Hoàng chấp sự kinh ngạc nhìn Đoạn Ngọc một chút, tiểu tử này quả thực là rất thông minh, hắn chỉ mới nói như vậy một chút mà đã suy ra được nhiều thứ, hoàn toàn có thể xem như là nói một hiểu ba.
“Căn cứ theo chúng ta được biết thì Từ Đạt phụ thân là một vị Phong Hầu cảnh, gia gia hắn thì là Hoàng Tuyền tông Phong Vương cảnh trưởng lão, quan hệ phức tạp, ở Hoàng Tuyền tông Ngoại môn cũng xem như là một phương đại lão”.
Hoàng chấp sự hơi chút im lặng thì mới nói.
Hắn vốn muốn xem trên mặt Đoạn Ngọc khiếp sợ, kiêng kị, e ngại các loại cảm tình nhưng để cho hắn thất vọng đó là Đoạn Ngọc ánh mắt không có chút nào biến hóa, biểu hiện ra cũng chỉ có chút kinh ngạc.
Giống như không biết Từ Đạt có Phong Hầu cảnh phụ thân, Phong Vương cảnh gia gia có ý vị như thế nào.
Hắn lại không biết Đoạn Ngọc hiện tại đã có chút hiểu ra, không trách lấy Từ Đạt loại mặt hàng này lại có thể đi cùng Lý Minh Thiền.
Phải biết Lý Minh Thiền phụ thân nhưng là Chân Võ Hầu Lý Chấn Vũ, thân phận này ở trong Thánh Nguyên Đế quốc có thể nói là vô cùng hiển hách, Từ Đạt thân phận, thiên phú nếu như không đủ thì còn lâu mới được Chân Võ Hầu đồng ý cho đi cùng con gái mình.
“Đương nhiên, Thánh Nguyên Đế quốc thuộc vào Tinh Thần môn lãnh địa quản hạt, Hoàng Tuyền tông sẽ không ở trong Thánh Nguyên Đế quốc làm loạn, bất quá nếu như Từ Đạt muốn thì vẫn có thể lợi dụng một chút Ma đạo thế lực trong Đế quốc”.
Dừng lại một chút thì Hoàng chấp sự nói tiếp.
“Đan Ma môn?”.
Đoạn Ngọc hai mắt chợt híp lại khẽ nói.
Ma đạo thế lực ở trong Thánh Nguyên Đế quốc cũng chỉ có duy nhất một nhà chính là Đan Ma môn, kẻ địch này Đoạn Ngọc từ lâu đã bắt đầu chú ý.
“Chính xác!”.
Hoàng chấp sự gật đầu.
“Ở trong Thánh Nguyên Đế quốc, thế lực mà Đan Ma môn không dám trêu chọc quả thực không nhiều”.
Đoạn Ngọc đáy lòng một trận lạnh lẽo, thầm nói Đan Ma môn liền Hoàng Đế phi tần cũng dám ám sát thì có thế lực gì trong Thánh Nguyên Đế quốc mà bọn hắn không dám trêu chọc đây?
Để ý xem Đoạn Ngọc biểu hiện khó nhìn thì Hoàng chấp sự mới âm thầm gật đầu nói tiếp.
“Tiểu huynh đệ nếu như bị Đan Ma môn nhắm vào thì cho dù ngươi chạy đến đâu cũng đừng hòng thoát khỏi bọn hắn truy sát”.
Đoạn Ngọc hơi nhìn Hoàng chấp sự một chút rồi cúi đầu trầm tư, hắn biết Hoàng chấp sự nói mọi chuyện cũng là có phần phóng đại lên, bất quá liên quan đến Đan Ma môn thì hắn lại vô cùng hứng thú, nghe Hoàng chấp sự nói thì Đan Ma môn có thể có liên quan gì đó tới Hoàng Tuyền tông.
Mẫu phi của hắn bị ám sát, Đan Ma môn bị hiềm nghi nhiều nhất nhưng vẫn tiêu dao cho đến hiện tại, hắn trước đó đã cảm thấy không đúng, sau khi biết được Đoạn thị ẩn dấu thì nghi ngờ càng tăng lên.
Bây giờ biết Đan Ma môn có liên hệ với Hoàng Tuyền tông thì hắn phảng phất đã hiểu ra, Đoạn thị chưa trả thù không phải vì Đan Ma môn cường đại, e là chỉ vì kiêng kị sau lưng nó Hoàng Tuyền tông.
Nói như vậy thì hắn muốn trả thù e là không dễ.
Diệt đi Đan Ma môn chắc chắn sẽ gây đến phía sau nó Hoàng Tuyền tông chú ý, thậm chí là trả thù.
Hoàng Tuyền tông đối với hắn, thậm chí là toàn bộ Đoạn thị lúc này cơ bản là một cái quái vật khổng lồ.
Dù sao thì có thể mang danh Ma tông cũng không phải nói chơi, nó nội tình vô cùng khủng bố, trong tông Đế Quân luôn có chí ít một vị, Tôn giả thì lại không biết được có bao nhiêu tôn.
Đây là còn chưa nói tại Cổ Yêu chiến trường bọn hắn còn có một cỗ thế lực khổng lồ khác.
Đương nhiên, Đoạn Ngọc cũng biết diệt đi Đan Ma môn cũng sẽ không đến mức dẫn đến toàn bộ Hoàng Tuyền tông trả thù, bất quá cho dù là vậy thì Hoàng Tuyền tông chỉ cần cử ra một vị Tôn giả cũng đã đủ để diệt đi Đoạn thị rồi.
“Hoàng chấp sự sẽ không phải chỉ muốn nói những điều này đúng chứ?”.
Im lặng một chút thì Đoạn Ngọc ngẩng đầu hỏi.
“Ha ha, tiểu huynh đệ là người thông minh, ngươi hẳn là đã hiểu ý định của ta đi?”.
Hoàng chấp sự cười khẽ nói.
“Hoàng chấp sự muốn ta gia nhập thế lực của các ngươi đi? Thiên Vận lâu? Các ngươi không sợ Đan Ma môn sao? Còn có Từ Đạt công tử?”.
Đoạn Ngọc gật đầu, sau đó thì liền lộ vẻ nghi ngờ nói.
“Luận thực lực, Đan Ma môn cùng Thiên Vận lâu bất quá sàn sàn nhau mà thôi, luận chỗ dựa thì bọn hắn có Hoàng Tuyền tông, ta Thiên Vận lâu cũng có Tinh Thần môn, thật muốn đánh lên thì chịu thiệt cũng chỉ có Đan Ma môn”.
Hoàng chấp sự tự tin nói.
“Mặt khác ta nhìn tiểu huynh đệ tuổi tác cũng không cao, lấy người thực lực hoàn toàn có thể tham gia tông môn thí luyện bốn tháng sau, nếu như ngươi có thể đi vào Tinh Thần môn thì Đan Ma môn cũng không dám làm ngươi thế nào”.
“Việc này thì liên quan gì đến việc ta gia nhập Thiên Vận lâu?”.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì không hiểu hỏi.
“Tiểu huynh đệ xem ra còn không biết tông môn cơ cấu”.
Hoàng chấp sự cũng không có biểu tình gì mà kiên nhẫn giải thích.
“Trong mỗi một cái tông môn đều có các chi phái khác nhau, tuy rằng đều thuộc về tông môn hiệu lực nhưng trong lúc đó cũng không tránh được có cạnh trạnh cùng va chạm”.
“Ta Thiên Vận lâu ở Thánh Nguyên Đế đô chỉ là một trong ba chi nhánh Thiên Vận lâu mà thôi, chân chính Thiên Vận lâu là ở Tinh Thần thành dưới chân Tinh Thần sơn, toàn bộ Thiên Vận lâu hiện tại đều thuộc về Thiên Vận Tôn giả phái hệ”.
“Tiểu huynh đệ như đại biểu Thiên Vận lâu ta tham gia thí luyện mà thành công gia nhập Tinh Thần môn thì chúng ta những người này ở Thánh Nguyên Đế đô cũng nhận được nhất định phần thưởng, ngươi thiên phú càng cao, bọn ta nhận được sẽ càng nhiều”.
“Đương nhiên, vấn đề an toàn cùng tài nguyên tu luyện của ngươi sẽ được chúng ta nhất định bảo đảm, chỉ cần ngươi không trêu chọc phải cường địch quá mạnh hay có yêu cầu quá đáng thì bọn ta đều sẽ đáp ứng để ngươi ở trong Thiên Vận lâu tu hành”.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì khẽ gật đầu, theo như Hoàng chấp sự nói thì việc mời chào hắn vào Thiên Vận lâu cũng giống như đầu tư, Thiên Vận lâu cho hắn tài nguyên, bảo đảm an toàn cho hắn, hắn một khi có thể thành công đi vào Tinh Thần môn thì Thiên Vận lâu cũng sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng.
Hiển nhiên, Thiên Vận lâu ném cành ô liu cũng có hạn chế đối tượng, bọn hắn nhắm vào đều là thiên tài võ giả, chỉ có kẻ có thiên phú càng mạnh thì khả năng đi vào Tinh Thần môn mới càng cao, khả năng đạt được thứ tự sẽ càng nhiều, phẩn thưởng cũng sẽ càng lớn.
Đoạn Ngọc hơi nghĩ một chút thì đoán là biểu hiện của hắn hiển nhiên là đã lọt vào pháp nhãn của Kim trưởng lão đi? Đổi lại là người khác tất nhiên sẽ lập tức vui mừng đồng ý gia nhập Thiên Vận lâu, có thể là Đoạn Ngọc cũng chưa từng có ý định này.
Thứ nhất, hắn xuất thân là Đoạn thị Hoàng tộc, bốn tháng sau hắn chắc chắn sẽ tham gia Tông môn thí luyện, cơ bản là không thể đại biểu Thiên Vận lâu.
Thứ hai là hắn còn chưa để Từ Đạt vào mắt, tu vi của hai người hiện tại đã tương đương, hắn càng có thực lực đem Từ Đạt miểu sát.
Từ Đạt lấy tình báo hắn tu vi chỉ có Mệnh Tuyền cảnh một tầng đi tìm người gây phiền phức cho hắn thì có thể đưa đến võ giả mạnh đến đâu? Trong thời gian ngắn là không thể uy hiếp được Đoạn Ngọc hắn.
Thứ ba đó là hắn hiện đang vận dụng mặt nạ da người dịch dung làm một người khác, cùng lắm thì sau khi đến Hoành Vân thành hắn liền vứt bỏ thân phận này, Từ Đạt cho dù là có năng lực thông thiên cũng khó mà tìm ra được hắn giữa biển người đi?
“Hoàng chấp sự, có thể cho ta suy nghĩ một chút được sao? Trước khi đi ra Thiên Lang sơn mạch ta chắc chắn sẽ có ngài một đáp án”.
Sau khi trầm ngâm một chút thì Đoạn Ngọc mới cẩn trọng nói.
Đoạn Ngọc không lập tức đồng ý để cho Hoàng chấp sự kinh ngạc, ánh mắt nhìn Đoạn Ngọc hơi có biến hóa thì gật đầu.
“Được, chúng ta Thiên Vận lâu cũng là chú trọng ngươi tình ta nguyện, tiểu huynh đệ cứ chậm rãi suy nghĩ”.
Nói xong thì cũng tỏ ra có chút không vui quay người rời đi.
“Thiên Vận lâu lại là Tinh Thần môn Tôn giả sản nghiệp, đây là vô ý hay có chủ ý đây?”.
Hoàng chấp sự rời đi thì Đoạn Ngọc mới khẽ híp mắt lại nói nhỏ.
Nếu là vô ý thì thôi, đây xem như là làm ăn, bất quá như là có chủ ý thì lại khác, Thiên Vận lâu này rất có thể cũng chính là ám tuyến của Tinh Thần tông, mục đích chính là theo dõi Thánh Nguyên Đế quốc gia tộc, trong đó chú trọng nhất hiển nhiên là Đoạn thị Hoàng tộc.
Tinh Thần môn khống chế lãnh thổ rất lớn, bọn hắn tất nhiên là không muốn ở trong phạm vi thế lực của mình có một con dao sắc ẩn dấu bất cứ lúc nào cũng có thế uy hiếp địa vị của bọn hắn, việc có ám tuyến theo dõi cũng không có gì lạ.
Đoạn Ngọc có thể không biết nhưng Đoạn thị cường giả thì có thể đã biết từ lâu rồi.
Mặt khác Hoàng chấp sự sau khi rời đi thì không tiếp tục canh gác, mặt khác một vị Luân Hải cảnh đã thay thế vị trí của hắn, bản thân hắn thì đi vào trong hang động cùng Kim trưởng lão gặp mặt.
“Thế nào? Hắn đồng ý gia nhập Thiên Vận lâu chứ?”.
Kim trưởng lão nhìn thấy Hoàng chấp sự đi tới thì dùng thanh âm chỉ có hai người bọn hắn nghe được hỏi.
“Hắn nói muốn suy nghĩ một chút, trước khi rời khỏi Thiên Lang sơn mạch sẽ cho chúng ta đáp án”.
Hoàng chấp sự đáp.
“Ồ? Ngươi không phân tích thiệt hơn cho hắn biết sao?”.
Kim trưởng lão kinh ngạc, sau đó thì kỳ quái hỏi.
“Đã nói rõ cho hắn biết, thậm chí ta Thiên Vận lâu thuộc về Tôn giả phái hệ cũng đã nói”.
Hoàng chấp sự gật đầu.
“Kẻ này có chút cổ quái”.
Kim trưởng lão nghe xong thì có chút vuốt cằm nói.
“Ngươi đã phân tích rõ ràng như thế, hắn cũng là kẻ thông minh, về lý không nên lãnh đạm lời mời của chúng ta”.
“Hắn không có lập tức đồng ý thì có hai loại khả năng, cái thứ nhất là có thế lực khác cũng đã mời chào hắn, hắn cần suy xét thiệt hơn.
Cái thứ hai thì là hắn căn bản không sợ Từ Đạt cùng Đan Ma môn, nói là trước khi ra Thiên Lang sơn mạch sẽ cho chúng ta đáp án chắc chắn nhưng thực chất là muốn ám chỉ trước khi ra Thiên Lang sơn mạch hắn sẽ chủ động rời đi thương đội”.
“Xem ra hắn nhận nhiệm vụ đi cùng thương đội chúng ta chỉ là thuận tiện đi qua Thiên Lang sơn mạch, phần tâm tính này quả thực không đơn giản”.
Kim trưởng lão phân tích.
Danh Sách Chương: