tùng lão rời đi, để lại không gian riêng cho hai người
Đợi cho hai lão rời đi, Lục Đạo ánh mắt chăm chú nhìn Phương Tuyết Di, thẳng đến người đẹp có chút xấu hổ cúi đầu, hắn mới từ tốn nói một câu. Có điều, một câu này, liền để Phương Tuyết Di biến sắc
“ Chị Tuyết Di, chị bị nguyền rủa… có phải không?”