Nhưng người kiều nhỏ này chỉ xấu hổ cười, cúi đầu rời đi, xem ra linh kiện toàn thân vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Trong thế giới phái nam như thế này, đột nhiên là có một bóng hình kiều kiều nhỏ nhỏ như vậy tồn tại lập tức sẽ làm cho bọn họ đều không biết dùng vẻ mặt gì để đối mặt với cô ấy.
Elly vận động xong liền muốn đi về tắm rửa nghỉ ngơi, mặc dù mọi người thấy cô giống như đã mệt muốn chết rồi nhưng lại không có ai dám tới hỏi một câu, sợ tiếng nói quá lớn sẽ hù dọa người ta chạy mất.
Chỉ có thanh mai trúc mã Alan là không sợ, phải nói là vẫn luôn lấy Elly làm mục tiêu phấn đấu. Từ nhỏ đến lớn anh đều chưa từng thắng cô một lần nào, mắt thấy cô đã về liền nói: “Lần kiểm tra này, tớ nhất định thắng cậu.”
Elly cúi đầu cười một tiếng nói: “A, vậy cậu phải cố lên đó.”
Alan liền không biết nói gì nữa, cô vẫn luôn không nóng không lạnh như vậy, vô luận mình cố gắng cỡ nào, đến trước mặt cô đều luôn là: cứ tùy ý, cố lên, phải chú ý, phải tận lực,…
“Cậu không thể nói gì khác với tớ sao?” Alan lớn tiếng nói.
Vừa dứt lời, anh đã bị rất nhiều chàng trai trừng mắt, bọn họ đều muốn xông lên làm thịt Alan. Nhưng làm một người bạn thân cùng lớn lên với Elly, Alan thật sự rất muốn nói với họ một câu, mọi người thật sự là nhìn lầm rồi, kỳ thật vị tiểu thư Elly này còn mạnh hơn cả chị của cô ấy đó có biết không?
Nhưng bề ngoài thật sự có thể lừa người, anh cảm thấy người bị lừa thật sự là rất nhiều, thậm chí có lúc chính mình cũng sẽ bị lừa.
Bất đắc dĩ đi cùng cô về phủ Thống soái, bởi vì chị cả của Elly đã đám cưới cũng đã có cục cưng, nên cô tắm xong liền muốn đi thăm chị.
Vừa tắm xong, Elly trông càng thêm trắng noãn, điều này làm cho Alan muốn hộ tống cô đến nhà chị cả nháy mắt bị mê hoặc.
Anh ngẩn ngơ, sau đó mặt đỏ lên một cách kỳ lạ, nói: “Cậu cần gì gấp gáp như vậy, ít nhất phải chờ tóc khô hết rồi hãy đi.”
Elly cười nói: “Nhưng con bé nhà chị cả rất đáng yêu.”
Alan biết cô đã từ từ trưởng thành đại cô nương rồi, chẳng trách tất cả con trai đều nhìn cô chăm chú. Anh cũng cảm thấy cô đặc biệt xinh đẹp, cho nên liền nhìn nhiều mấy lần.
Thật ra, từ nhỏ đến lớn anh vẫn rất quan tâm cô, quan tâm tới quan tâm lui lại phát hiện năng lực của người ta càng ngày càng cao, điều này làm cho lòng tự ái của thân làm đàn ông như anh có chút bị thương.
Nhưng bây giờ xem ra, cô vẫn kiều kiều nho nhỏ, cực kỳ đáng yêu như khi còn bé, cho dù càng ngày càng xuất sắc thì chung quy cũng là con gái, có phải mình cũng nên dịu dànghơn không?
“Alan, tớ quên gửi tin cho chị trước rồi, đến đó anh rể nhất định sẽ không cho chúng ta tùy tiện đi vào.” Cô cầm máy truyền tin liên lạc với chị, kết qua đối phương nói bọn họ nghỉ phép nên đã ôm con đến Địa Cầu du lịch rồi.
Buồn bực, muốn đi nghỉ cũng không nói trước một tiếng, thiệt là.
Alan thấy cô buồn bực, liền nói: “Thích bé như vậy, không bằng cậu cũng đến Địa Cầu luôn.” Công chúa không có quân chức có thể đi lại tùy ý, điểm này khác với chị cả của cô.
“Tớ đã thật lâu không đến Địa Cầu rồi, vậy thì đi đi. Nghỉ phép lại mang theo con, thật làm cho người ta không biết nói gì.” Cô đặc biệt thích cô bé kia, đáng tiếc anh rể không quá thích người khác nhìn chằm chằm con gái của anh ấy.
Kỳ quái, con cũng không phảicủa một mình anh ấy, không cho nhìn liền không nhìn sao?
Nhưng lần này cô còn có mục tiêu khác, nói thí dụ như Alan đang ở bên cạnh đây.
Một chàng trai đẹp trai, có dáng người, lại xuất sắc như vậy, cô đã nhìn trúng từ lâu, đáng tiếc đối phương lại cứ xem cô thành địch thủ một cách khó hiểu. Thật ra thì cô biết, chỉ là lòng tự ái của con trai thôi.
Không có biện pháp, cô chính là thích nhìn bộ dáng của anh sau khi bị thua, vô cùng làm cho người ta có cảm giác đó có biết không?
Bộ dáng cậu ấy nghiêm túc lái khí cầu lúc này cũng rất mê người, chỉ là cô không thể nhìn chăm chú một cách quang minh chính đại được, bởi vì sợ cậu ấy nhận ra suy nghĩ của mình, con gái mà, luôn có chút rụt rè, cho dù thích cũng không thể nói ra một cách quang minh chính đại ah, như vậy rất mất mặt.
Không nói ra thì lại cảm thấy cậu ấy cứ như vậy, chỉ sợ chờ đến khi mình đính hôn rồi cậu ấy còn chưa tỉnh ngộ, cho nên nhất định phải thúc đẩy một chút mới được.
Phương pháp thúc đẩy người khác của cô rất kỳ quái, lần này đi ra ngoài cũng tính toán khác, tỷ như lần này có thể nói là hạ đủ công phu.
Khí cầu đi được nửa đường thì gặp phải mưa sao băng trăm năm khó gặp một lần, mặc dù kỹ thuật của Alan rất tốt nhưng vẫn bị thiên thạch va phải.
Khí cầu bị lệch khỏi quỹ đạo, anh vội vàng cố gắng điều chỉnh, nhưng động cơ của khí cầu bỗng nhiên bị trục trặc không cách nào khỏi động được.
Alan tháo dây an toàn định đi ra ngoài kiểm tra một chút, loại chuyện này nhất định không thể để con gái làm được. Nhưng lại phát hiện Nhị công chúa Elly ngồi cạnh đã sợ đến sắc mặt phát xanh, ôm vai nhìn anh nói: “Tớ sợ, cậu đừng đi.”
Trái tim Alan bị đâm trúng run rẩy mấy cái, anh nhỏ giọng nói: “Không có chuyện gì, ngoan, không có chuyện gì, cậu đừng sợ.” Rất ít khi nhìn thấy cô sợ như vậy, anh lại không có cách nào rời khỏi cô.
Cố gắng ổn định khí cầu, hai người cứ bay lơ lửng trong vũ trụ mịt mờ như vậy.
Trong lòng Alan vẫn luôn thích Elly, chỉ là bị cô ăn hiếp quá nhiều nên trong lòng có bóng ma. Nhưng bây giờ cô không giống lúc trước, anh ôm cô, an ủi cô, trong lòng lại cảm thấy thỏa mãn vô hạn.
Thì ra dù cô có mạnh mẽ cỡ nào thì cũng là con gái, con gái trời sinh liền cần con trai yêu thương che chở.
“Elly, cậu ở đây chờ một chút, tớ đi khởi động lại động cơ, sẽ quay về liền.”
“Đừng, tớ đi với cậu.”
Alan không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là mang theo cô cùng đi đến cuối khoang, nơi đó có nhiều động cơ lại vừa dơ vừa loạn còn đầy dây điện, không cẩn thận có thể sẽ xảy ra nguy hiểm.
Nhưng có một cô gái đi theo bên người, sao anh lại cảm thấy những thứ nguy hiểm này lại đáng yêu như vậy? Anh kêu Elly ở lại bên ngoài, chính mình thì đi vào khởi động lại động cơ.
Elly nhìn anh đi vào liền đứng ở bên ngoài đợi, cho đến khí cầu khởi động lại cô liền làm bộ như vui mừng nhào vào trong lòng Alan. Cái này có tính là trải qua sinh tử không? Mẹ đã nói, sau khi trải qua sinh tử, quan hệ giữa hai người nhất định sẽ càng tiến thêm một bước.
Người đã nhào vào trong lòng cậu ấy rồi, nếu còn không chủ động thì chính là không phải đàn ông. Cô đang nghĩ như vậy thì đối phương đã ôm chặt cô, sau đó nói: “Thật xin lỗi, là kỹ thuật của tớ không tốt đã làm cậu sợ, sau này tớ nhất định sẽ cố gắng nhiều hơn.”
“Cố gắng......” Chỉ là cố gắng nâng cao kỹ thuật? Elly có loại ý nghĩ muốn làm thịt anh.
Nhưng anh lại lập tức nói: “Anh sẽ bảo vệ em cả đời, được không?” Những lời này chỉ là vì kích động mà nói ra, anh cũng không biết tại sao mình có thể vọng động như vậy, nhưng đối phương lại lập tức đồng ý: “Được.”
“Cái gì?” Alan giật mình, không nghĩ tới Elly lại đồng ý. Cô trả lời quá nhanh, ngay cả anh đều thấy khó tin.
Hai người cứ nhìn nhau như vậy thật lâu, rốt cuộc Elly là người đầu tiên phản ứng lại, cô cười ôm cổ Alan nhẹ nhàng hôn anh, rốt cuộc đã bắt anh nói ra, quan hệ của hai người cũng xem như đã thành lập rồi.
Alan không biết cảm giác của mình bây giờ là gì, vừa mừng rỡ lại vừa vui sướng, nhưng lại có một loại buồn bực vì bị tính kế, đây là tại sao vậy chứ?
Nhưng những thứ này đều bị vui sướng hòa tan, bọn họ cùng nhau đến Địa Cầu trải qua một đoạn thời gian đầy yên bình, cuối cùng lúc trở về phủ Thống soái, Alan liền chủ động đến gặp Thống soái và phu nhân để nhắc tới hôn sự của hai người.
Vốn tưởng rằng sẽ bị làm khó, nhưng hai ngài ấy chỉ nhìn anh thật chăm chú, phu nhân còn nói một câu: “Tiểu tử con rốt cuộc đã thông suốt rồi sao?” Một câu không đầu không đuôi khiến cho anh cảm thấy hình như mình bị tính kế, nhưng bị ai tính kế, tính kế ở đâu, thì từ đầu đến cuối anh đều không nghĩ ra.
Cho đến sau khi đã kết hôn nhiều năm, anh mới biết, thì ra ngay từ lúc mười mấy tuổi cô vợ thoạt nhìn nhu nhược kia của mình đã nhìn trúng mình, cho nên anh chính là bị tính kế trong tối ngoài sáng rất nhiều rất nhiều lần! Lòng tự ái và vẫn đề mặt mũi của đàn ông ah, anh cảm thán một tiếng, ôm con gái xoay mấy vòng, cuối cùng nghe được tiếng khóc rống của bé mới vứt bỏ hết toàn bộ những thứ đó đi.
Hoàn